Chương 5: Cô sà vào lòng người đàn ông khác

Nguyện cùng người bạc mái đầu xanh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Thẩm Y Ngôn như sống lại, “Dĩ Minh, là anh sao?”

Cô tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của anh, cảm nhận sự vững chãi trước giờ chưa từng có.

Cố Dĩ Minh chỉ là khách đến mãi tửu của hộp đêm, không ngờ lại nhìn thấy Thẩm Y Ngôn thảm hại đến vậy.

Anh nhói lòng, ba ngày trước, chính cô nói với anh sẽ cưới Lý Ảnh Xuyên, sẽ hạnh phúc cả đời cơ mà?

Tại sao cô lại xuất hiện ở nơi này?

Vệ sĩ của Cố Dĩ Minh cản đám đàn ông bẩn thỉu kia lại, anh khẽ sụyt một tiếng, đưa cô vào phòng anh đã mua trước đó.

Căn phòng này khác hẳn với căn phòng vừa nãy, rất rộng và sạch sẽ, trong không khí phảng phất lại một mùi hương dịu nhẹ.

“Y Ngôn, sao em lại ra nông nỗi này? Là vì Lý Ảnh Xuyên?” Cố Dĩ Minh cởi chiếc áo vest khoác lên vai cô, rủt khăn giấy thay cô thấm vết thương còn đang rỉ máu nơi đầu gối, và gọi phục vụ mang thuốc sát trùng lại.

Anh vốn biết Lý Ảnh Xuyên sẽ đối xử không ra gì với cô, nên vẫn bản tín bán nghi khi nghe cô nói, thân là Lý phu nhân, nếu không phải Lý Ảnh Xuyên làm, còn ai cả gan biến cô trở nên như vậy?

Cố Dĩ Minh nắm tay thành quyền, mặt anh sầm xuống. Thẩm Y Ngôn lắc đầu, “Anh ấy không tin em, em cũng hết cách rồi, Dĩ Minh, em hết đường lùi rồi.”

Phục vụ mang lại cho cô hai chai nước trái cây: “Thưa cô, ông chủ chúng tôi bảo cô uống nước để bình tĩnh lại.”

Sự phẫn nộ hiện rõ trên mặt Thẩm Y Ngôn, cô muốn hất tung chai nước, nhưng bị Cố Dĩ Minh giữ lại, một cái nhìn khác thường sượt qua mắt anh, “Ý Ngôn, uống một chút thôi, tâm trạng của em hiện giờ bất ổn lắm.”

Thẩm Y Ngôn cầm chai nước lên, ngước cổ uống một ngụm lớn, rồi ngã vào lòng Cố Dĩ Minh nức nở, “Nói cho em biết em phải làm sao? Em yêu anh ấy, em không xa anh ấy được…”

Cậu phục vụ mang cái khay đựng trống rỗng trở ra, một người phụ nữ trang điểm sắc sảo bước ra từ phía sau, “Cô ta uống chưa?”

“Hứa tiểu thư cô ta uống cạn rồi.”

Hứa Khả Huyên bĩu môi, thật tốt, kịch hay sắp mở màn rồi, Ảnh Xuyên, anh chắn chắn sẽ hài lòng với những thứ mà em sắp đặt.

Thẩm Y Ngôn, vừa nãy cô còn thoát được, chứ giờ thì, chưa chắc!

“Y Ngôn, em đã trở nên như vậy, anh nghĩ là em nên quyết đoán hơn, chỉ cần em chịu rời xa anh ta, sau này chắc chắn mọi thứ sẽ tốt hơn.” Cố Dĩ Minh bỗng nhiên muốn chia rẽ mối quan hệ giữa Thẩm Y Ngôn và Lý Ảnh Xuyên.

Thẩm Y Ngôn vẫn muốn nói gì đó, nhưng đầu cô bỗng nhiên choáng váng, cả cơ thể bắt đầu nóng ran, cảm giác khao khát từ phần bụng dưới bỗng trỗi dậy, một dòng dịch ẩm không được báo trước chực trào ra.

“Dĩ Minh, em nóng quá…” Thẩm Y Ngôn nhướng mày, cả cơ thể cảm thấy bồn chồn khó chịu.

“Chắc vì lúc nãy em bị kích động mạnh, ngủ một tí sẽ ổn lại thôi.” Cố Dĩ Minh siết chặt cô hơn, cơ thể tựa sát vào người đàn ông càng khiến Thẩm Y Ngôn càng thêm bồn chồn hơn. Người cô nóng như lửa, thần trí cô cũng bắt đầu mộng mị đi, Cố Dĩ Minh trong mắt cô tự lúc nào đã trở thành Lý Ảnh Xuyên. Cô mơ màng nhìn anh, tay đặt lên lồng ngực anh: “Ảnh Xuyên, Ảnh Xuyên…”

“Anh đây…” Cố Dĩ Minh đương nhiên không thể nào bỏ qua cơ hội này, anh ghé sát miệng cô thì thầm rồi hôn chặt lấy cô, từ từ bế cô đặt lên sofa, chiếc áo vest trên đôi bờ vai mỏng manh cũng được cởi ra.

Thẩm Y Ngôn ngửi thấy mùi hương xa lạ, cô lắc đầu, không, anh ta khu ông phải là Ảnh Xuyến! Cô dùng tay đẩy Cố Dĩ Minh, nhưng chẳng tài nào đẩy anh ta ra được, “Buông tôi ra, tôi xin anh…”

“Y Ngôn, chẳng phải em đang khó chịu trong người sao? Anh sẽ giúp em quên đi những thứ đau khổ kia.” Cố Dĩ Minh sờ soạng khắp cơ thể cô, cổ họng khô khốc, hai con người đảo khắp hốc mắt, đúng lúc anh ta cởi dây thắt lưng thì cửa căn phòng bị đạp văng ra, một luồng gió lạnh xộc thẳng vào phòng, Lý Ảnh Xuyên đứng ngay trước cửa, gương mặt anh tối sầm lại.