Chương 820: Kịch Chiến

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bạch Tiểu Thuần hãi hùng khiếp vía, hắn cũng nhìn ra được, Lôi Sơn đã trở nên mạnh mẽ không biết bao nhiêu lần so với lúc trước rồi, chắc hẳn cái giá phải bỏ ra cũng không nhỏ. Dù cho có phải là khi nãy Hồng Trần Nữ đã giết gã rồi hay không thì năm đó gã ta đích thực đã chết rồi.

“Người chết rồi còn có thể chết lần nữa hay sao?” Bạch Tiểu Thuần sợ hãi hít vào một hơi, cẩn thận nhìn xuống chỗ thi thể Lôi Sơn, không phát hiện gã có cử động gì. Đồng thời, giờ phút này, Hồng Trần Nữ cùng Công Tôn Uyển Nhi cũng đang đấu pháp vô cùng kịch liệt.

Hồng Trần Nữ cũng biết, hôm nay mình sợ là gặp phải kình địch rồi. Hai tay nàng bấm niệm pháp quyết, từng đạo hồng mang theo đó mà bay múa, nơi chúng đi qua thậm chí cả hư không cũng bị phá vỡ.

Thêm vào pháp bảo Hồng Liên vờn quanh, tỏa vô số cánh hoa ra khắp bốn phương, rồi nhanh chóng thu lại tạo thành chấn động Thiên Nhân Lực hủy diệt vạn vật trong phạm vi quanh đó.

Đây chỉ thứ yếu, điều quan trọng là uy áp được hình thành từ tu vi Thiên Nhân của Hồng Trần Nữ. Uy áp này có thể làm cho Nguyên Anh tu sĩ giống như bị đeo cả ngọn núi lớn lên lưng, kể cả thân thể lẫn tâm thần đều phải chịu đựng áp lực thật lớn. Nếu đối thủ là kẻ khác thì chỉ sợ sớm đã không thể chống đỡ được mà đã hình thần câu diệt từ lúc Thiên Nhân thuật pháp đánh ra.

Thế nhưng Công Tôn Uyển Nhi kia lại không phải hạng tầm thường, thuật pháp của nàng vô cùng quỷ dị, toàn thân bao phủ một quầng sáng màu đen, cứ mỗi lần nó tan biến đều hút ra một phần sinh cơ từ Hồng Trần Nữ.

Không chỉ có vậy, kinh người nhất vẫn là tốc độ của Công Tôn Uyển Nhi, nàng thực sự quá nhanh, nhanh đến không thể tưởng tượng, không thể thấy rõ được thân ảnh của nàng mà chỉ thấy được vô số tàn ảnh ở xung quanh Hồng Trần Nữ, khiến cho bốn phía dường như đều tràn ngập những quầng sáng màu đen.

Những tiếng nổ không ngừng truyền ra mà vang vọng thiên địa. Công Tôn Uyển rõ ràng không phải Thiên Nhân nhưng không biết vì sao lại không hề bị khí thế của đối thủ áp chế. Thậm chí Bạch Tiểu Thuần còn nhìn thấy ở sau lưng những tàn ảnh của Công Tôn Uyển dường như ẩn hiện một Pháp Tướng thật lớn, Pháp Tướng này là một cô gái mặc áo bào đen, tướng mạo tuyệt đẹp, đồng thời ánh mắt cũng lộ ra ý chí bễ nghễ thiên hạ.

Hai người đều là cận thân đấu pháp, thuật pháp thi triển ra va chạm vào nhau mà nổ mạnh, khu vực quanh đó đều hung hiểm vô cùng, không ngừng có sóng gợn từ nơi hai người giao thủ lan ra làm cho đám Bạch Tiểu Thuần không dám đi tới quá gần.

Hắn còn đỡ, như kẻ khác mà tới gần đều lập tức thay đổi sắc mặt, thân thể dường như bị một hấp lực nào đó trực tiếp hút sinh cơ ra, chỉ trong nháy mắt tóc đen biến thành tóc bạc.

Kẻ tới gần còn như thế, càng không nói tới Hồng Trần Nữ đang phải giao đấu với Công Tôn Uyển Nhi, sắc mặt nàng vô cùng khó coi, đến thời gian để mở miệng cũng không có. Lúc này toàn bộ tâm thần của nàng đều tập trung vào trận đấu.

Tên Bạch Tiểu Thuần ở phía trước này quả thật mạnh mẽ quá mức dự đoán của nàng. Thậm chí, nàng không thấy hắn có điểm nào giống với năm xưa, nếu không phải thấy được bộ dáng cùng với khí tức của đối phương giống y hệt Bạch Tiểu Thuần thì nàng đã nghĩ người này không phải Bạch Tiểu Thuần rồi!

Thật sự là kẻ này quá khác biệt với Bạch Tiểu Thuần trong trí nhớ của nàng.

Thậm chí thần thông của nàng dường như không hề gây ra được một chút thương tổn cho kẻ trước mắt thế nhưng mỗi lần quầng sáng của đối phương tan vỡ lại làm rung chuyển tâm thần của nàng.

“Hắn không phải là Nguyên Anh!!!” Hồng Trần Nữ càng đánh càng kinh hãi mà Công Tôn Uyển Nhi thì từ đầu đến cuối vẫn giữ được nụ cười quỷ dị, ánh mắt lộ vẻ kì dị, thỉnh thoảng lại liếm môi, giống như cảm thấy Hồng Trần Nữ này có mùi vị rất ngon khiến nàng chỉ muốn nuốt.

Một màn này làm Bạch Tiểu Thuần càng thêm kinh hãi, nhanh chóng lui về phía sau, khi hắn ngẩng đầu nhìn về nơi hai người giao chiến thì hư ảnh Pháp Tướng đằng sau Công Tôn Uyển Nhi đã biến mất. Nếu không phải Bạch Tiểu Thuần vô cùng chắc chắn thì chỉ sợ chính hắn cũng nghĩ mình nhìn lầm rồi, lúc này hắn đã run như cầy sấy, nếu cứ tiếp tục thế này thì coi như Hồng Trần Nữ cũng không phải đối thủ của Công Tôn Uyển Nhi. Điều này không khỏi làm Bạch Tiểu Thuần dao động, hắn bắt đầu cân nhắc có nên khuyên mọi người chạy đi.

Thế nhưng lúc này, chiến cục bỗng nghịch chuyển, sát khí trong mắt Hồng Trần Nữ tràn ngập, thân thể lui về sau, Công Tôn Uyển Nhi cười một tiếng, đang muốn tiến đến thì đột nhiên sắc mặt nàng biến đổi, nhanh chóng lùi lại.

Ngay lúc đó, Hồng Trần Nữ ở giữa không trung, lồng ngực phập phồng, cặp mắt điên cuồng, tu vi Thiên Nhân trong cơ thể lần nữa bùng nổ, bầu trời cả khu vực này chấn động, ý chí xâm nhập vào mảnh thiên địa này khiến nàng dường như đã trở thành chúa tể nơi đây.

“Bạch Tiểu Thuần, hôm nay ngươi nhất định phải chết!” Hồng Trần Nữ quát lên một tiếng, giống như đã hạ quyết tâm, tay phải đột nhiên nâng lên, bấm tay niệm quyết, sắc mặt nàng trở nên tái nhợt, một giọt máu tươi chợt xuất hiện từ đầu ngón trỏ bàn tay phải.

Giọt máu này tỏa sáng bốn phương giống như là chí bảo vậy, ngay khi nó xuất hiện liền khiến cho thiên địa biến sắc, giọt máu này dĩ nhiên là không tầm thường, đây là Hồng Trần Nữ từ thuật pháp, sinh mệnh cùng với tu vi của chính mình ngưng tụ ra… Pháp Huyết!

Mặc dù không phải Hồn Huyết nhưng Pháp Huyết này cũng ẩn chứa cảm ngộ cả đời đối với thiên địa đại đạo của nàng, hiện tại nó xuất hiện ở trong tay Hồng Trần Nữ, huyễn hóa ra một thanh huyết sắc trường mâu!

Chỉ nhìn kỹ có thể phát hiện so với thanh trường mâu lúc tiêu diệt Lôi Sơn nó càng thêm khủng bố. Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần thấy được hy vọng thì Hồng Trần Nữ liền cầm lấy thanh trường mâu phóng về phía Công Tôn Uyển Nhi

“Vèo” Một tiếng xé gió chói tai cùng tiếng nổ vang lên.

Trường mâu này liên tiếp nổ vang, như xuyên qua hư vô, ngay lúc xuất hiện đã tới gần Công Tôn Uyển Nhi, giống như tia sét đánh tới, lúc này Công Tôn Uyển Nhi cũng bùng nổ tốc độ, thoát hiểm trong gang tấc, thanh mâu này cắm hơn phân nửa xuống đất.

Bạch Tiểu Thuần thầm hít một hơi, trường mâu này mang lại cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm, đáng tiếc là đã trượt.

Công Tôn Uyển Nhi đang định lùi lại muốn tránh xa thanh trường mâu mà nàng thấy có chút bất an thì Hồng Trần Nữ ở giữa không trung cặp mắt đỏ ngầu, từ đầu ngón giữa bàn tay phải của nàng lại xuất hiện một giọt máu.

Giọt Pháp Huyết thứ hai!

Thanh trường mâu thứ hai được huyễn hóa ra, sau đó là ngón út, ngón áp út, ngón cái, bốn thanh trường mâu như những sao băng rơi xuống. Dù đã đã bị Công Tôn Uyển Nhi dùng tốc độ quỷ né hết nhưng sau đó lại đam xuống đất, hình thành một nửa vòng tròn.

Nửa vòng tròn giống như là ranh giới, làm cho Công Tôn Uyển Nhi biến sắc, đang muốn lao ra thì thanh mâu thứ sáu, thứ bảy,… rồi thanh thứ mười từ những giọt pháp huyết trên ngón tay trái của Hồng Trần Nữ xuất hiện, nổ vang một tiếng, lao đi với tốc độ cực nhanh đi tới phía trước Công Tôn Uyển Nhi, đồng loạt đâm xuống, lại hình thành một nửa vòng tròn, cùng với năm cái trước kết hợp thành một vòng tròn đầy đủ.

Làm xong tất cả, hơi thở của Hồng Trần Nữ trở nên dồn dập, lồng ngực phập phồng, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, hiển nhiên thi triển ra pháp thuật sử dụng Pháp Huyết này làm nàng hao tổn không ít.

Thế nhưng tác dụng cũng vô cùng kinh người, Công Tôn Uyển Nhi biến sắc, đang muốn lao ra thế nhưng vừa mới tới gần một trường mâu thì toàn thân nàng tràn ra hắc khí, giống như cơ thể bị ăn mòn buộc nàng phải lui ra sau.

Mà một màn này cũng làm người của Cự Quỷ Quân Đoàn mừng rỡ, toàn bộ tiến lên để hỗ trợ. Bạch Tiểu Thuần cũng thấy phấn chấn mà bước tới.

Công Tôn Uyển Nhi bị nhốt ở trong vòng tròn kia, lúc này ngẩng mạnh đầu lên trừng trừng nhìn Hồng Trần Nữ, rống lớn, tiếng rống đầy chói tai, lực xuyên thấu cực mạnh, khiến cho những kẻ tới gần như bị đánh mạnh vào trong óc, ôm đầu mà kêu đau.

Mười trường mâu kia chỉ trong nháy mắt truyền ra tiếng nứt vỡ, trên thân xuất hiện những cái khe.

Hồng Trần Nữ biến sắc nhưng không hề kinh hoảng, mắt phượng lóe lên sát khí, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, ấn tay về phía vòng tròn kia.

“Liệt, sát!”

Lời vừa ra khỏi miệng lập tức mười thanh trường mâu kia liền phát ra huyết quang ngập trời, tất cả từ mặt đất bay lên thật nhanh, hướng về phía Công Tôn Uyển Nhi đâm tới, tốc độ cực nhanh. Chỉ trong khoảnh khắc liền đâm xuyên qua cơ thể nàng!

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy vô số hồng mang từ trên người Công Tôn Uyển Nhi tràn ra, hợp thành một Huyết sắc đại võng dường như phải nghiền Công Tôn Uyển Nhi thành tro bụi, hình thần câu diệt!

Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong đó truyền ra tiếng rống thê thảm.

Những chuyện trước mắt làm cho Bạch Tiểu Thuần trở nên hơi nghiêm nghị một chút, hắn thấy được Hồng Trần Nữ dường như đã cường đại hơn, cũng cho rằng trận chiến này đã định ra người thắng rồi, mọi người ở xung quanh, thậm chí cả Hồng Trần Nữ cũng đều nghĩ như vậy, bọn hộ đều thở nhẹ một hơi…

Chỉ có Bạch Tiểu Thuần lại thấy, làm như vậy dường như có chút tàn nhẫn.

“Dù sao, Công Tôn Uyển Nhi này cũng chưa từng làm hại ta…”