Chương 13: Anh đã giết chết một đời cô

Nguyện cùng người bạc mái đầu xanh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Lý Ảnh Xuyên như trầm tư hơn, anh dành hẳn thời gian ba ngày để điều tra mọi việc, và cuối cùng, mọi sự đã tỏ.

Bắt cóc Tâm Ngải, sai khiến đám đàn ông cưỡng bức cô ấy, không phải Thẩm Y Ngôn, mà là Hứa Khả Huyên.

Phá hoại phần mộ cô ấy, là Hứa Khả Huyên. Nhưng, chính anh lại là người nạo đi cái thai, chính anh là người cắt đứt gân tay cô…

Mọi thứ như ập đến ngay trước mắt, anh như có dằm trong tim, đau đến thắt lại, cô vẫn yêu anh như một kẻ ngốc, còn anh lại giết chết cả một đời cô.

Anh đứng chết lặng, cảm giác từng mạch máu như đông cứng lại.

Hối hận, hổ thẹn, đau đớn bóp chặt lấy anh. Anh nhớ lại năm tháng trung học anh say nắng cô, những tình cảm nồng đượm bao nhiêu năm nay cô dành cho anh, những bữa cơm gia đình cô nấu đợi anh về sau khi kết hôn, mặc dù lần ấy anh gặp nạn, là Tâm Ngải cứu anh, khoảng cách giữa anh và cô gần hơn nhưng cô lại hờ hững với anh hơn, nhưng anh lại chẳng thể yêu cầu cô phải vì anh, anh nắm chặt nắm đấm, hận chính bản thân mình qua đỗi ngu ngốc và tàn nhẫn.

Anh chợt nhận ra rằng, khoảnh khắc cô biến mất, là lúc tim anh bắt đầu có một lỗ hổng vô hình. Thì ra anh vẫn còn quan tâm cô, thậm chí ngay cả khi anh làm bạn trai của Thẩm Tâm Ngải, cũng chỉ vì muốn trả thù cô.

Anh gầm lên, đập tay thật mạnh vào bàn làm việc, lòng anh rối bời.

Hứa Khả Huyên bước vào, nhìn bộ dạng của anh, cô ta không khỏi bàng hoàng, “Ảnh Xuyên, anh sao vậy?”

Ánh mắt Lý Ảnh Xuyên lạnh ngắt, môi anh nở nụ cười như thường lệ, quăng cây bút ghi âm vào ngăn bàn, “Thẩm Y Ngôn biến mất rồi, những gì cô ta nợ Tâm Ngải vẫn chưa trả đủ, anh sẽ bắt cô ta về.”

Hứa Khả Huyên như mở cờ trong bụng, biến mất lại hay, tốt nhất đừng bao giờ trở về, là cô ta đã gọi điện cho Cố Dĩ Minh đến đưa Thẩm Y Ngôn đi để cơ hội thành công lần ấy được trọn vẹn, cuối cùng ngày này cũng đã đến.

“Ảnh Xuyên, em nghe nói chị họ và Cố Dĩ Minh đi cùng nhau rồi, ai cũng biết Cố Dĩ Minh thích chị ta, chắc có lẽ hai người này cao chạy xa bay rồi anh ạ, chị ta cũng đã bị trừng phạt thích đáng, hay là anh cứ kệ chị ta đi.” Hứa Khả Huyên dựa vào lồng ngực anh, nhưng lại cảm thấy sự lạnh lẽo từ đấy, cô bất giác run lên cầm cập.

Thì ra, cô ấy đã đi cùng Cố Dĩ Minh? Mặt anh biến sắc. bầu không khí vây quanh anh càng thêm phần thanh hàn, “Không , cô ta nhất định phải trở về, những người đã làm việc ác đều sẽ phải trả giá cho chính hành động của mình, tốt nhất là vạn kiếp cũng không thể đầu thai, em nói có đúng không?”

Thâm tâm anh bỗng cảm thấy thật hoảng loạn, cô ấy yêu Cố Dĩ Minh rồi ư? Anh tàn nhẫn vô tình với cô như vậy, cô giờ đây hẳn đã tuyệt vọng về anh lắm?

Giờ anh mới nhận ra, anh thật sự quan tâm đến cảm xúc của cô như thế nào.

Hứa Khả Huyên bỗng chột dạ, cô mới là kẻ tội đồ mà anh nhắc đến, cô cũng biết Lý Ảnh Xuyên mà ra tay sẽ tàn nhẫn như thế nào, chỉ là, cô bĩu môi, anh sẽ chẳng bao giờ biết được chân tướng.