Chương 43: Sẽ không dừng lại cho đến khi chia rẽ được họ: Niềm tin đổ vỡ

Nguyện cùng người bạc mái đầu xanh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Vệ sĩ đành để cho Cố Dĩ Minh vào, Thẩm Y Ngôn hơi bất ngờ khi nhìn thấy Cổ Dĩ Minh, cô hoàn toàn không muốn nhìn thấy hắn, “Anh đến đây làm gì?”

“Y Ngôn, bây giờ chúng ta đến nói chuyện cũng không được ư? Anh thừa nhận lần trước là anh có lỗi với em, nhưng anh cũng là bất đắc dĩ mà thôi, lần này anh đến là để thăm em.” Mặt Cố Dĩ Minh lộ vẻ rầu rĩ, đặt bó hoa ở đầu giường.

“Không, tôi không trách anh, chỉ là tôi cảm thấy chúng ta không cần thiết phải gặp lại nhau nữa.” Vẻ mặt Thẩm Y Ngôn lạnh nhạt, “Dĩ Minh, tôi biết ý nghĩ của anh, nhưng tôi cũng rất rõ ràng thân phận của mình, tôi là Lý phu nhân, vậy nên giữa chúng ta sẽ không có kết quả gì tốt đâu, nếu đã vậy thì chẳng thà đừng gặp lại nữa.”

“Em cảm thấy mình là Lý phu nhân, nhưng Lý Ảnh Xuyên trước giờ đâu cho là vậy, em biết không? Lần này con em vốn có thể giữ lại để được, nhưng Lý Ảnh Xuyên lại bảo bác sĩ làm phẫu thuật phá thai cho em, hắn ta hoàn toàn không nghĩ tới cảm nhận của em, em còn cho rằng hắn yêu em ư?”

Cố Dĩ Minh phẫn nộ nói, hắn vẫn luôn theo dõi hai người họ, nên tất cả mọi việc xảy ra hắn đều biết rõ.

Thẩm Y Ngôn sững sờ, là vậy sao? Rõ ràng có thể giữ lại, nhưng anh ấy lại nhất quyết bỏ đứa bé, sao anh ấy lại làm như vậy?

“Hắn tốt với em, chẳng qua là đang bù đắp những lỗi lầm trước kia mà thôi, còn trong kế hoạch của hắn, người phụ nữ sẽ ở bên hắn dài lâu không phải em, vậy nên hắn mới quyết đoán mà loại bỏ mối liên kết giữa hai người.”

Những lời của Cố Dĩ Minh khiến trái tim Thẩm Y Ngôn như vỡ tan từng mảnh, đau đến không thể thở nổi.

“Không phải như vậy, anh lừa tôi, Ảnh Xuyên không phải người như vậy.”

Cô nhíu mày, cố gắng tìm kiếm lí do cho những hành vi của Lý Ảnh Xuyên, nhưng lại không cách nào thuyết phục được bản thân mình. Trước đó anh đã đồng ý với cô, không đến bước đường cùng thì s ẽ không từ bỏ đứa bé, nhưng tại sao lại làm thế này?

“Y Ngôn, anh chỉ không muốn em tin tưởng người đàn ông này một cách vô điều kiện như vậy, đợi đến lúc em phát hiện ra bộ mặt thật của hắn thì đã không kịp nữa rồi, em hãy nghĩ kĩ đi, anh lúc nào cũng mở rộng vòng tay chào đón em.”

Cố Dĩ Minh nói xong lập tức rời đi, Thẩm Y Ngôn tự ôm chặt lấy bản thân, cô cúi đầu, tâm trạng rất phức tạp, những năm nay, sự lạnh lùng và tàn nhẫn của Lý Ảnh Xuyên đối với cô, cô đều rõ. Bọn họ vừa mới bắt đầu, vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau, chỉ cần có chuyện gì bất ngờ xảy ra là có thể dễ dàng bóp nát trái tim Thẩm Y Ngôn.

Lý Ảnh Xuyên bước vào phòng, tay cầm một hộp cơm, bên trong đều là những món cô thích ăn, nhìn thấy bó hoa tươi đặt trên bàn, anh nhíu mày, “Đây là hoa ai tặng vậy?”

“Là Cố Dĩ Minh, em cũng không ngờ anh ta sẽ đến.” Thẩm Y Ngôn đáp.

Lý Ảnh Xuyên nhìn Thẩm Y Ngôn, anh cầm bó hoa lên, “Em nhận hoa hắn tặng ư?”

Thẩm Y Ngôn lắc đầu, chỉ ngước mắt nhìn anh, “Ảnh Xuyên, con của em, vốn là có thể giữ lại được, đúng không?”

Lý Ảnh Xuyên sững người, “Sao em lại hỏi vậy? Có phải Cố Dĩ Minh nói gì với em không?” Ánh mắt anh lộ ra sự lạnh lẽo, xem ra không chia rẽ được hai người họ Cố Dĩ Minh sẽ quyết không dừng tay.

“Em chỉ muốn nghe sự thật.” Thẩm Y Ngôn cắn môi, đôi mắt tràn đầy đau khổ.

“Tại sao? Anh không muốn con của chúng ta sao?” Lý Ảnh Xuyên đỡ lấy vai cô, “Y Ngôn, hãy nghe anh nói, chúng ta vẫn sẽ có con mà, anh chỉ muốn em điều dưỡng cơ thể thật tốt, những việc khác chỉ là thứ yếu, xin hãy tha thứ cho anh, vì trong lòng anh em là quan trọng nhất.”

Thẩm Y Ngôn cảm thấy sự phẫn nộ đang sục sôi trong tim, trừng mắt nhìn anh, “Lý Ảnh Xuyên, tôi sẽ không tha thứ cho anh, không bao giờ! Anh cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa!”

Vừa nãy cô đã xác nhận với một y tá họ Lưu, đứa bé vốn có thể giữ lại, là Lý Ảnh Xuyên khăng khăng đòi bỏ nó, cô hận anh.

Lý Ảnh Xuyên cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹt, ánh mắt cô nhìn anh không có một chút tín nhiệm nào, nhưng lại hoàn toàn tin tưởng Cố Dĩ Minh?