Chương 17: Có thai? Vậy đính hôn đi!

Nguyện cùng người bạc mái đầu xanh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Sau khi Thẩm Y Ngôn rời đi, Lý Ảnh Xuyên vẫn cứ mượn rượu giải sầu, mọi việc trong công ty đều giao cho các trưởng phòng, ban ngày anh đi tìm cô, tối về làm bạn với rượu, anh kiểm tra tất cả dữ liệu tham gia giao thông, nhưng mọi thứ chỉ khiến anh thêm thất vọng, cô như biết mất khỏi thế gian, biết mất hoàn toàn không một dấu vết.

Anh muốn ghì bẹp Cố Dĩ Minh, anh không ngừng ra tay với tập đoàn Cố Thị, cho dù cổ phiếu của Cố Thị có biến động đến cỡ nào, dù cho có thu hút giới truyền thông như thế nào, Cố Dĩ Minh vẫn không xuất hiện.

Xem ra, anh ta thực sự muốn có được Thẩm Y Ngôn, dù có vứt bỏ cả Cố Thị thì anh ta cũng chẳng quan tâm.

Lý Ảnh Xuyên hừ lạnh, mắt anh chứa đầy sự hận thù, anh quăng mạnh cái ly ra sàn, âm thanh vỡ vụn xé toang bầu không khí ngột ngạt, những mẩu thủy tinh vỡ tan rơi vãi khắp nơi, anh đau đớn đến tội nghiệp.

Có những chuyện, anh biết là đã quá trễ rồi , ngay cả cơ hội bù đắp anh cũng sẽ chẳng bao giờ có được.

Hứa Khả Huyên cầm que thử thai đi vào, mặt cô ta đầy phấn khởi, “Ảnh Xuyên, em có thai rồi, em có thai con của chúng ta, vui quá đi mất.”

Cuối cùng cô ta đã có thể đường đường chính chính trở thành Lý phu nhân, sau này cô ta sẽ chính là quý bà của những quý bà, chẳng có ai có đủ đẳng cấp để so sánh với cô ta được nữa.

Căn phòng trông rất hỗn độn, có vẻ Lý Ảnh Xuyên lại đập vỡ không ít đồ, nhưng cô ta cũng đã quá quen với cảnh này, vì không thể tìm được Thẩm Y Ngôn để bảo thù, anh mới giận dữ đến vậy, có thể thấy anh yêu Thẩm Tâm Ngải nhiều như thế nào, nhưng người đã chết rồi, đấu lại cô ta kiểu gì?

“Vậy à, đưa anh xem.” Lý Ảnh Xuyên lấy chiếc que thử thai xác nhận, khẽ nhếch nhẹ môi, “Ừ, anh sẽ chịu trách nhiệm, chúng ta đính hôn nhé.”

Hứa Khả Huyên không nghĩ rằng hạnh phúc sẽ đến nhanh như vậy, cô ta vui đến nỗi muốn nhảy cẫng lên, “Mình sắp sửa trở thành Lý phu nhân rồi, vui quá, sau này Lý phu nhân sẽ chỉ có mình mình mà thôi, mình muốn gì thì sẽ có nấy, hahaha…”

Nhưng cô ta lại chẳng mảy may giấu diếm cảm xúc tí nào, cô đã quá xem thường sự chịu đựng của Lý Ảnh Xuyên, cô ta cứ nghĩ người đàn ông này sẽ yêu thương mình vô điều kiện.

Tròng mắt Lý Ảnh Xuyên tối sầm lại, loại đàn bà này không thể nào so sánh với Y Ngôn được, vốn đã khác nhau một trời một vực, sao anh lại có thể mù quáng mà tin lời cô ta, hại Y Ngôn thừa sống thiếu chết như vậy chứ?

Một tháng sau, Lý Ảnh Xuyên và Hứa Khả Huyên tổ chức lễ đính hôn, thông tin này được giới truyền thông săn lùng ráo riết, thậm chí từ trước đó đã ồn ào náo nhiệt. Nhưng, ánh mắt Lý Ảnh Xuyên chưa một giây phút nào chạm mặt Hứa Khả Huyên, anh chỉ chăm chăm vào lối vào ở cửa chính. Y Ngôn, em yêu anh mà, phải không? Chắc em phải tức giận lắm, rồi sau đó đến ngăn lễ đính hôn của anh lại, có phải không?

Anh kỳ vọng, anh thấp thỏm, nhưng đến cuối cùng, anh vẫn không tìm thấy hình bóng cô. Ánh mắt anh cũng ảm đạm dần.

Anh đã sớm biết rằng, cô sẽ chẳng bao giờ đến. Cô đã cạn tình với anh, sao có thể còn có ý định đi gặp anh được cơ chứ. Thẩm Y Ngôn ngồi trước tivi, nhìn thấy đôi tình nhân đang làm lễ đính hôn, nhìn thấy người chủ trì lễ vui mừng báo hỷ, trong tim như bị ai bóp nghẹn, cô không thể nào thở được.

Không ngờ rằng , ngày này cuối cùng cũng đến.

Một tháng trước đó đã có tin đồn, cô vẫn không tin, vì cô và Lý Ảnh Xuyên vẫn chưa ly hôn, sao anh ta có thể vi phạm pháp luật đi cưới Hứa Khả Huyên được?

Nhưng giờ cô mới biết, cô sai rồi, sự cố chấp bi lụy của cô trong mắt Lý Ảnh Xuyên có là gì đâu?

Lý gia một tay che trời, trùng hôn, vốn dĩ chẳng cần phải kiêng nể gì ai.

Cô vẫn cứ nghĩ cô đã chai sạn rồi, nhưng lại cảm thấy tim đau đến cùng cực, nội tạng cô vốn dĩ đã bị tổn thương, giờ lại càng khó chịu hơn.

Cố Dĩ Minh thở dài, đeo chiếc máy thở vào cho cô, anh vỗ về lưng cô, “Y Ngôn, là thật đấy, thôi đừng xem nữa.”

Anh với lấy điều khiển, tắt tivi.

Thẩm Y Ngôn bị kích động, hít vội một hơi dài, cô cảm thấy như bị nghẹt thở, cô rút vội máy thở, ấn chặt bụng rồi họ khù khụ, máu từ miệng cô phun ra vài giọt.