Q.5 - Chương 575: Đại chiến ( Hạ )

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Tê tê tê….

Từ trong bầy cá đột nhiên vang lên những thanh âm kỳ dị.

Những thanh âm này tuy không vang dội, cũng không trầm trọng, nhưng chẳng biết tại sao, vừa nghe đã có cảm giác cực kỳ tráng liệt mà mạnh mẽ.

Khi những thanh âm này vang lên, toàn bộ bầy cá liền trở nên điên cuồng.

Trịnh Hạo Thiên ngưng thần nhìn về phương xa, trong đầu hắn lập tức xuất hiện mấy nghi vấn.

Từ tu vi mấy người Hồng Liệt là có thể nhìn ra, thực lực của Bột hải thất tộc cũng không phải quá cường đại. Nhưng trong khu vực sinh sống này của thất tộc lại có những bầy cá đáng sợ như Tử Vong ngư. Những sinh vật này có thể sinh ra chiến ý khổng lồ, đồng thời đạt tới tiêu chuẩn sinh ra chiến linh.

Bất quá, điều chân chính khiến người ta cảm thấy khó hiểu chính là, đã có thể sinh ra sinh vật như chiến linh thì vì sao lại không hấp dẫn cường giả cấp bậc tông sư tới?

Chiến linh, đối đối với bất cứ sinh vật nào trong thiên hạ cũng đều có hấp dẫn cực lớn. Cho dù là tông sư chân nhân cũng không ngoại lệ.

Ngư nhân thất tộc này và những đàn Tử Vong ngư đã chiến đấu giằng co không biết bao nhiêu năm tháng. Cho nên số lượng chiến linh sinh ra ở nơi này cũng không biết có bao nhiêu con. Nếu nói bí mật này vẫn chưa bị người ta phát hiện thì Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không tin.

Hắn lạnh lùng nhìn về phía trước, trong lòng ẩn ước có một cảm giác, hoàn cảnh sinh thái đặc biệt này của Bột hải cũng không phải ngẫu nhiên mà có.

Tuy ngư nhân đã chuẩn bị đầy đủ, sử dụng vô số thủ đoạn, nhưng cuối cùng vẫn bị đàn Mẫu Chỉ ngư sử dụng sinh mệnh của đồng bạn để phá giải, đồng thời từng bước từng bước tiến lên.

“Các tộc nhân….” Thanh âm của Hồng Liệt ầm ầm vang lên, hóa thành từng đạo từng đạo dao động kỳ dị truyền đi trong mặt nước, vọng tới tai của tất cả ngư nhân.

“Ở phía sau các ngươi chính là lãnh địa tộc đàn, nơi sinh ra chúng ta, nuôi dưỡng chúng ta. Ở đó, có vợ con cha mẹ chúng ta. Nơi đó chính là cuội nguồn của tộc đàn chúng ta. Nhưng hiện giờ, đàn Mẫu Chỉ ngư chó má này đang tiến về nơi đó.” Thanh âm của hắn trầm thấp hữu lực, nhưng lại có lực lượng rung động nhân tâm rất lớn: “Nếu như chúng ta bỏ chạy, thì gia viên ở phía sau chúng ta sẽ bị biến thành phế tích.”

“Các tộc nhân…” Thanh âm của hắn đột nhiên cao vút: “Thời khắc tộc thần khảo nghiệm chúng ta đã tới rồi, mọi người hãy cầm lấy binh khí, xông lên, bảo vệ gia viên của chúng ta.”

“Hống….”

Hai mắt vô số ngư nhân lập tức đỏ lư, trở nên điên cuồng. Bọn hắn vung cao thần binh trong tay, điên cuồng xông lên phía trước.

Trịnh Hạo Thiên lặng đi một lúc. Dùng nhân lực đối đầu trực diện với đàn cá, chẳng phải là đi tìm đường chết sao?

Hắn vẫn cho rằng, đám ngư nhân còn chuẩn bị ở phía sau nữa. Nhưng thật không nghĩ tới, vào giờ khắc này, Hồng Liệt lại hạ quyết định như vậy.

“Các huynh đệ, chúng ta cùng xông lên.” Hồng Liệt vung tay lên: “Toàn lực tiêu diệt bọn chúng, cho đến khi bọn chúng lui bước.”

Dứt lời hắn liền quẫy đuôi, xông thẳng về phía trước, đồng thời trên người cũng bùng phát lên một vầng quang huy khổng lồ, trong nháy mắt đã nhào vào trong bầy cá.

Quang huy ở trong tay hắn có lực lượng cường đại vô cùng, chỉ một lần trùng kích đã có mấy trăm con Mẫu Chỉ ngư chết ngay tức khắc.

Đám người Lộc Thăng, Từ Thao đồng loạt xông lên, đồng thời kích phát ra các loại lực lượng của mình, tấn công đàn cá.

Chỉ là, bọn hắn cũng không xông tới tuyến đầu, mà tránh ở phía sau quân đội ngư nhân mà giết chóc.

Trên chiến trường, lập tức tràn ngập một cỗ chiến ý cường đại. Dưới sự kích thích của cỗ chiến ý này, nhiệt huyết tất cả ngư nhân đều sôi trào, liều mình xông lên, giống như không để ý tới sinh tử nữa.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hắn đột nhiên cảm ứng được, Phong Chi Tinh không ngờ cũng chủ động phát ra một tia thần niệm.

Dưới sự khống chế của Mộng Yểm, Phong Chi Tinh đã trở nên trung thành tận tụy. Nhưng bởi vì thực lực bản thân hạn chế, cho nên từ trước tới nay hắn vẫn nghe lệnh mà làm việc, chưa bao giờ chủ động khiêu chiến.

Nhưng vào giờ phút này, hắn không ngờ lại liên tục xin xuất chiến. Hơn nữa, ở trong thiên Tru Không Tỏa đại trận cũng bốc lên ý niệm chiến đấu điên cuồng vô cùng.

Chiến linh, đây là lực lượng và ý chí của chiến linh.

Sau khi thôn phệ chiến linh, ở trên người Phong Chi Tinh đã xảy ra biến hóa vi diệu. hơn nữa lần biến hóa này còn giúp hắn có được tiềm lực vô cùng trên con đường tu luyện sau này.

Nhẹ nhàng vung tay lên, Trịnh Hạo Thiên đã ném ống tròn ra ngoài.

“Ba….”

Ống tròn đột nhiên nổ tung trong nước biển, tỏa ra vạn đạo tinh mang.

Từng dòng từng dòng nước mênh mông bị lực lượng của trận pháp khuấy đảo, tạo thành từng cơn từng cơn lốc xoáy khổng lồ. Những cơn lốc xoáy này cấp tốc xoay tròn, hướng về phía ngư nhân đang hỗn chiến với Mẫu Chỉ ngư mà tràn tới.

Chỉ sau chốc lát, lốc xoáy đã tiến vào khu vực hỗn chiến.

Sắc mặt đám người Hồng Liệt khẽ biến. Tuy bọn hắn đã dốc hết toàn lực công kích đàn cá, nhưng vẫn tận lực tránh không cho lực lượng công kích lan vào trong chiến cuộc

Bởi vì ở đó không chỉ có bầy cá mà còn có không ít ngư nhân đồng tộc của bọn hắn.

Chỉ là, có lẽ bởi vì linh giả Thiên Hạo này không có liên quan gì tới Bột hải thất tộc, cho nên hắn cũng chẳng thèm cố kỵ tới tính mạng của đám ngư nhân.

Vào giờ khắc này, đám người Lộc Thăng đều hối hận vạn phần. Nếu sớm biết như thế thì quyết sẽ không mời hắn xuất thủ tương trợ.

Nhưng đúng vào lúc này, chuyện khiến cho tất cả mọi người vừa kinh gnạc vừa vui mừng đã xảy ra.

Những cơn lốc xoáy kia tuy có lực hút cường đại, nhưng cái lực hút đó lại không thể tạo thành uy hiếp quá lớn đối với ngư nhân mặc chiến giáp trên người và đám hải quái mà bọn hắn nuôi dưỡng.

Lực hút đó tuyệt đối không đủ để cuốn bọn hắn vào bên trong, nhưng đối với những con Mẫu Chỉ ngư nho nhỏ mà nói, lại là lực hút trí mạng.

Mỗi một lần chuyển động, lốc xoáy đều hút vào trong rất nhiều Mẫu Chỉ ngư.

Đám người Hồng Liệt vừa kinh ngạc vừa vui mừng, chẳng trách Thiên Hạo lại có thể dùng sức một người mà đối kháng đàn cá lâu như vậy. Thì ra trong tay hắn còn có một kiện bảo bối như vậy.

Nhưng, bên trong chiến cuộc kịch liệt kia, cho dù là Hồng Liệt cũng không thể nhìn ra.

Ở trong bên trong những cơn lốc xoáy đáng sợ kia, không ngờ lại tràn ngập vô số tia hắc khí mỏng manh.

Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện, dưới sự trợ giúp của Phong Chi Tinh, tấm phù triện cường đại này đã phóng thích ra uy lực lớn nhất của nó ra.

Bất quá, những con Mẫu Chỉ ngư này cũng không bị trực tiếp hút vào trong phù triện, bởi vì ở trong lốc xoáy, trừ hắc khí ra, còn ẩn chứa sát thủ càng cường đại hơn.

Phong Chi Tinh, thân thể của hắn tự động phân liệt ra, hóa thành từng đạo từng đạo gió xoáy dung nhập vào trong lốc xoáy.

Ở trên người những con Mẫu Chỉ ngư này ngưng tụ chiến ý mênh mông cường đại, hoàn toàn không tương xứng với thân hình gầy yếu của bọn chúng. Mà sau khi biến thân thành lốc xoáy, Phong Chi Tinh lập tức thôn phệ sạch sẽ những cỗ chiến ý này trong nháy mắt.

Toàn bộ Mẫu Chỉ ngư Mất đi chiến ý bị hút vào trong Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện, lập tức bốc lên một tia hắc khí rồi biến mất. Mà ở trong tia hắc khí kia, lại ngưng tụ ra một con Mẫu Chỉ ngư nho nhỏ như hư như thực.

Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên, trong lòng hắn càng lúc càng ngạc nhiên.

Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện có thể thôn phệ tất cả mọi lực lượng rồi chuyển hóa thành của mình, mang theo lực lượng khí tức hắc ám.

Chỉ là, có thể đem vật còn sống chuyển hóa thành vật chết thì đúng là lần đầu tiên.

Hắn càng lúc càng cảm thấy, những con Mẫu Chỉ ngư này tuyệt đối không phải là sinh linh bình thường.

“Tê tê tê….”

Dao động bên trong bầy cá càng lúc càng cường đại. Đột nhiên, tất cả Mẫu Chỉ ngư đều lui về phía sau. Chúng liều mạng ngưng tụ lại với nhau, con này nối tiếp con kia. Cuối cùng,đàn Mẫu Chỉ ngư vô cùng vô tận phảng phất như đã hóa thành một chỉnh thể khổng lồ.

Xà, cự xà…..

Sau khi tất cả Mẫu Chỉ ngư cũng ngưng hợp lại với nhau, một con quái xà khổng lồ lập tức hiện ra.

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng ngời. con quái xà này giống hệt như chiến linh lúc trước.

Quái xà do vô số Mẫu Chỉ ngư ngưng hợp lại thành ngẩng cao đầu, toàn bộ thân hình phát lực, lập tức bổ nhào về phía Trịnh Hạo Thiên và đám ngư nhân. Từ trên người nó tràn ra một cỗ khí thể khổng lồ không gì so sánh nổi.

Nhưng đúng vào lúc này, Hồng Liệt lại quát lớn một tiếng, nói: “Bạo….”

Lập tức, ở phương xa chợt lóe lên một đạo quang trụ khổng lồ, gần như chiếu sáng toàn bộ hải vực.

Bên trong đạo quang trụ này ẩn chứa một cỗ lực lượng khiến Trịnh Hạo Thiên rợn tóc gáy. Khi đạo quang trụ này lướt qua người, trái tim hắn tựa hồ cũng ngừng đập trong nháy mắt.

Tông sư, đây tuyệt đối là lực lượng cấp bậc tông sư.

“Ầm….”

Thân thể cự xà lay động, tựa hồ muốn tránh đòn, nhưng tốc độ của đạo quang trụ kia thật sự quá nhanh, chỉ trong nháy mắt đã dễ dàng đánh trúng thân thể của nó.

Từng con từng con Mẫu Chỉ ngư sáng lên. Đạo quang trụ này phảng phất như có một lực lượng thần bí nào đó, có thể lây nhiễm, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ con quái xà lại.

“Ba….”

Sau một hồi giằng co, con quái xà rốt cuộc cũng hoàn toàn nổ tung.

Trịnh Hạo Thiên híp mắt, lẳng lặng cảm ứng.

Sau khi bị quang trụ oanh kích, chiến ý mênh mông kia chẳng những không có tiêu tán mà ngược lại còn mãnh liệt hơn vài phần. Bất quá, những tia chiến ý kia cũng không dừng lại tiêu tán, mà chậm rãi di chuyển về phương xa.

Ở đó tựa hồ có một lực lượng nào đó đang triệu hoán ý chí chiến đấu vô cùng vô tận này.

Bất quá, cũng chỉ có một mình Trịnh Hạo Thiên, hoặc có thể nói là một mình Phong Chi Tinh là có thể cảm ứng được một chút manh mối.

Bởi vì hấp thụ lực lượng chiến linh, cho nên Phong Chi Tinh rất mẫn cảm đối với loại linh này.

Mà trừ hắn ra, cho dù là Mộng Yểm cũng không có cảm giác gì.

Tâm niệm vừa động, Trịnh Hạo Thiên vẫy tay, lập tức thu Thiên Tru Không Tỏa đại trận lại.

Tiếp đó, thân hình nhoáng lên một cái, thuận tay bắt lấy một tên ngư nhân có tu vi thập giai, lặng lẽ rời khỏi khu vực chiến trường hỗn loạn này.

Mà ngay sau khi hắn rời đi không lâu, đám người Hồng Liệt lại một lần tụ hợp lại. Ở trên mặt bọn hắn, đều có một vẻ vui mừng không thể che dấu được.

Quy mô của đàn Tử Vong gnư lần này quá khổng lồ. Bọn hắn vốn tưởng rằng, phải hi sinh một lượng lớn tộc nhân mới có thể đánh bại đàn cá này.

Nhưng không nghĩ tới lại đột nhiên xuất hiện một linh giả chín sao, có một kiện thần binh trận pháp cường đại. Vừa phối hợp với đám ngư nhân liền dễ dàng ép đàn Tử Vong ngư vào tuyệt cảnh.

Lúc này, bọn hắn đã cảm kích Trịnh Hạo Thiên vạn phần rồi.

“Ủa, Thiên Hạo huynh đâu?” Lộc Thăng nghi hoặc hỏi.

Đám người Hồng Liệt thoáng ngây người. Bọn hắn cùng tìm kiếm xung quanh, nhưng căn bản không thể tìm được chút tung tích nào.

Một người thở dài nói: “Không hổ là linh giả chín sao. Thấy chúng ta vượt qua nguy cơ liền lặng lẽ rời đi. Đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi a.”

Sắc mặt Từ Thao càng lúc càng xấu hổ, nhưng cũng không dám phản bác chút nào.

Hồng Liệt nhíu mày, hắn liếc mắt nhìn về một phương hướng, lặng im không nói.

“Hồng lão, ngài đang lo lắng Thiên Hạo huynh sẽ đi tới nơi đó sao?” Lộc Thăng trầm giọng hỏi.

Hồng Liệt than nhẹ một tiếng, nói: “Quên đi, lo lắng cũng vô dụng. Hy vọng cát nhân thiên tướng….”