Chương 477: Đây là pháp bảo gì?

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thậm chí còn có một thanh niên không buồn lấy ra pháp khí phòng hộ, vì cảm thấy với tu vi của mình đã đủ để ngăn cản, nhưng ngay lúc những người này và những đại sư kia vẫn còn đang khinh thị. . .

Vết nứt của hai trong số năm lò đan đầy vết nứt bỗng ngoác rộng ra, một luồng sóng khí kinh thiên động địa trào ra, giống như đã bị đè nén trong lò đan quá lâu, khiến lò đan cuối cùng không còn chứa nổi, nổ bung.

Một luồng khí thế mạnh mẽ trào theo ra, hai lò đan vỡ tan thành từng mảnh, những mảnh vỡ như những ngôi sao băng bay vèo vèo ra khắp xung quanh.

Sóng khí làm bóp méo hư không, gió nổi mây vần, những tiếng nổ to làm tai mọi người đều bị chấn.

Trận pháp trong viện lập tức bị phá, không vỡ hoàn toàn, nhưng bị tàn phá rất nặng nề.

Bốn thanh niên bảo vệ nơi này đều rụt mắt lại, bốn người há miệng ra, nhưng không kịp thốt lên tiếng nào, bốn người đã bị sóng khí do hai cái lò đan bạo tạc đánh vào người.

Ba người đã mở vòng bảo vệ còn đỡ, chỉ phun máu, bay vọt đi mấy trăm trượng, xương cốt trên người kêu lên răng rắc, thất khiếu rỉ máu, hồn hỏa lắc lư.

Còn thanh niên khinh thường, không lấy ra pháp bảo phòng vệ là người thê thảm nhất, bị sóng khí hất văng đi xa, không biết đã rơi xuống tận nơi nào. . .

Còn các vị đại sư không có màn bảo vệ, tuy họ ở bên ngoài viện, nhưng cũng không sao thoát khỏi, ai cũng bị sóng khí cuốn bay đi.

Từng người một phun máu, thần hồn bất ổn, cơ thể đầy thương tích, thê thảm vô cùng. . .

Nhà cửa quanh đó cũng bị đổ gãy, uy lực tàn phá đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của mọi người!

“Không thể nào! !”

“Trời, đây là… nổ lô à? Thực sự chỉ là nổ lô à? “

“Tại sao có thể như vậy, Bạch Tiểu Thuần này rốt cuộc đã luyện chế đan gì, lão phu luyện đan cả đời, cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ thấy nổ lô nào như vậy, đây…đây rõ ràng đâu phải là nổ lô, đây là giết người a! !”

Cả Công Giáp các đều bị kinh động, tu sĩ ào ào bay ra, ai cũng hoảng sợ nhìn vào viện của Bạch Tiểu Thuần chỗ đình viện, Bạch Tiểu Thuần cũng sợ lắm, may mà lúc nãy hắn lùi nhanh, da dày thịt béo, lại đã có chuẩn bị trước, mở màn phòng hộ, nên đã thoát nạn.

Hắn không thể ngờ vụ nổ lô này uy lực lại mạnh tới như vậy, không thua gì một kích của tu sĩ nguyên anh.

Nhất là trong đó có dược lực của Tụ Hồn đan, đây mới là điểm chết người, vì nó có thể hút hồn phách của người ta ra, thế nên hắn vội vàng nhìn quanh, thấy ngay khối người bị ảnh hưởng, ánh mắt hoảng hốt, như đang thất thần.

May mà còn ba cái chưa nổ, chứ mà nổ nữa, e là những người này nếu không bị nổ chết, thì linh hồn cũng bị hút hết ra ngoài cơ thể!

“Cái này. . . Cái này. . .” Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, nhìn thấy ba lò đan còn lại cũng đang banh ra vết nứt, khí tức khủng khiếp không ngừng tăng lên, vẻ sắp tan vỡ, thì vội vàng lùi nhanh ra sau.

Một tiếng gầm giận dữ từ xa ầm ầm vọng tới.

“Bạch Tiểu Thuần! ! !” tiếng hét vang dội như tiếng sét, làm ai nấy ù cả tai, một bóng người đen đen đang thuấn di vọt tới.

Bác Bì quân quân chủ Bạch Lân!

“Đừng trách ta, ta đã nhắc mọi người rồi mà.” Bạch Tiểu Thuần tủi thân lắm, hắn cũng rầu lắm chứ, hắn đã sớm báo trước coi chừng nổ lô rồi, lại còn nhắc người ta mở phòng hộ ra kia, ai bảo không ai tin hắn. . .

Bạch Lân ào tới, hắn vốn đang ở trên tường thành để áp trận, vì ở ngoài Trường Thành mấy ngày trước Minh Hà bị người ta chọc thủng một lỗ, oan hồn đua nhau ào vào tràn ngập khắp nơi, khiến ngũ đại quân đoàn bị áp lực rất lớn, còn nhìn thấy cả hư ảnh Luyện hồn sư lúc ẩn lúc hiện, buộc hắn phải tự mình xông ra tọa trấn.

Nhưng bỗng có một tiếng nổ vang trời, một làn sóng khí khủng bố lan tới, khiến Bạch Lân cũng phải giật nảy mình, vội vàng chạy ngược về, thấy xung quanh đều là bừa bộn, người người phun máu, và… ba cái lò đan đang sắp vỡ!

Bạch Lân hừng hực lửa giận, không kịp nghĩ nhiều, hét lớn một tiếng, vung tay chộp cả ba lò đan, thuấn di ra ngoài Trường Thành, ném thẳng xuống.

Ngoài Trường Thành, oan hồn số lượng đầy trời, ngưng tụ thành những cự nhân lệ hồn gào hét điên cuồng, bất kể sống chết công kích vào tường thành, mỗi một lần va chạm, đều làm màn sáng phòng vệ của Trường Thành lay động, tu sĩ ngũ đại quân đoàn cắm đầu mà chém giết, tất cả pháp khí đều được triển khai, những cột sáng ào ào bắn ra, nhưng hồn nhiều quá, không thể nào cản nổi!

Những thổ dân với thân hình cường hãn xen lẫn vào trong hồn triều, ra tay cực kì tàn nhẫn, nếu thấy nguy là lập tức tự bạo, khiến tu sĩ của ngũ đại quân đoàn tử thương không ít.

Đúng lúc này, ba cái lò đan từ trên trời rơi xuống. . . ba lò đan đỏ thắm, to chừng một trượng, như ba mặt trời nhỏ, rơi xuống ba nơi khác nhau.

Khe nứt trên lò giãn rộng, sóng khí cuồng bạo đang điên cuồng đòi chui ra!

Đám thổ dân sững ra, họ chưa bao giờ thấy qua vật nào như thế, một thổ dân hừ một cái, bay tới, đấm mạnh một quyền vào lò đan.

Lò đan bị trong ngoài giáp công, nổ ầm, tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, những mảnh vỡ hóa thành những ngôi sao băng rực lửa vung ra khắp tám hướng, những nơi chúng bay qua, đất đai run rẩy, oan hồn rú lên thảm thiết, hung thú cũng không tránh kịp, bị đốt cháy rừng rực.

Tên thổ dân đấm vỡ lò đan là người thê thảm nhất, hắn bị sóng khí bao phủ, cơ thể bị tan thành bụi hơn phân nửa, rơi xuống đất.

Dược lực của Tụ Hồn đan bung ra, trong phạm vi một ngàn trượng, tất cả oan hồn đều bị một lực kéo hút đi, sau đó bị sóng khí trùng kích, xé ra đủ hướng, cuối cùng bị xé rách thân hồn!

Mọi việc xảy ra quá nhanh, oan hồn và thổ dân còn chưa kịp phản ứng, hai lò đan còn lại cũng lần lượt vỡ toang, trong khoảng thời gian ngắn, cả chiến trường dậy vang những tiếng kêu rên thảm thiết.

Thổ dân thương vong không ít, oan hồn và hung thú thứ thì bốc cháy, thứ bị xé nát, từng mảng từng mảng lớn, nhìn thấy mà giật mình. . .

“Đây là pháp bảo gì?! !”

“Sao lại như vậy, chưa từng gặp bao giờ! !” các thổ dân kinh hãi nhìn về phía Trường Thành.

Không chỉ có họ, tất cả tu sĩ trên Trường Thành, cả Bác Bì quân, cả tứ đại quân đoàn còn lại, ai cũng trợn mắt há hốc mồm.

“Cái đó là vật gì. . .”

“Thoạt nhìn, hình như giống lò đan?”

“Làm sao có thể, lò đan nổ đâu có uy lực tới như thế!”

“Hình như là do Bác Bì quân quân chủ ném ra, là pháp bảo thiên lôi mới chế tạo ra chăng? “

Bạch Lân sững người, quên sạch cơn giận điên cuồng vừa rồi, ngây ra nhìn những cái hố sâu trên mặt đất, nhìn những oan hồn bị xé toạc, những thổ dân đầy sợ hãi, hơi thở của hắn vô thức trở nên dồn dập, sự giận dữ trong mắt đã hoàn toàn bị thay bằng niềm vui sướng.