Chương 748: Bạch Tiểu Thuần nổi giận

Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đêm đã về khuya ở Khôi Hoàng Thành. Do có ánh trăng sáng làm cho cảnh vật không tối tăm lắm, hơn nữa còn có đèn đuốc thắp sáng khắp nơi nên mặc dù không rõ ràng bằng ban ngày, nhưng đối với tu sĩ mà nói thì như thế là đủ rồi.

Bên trong Khôi Hoàng Thành, mấy trăm đạo thân ảnh tiến về phía cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần. Hiện tại cửa hàng đã đóng cửa, hai thầy trò Bạch Tiểu Thuần đang ở cùng một chỗ nghiên cứu cách luyện chế mười bảy màu lửa.

Bạch Tiểu Thuần đã hiểu rõ tất cả vấn đề vướng mắc trong lúc luyện chế mười bảy màu lửa. Hơn nữa hắn đã thử vài lần, mặc dù đều thất bại nhưng hiện tại hắn tự tin sẽ có thể thành công.

Bạch Tiểu Thuần có thu hoạch rất lớn sau khi luyện chế ra một tia mười tám màu lửa cùng với nhận thức cảm ngộ cảnh giới Dung hỏa. Hơn nữa cùng thảo luận với Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào khiến cho hắn càng thêm nắm chắc việc luyện chế mười bảy màu lửa.

Quan trọng nhất là sự trợ giúp của Bạch Hạo, hai thầy trò đều trao đổi với nhau mỗi khi gặp phải vấn đề khó khăn. Hiện tại hai người đã hoàn toàn giải quyết toàn bộ vấn đề. Bạch Hạo luôn ở bên cạnh khi Bạch Tiểu Thuần tiến hành luyện chế. Nếu nhận thấy sai lệch hắn sẽ ngay lập tức nhắc nhở. Mặc dù với trình độ bây giờ của Bạch Tiểu Thuần thì rất ít khi xảy ra sai sót nhưng Bạch Hạo vẫn vô cùng nghiêm túc.

Hắn nhìn sư tôn mình đang tập trung toàn bộ tinh thần vào việc luyện lửa. Vẻ mặt nghiêm túc và cố chấp làm cho trong lòng Bạch Hạo không khỏi cảm thán.

“Mặc dù lúc bình thường sư tôn có vẻ không đáng tin cậy, nhưng thái độ nghiêm túc khi luyện lửa thì rất nhiều người không bằng. Đặc biệt là khả năng nắm bắt và điều khiển rất vững vàng. Nếu sư tôn không có sự nghiên cứu thông suốt và cố chấp giải quyết từng vấn đề khi luyện lửa thì chắc chắc không thể đạt đến trình độ này.” Bạch Hạo tự lẩm bẩm rồi im lặng nhìn Bạch Tiểu Thuần. Hắn hiểu rõ tác dụng của mình, nhưng hắn tin rằng nếu là người khác, mặc dù có bản thân trợ giúp cũng rất khó đạt tới trình độ như sư tôn.

“Sư tôn, ta nhất định giúp ngươi đạt tới… Thiên Phẩm Luyện Hồn Sư! !” Ánh mắt Bạch Hạo hiện lên vẻ kiên định. Về việc tu hành của bản thân, hắn không thèm quan tâm. Thật sự là hắn không biết có bao nhiêu Quỷ tu tồn tại trong trời đất này. Theo nhận thức của Bạch Hạo thì dạng tồn tại như hắn chỉ có một mình bản thân.

Vì vậy căn bản là không có công pháp cho Quỷ tu. Điều này Bạch Tiểu Thuần đã chú ý khi tới Khôi Hoàng Thành. Hắn cũng âm thầm tìm kiếm thông tin nhưng đáng tiếc không có thu hoạch gì.

Có điều là dường như Bạch Tiểu Thuần đã xác định được phương hướng. Hắn an ủi Bạch Hạo không nên nóng lòng, hắn chắc chắn có thể tìm cho đồ đệ mình một bộ công pháp Quỷ tu.

Bạch Hạo rất yên tâm khi sư tôn nói những lời này. Hắn biết rõ sư tôn mình tuy có chút không đáng tin cậy nhưng một khi đã nói thì nhất định sẽ làm.

Nghĩ tới đây, hắn tranh thủ thời gian tập trung tinh thần để chú ý quá trình luyện lửa của sư tôn. Hiện tại Bạch Tiểu Thuần luyện chế mười bảy màu lửa cũng đã đến thời khắc quan trọng. Hắn khống chế biển lửa trong phạm vi nhất định rồi cẩn thận điều khiển và đẩy mạnh việc cắn nuốt rất nhiều oan hồn. Theo thời gian trôi qua, biển lửa mười sáu màu mơ hồ như muốn xuất hiện màu thứ mười bảy!

“Sắp xong rồi!” Bạch Tiểu Thuần cảm thấy vui vẻ. Đúng lúc hắn muốn tiếp tục ngưng tụ tâm thần điều khiển biển lửa thì đột nhiên một tiếng nổ động trời phát ra bên ngoài cửa hàng khiến mặt đất chấn động. Tiếp đó tiếng gào thét mang theo sát cơ vang lên.

“Bạch Hạo, nhận lấy cái chết! !”

Âm thanh còn chưa dứt đã có hơn mười đạo thân ảnh trực tiếp phá tan cửa chính, đạp thủng mái nhà xông vào cửa hàng. Nội tâm Bạch Tiểu Thuần cả kinh. Hắn luyện chế mười bảy màu lửa đang ở thời khắc quan trọng, bị chấn động bên ngoài quấy nhiễu không nói, thêm nữa những người này mang theo sát cơ càng làm cho tinh thần của hắn bất ổn và mờ mịt.

Biển lửa xung quanh hắn sắp xuất hiện màu thứ mười bảy, theo tâm trạng Bạch Tiểu Thuần bị chấn động lập tức trở nên không ổn định. Bạch Tiểu Thuần đang cố gắng khống chế lại thì cửa phòng hắn cũng bị người trực tiếp phá tung.

“Đáng chết!” Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần đại biến, trong nháy mắt biển lửa không khống chế được nổ tung về bốn phía.

Nguy cơ trước mắt, Bạch Tiểu Thuần chỉ kịp tóm lấy Bạch Hạo rồi lấy ra Quy Văn nồi chụp lên trên thân thể!

Gần như cùng thời điểm hắn sử dụng Quy Văn nồi thì biển lửa hỗn tạp giữa mười sáu và mười bảy màu bốc lên ngập trời rồi điên cuồng khuếch tán về bốn phía.

Hơn mười thân ảnh vừa bước vào trong phòng còn chưa kịp nhìn đã bị sóng nhiệt đập vào mặt. Tất cả đều hoảng sợ lui nhanh về phía sau nhưng đã chậm. Trong nháy mắt đám người này đã bị biển lửa trực tiếp bao phủ.

Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên. Đám người này đã trở thành hỏa nhân, mặc dù đã cấp tốc rút lui nhưng có ba người không tránh kịp, cũng không lấy ra vật phòng hộ. Biển lửa này lại cực kinh người, trong nháy mắt đã thiêu đốt thân thể ba người này thành tro bụi!

Thậm chí ngay cả linh hồn cũng bị biển lửa đốt cháy sạch sẽ!

Chết người rồi! !

Cảnh tượng này làm cho những Hồn Tu rút lui cảm thấy chấn động mãnh liệt. Biển lửa cuồng bạo trực tiếp bao trùm toàn bộ cửa hàng. Từ trong phòng ra đến sân hay mặt tiền cửa hàng chỉ trong chớp mắt… đã trở thành đất khô cằn, thậm chí các cửa hàng ở xung quanh cũng đều bị ảnh hưởng.

Ánh lửa ngút trời gây nên xao động ở khắp nơi, đồng thời hơn mười đạo thân ảnh phía xa tiến đến. Sau khi chứng kiến một màn như vậy, bọn chúng đều hít vào một hơi vì không nghĩ rằng có loại biến cố này đột nhiên xảy ra, nhưng nếu họ đã đến đây thì chỉ có một con đường có thể đi.

“Đồng loạt ra tay!” Tiểu Lang Thần vốn không có ý định tiến lên đầu tiên, hắn dự định chỉ đứng đằng sau ra tay nhưng bây giờ chỉ có thể nghiến răng phát ra tiếng gầm nhẹ .

Đúng lúc này, tiếng gào rú mang theo tức giận vang lên làm cho người ta nghe mà run sợ . Sau khi đi ra từ trong biển lửa kinh thiên động địa đang bộc phát, Bạch Tiểu Thuần nhấc Quy Văn nồi ra. Hắn nhìn cửa hàng ngưng tụ tâm huyết của mình, cửa hàng mình cùng đồ nhi mất hết bao nhiêu tâm tư để hóa giải lần lượt sự tình mới có thể trở nên náo nhiệt. Hiện tại toàn bộ đã trở thành phế tích. Hắn không khống chế nổi cơn giận của mình, cặp mắt của hắn sung huyết, lửa giận trong lòng đã không cách nào có thể hình dung.

Nơi này là nhà của hắn, đoạn thời gian sống ở đây làm cho bản thân hắn đã có chút ít thuộc về Man Hoang, nhưng bây giờ tất cả đều không còn rồi, bị một đám côn đồ xông tới, hủy diệt tất cả… Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần bắt đầu nổi điên.

“Khinh người quá đáng, khinh người quá đáng! !” Bạch Tiểu Thuần tức giận đến run rẩy toàn thân. Hắn lập tức thu hồi Bạch Hạo hồn cũng đang phẫn nộ sau đó nỗ lực kiềm chế xung động để dùng thần thức quan sát tình hình. Hắn phát hiện địch nhân ở bốn phía có vài chục người, thậm chí còn có mấy trăm đạo thân ảnh ở phía xa đang nhanh chóng tiến đến đây.

Việc này làm cho Bạch Tiểu Thuần hiểu ra chuyện hôm nay nhất định là sát cục bày ra với bản thân. Sau khi nhận ra bộ dạng đám người kia, hắn càng xác định điểm này.

Vì vậy hắn cố nén tức giận, không lập tức ra tay mà lấy ra ngọc giản truyền âm với Cự Quỷ Vương.

Sau khi biết hết mọi việc thì Cự Quỷ Vương cũng cả kinh, nhưng hắn vẫn luôn bá đạo, suy nghĩ một chút liền trực tiếp trả lời Bạch Tiểu Thuần.

“Bạch Hạo, con rể của ta sao có thể bị khi dễ? Đánh cho ta, chỉ cần không chết người có lão phu ở đây ngươi không phải sợ gì hết. Ta sẽ bảo Mạch nhi đến giúp ngươi, đồng thời ta cũng sẽ thông báo cho Đại Thiên Sư. Việc này lão phu để mặc ngươi làm chủ “

Sau khi nhận được câu trả lời của Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần dũng khí tăng vọt. Hắn mãnh liệt ngẩng đầu, giờ phút này rút cuộc lửa giận không áp chế mà ầm ầm bộc phát, thân thể nhoáng một cái xông thẳng ra khỏi biển lửa.

“Ức hiếp lại còn hủy cửa hàng của ta, đây là các ngươi ép ta đấy!” Thanh âm Bạch Tiểu Thuần vang vọng bốn phía như thiên lôi. Thân ảnh của hắn tựa như tia chớp, nháy mắt xuất hiện trước người một Nguyên Anh Hồn Tu rồi đánh tới.

Nguyên Anh Hồn Tu này chính là Tiểu Lang Thần, hắn chỉ thấy trước mắt hoa lên rồi Bạch Tiểu Thuần đã xuất hiện trước mặt.

“Bạch Hạo, ngươi nghe ta giải thích, ta…” Tiểu Lang Thần run rẩy muốn lui về phía sau, nhưng một quyền của Bạch Tiểu Thuần mang theo tức giận đã trực tiếp đánh tới.

“Ngươi lại có thêm sinh cơ rồi hả? Ngươi thích bị hành hạ phải không? Nằm xuống cho ta!” Một quyền của Bạch Tiểu Thuần đánh ra mang theo tiếng nổ kinh thiên động địa. Tiểu Lang Thần mặc dù giãy giụa, thậm chí biến thân để chống lại nhưng kết quả vẫn giống như lúc ở trong Luyện Hồn Hồ. Toàn thân hắn chấn động mãnh liệt, máu tươi phun ra, phát ra kêu thê lương thảm thiết. Một quyền của Bạch Tiểu Thuần đánh hắn rơi xuống từ không trung xuống mặt đất. Nguyên Anh chấn động gần như muốn xuất khiếu làm hắn trực tiếp ngất đi.