Chương 676: Vương Gia Yên Tâm

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu có thể do mình thu hoạch mới là ổn thỏa nhất.

Vào lúc này hai thị vệ kia trở về, ấp a ấp úng nói ra việc Bạch Tiểu Thuần tu luyện gặp đường rẽ, muốn tiếp tục bế quan nửa năm…

Cự Quỷ Vương trừng mắt, hắn tức giận bốc khói, hắn đứng lên và biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã đứng trơớc biệt viện của Bạch Tiểu Thuần, không nhìn trận pháp bế quan, trực tiếp đi vào bên trong mật thất bế quan của Bạch Tiểu Thuần.

Cự Quỷ Vương vừa vào bên trong, hắn nhìn thấy sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, hắn lại phun máu tươi, ánh mắt có chút mơ hồ… Lúc nhìn thấy trong mật thất xuất hiện một người, sau khi sửng sốt, Bạch Tiểu Thuần miễn cưỡng đứng lên cúi đầu xuống.

– Ti chức bái kiến Vương gia.

Cự Quỷ Vương cũng sửng sốt, hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần phun rất nhiều máu tươi, nhất là Bạch Tiểu Thuần lúc này suy yếu không ít, thần thức của hắn quét qua, hắn thấy tu vi trong người Bạch Tiểu Thuần hỗn loạn, sắc mặt trầm xuống.

– Tại sao lại như vậy…

Cự Quỷ Vương trầm thấp hỏi.

– Vương gia…

Bạch Tiểu Thuần cười thảm, đắng chát lắc đầu, hít sâu mấy hơi cố nén phun máu tươi, hắn trả lời.

– Ti chức muốn xông pha khói lửa vì Vương gia, bất đắc dĩ tu vi không đủ, bởi vì nóng vội đột phá Nguyên Anh sơ kỳ cho nên gặp rủi ro.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trắng bệch, giọng nói vô cùng suy yếu, ánh mắt vô cùng kiên định.

– Vương gia yên tâm, chỉ cần cho ta thời gian nửa năm, ta nhất định có thể khôi phục thương thế.

Bạch Tiểu Thuần cố gắng giơ tay lên vỗ ngực, hắn làm ra tư thái vì Vương gia, có chết cũng kiêu ngạo, hắn lại vụng trộm quan sát Cự Quỷ Vương, đáy lòng suy nghĩ, cho dù mình đi nơi nào cũng gặp nguy hiểm, ở thành Cự Quỷ là an toàn…

Cự Quỷ Vương nghiền ngẫm đánh giá Bạch Tiểu Thuần vài lần, da mặt co giật vài cái, hắn không tin chuyện này trùng hợp như thế, thời điểm Quỷ Vương Hoa nở, gió nổi mây phun, một đám thiên kiêu đang tụ tập lại, Bạch Hạo tu hành xảy ra vấn đề, hắn cũng không có thời gian nói nhảm với Bạch Tiểu Thuần, hắn nâng tay phải lên, trong bàn tay xuất hiện một viên đan dược.

Đan dược màu trắng, nó sinh ra hào quang nhu hòa, trong đó ẩn ẩn có bóng chân long, mùi thuốc kinh người, trong chớp mắt bao phủ tám phương, sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng hít khí lạnh, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đan dược trong Man Hoang.

Hắn thân là Luyện Dược đại sư, trong chớp mắt liền phân tích ra đan dược này là thánh dược chữa thươngnó có hiệu quả tốt hơn cả Thần Khư Đan, lại là đan dược hắn chưa từng nghe nói qua.

Loại đan dược cũng hiếm thấy trong khu vực Thông Thiên Hà, càng không cần nói Man Hoang không có đan dược này, hiển nhiên là Cự Quỷ Vương trân tàng.

– Đan này tên là Phá Thiên Tạo Hóa Đan, cả đời chỉ có thể ăn chín viên, suy biến kỳ của bản vương cũng ăn chín viên mới có thể rút ngắn, mà những người khác, chỉ cần còn một hơi, sau khi nuốt vào sẽ khôi phục trong nháy mắt.

– Ngươi phải nghĩ kỹ, lần này ngươi xem như trọng thương, nhưng đi cũng phải đi, không đi cũng phải đi, nếu ngươi không ăn đan dược này, nhiệm vụ của ngươi thất bại, lão phu cũng không làm khó ngươi, sau khi ngươi ăn nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Cự Quỷ Vương lên tiếng ẩn chứa uy nghiêm không cho phép cự tuyệt, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, hắn bắn viên đan dược vào miệng Bạch Tiểu Thuần.Bạch Tiểu Thuần bị hù dọa toàn thân run rẩy, sau khi đan dược tới gần hắn liền bắt lấy, vẻ mặt đau khổ nhìn Cự Quỷ Vương, nội tâm thầm mắng không thôi nhưng lại không thể làm gì. Hắn nhìn ánh mắt kiên quyết của Cự Quỷ Vương, hắn hiểu được, đúng như đối phương nói, không đi cũng phải đi, đi cũng phải đi…

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần ủy khuất, sắc mặt của hắn sáng ngời, trong người sinh ra âm thanh ken két, tu vi hỗn loạn khôi phục trong nháy mắt.

– Vương gia yên tâm, ti chức nhất định tận khả năng hoàn thành nhiệm vụ!

Bạch Tiểu Thuần lớn tiếng tuyên bố.

– Thương thế tốt rồi?

Cự Quỷ Vương cười híp mắt nói ra.

– A? Vương gia ngài không nói ta còn không phát hiện, thực sự tốt rồi, lần trước ta đột phá tu vi, cũng bởi vì bái kiến Vương gia, hiện tại thương thế khỏi hẳn cũng là lúc Vương gia tới thăm, Vương gia thật sự thần võ cái thế, long phi cửu thiên, một ánh mắt cũng có thể sánh ngang thánh dược chữa thương.

Bạch Tiểu Thuần mặt không đỏ hơi thở không gấp, ánh mắt cuồng nhiệt vuốt mông ngựa.

Cự Quỷ Vương ho một tiếng, hắn càng hiểu rõ da mặt của Bạch Tiểu Thuần, càng không quan tâm Bạch Tiểu Thuần láu cá, hắn nghiêm túc bàn giao một phen.

Bạch Tiểu Thuần giữ vững tinh thần nghe, sau khi nghe xong mọi việc, hắn ban đầu còn thở ra, cảm thấy mình lợi hại như vậy, ai dám chọc mình thì cứ việc xuất thủ trấn áp.

Lúc nghe xong, trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, hắn trố mắt nhìn, nghĩ đến đây lần này tất cả mọi người liên thủ đối phó Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình không nhỏ.

– Đây chính là mấy thế tử của các Thiên Vương khác phái ra, còn có thiên kiêu của các nhà quyền quý trong thành Khôi Hoàng! Những người này có một ít là Thiên Thú Hồn Nguyên Anh, huống hồ những người này liên thủ với nhua…

Bạch Tiểu Thuần không ngừng hít thở thật sâu, người tham gia việc này đều là thiên kiêu, mặc dù mình lợi hại, mãnh hổ không thể chịu nổi đàn sói vây côgn, hơi sơ ý một chút sẽ nguy hiểm tới mạng nhỏ.

– Đáng chết, vì sao nhất định phải là Nguyên Anh đi, là Kết Đan thì tốt biết bao nhiêu…

Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, mặc dù hắn cảm thấy mình rất mạnh nhưng vẫn không có nắm chắc, lại nhìn thấy Cự Quỷ Vương kiên định như vậy, chỉ có thể kiên trì.

– Ngươi cũng không cần áp lực quá lớn, có phối thương và Phá Thiên Tạo Hóa Đan của bản vương, ngươi vẫn có thể tự vệ, huống hồ bản vương cũng có sắp xếp, chỉ cần ngươi tiến vào trong Luyện Hồn Hồ sẽ không có vấn đề.

Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, sau khi trầm ngâm liền thở dài an ủi một phen, mắt thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn sầu mi khổ kiếm. Cự Quỷ Vương khẽ quát một tiếng.

– Ngươi đừng quên, giữa ngươi và ta còn có cấm chế, bản vương có thể nhìn ngươi đi chịu chết hay sao?

Câu nói này đã làm tâm tình Bạch Tiểu Thuần tốt một chút, trong lòng đã suy nghĩ tốt, bản thân mình đi Luyện Hồn Hồ không chọc ai, nghĩ đến lời như vậy, cũng không có người quan tâm tới mình, lại dựa theo ý của Cự Quỷ Vương, dường như còn có giúp đỡ, từ đó nội tâm của hắn an ổn hơn một ít.

Cự Quỷ Vương lại bàn giao một phen, trước khi đi cho Bạch Tiểu Thuần một bình đan dược, bên trong đó Phá Thiên Tạo Hóa Đan, là tám viên! Tăng thêm một viên trước kia là chín viên!

Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thây cũng kinh ngạc nhìn Cự Quỷ Vương, nội tâm an ổn càng nhiều.

Lúc làm xong những việc này, Cự Quỷ Vương mới mang theo Bạch Tiểu Thuần rời đi, trực tiếp bảo Vô Thường Công tự mình đi cùng Bạch Tiểu THuần cưỡi Cự Quỷ Chu đi thẳng đến Luyện Hồn Hồ.

Trên bầu trời, một chiếc chiến thuyền màu đen dùng tốc độ kinh người phá không bay đi, trên thuyền còn có pho tượng Cự Quỷ Vương bộc phát hào quang màu đen, uy thế vô cùng kinh người.

Đứng trên bong thuyền, Bạch Tiểu Thuần thở dài thở ngắn, mặt ủ mày chau sầu mi khổ kiểm, Vô Thường Công lại hăng hái nhìn Bạch Tiểu Thuần sau đó cười nói.

– Bạch tổng quản, lúc trước ba đại Thiên Nhân truy sát cũng không thấy ngươi nhíu mày, tại sao bây giờ lại đau khổ?

– Đây không nói nhảm sao? Nội tâm Bạch Tiểu Thuần nói thầm, lúc ba đại Thiên Nhân truy sát, mình có rất nhiêu át chủ bài, lại biết Cự Quỷ Vương sẽ khôi phục trong mấy ngày cho nên mới liều mạng, nhưng việc bây giờ không giống lúc ba đại Thiên Nhân truy sát, mặt ngoài Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không thể yếu ớt sợ hãi, hắn ưỡn ngực vỗ vài cái.

– Vô Thường Công nhìn lầm, ta không phải nhíu mày, ta đang suy nghĩ sâu xa, cũng không có vẻ mặt đau khổ, ta đang tích lũy sát cơ.

Bạch Tiểu Thuần nói vô cùng nghiêm túc, sắc mặt Vô Thường Công quái dị, hắn cười không nói.

Hai người không nói chuyện, tốc độ chiến thuyền cực nhanh, thời gian dần qua, Bạch Tiểu Thuần phát giác trên mặt đất có vô số hồn triều đang bay cùng hướng với bọn họ.

– Mỗi lần Luyện Hồn Hồ mở ra đều hấp dẫn rất nhiều oan hồn, chúng như bản năng bay vào bên trong.

Vô Thường Công nhìn thấy ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn hồn triều dưới đất, thuận miệng giải thích một câu.

Bạch Tiểu Thuần giật mình, càng cảm thấy Luyện Hồn Hồ không tầm thường, lúc đang suy nghĩ an nguy của bản thân, thời gian một canh giờ qua đi, chiếc chiến thuyền này đã tới gần phạm vi Luyện Hồn Hồ.

Sắc trời lờ mờ, bầu trời vốn trong sáng cũng biến thành âm trầm, trên bầu trời xa xa có hắc vụ hình thành một đóa Quỷ Vương Hoa!

Chung quanh Quỷ Vương Hoa còn có vô số oan hồn lượn lờ, phô thiên cái địa, khí thế kinh người, xoay tròn hình thành phong bạo càn quét bốn phương, từ đó không ai dám tới gần.

Trước mắt Bạch Tiểu Thuần tới sớm, chung quanh không có người khác, dù sao bọn họ ở gần nên tới sớm.

Từ đó cũng tranh thủ thời gian cho Bạch Tiểu Thuần, hắn đi quan sát chung quanh, hắn cũng nhìn thấy Quỷ Vương Hoa và cái ấm lớn cao vạn trượng!

Cái ấm có màu đen, cho người ta cảm giác tang thương, từ trong miệng ấm có hắc vụ bay ra ngoài, không ngừng bay lên không trung dung nhập vào Quỷ Vương Vụ Hoa.

Chính là Luyện Hồn Hồ!

Bạch Tiểu Thuần hít mấy hơi, nội tâm chấn động, hắn lần đầu tiên nhìn thấy cái ấm này, hắn có cảm giác cái ấm chính là pháp bảo.

– Trong Luyện Hồn Hồ này có thiên địa, lai lịch bí ẩn, nghe đồn rất nhiều, có nói đồ vật thiên ngoại, cũng có nói là di bảo của Khôi Hoàng đời thứ nhất, đã không thể kiểm tra, Quỷ Vương Hoa kia nằm ở trung tâm bồn địa của cái ấm.

– Sau khi ngươi đi vào, mặc dù bên trong rất khổng lồ, ngươi chỉ cần bay tới trung tâm liền có thể tìm thấy bồn địa kia… Dựa theo ghi chép, mỗi lần vụ hoa xuất hiện trước, bản thể Quỷ Vương Hoa chân chính phải qua một đoạn thời gian mới thành thục.Vô Thường Công giải thích với Bạch Tiểu Thuần.

– Lần này chỉ cần ngươi thu hoạch quả của Quỷ Vương Hoa, sau khi ra ngoài, lão phu sẽ bảo hộ ngươi, nếu có người dám xuất thủ cướp đoạt ở bên ngoài, Vương gia sẽ tự mình tới đây.

– Vào bên trong phải nhờ vào chính ngươi.

Vô Thường Công căn dặn một phen.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền phát sầu, suy nghĩ chính mình cẩn thận một chút sẽ không phải vấn đề lớn…

Lúc này ở phương xa có mấy đạo hào quang bay tới, phương hướng của những người này đều tới từ thành Khôi Hoàng, có tới từ thành trì của ba Thiên Vương khác, thông qua truyền tống trận đến gần sau đó dùng tốc độ nhanh nhất đi tới nơi đây.

Sắc mặt Vô Thường Công hơi động, ngẩng đầu nhìn lên, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn theo.

Ánh mắt Bạch Tiểu đảo qua, hai đạo hào quang bay đầu tiên có tốc độ nhanh nhất, từng âm thanh phá không vang lên chói tai, trong nháy mắt hai đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt bọn họ.

Một người trong đó là một lão giả mặt mũi nhăn nheo, mặc một bộ trường sam màu đen, đôi mắt mơ hồ, bộ dạng không có tinh thần nhưng hắn đứng ở nơi đó lại dung hợp với thiên địa, thậm chí thần dùng thần thức dò xét cũng không phát hiện sự tồn tại của người này.

Ánh mắt của hắn nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, hắn lại mỉm cười với Vô Thường Công, hai người ôm quyền chào nhau.

Bên cạnh lão giả là một thanh niên, thanh niên này mặc một thân trường bào màu tím, thần sắc kiệt ngạo, có uy nghiêm vô hình, nhất là đôi mắt của hắn cực kỳ sắc bén, một thân tu vi Nguyên Anh đại viên mãn bao phủ bốn phía, phối hợp khí thế trên người hắn không khác gì thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, có thể phá hủy tất cả ánh mắt nhìn hắn.

Hắn cũng nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, cười lạnh sau đó không nhìn, lại quay đầu nhìn sang Luyện Hồn Hồ, trong mắt có hào quang lập lòe.

Hai người vừa xuất hiện đã đưa tới Bạch Tiểu Thuần coi trọng, Vô Thường Công nhìn sang sau đó truyền âm cho Bạch Tiểu Thuần.

– Đây là thế tử Cửu U Vương… Chu Hoành, kẻ này lãnh khốc, giết chóc rất nhiều!

Bạch Tiểu Thuần nuốt nước bọt, hắn cũng không biết thế nào, khi nhìn sang Chu Hoành có loại cảm ứng kỳ dị, biết hắn là Thiên Thú Hồn Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ có lẽ có quan hệ với Thiên Đạo Nguyên Anh, hiện tại như có điều suy nghĩ, chỉ thấy Chu Hoành có khí thế kinh người, lại thân là thế tử, tất có bí pháp Bán Thần, nhìn bộ dạng không dễ chọc, rất phù hợp với định nghĩa thiên kiêu trong lòng hắn.

– Đơn độc đánh nhau, ta cũng không sợ hắn, giả hỏa này có phụ thân tốt, không nên chọc hắn.

Bạch Tiểu Thuần hạ quyết tâm, vào lúc đang suy nghĩ, nơi xa có hào quang bay tới, cũng là hai đạo hào quang, trong nháy mắt tới gần liền hóa thành hai nữ tử.

Hai nữ tử này một già một trẻ, lão ẩu mặc trường bào rộng thùng thình, sắc mặt bình tĩnh, thiếu nữ bên cạnh nàng lại ngang ngược, trong mắt có chiến ý dạt dào, trên ngọc thủ mang bao tay màu tím, nàng rất đẹp nhưng có phần bạo lực, từ vẻ ngoài ai cũng có thể nhìn ra.

Lúc thiếu nữ tới nơi này, Chu Hoành nheo mắt, dường như có kiêng kị, càng không dám nhìn dáng vẻ của nàng, Bạch Tiểu Thuần hít khí lạnh và kinh hãi khi phát hiện ra điểm này.

– Quân chúa của Linh Lâm Vương, Hứa San… Nàng có tính cách bạo lực, một lời bất hòa sẽ nổi giận xuất thủ.