Q.5 - Chương 559: Hiểu lầm.

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Sau khi thiên địa linh lực nồng đậm tiến vào trong Huyết Quang kích linh thể, chúng lập tức biến thành huyết sắc vô cùng vô tận, biến cả khu hải vực này thành một màu đỏ tươi.

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, thiên địa linh lực rốt cuộc cũng ngừng lại. Mà lúc này, phạm vi huyết sắc bao phủ đã khuếch trương lên tới mười dặm rồi.

Đột nhiên, tất cả huyết sắc bắt đầu bốc lên. Chúng sôi trào, quay cuồng, cuồn cuộn đổ dồn về phía trung tâm.

Trịnh Hạo Thiên nhướng mày, hai mắt hắn nhìn xuyên thấu qua huyết quang, thấy một cảnh tượng khiến người ta phải sợ hãi than thở.

Huyết Quang kích linh thể đang hấp thụ đám quang mang huyết sắc này. Mà cùng với huyết quang không ngừng dũng mãnh tiến vào, thân thể nó cũng không ngừng bành trướng lên. Khi toàn bộ quang mang huyết sắc đã bị hấp thu sạch sẽ, thì nó cũng biến thành một người khổng lồ thân cao hơn ba mươi trượng rồi.

Ba mươi trượng, độ cao như vậy so với Thiên ma đại vương Cự Lực lúc mới tấn chức cũng cao hơn rất nhiều.

Đương nhiên, thực lực đại linh giả cũng phải lấy độ cao lớn để đánh giá, chỉ là lực lượng cường hãn ẩn chứa trong cơ thể Huyết Quang kích linh thể rõ ràng phải càng nhiều hơn.

Tâm niệm vừa chuyển, đôi mắt thật lớn của Huyết Quang kích linh thể chớp động một cái, thân thể cao lớn lập tức bắt đầu thu nhỏ lại.

Sau một lát, nó đã khôi phục lại hình dáng ban đầu, chẳng khác nào một Trịnh Hạo Thiên thứ hai cả.

Bất quá, so với lúc trước thì trong con ngươi Huyết Quang kích linh thể hiện giờ lại chớp động một tia hào quang chấn nhiếp lòng người, hoàn toàn không còn vẻ cứng ngắc và vô thần như trước nữa.

Trịnh Hạo Thiên ẩn ước cảm ứng được, trong lần tấn chức này, Huyết Quang kích linh thể không chỉ gia tăng thực lực cường đại mà ngay cả trí tuệ cũng được nâng cao trên diện rộng.

Trong lòng hắn đột nhiên vừa động, nếu như Huyết Quang kích linh thể có thể tấn thăng tới cảnh giới tông sư, vậy thì chẳng phải là không khác gì nhân loại sao.

Bất quá, cảnh giới tông sư là chuyện khó khăn ra sao chứ. Hiện tại suy tính tới điều này, quả thật có cảm giác xa vời quá rồi.

Lắc lắc đầu, hắn than nhẹ một tiếng. Thiên ma đại vương Cự Lực và Huyết Quang kích linh thể đều đã trở thành tồn tại cấp bậc đại linh giả, mà hắn và Mộng Yểm lại cứ dậm chân tại chỗ ở cảnh giới linh giả. Đem ra so sánh, tốc độ tấn chức của bọn hắn ngược lại còn thua kém một khoảng lớn.

Chỉ là, nếu để đám linh giả khác biết được ý nghĩ trong đầu bọn hắn lúc này, thì e rằng sẽ phải khóc không ra nước mắt mất thôi.

Vẫy vẫy tay, Huyết Quang kích linh thể thoáng chớp lên một cái, đã xuất hiện bên cạnh người Trịnh Hạo Thiên. Hai người đột nhiên dung hợp vào nhau, phảng phất như biến thành một người duy nhất.

Chỉ trong tích tắc, không gian nơi này thoáng rung lên, bọn họ đã biến mất không thấy đâu.

Sau khi tấn chức cảnh giới đại linh giả, năng lực khống chế không gian của Huyết Quang kích linh thể quả thực đã đạt tới một cảnh giới vô cùng khủng bố.

Chỉ cần nhoáng lên một cái đã xuyên phá không gian, biến mất.

Không chỉ như vậy, trong quá trình diễn ra còn không có một chút dấu vết nào, giống như Huyết Quang kích linh thể đã dung hợp thành một thể với toàn bộ không gian xung quanh, có thể tùy tâm sở dụng phiêu đãng khắp nơi.

Sau khi Trịnh Hạo Thiên mang theo Huyết Quang kích linh thể và Mộng Yểm rời đi mấy ngày, hải vực nơi này bỗng nhiên trở nên sôi trào.

Vô số hải thú cường đại từ một nơi thần bí chen nhau xuất hiện. Hơn nữa, đám hải thú này cũng không phải quái vật bình thường, mà đều là cường giả chân chính đã tấn thăng tới cảnh giới chín sao rồi.

Hải thú cấp bậc này đã được khai mở linh trí rồi. Thậm chí còn có trí tuệ không thua kém gì nhân loại.

Mỗi một con trong số chúng, nếu tùy tiện xuất hiện ở bất cứ nơi nào trong đại hải, đều tuyệt đối thuộc vào hàng bá chủ, nhưng lúc này, không ngờ lại liên tiếp xuất hiện mấy chục con.

Ở giữa trung ương đám hải thú chín sao này, một thân ảnh như hư như huyễn, giống nước biển phiêu đãng không ngừng, chậm rãi hiện ra.

Nếu Trịnh Hạo Thiên có mặt ở đây lúc này, thì khẳng định có thể nhận ra, đây chính là hắc ám tinh linh Trát Cáp Đặc cùng xuất hiện với Bố Lan Đăng trong trung tâm ngư triều.

Hai người bọn hắn đều là đại linh giả đỉnh phong, tuy còn phải vượt qua một quãng đường xa xôi để có thể đột phá cảnh giới tông sư, nhưng nếu đặt vào trong cái chiến trường linh giả này thì tuyệt đối đều là tồn tại tung hoành tứ phương.

Nhưng, từ khi truy kích một con bạch tuộc tới nay, Bố Lan Đăng vẫn chưa trở về.

Trát Cáp Đặc lúc đầu vẫn không để trong lòng, hắn còn tưởng rằng Bố Lan Đăng muốn nhân cơ hội này để phóng thích một chút hung lệ chi khí tích tụ nhiều năm nay.

Đối với tồn tại như cấp bậc bọn hắn mà nói, đám quái vật sinh sống trong Vô Biên Chi Hải chẳng qua chỉ được bọn hắn nuôi dưỡng giống như gia cầm mà thôi. Chỉ cần cao hứng, thì có giết một chút cũng chẳng sao cả. Về phần đám linh giả dị tộc tới đây lịch lãm, nếu có chết vào tay Bố Lan Đăng thì cũng chỉ có thể tính là xui xẻo mà thôi.

Nhưng, ba ngày sau, Bố Lan Đăng vẫn không hề có chút tin tức nào.

Trát Cáp Đặc rốt cuộc cũng có chút lo lắng, bắt đầu thi triển bí pháp liên lạc. Nhưng từ đầu tới cuối, đều không hề nhận được một chút tín hiệu phản hồi nào.

Cả kinh, Trát Cáp Đặc vội vàng sử dụng lệnh bài chủ nhân ban cho, triệu tập mấy chục con hải quái hộ vệ chín sao, bắt đầu hướng về phía Bố Lan Đăng rời đi mà tìm kiếm.

Hải quái chín sao, đã là sinh mệnh trí tuệ thoát khỏi phạm trù quái vật rồi.

Thực lực của bọn chúng cường đại vô cùng, mặc dù đơn độc thì không đánh lại Trát Cáp Đặc với Bố Lan Đăng, nhưng nếu mấy chục con cùng liên thủ lại thì cho dù là hai người bọn hắn nhìn thấy, cũng chỉ có nước đường vòng mà đi thôi.

Tổ hợp thực lực cường đại như vậy, trừ phi là gặp phải tông sư chân nhân, nếu không cũng đủ để quét ngang toàn bộ chiến trường linh giả rồi.

Mầy ngày sau, thân là chủ nhân của Vô Biên Chi Hải, bọn hắn rốt cuộc cũng tìm được tới nơi đây. Ánh mắt lạnh như băng, liếc nhìn xung quanh một lượt, Trát Cáp Đặc, trầm giọng nói: “Đây là nơi cuối cùng mà khí tức Bố Lan Đăng xuất hiện. Tìm bằng được hắn cho ta, sống thấy người, chết phải thấy xác.”

“Vâng…”

Từng đạo từng đạo dao động ý niệm cường đại truyền tới. Đám hải quái hộ vệ chín sao lập tức tản mát ra bốn phía.

Nửa ngày sau, vô số tin tức đã từ các địa phương khác nhau mà truyền tới.

Một c̣on huyền quy thân hình khổng lồ, dài tới mấy dặm, lắc lư thân hình nặng nề của mình đi tới trước mặt Trát Cáp Đặc.

Tuy hình thể của song phương chênh lệch như trời với đất, nhưng khi đối diện với Trát Cáp Đặc con cự quy này lại có vẻ cực kỳ tôn kính.

“Trát Cáp Đặc đại nhân, chúng ta đã lục soát toàn bộ phạm vi mất trăm dặm quanh đây. Phát hiện ra một số điểm khả nghi.” Huyền quy cúi đầu, phát ra thanh âm ầm ầm như sấm nổ.

Sóng âm truyền đi trong nước, thân là một thành viên của thủy tộc, cho nên tất cả đám hải quái đều có thể hiểu được hàm ý bên trong.

“Điểm nào khả nghi, nói mau.”

“Vâng.” Huyền quy tiếp tục phát ra thanh âm ầm ầm, nói: “Trong phạm vi mấy trăm dặm mà chúng ta tìm kiếm, phát hiện số lượng hải thú suy giảm trên diện rộng. Tựa hồ mấy ngày trước đã xảy ra một hồi tai nạn cực lớn, diệt sạch toàn bộ sinh linh.” Nó hơi dừng lại một chút, lại nói: “Chúng ta đều cho rằng, sinh vật đang sinh hoạt ở nơi đây, đều là ở nơi khác di chuyển tới.”

Ánh mắt Trát Cáp Đặc khẽ biến, nói: “Tất cả sinh vật ở nơi này đều bị giết hết một lượt sao?”

“Vâng, đại nhân.”

“Vì sao chúng lại chết sạch trong một ngày được?”

Huyền quy hơi do dự một chút, nói: “Đại nhân, có thể là do thiên lôi.”

“Thiên lôi… Nơi này từng có thiên lôi hàng lâm?” Trát Cáp Đặc khó tin hỏi.

“Vâng, chúng ta đã cảm ứng được khí tức thiên lôi nồng đậm ở nơi này, đồng thời còn tìm được một số mảnh vụn của ngụy pháp khí.” Cái đầu lớn của huyền quy cúi xuống, nói: “Theo chúng ta suy đoán, những mảnh vụn ngụy pháp khí này đều là của Bố Lan Đăng đại nhân.”

Trong vụ bạo tạc ở thời khắc cuối cùng, thân thể và tám kiện ngụy pháp khí của Bố Lan Đăng đều bị đánh nát. Tuy Trịnh Hạo Thiên đã tận hết khả năng, dùng Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện và Vô Tận kiếm hải thu thập mảnh vụn ngụy pháp khí, nhưng phạm vi rộng lớn như thế, có bỏ sót một số mảnh cũng không có gì là kỳ quái cả.

Sắc mặt Trát Cáp Đặc biến đổi không ngừng, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì đó.

Sau một hồi lâu, hắn nói: “Các ngươi kết luận được gì?”

Nơi này dù sao cũng là Vô Biên Chi Hải, Trát Cáp Đặc tuy được chân nhân tín nhiệm và ân sủng, nhưng hắn cũng biết, kiến thức và kinh nghiệm của mình đối với cái thế giới dưới đáy biển này, so với đám hải quái chín sao thì thua kém nhiều lắm.

Sở dĩ mang bọn chúng tới đây, trừ lý do người đông thế mạnh, phòng ngừa vạn nhất ra, mục đích lớn nhất chính là để bọn chúng đi tìm nơi hạ lạc của Bố Lan Đăng và phân tích những chuyện đã xảy ra.

Huyền quy thoáng lay động thân thể khổng lồ, nhưng động tác của nó lại có vẻ cực kỳ nhẹ nhàng, quả thực chính là thuận thế dòng nước mà thong thả di động, thay đổi phương hướng. Toàn bộ quá trình gần như không gây chút ảnh hưởng nào đối với dòng nước.

Năng lực như vậy, cho dù là Trát Cáp Đặc cũng hâm mộ vạn phần. Nhưng đây là năng lực đặc biệt của sinh linh thủy tộc, cho dù hắn có muốn học thì cũng khó mà đại thành được.

“Trát Cáp Đặc đại nhân, theo suy đoán của chúng ta, Bố Lan Đăng đại nhân khi đi ngang qua nơi này, không biết vì lí do gì mà đại khai sát giới. Trong quá trình giết chóc, Bố Lan Đăng đại nhân có lẽ đã minh ngộ được gì đó, cho nên hắn mới bước ra một cước cuối cùng, thử tiến vào cảnh giới tối cao kia….” Huyền quy chậm rãi, nói: “Bất quá, chỉ đáng tiếc là thực lực Bố Lan Đăng đại nhân không thể giúp hắn sống sót qua đợt thiên kiếp – thiên lôi oanh đỉnh kinh khủng kia. Cho nên….”

Chân mày Trát Cáp Đặc thoáng nhướng lên, lạnh lùng nói: “Cho nên, hắn đã chết?”

Đầu huyền quy lại càng cúi thấp hơn: “Đại nhân, đây là kết quả sau khi chúng ta kết hợp tình huống đặc biệt và mảnh vụn ngụy pháp khí mà suy đoán ra. Trừ thiên lôi ra, ở trong Vô Biên Chi Hải này, còn ai có thể đánh nát toàn bộ tám kiện ngụy pháp khí của Bố Lan Đăng đại nhân chứ.”

Trát Cáp Đặc trong lòng rùng mình. Bố Lan Đăng tuy trời sinh lỗ mãng, nhưng một thân thực lực thật sự rất cao. Hơn nữa còn từng được chủ nhân chúc phúc. Bát tí ma viên một khi hóa thân thành khối cầu, hơn nữa còn được tám kiện ngụy pháp khí bao kín xung quanh, thì ngay cả hắn cũng chẳng thể công phá nổi.

Xem ra, đám hải quái chín sao này suy đoán đúng.

Bố Lan Đăng tuyệt đối đã chết dưới thiên lôi rồi.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng hắn chẳng những không có chút buồn phiền nào, mà ngược lại còn có phần vui vẻ.

Rõ ràng thực lực không đủ, lại còn vọng tưởng muốn một bước lên trời.

Tông sư chi lôi nếu có thể dễ dàng chống cự như vậy, thì hắn đã sớm trở thành tông sư chân nhân rồi, làm sao còn phải chờ tới ngày hôm nay.

Cái con bát tí ma viên Bố Lan Đăng này ngày thường vẫn tranh giành thể diện trước mặt chủ nhân, nhưng hôm nay hắn độ kiếp thất bại, ngay cả một mẩu xương cốt cũng không tìm được. Hắc hắc, chẳng lẽ đây là thiên ý sao….

“Đại nhân, đại nhân….”

Mấy tiếng kinh hô truyền vào tai hắn, Trát Cáp Đặc tức giận hừ một tiếng, lập tức tỉnh táo trở lại.

Phất phất tay, hắn cao giọng nói: “Thu dọn nơi đây một chút, xóa sạch lực lượng lôi điện. Về phần những kẻ khác….” Hắn dừng lại một chút, nói: “Theo ta trở về bái kiến chủ nhân..”