Chương 472: Trận

Tạo Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Mặt trời loé ra hào quang chói lọi, tuy đã bị suy yếu do trải qua hoàn cảnh đặc biệt của chiến trường cổ, nhưng khi cái nắng giữa trưa rơi xuống mặt đất thì vẫn phát ra năng lượng nóng rực và toả ra một tia nắng quái dị.

Dưới ánh mặt trời tuyệt đẹp này, Doanh Thừa Phong giống như những ánh sáng lấp lánh bay nhanh về phía trước, thân hình của hắn đắm chìm dưới ánh mặt trời, tựa như một hình vòng cung mỹ miều, để lại dấu ấn của riêng mình trên chiến trường cổ.

Đột nhiên, thân hình đang lao như bay của hắn dừng lại, giống như một cây đinh cắm mạnh xuống mặt đất.

Bởi vì chỉ trong chớp mắt đã dùng lực quá mạnh nên hai chân của Doanh Thừa Phong thậm chí đã cắm sâu vào lớp bùn.

Sắc mặt của hắn ngưng lại, hai mắt nhìn về phía trước, dường như đang có điều gì do dự.

Kỳ lạ, hắn đột nhiên có một cảm giác, cứ càng tiếp cận di tích đó thì sẽ càng nguy hiểm. Trong di tích đó, dường như có một mối nguy hiểm rất lớn đang đợi hắn đến.

Hít một hơi thật sâu, tuy từ trước đến nay Doanh Thừa Phong không hề tin vào quỷ thần nhưng từ khi hắn tu luyện thành công đến nay, dự cảm này lại tương đối linh nghiệm. Mỗi khi có kẻ nào muốn gây bất lợi cho hắn, hắn thường mơ hồ cứ như có sự phù hộ của thần linh mà dự cảm trước được.

Mà chính là vì có dự cảm này, hắn mới nhiều lần gặp dữ hoá lành, đồng thời dùng lực đẩy lực, đạt được những thành tựu kiệt xuất.

Lúc đó, đã cảm nhận được mối nguy cơ lớn trước mắt, hắn đương nhiên không dễ dàng bước vào trong đó.

Hít một hơi thật sâu, Doanh Thừa Phong luồn tay xuống hông, cứ như dùng phép thuật rút Lang Vương Thuẫn ra.

Dường như lúc tấm thuẫn vừa xuất hiện, mấy chục con sói nhỏ đã từ trong đó nhảy vọt ra.

Doanh Thừa Phong đếm qua, không ngăn được tim hơi loạn nhịp một chút.

Hắn nhớ rất rõ, những con sói nhỏ này ban đầu số lượng đáng lẽ phải là 24 con. Nhưng bây giờ thì thấy, lại ước chừng hơn 30 con.

Trong vô tri vô giác, số lượng của sói con lại tăng với phạm vi lớn như vậy.

Hắn biết, đây nhất định là Lang Vương Thuẫn sau khi tiếp nạp tinh hoa của nam châm đã có sự biến dị nảy sinh.

Tuy thực lực của mỗi con sói con tăng lên không cao, nhưng sau khi hơn 30 con hợp làm một, uy năng của chúng cũng lớn hơn rất nhiều so với 24 con hợp lại thành một con sói lớn.

Có lẽ, khi mà hơn 30 con sói nhỏ này hợp lại thành một con sói lớn, nó đã sở hữu thực lực ngang bằng với cường nhân Hoàng Kim Cảnh.

Đương nhiên, đây chỉ là dự đoán của Doanh Thừa Phong, thực lực thật sự của con sói lớn rốt cuộc như thế nào, còn là một con số chưa rõ ràng.

Nhẹ nhàng phất tà áo, những con sói con này lập tức hiểu được ý của hắn, ầm ầm chạy tản ra. Tốc độ khi chúng chạy trốn cực nhanh. Hơn nữa động tác tương đối quỷ dị.

Có con sói nhỏ chạy về phía trước, thân hình không ngừng kéo dài ra, khoảng cách giữa 4 chân càng ngày càng lớn, dường như biến thành một loại quái thú dị chủng. Còn có con lại lăn lộn trên mặt đất, cuộn tròn lại giống như một quả bóng, lăn tới phía trước.

Những con sói con này mỗi con đều thể hiện sự thần thông của mình, không ngờ lại biến hoá thành những trạng thái không giống nhau. Mơ hồ tạo thành hình chiếc quạt lao nhanh về phía di tích.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng lại, hài lòng gật đầu. Hắn có một dự cảm, sau khi những con sói con này tìm kiếm một lượt quanh di tích, nhất định sẽ tìm thấy nguy hiểm ở phía nào.

Tuy giữa những con sói con này có lực lượng tinh thần thần ràng buộc, nhưng khoảng cách giữa chúng cũng được duy trì vừa đúng.

Trong khoảng cách này, tất cả tầm mắt của sói con đều giao nhau, bảo đảm sẽ không để lỡ bất kỳ góc chết nào.

Đây là chuyện dưới sự tính toán chặt chẽ của Trí Linh Lang Vương Thuẫn mới có thể làm được, hơn nữa, chỉ có duy nhất dựa vào Trí Linh có sức mạnh vượt quá thế giới này mới có thể tượng tưởng và phân tích, tìm ra được địa điểm đáng nghi.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, khí linh Lang Vương Thuẫn sau khi tiếp nạp năng lượng nam châm, cuối cùng đã lột xác, đặc biệt lại càng biểu hiện rõ ràng trên cơ thể của những con sói con.

Ít nhất thì trước đây, những con sói con này cũng không có năng lực biến thành nhiều hình cổ quái như thế.

Thân hình nhoáng lên một cái, tốc độ của Doanh Thừa Phong chậm lại, theo những con sói con này đi về phía trước.

Tuy hắn cảm nhận được nguy hiểm phía trước, nhưng lại không hề có ý định lùi bước. Bởi vì Bá Vương thương khí linh sắp hoàn thành hành động hút máu, hắn muốn xem xem Bá Vương thương sau khi tiếp nạp đủ sức mạnh thì có thể mạnh đến nhường nào.

Đương nhiên, hắn cũng không hành sự lỗ mãng. Nếu như biết thực lực của đối phương hơn xa chính mình, bản thân còn xa mới có thể địch lại đối phương, vậy thì hắn cũng sẽ lập tức trốn chạy thật nhanh.

Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn, chân lý của câu nói này có thể nói hắn đã hiểu hoàn toàn triệt để.

Sau một canh giờ, tốc độ của Doanh Thừa Phong càng ngày càng chậm lại, đến cả những con sói con tạo hình cánh quạt phía trước cũng trở nên thận trọng từng chút một, đi bước nào chắc bước nấy.

Bởi vì đến đây, chỉ cách di tích kia vẻn vẹn có 5 dặm, nếu như nguy hiểm đến từ trong di tích thì thôi, nhưng nếu như nguy hiểm đến từ bên ngoài, vậy với khoảng cách này thì đây là vị trí phục kích thích hợp nhất.

Bỗng, con sói đi đầu dừng lại.

Nó chuyển động phần đầu, gào lên vẻ bất an, chỉ là âm thanh của nó không lớn, nếu như không lắng nghe cẩn thận, thì căn bản sẽ không nghe thấy gì cả. Nhưng, những âm thanh này biến thành một làn sóng âm thanh vô hình, truyền đến tai tất cả những con khác.

Dường như đến cả những con khác đều cảm nhận được sự nguy hiểm mãnh liệt cho nên trở nên kích động không yên.

Từ từ chuyển động, bước chân của con sói đi đầu đột nhiên dừng lại, lớp đất dưới chân nó đột nhiên tách ra, dường như đột nhiên xuất hiện một hang động lớn. Con sói đi đầu tuy phản ứng nhạy bén, nhưng cũng không biết tại sao mặt đất lại có cơ quan kỳ dị như vậy.

Thân hình của nó nhoáng lên một cái, lập tức mất đi trọng tâm, đang từ trên ngã xuống hang động.

Mà hang động này lại giống như miệng của một con quái thú, sau khi nuốt lấy con sói, lại lập tức khép lại. Nếu như từ trên không trung nhìn xuống, thì miếng đất này không có một chút nào từng tách ra, và cũng như con sói kia chưa từng tồn tại, chưa từng đi qua nơi này.

Ở phía xa, Doanh Thừa Phong hít một hơi khí lạnh, ngay khi con sói con vừa rơi xuống, hắn không chút do dự đưa ra mệnh lệnh tự nổ.

Con sói nhỏ không phải là một sinh mệnh thật sự, nó chỉ là một sự ngưng tụ năng lượng mà Lang Vương Thuẫn phóng xuất ra.

Tuy nói mỗi lần nổ chết đi một con sói con, đối với uy năng của Lang Vương Thuẫn sẽ bị ảnh hưởng, mà muốn khôi phục, cũng cần có một thời gian nhất định để ngưng tụ năng lượng.

Nhưng, trong tình huống này, Doanh Thừa Phong không còn lựa chọn nào khác.

– Ầm

Dưới mặt đất, đột nhiên vang dội một tiếng nặng trĩu. Đất đá lật tung lên, bỗng nhiên lại xuất hiện một hang động to lớn.

Đó chính là hang động đã từng mở ra và khôi phục, khi con sói con bị nổ tung nó lại xuất hiện lần nữa.

Nhưng, thời gian nó xuất hiện không lâu, hang động lại nhanh chóng khép lại, hơn nữa, ở đây lại hồi phục về diện mạo ban đầu, cứ như chưa từng xảy ra bất kỳ biến cố nào.

Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, đôi mắt hắn loé lên ánh sáng, lực lượng tinh thần giải phóng ra xa, cảm ứng được sự biến hoá quỷ dị từ nơi hư không.

Sau khi uống Di Thiên Linh Đan, thân thể của Doanh Thừa Phong có những thay đổi kỳ diệu, đặc biệt là sự thay đổi năng lượng và cảm nhận trong thế giới tự nhiên ngày càng sâu sắc. Cho nên, lúc hắn thi triển tinh thần hết mức, lập tức cảm nhận được hơi thở quen thuộc từ phía xa.

Lực lượng hắc ám, hơn nữa lực lượng này không phải do một người nào đó phóng ra, mà là trong phạm vi kia do một trận đồ tự động cảm ứng được mà phóng ra.

– Trận Pháp Sư. Doanh Thừa Phong lẩm bẩm: – Trận Pháp Sư của hệ hắc ám, khà khà, đúng là bút tích rất lớn.

Sau khi trải qua lần tra xét này, hắn đã biết nơi có mối nguy hiểm.

Phương hướng này, còn cách di tích âm phong quỷ vực chừng năm dặm. Nhưng lại có người ở đây bố trí một trận đồ cực lớn. Trong trận đồ này, phàm là tất cả sinh vật vào trong đó, thì đều chịu phải sự công kích của lực lượng đến từ trận đồ.

Tuy Doanh Thừa Phong không biết đây rốt cuộc là trận đồ cường đại siêu cấp do ai bố trí, nhưng hắn có một cảm giác mơ hồ, e là người này có quan hệ không hề bình thường với A Nhĩ Pháp Đặc.

Những con sói con còn hầu như cùng lúc dừng bước, chúng lẳng lặng nghe ngóng bốn phía, có vẻ như muốn nhìn thấy một thứ gì từ trong đó. Mà Doanh Thừa Phong thấu qua khí linh, như thể là hoá thân thành mấy chục người, tập hợp tất cả những gì mà chúng nhìn thấy lại, đồng thời do Trí Linh tiến hành phân tích và tính toán.

Một hồi sau, Doanh Thừa Phong cuối cùng đã có được kết quả mong muốn.

Nhưng điều khiến hắn thấy hoảng sợ là, thông qua việc so sánh với lực lượng tràn ngập trong không khí, hắn kinh ngạc phát hiện, dường như năm dặm xung quanh di tích đều biến thành một trận đồ siêu cấp cực lớn.

Di tích âm phong quỷ vực này không hề nhỏ, đừng nói là muốn bao vây xung quanh, chỉ là bao vây một phía thôi cũng đã là một chuyện không đơn giản rồi.

Vậy, rốt cuộc là người nào mới có thể làm được như thế này?

Hắn mơ hồ cảm thấy, người có thể làm đến mức khiến người đời phải khiếp sợ như thế này nhất định là một nhân vật rất giỏi, e là trong các Linh Sư và người luyện võ mà hắn đã từng gặp cũng không có mấy người có thể sánh bằng.

Còn nữa, nơi âm phong quỷ vực này tuy chỉ là một trong nhiều di tích trong chiến trường cổ, nhưng mối nguy hiểm trong di tích này lại không quá cao, cho nên những cường nhân cần những thứ đặc thù để làm tài liệu đều tìm đến nơi đây.

Nhưng, có người đã bày ra trận đồ này, nên tất cả con đường đều chắn chết rồi.

Doanh Thừa Phong không tin những người này có đủ kiên trì, họ nhất định sẽ tìm mọi cách, trăm phương ngàn kế để vượt qua được trận đồ này. Mà ở đây xảy ra mâu thuẫn và thương vong gì, chắc chắn sẽ để lại dấu vết trên người của chủ nhân trận đồ này.

Cười lạnh một tiếng, ánh mắt của Doanh Thừa Phong dần dần lạnh đi.

Bao nhiêu là cường nhân đến đây, còn thêm cả chỗ dựa và bối cảnh vững chắc của họ, cũng bị một trận đồ con con như thế này làm khó.

Thế nhưng, chỉ trong phút chốc, Doanh Thừa Phong lại bắt đầu hành động, hắn lập tức hạ lệnh cho những con sói con ẩn nấp để chờ thời cơ hành động.

Bởi vì hắn phát hiện có một bóng người như bay từ trong trận đồ chạy ra, hơn nữa không hề dừng lại mà đi thẳng tới nơi mà con sói con lúc trước bị nổ tung.