Chương 536: Ép người quá đáng!

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trên tư liệu có đánh dấu tốc độ rất rõ ràng.

Trần Hạ Thiên ngừng lại trên cái tên Bạch Tiểu Thuần một chút, tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thuần với Trường thành mấy năm qua thế nào, Trần Hạ Thiên lòng dạ biết rõ, đồng thời hắn cũng hiểu Bạch Tiểu Thuần có quan hệ cá nhân không tệ với đệ tử Triệu Thiên Kiêu của hắn.

Hắn càng hiểu rõ, vào lúc hoàng hôn, thời điểm xuất hiện bên ngoài mê cung, không chỉ có mình dẫn đầu ba vạn tu sĩ, bên phía Man Hoang còn có rất nhiều thổ dân và hồn tu xuất hiện…

Thiên Nhân Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là chí bảo vô giá, nhất là dùng bí pháp đặc thù của Man Hoang, Thiên Nhân Hồn có tác dụng vô cùng to lớn, đây là thứ nhất.

Thứ hai, cũng là Trần Hạ Thiên lo lắng nhất, một khi xuất hiện nhiều hồn tu và thổ dân Man Hoang như vậy, đệ tử và con gái của hắn bị nhốt bên trong mê cung, một khi gặp được sẽ có nguy cơ to lớn.

Kể từ đó hắn cần phải có một người hấp dẫn lực chú ý của hồn tu và thổ dân Man Hoang, cũng làm cho người Man Hoang không có tâm tư chém giết người khác, mà là vội vàng đi tìm người này…

Không ai thích hợp hơn Bạch Tiểu Thuần… Man Hoang hận Bạch Tiểu Thuần đến tận xương thấu tủy, vừa gặp mặt chắc chắn sẽ không tiếc trả giá giết hắn, quan trọng hơn chính là giá trị treo thưởng cái mạng Bạch Tiểu Thuần là Ngũ Hành Thiên Thú Hồn, đối với Man Hoang mà nói đây là kích thích thật lớn.

Có thể nói chỉ cần thổ dân và hồn tu Man Hoang vào trong mê cung, trừ phi trên người mang theo sứ mạng, nếu không sẽ lựa chọn đánh chết Bạch Tiểu Thuần làm mục tiêu đầu tiên.

Một khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hắn nhất định có thể hấp dẫn lực chú ý của Man Hoang, do đó xem nhẹ những người khác… Chẳng những giúp mọi người giảm đi rất nhiều nguy hiểm, thậm chí còn có thể trợ giúp Trường thành đạt được Thiên Nhân Hồn.

– Bạch Tiểu Thuần…

Ánh mắt Trần Hạ Thiên lóe sáng, Bạch Tiểu Thuần luyện chế Tụ Hồn Đan, Tinh Không Đạo Cực Tông đã sớm âm thầm triển khai phá giải, việc này Bạch Lân cũng không biết.

Vật tư quan trọng như thế làm sao có thể nằm trong tay một người, trước kia vô thanh vô tức là không muốn Bạch Tiểu Thuần phát hiện sau đó rét lạnh nội tâm, cho nên mới âm thầm tiến hành.

Thậm chí việc phá giải đã tiến hành không kém bao nhiêu, mà chuyệ tạc lô Tinh Không Đạo Cực Tông cũng suy nghĩ ra một ít phương pháp, đối với Trần Hạ Thiên hoặc là Tinh Không Đạo Cực Tông mà nói, giá trị của Bạch Tiểu Thuần không lớn như thế.

Nếu không có hôm nay cũng bỏ đi, dù sao Bạch Tiểu Thuần có công, trước mắt vì giảm nguy cơ cho nữ nhi và đệ tử của mình, cho dù chỉ giảm bớt một tia thì hi sinh Bạch Tiểu Thuần cũng đáng.

Nghĩ tới đây Trần Hạ Thiên không chần chờ, hắn liệt kê tên Bạch Tiểu Thuần vào trong danh sách.

Vào lúc bình minh xuất hiện, danh sách ba vạn người cũng được Trần Hạ Thiên chọn ra, mặc dù hắn nóng vội nhưng cũng biết mê cung không mở vào ban ngày, mà là mở vào lúc hoàng hôn.

Vì vậy hắn giao danh sách cho cặp mắt vĩ đại, dùng thân phận của hắn có thể ra lệnh cho ba vạn người xuất hành, rất nhanh, lệnh bài của nhiều tu sĩ trong năm đại trong quân đoàn lục tục chấn động, bọn họ đều nhận được lệnh của Trần Hạ Thiên.

– Có ta!

– Lần này đi ra ngoài sinh tử hung hiểm, có thể cầu phú quý trong nguy hiểm

– Mê cung… Thiên Nhân Hồn, hắc hắc, nhất định có không ít hồn tu, pháp khí của bọn chúng có số lần luyện linh khủng bố, nếu lần này đạt được một ít, cho dù không chiếm được Thiên Nhân Hồn cũng đáng giá.

Trong năm đại quân đoàn, tu sĩ nhận được mệnh lệnh có tâm trạng khác nhau, tâm tình cũng không giống nhau, trong đó có không ít người vô cùng hưng phấn, cơ hội xuất chiến còn đạt được Thiên Nhân làm bọn họ kích động.

Có một ít người cau mày, bọn họ vô cùng mâu thuẫn với mệnh lệnh như vậy, cho rằng việc này phi thường nguy hiểm nhưng thân là tu sĩ năm đại quân đoàn, cuối cùng bọn họ vẫn lựa chọn im lặng.

Dù sao… Dưới mệnh lệnh còn viết một câu… Nếu có người trốn tránh, xử lý theo đào binh!
Một khi trở thành đào binh, theo quy củ Trường thành sẽ lăng trì xử tử!

– Đào binh!

– Lăng trì xử tử…

– Ta không đi ah!!

Vào lúc những người khác đồng thời nhận được mệnh lệnh, Bạch Tiểu Thuần đang ngồi trong phòng, lệnh bài của hắn run run, nhìn thấy tin tức bên trong hắn kêu thảm ba tiếng, quá sợ hãi, trong lòng vô cùng sợ phải ra khỏi Trường thành.

Hắn nhìn lệnh bài, thậm chí gương mặt hắn biến thành màu đen, hắn có cảm giác chui đầu vào lưới, đưa dê vào miệng cọp, cảm giác nguy cơ sinh tử bao phủ từng tấc huyết nhục trên người hắn, làm hắn sởn gai ốc, Bạch Tiểu Thuần vội vàng truyền âm cho Bạch Lân.

Sau khi chờ thật lâu, Bạch Lân mới trả lời một cua.

– Việc này là Trần tiền bối định ra, ta đã từng cầu tình, Trần tiền bối rất kiên định, ta… Vô lực cải biến, Tiểu Thuần, thực xin lỗi.

Nhìn thấy những lời này, trái tim Bạch Tiểu Thuần tan nát, hắn cầm lệnh bài nhưng nội tâm vô cùng phẫn nộ.

– Ta lập đại công cho Trường thành!

– Ta là Vạn phu trưởng!

Bạch Tiểu Thuần thật sự tức giận, hắn không tin Trần Hạ Thiên không biết một khi mình ra khỏi Trường thành sẽ bị Man Hoang đuổi giết, bản thân hắn cũng bị treo thưởng rất nặng, sợ rằng khi tiến vào trong mê cung, ngay cả tu sĩ năm đại quân đoàn cũng động tâm.

Loại chuyện này rất khó lòng phòng bị, có thể nói một khi đi, Bạch Tiểu Thuần lâm vào tình cảnh cửu tử nhất sinh, thậm chí thập tử vô sinh!

Tất cả chuyện này, Bạch Tiểu Thuần tin tưởng Trần Hạ Thiên biết rõ, hết lần này tới lần khác lại chọn hắn, thậm chí ngay cả Bạch Lân cũng không thể cải biến, hiển nhiên là Trần Hạ Thiên cố ý.

– Đây là muốn dùng ta làm mồi hấp dẫn Man Hoang chú ý…

Bạch Tiểu Thuần hận nghiến răng, hai mắt dần dần đỏ lên, tâm tư của hắn lung lay, vào lúc này hắn đã tìm ra đáp án, nhưng đáp án lại làm nội tâm hắn oán hận đến mức tận cùng, tâm tư hắn đau đớn khi bị người một nhà đâm một đao sau lưng sau đó đá vào trong hố lửa, hắn tức giận không thở nổi.

– Đây là muốn bức tử ta… Không đi ta sẽ bị lăng trì xử tử, thậm chí còn liên lụy Nghịch Hà Tông… Đi, ta chắc chắn lâm vào cảnh cửu tử nhất sinh… Căn bản chính là thập tử vô sinh…

– Ta thủ hộ Trường thành mấy năm, lập vô số chiến công, Tinh Không Đạo Cực Tông, các ngươi đối xử với ta như vậy sao?

Bạch Tiểu Thuần xiết chặc nắm đấm, hắn giận dữ đỏ mặt, trên trán nổi gân xanh, hắn cười thảm thiết và dữ tợn.

Nếu không có lựa chọn khác, giữa lăng trì xử tử và thập tử vô sinh, hắn chỉ có thể lựa chọn thứ hai, cho dù hắn sợ hãi cũng phải ra sức liều mạng đánh cược hi vọng cửu tử nhất sinh.

– Như thế… Liền buông tha ra… Nghĩ đến Tụ Hồn Đan của ta đã bị phá giải rồi.

Đây là chuyện hắn không thể khống chế, lúc này thân thể hắn run rẩy rất nhỏ, phân không rõ hắn sợ hãi hay tức giận! Trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo huyết sắc, lúc ngẩng đầu lên hắn đã hạ quyết tâm.

Việc này bắt đầu từ Trí Huyễn Đan dưới Không thành, hắn cũng nhìn ra mánh khóe trong đó, hôm nay lại xảy ra loại chuyện này, nếu Bạch Tiểu Thuần không hiểu những chuyện ẩn trong đó, chỉ sợ hắn không còn sống tới bây giờ

Thu liễm tâm tình, Bạch Tiểu Thuần yên lặng chỉnh lý hành trang, nếu không có lựa chọn nào khác, hắn có thể làm chính là bảo đảm mình phải sống sót quay về, nhất định phải chuẩn bị thêm nhiều thứ.

Hắn lấy Vĩnh Dạ Tán ra, hắn cũng mang bát sắc hỏa ra ngoài, hắn có ý định giữ bát sắc hỏa về sau còn làm việc khác, vào lúc này Bạch Tiểu Thuần không chút do dự sử dụng luyện linh.

Khi hắn cầm Quy Văn Oa ra ngoài, trên Vĩnh Dạ Tán xuất hiện tám đạo ngân vân vô cùng chói mắt!

Không cần che dấu cái gì, hắn ở trong Trường thành mấy năm, nhìn thấy rất nhiều trận đại chiến, Bạch Tiểu Thuần đã sớm nhìn ra hồn tu Man Hoang có không ít người sử dụng pháp bảo luyện linh nhiều lần, dường như luyện linh trong Thông Thiên Hà không thịnh hành bằng Man Hoang.

Hắn lúc đầu còn rung động không nhỏ, muốn tìm hiểu đáp án, cũng hỏi Bạch Lân, hắn nhận được đáp án là có quan hệ với Luyện Hồn Sư, Bạch Lân không nói tình hình cụ thể trong đó.

Bạch Tiểu Thuần cũng âm thầm tìm hiểu, đạt được đáp án có quan hệ với Luyện Hồn Sư, hắn chỉ có thể lưu việc này trong lòng, đến bây giờ hắn không biết nguyên nhân cụ thể là gì.

Sau khi Vĩnh Dạ Tán luyện linh tám lần, Bạch Tiểu Thuần lại sửa sang đan dược trong tay mình, hắn chuẩn bị thêm các đan dược cần thiết, ngay cả pháp bảo hay áo giáp cũng bị hắn mang ra luyện linh.

Cùng lúc đó Thần Toán Tử và Triệu Long, cũng tới tìm Bạch Tiểu Thuần, Triệu Long còn đỡ một ít, Thần Toán Tử nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền kêu thảm thiết, cầu Bạch Tiểu Thuần xóa tên của hắn trong danh sách, hai người bọn họ đều có tên trong danh sách lần này…

– Thiếu tổ cứu ta, ta vừa mới đến ah, ta… Ta ủy khuất ah!

Cả đệ tam quân có tới mấy trăm người nhận được mệnh lệnh, Tống Khuyết… Cũng ở trong đó.

Khi biết Bạch Tiểu Thuần cũng có tên trong danh sách, bọn họ đều sững sờ, Thần Toán Tử càng há hốc mồm, hai người muốn nói lại thôi, cuối cùng cười khổ rời đi, dù sao Bạch Tiểu Thuần không thể xóa tên của mình trong danh sách, bọn họ càng không cần nghĩ, chỉ có thể thừa dịp còn chút thời gian đi chuẩn bị.

Tiễn bước mọi người, Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn đi tới tháp cao và dùng chiến công đổi lấy rất nhiều phù lục, hắn trọng điểm hối đoái linh dịch khôi phục linh lực.

Chỉ có linh lực đầy đủ mới có thể bảo đảm hắn khôi phục linh lực trong mê cung, huống hồ đệ tam quân có tới vài trăm người, đều là thủ hạ dưới trướng của hắn, hắn cần phụ trách an toàn cho bọn họ, đáng tiếc thời gian quá ngắn, Bạch Tiểu Thuần muốn chuẩn bị quá nhiều cũng không kịp.

Giờ thìn trước hoàng hoan, thân ảnh Trần Hạ Thiên bay ra khỏi tháp cao sau đó ra lệnh, ba vạn tu sĩ cùng bay lên, Trần Hạ Thiên mang mọi người bay xa.

Dường như cảm thấy tốc độ quá chậm, Trần Hạ Thiên bấm niệm pháp quyết tạo ra mây mù ngập trời, lại mang theo ba vạn người bay đi thật nhanh, kể từ đó chỉ mất một giờ là tới mê cung.

Bạch Tiểu Thuần cũng trong đám người, hắn nhìn thân ảnh Trần Hạ Thiên trước mặt, hắn nén giận nín thở, vừa nghĩ tới tu vi của đối phương, đáy lòng hắn thở dài, bởi vì không cam lòng cho nên hắn âm thầm thề với mình.

– Lão già khọm khẹm, chờ ta đến Bán Thần, sau khi ta đến Bán Thần, chuyện thứ nhất làm chính là tìm ngươi báo thù!

Ba vạn đại quân một đường bay nhanh, Bạch Tiểu Thuần đứng trong đám người, hắn muốn đeo mặt nạ nhưng nơi này có quá nhiều người đang nhìn, hắn do dự một lát, cảm thấy đeo mặt nạ tại nơi này không thích hợp, vì vậy thở dài, sầu mi khổ kiểm đi theo mọi người.

Dọc theo con đường này, trong đầu hắn vẫn suy nghĩ các loại biện pháp bảo vệ tính mạng bản thân, hắn lại không tìm được đầu mối nào khác, duy chỉ có nghĩ đến mình nhất định phỉa tiến vào mê cung đầu tiện, vào lúc trở ra lại đeo mặt nạ và cải biến thân phận.
– Chỉ có thể làm như vậy…

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, sắc mặt hắn âm trầm và hạ quyết tâm.

Trần Hạ Thiên mang theo ba vạn tu sĩ bay đi thật nhanh, từ hướng Trường thành bay thẳng về thẳng phía chín cột sáng, Man Hoang cũng làm giống như hắn.

So sánh với Thiên Nhân Hồn, chiến tranh trở thành không quan trọng, dù sao Trường thành vẫn nằm ở đó, tùy thời có thể tấn công, cũng đánh suốt bao nhiêu năm qua, đánh vô số trận.

Nhưng mà… Thiên Nhân Hồn, đến nay mơi bị Man Hoang phát hiện, lại hiếm như lông phượng sừng lân, kể từ đó phải dùng Thiên Nhân Hồn làm chủ, mà Trường thành lại băn khoăn Man Hoang bố trí bẫy rập cho nên đối với Hồng Trần Nữ mà nói, từ khi cột sáng màu đen đầu tiên bay lên, trong lòng nàng đã có tâm tư suy đoán nhất định.

Cho đến khi chín cột sáng màu đen đồng thời xuất hiện, nàng suy đoán trở thành sự thật!

– Chỗ đó tám chín phần mười chính là một trong thập đại táng cung của nhị đại Khôi Hoàng!

Sắc mặt Hồng Trần Nữ động dung nhìn sang chín cột sáng màu đen, trong đầu nàng xuất hiện một đoạn lịch sử năm đó phụ thân nói với nàng.

Trước khi Thiên Tôn của Thông Thiên đảo quật khởi phản nghịch, thế giới này không gọi là đại lục Thông Thiên, mà là đại lục Khôi Hoàng, trên đại lục Khôi Hoàng có hai cường giả, theo thứ tự là Khôi Hoàng và Minh Hoàng.

Khôi Hoàng chủ Tổ Hà Minh Hoàng chủ Minh Hà! Tổ Hà chính là Thông Thiên Hà!

Một chủ sinh, một chủ tử!

Một người là thế giới tôn sư, một người là tín ngưỡng tôn sư!

Trong đó trước khi nhị đại Khôi Hoàng hao hết thọ nguyên, hắn triệu tập lực lượng chúng sinh trong thiên địa tu kiến thập đại táng cung, trừ đệ nhất cung là nơi chôn xương của hắn, trọn đời không mở ra, chín đại táng cung khác, mỗi táng cung đều lưu lại tài phú vô cùng kinh người, càng có các loại truyền thừa còn sót lại.

Mục đích chính là muốn hậu nhân có một ngày gặp phỉa kẻ địch không thể đối kháng, có thể dùng táng cung của hắn quật khởi, mà chín đại táng cung có trận pháp cấm chế, nếu không biết địa chỉ cụ thể, người ngoài khó tìm được.

Từ nay về sau, táng cung của nhị đại Khôi Hoàng chính là tin tức bí truyền của các đời Khôi Hoàng, nhưng thời đại của ngũ đại Khôi Hoàng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Ngũ đại Khôi Hoàng chết bất đắc kỳ tử, cực kỳ đột nhiên, cũng không bàn giao bí mật của nhị đại Khôi Hoàng, cho nên táng cung của nhị đại Khôi Hoàng biến thành bí mật thất truyền, từ nay về sau không người biết được.

Cho đến thời cửu đại Khôi Hoàng, Thông Thiên quật khởi, phản bội loạn thiên địa và thay thế vào, Khôi Hoàng nhất mạch trốn vào đến Man Hoang, chuyện táng cung của nhị đại Khôi Hoàng trở thành truyền thuyết.

– Bên ngoài mê cung có mấy chục động quật, mỗi một động quật đều có di cốt hung thú Thiên Nhân… Bên ngoài mê cung có tấm bia đá nhắc nhở thí luyện, lại có phần thưởng là Thiên Nhân Hồn… Loại thủ bút này trừ táng cung của nhị đại Khôi Hoàng ra, ta không nghĩ còn có ai làm được!

Sắc mặt Hồng Trần Nữ kích động, vừa nghĩ tới nơi đó vô cùng có khả năng là táng cung của nhị đại Khôi Hoàng, tâm thần của nàng vô cùng rung động.