Chương 38: Cô thảm hại, cô khốn đốn

Nguyện cùng người bạc mái đầu xanh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

“Hứa Khả Huyên, chi bằng cùng chết đi.”

Thẩm Ý Ngôn cướp con dao trong tay Hứa Khả Huyên, đâm về phía cô ta, cô muốn giết chết Hứa Khả Huyện rồi tự sát, cô thà chết chứ không muốn để tên ăn mày đó chạm vào, cô không muốn trở nên ô uế.

Nhưng con dao nhanh chóng bị tên tóc vàng cướp đi, Hứa Khả Huyên đầy vẻ đắc ý, “Chúng ta ra ngoài, chờ kịch hay.”

Đám người đi ra khỏi căn phòng, tên ăn mày cười hề hề đi vào, “Người đẹp, anh biết em cần anh mà, anh nhất định sẽ làm cho em dễ chịu.”

“Anh đừng qua đây, đừng qua đây…” Thẩm Y Ngôn ngửi thấy mùi hôi, sắc mặt trắng bệch, run lẩy bẩy, cô nhặt một hòn đá ném vào tên ăn mày.

Cơ thể cô ngày càng nóng, điều này làm cô sợ hãi, cô không thể tưởng tượng được minh sẽ thèm khát vô lấy người tên ăn mày, có chết cô cũng không muốn như thế.

“Con đàn bà thối tha, tôi tốt bụng giúp cô thỏa mãn, cô còn không biết điều.” Tên ăn mày điên tiết, hắn ta đừng chặn ở cửa, “Haha, tôi sẽ đợi cô quỳ xuống cầu xin tôi.”

Nhiệt độ cơ thể Thẩm Y Ngôn không ngừng tăng lên, chất dịch nóng chảy từ dưới ra, cô cố gắng kiềm chế, móng tay đấm sâu vào da thịt, máu ướt đẫm tay cô, cơ thể cô ngày càng khát vọng, Ảnh Xuyên, anh ở đâu, mau tới cứu em.

Cho dù có một tia hy vọng, cô cũng sẽ kéo dài được giây nào hay giây đó.

Tên ăn mày cười lên vô cùng đê tiện, hắn nhìn ra được, Thẩm Y Ngôn sắp không chịu nổi nữa, sắc mặt cô đỏ lựng, tay không ngừng sờ soạng, có vẻ cơ thể cô sắp bị dục vọng khống chế cơ thể đến phát điên rồi.

Ý thức trong đầu Thẩm Y Ngôn dần biến mất, cô nghĩ rằng đến lúc đó cô nhất định sẽ điên loạn vồ lấy gã, không, cô không muốn, có chết cũng không muốn.

Nhân lúc còn tỉnh táo, cô đập đầu vào tường, bốp một tiếng, máu chảy từ tràn xuống, cô lảo đảo, sau đó ngất đi.

Mặt Hứa Khả Huyên tối sầm, cô ta không ngờ Thẩm Y Ngôn thà chết chứ không chịu khuất phục, hừ lạnh một tiếng. “Hai người cũng vào đi, hầu hạ cô ta cho tốt.”

Thẩm Y Ngôn, cô cho rằng như vậy sẽ không có việc gì sao? Tôi sẽ khiến cô càng thê thảm, những gì Lý Ảnh Xuyên làm với tôi, cũng chẳng khác gì với những việc cô làm với tôi, tôi nhất định sẽ cho cô một bài học nhớ đời.

Tên ăn mày xông lên, cởi quần áo của Thần Y Ngôn, Thẩm Y Ngôn đã không còn ý thức, chỉ có thể mặc đám người ấy làm càn.

Hứa Khả Huyện vui vẻ nhìn, tay còn cầm máy ghi hình, chỉ cần có ta phát tán lên mạng, bà Lý sẽ thân bại danh liệt rất nhanh thôi, nhà họ Lý sẽ đá cô ta đi, đến lúc đó, thân phận bà Lý dĩ nhiên sẽ thuộc về cô ta chứ sao?

Thẩm Y Ngôn, đây đều là do cô tự chuốc lấy, nếu không phải cô giành anh ấy với tôi, cô cũng sẽ không rơi vào kết cục này.

Một luồng khí lạnh xộc tới, Hứa Khả Huyên nhìn thấy người đàn ông từ cầu thang chạy xộc vào, cô ta run rẩy, “Ảnh Xuyên… Anh đến thăm em sao?”

Trong mắt Lý Ảnh Xuyên dâng lên ý nghĩ muốn giết người, tay anh đẩy Hứa Khả Huyên ra, xông thẳng vào phòng, nhìn thấy đám người đang cởi đồ của Thầm Y Ngôn, mắt anh càng thêm u uất, anh vội vã dùng chân đạp thật mạnh đám người ấy, nhất là gã ăn mày, cơ thể hắn đập vào tường rồi trượt xuống, nôn ra một ngụm máu rồi ngất đi.

Hai tên tóc vàng muốn trốn đi, nhưng bị người của Lý Anh Xuyên chặn lại, khóa cửa và nhốt chặt ở trong.

Có tiếng còi cảnh sát vang lên, mặt Hứa Khá Huyên bị dọa đến trắng bệch, “Ảnh Xuyên , không phải em làm đầu , anh sẽ nói giúp em phải không?”

Lý Ảnh Xuyên cởi áo bọc Thẩm Y Ngôn lại, sau đó bế cô lên, người cô rất nóng, không cần nghĩ cũng biết Hứa Khả Huyên cho cô uống thuốc gì, cô thà chết chứ không chịu khuất phục sao? May mà trên người cô không có vết thương nặng gì nữa, nếu không, anh sẽ tự tay chém chết lũ người này.

Ánh mắt dừng lại trên người Hứa Khả Huyên, lạnh lẽo như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta, “Ngục tù sẽ dạy cô cách làm người, có tội thì phải chịu phạt, Hứa Khả Huyên, nửa đời còn lại của cô, cứ sống trong đó đi.”