Q.5 - Chương 130: Thí luyện

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Tốc độ đạo quang mang này cực nhanh, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng vô cùng ngạc nhiên và kinh hỉ.

Gần như ngay trong khoảnh khắc khi quang mang lóe lên thì nó đã bắn tới mục tiêu rồi.

Nếu như đây là chiến đấu thật sự. thì chỉ một tích tắc thời gian này, đối phương tuyệt đối không thể nào phản ứng kịp.

Cho dù là đám luyện yêu võ giả linh tính vượt xa người thường, một khi tẩm phù triện này bị xé rách, bọn họ cùng lắm cùng chỉ kịp yêu hóa biển thân và kích phát thần binh chỉ quang để phòng ngự mà thôi.

Muốn bỏ chạy hay né tránh, đám tu luyện giả dưới linh thể trên cơ bản là không thể làm nổi.

”Oanh….”

Một tiếng nổ đỉnh tai nhức óc vang lên. Trên kim thạch thí luyện lập tức bùng lên một vầng quang huy chói mất. Tiếp đó một mảnh đá vỡ lớn từ kim thạch thí luyện bắn thẳng lên không trung, mang theo một đám bụi phấn mù mịt.

Sóng chấn động ẳm ẳm tỏa ra bốn phương tám hướng xung quanh, khiến trong không trung vang lên những tiếng nổ ầm ầm giống như sấm động vậy.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, quanh thân thể hắn lập tức hiện những quang điểm li ti.

Kiếm quang đang được bồi dưỡng trong khí xoáy não vục lập tức bắn ra. tạo thành một bức tường kiếm quang phòng hộ trước người hắn.

Nơi đây dù sao cũng là Phiêu Miễu Vân Hải, có một lượng lớn cường giả linh thể cư trú.

Trịnh Hạo Thiên cho dù có mọc thèm một lá gan nữa cũng không dám yêu hóa biến thân ở chỗ này.

Bất quá, thứ hắn phải đối điện lúc này không cường đại như Mặc Không Vãn. mà chỉ là sóng chấn động của một vụ nổ mà thời.

Cho nên, mặc dù kiếm quang hắn đang khống chế không còn là thương long thiền trượng quen thuộc, nhưng vẫn dễ dàng chống đỡ sóng xung kích.

Chỉ là, nhìn khối kim thạch thí luyện đã vỡ vụn mấy một phần mười trước mặt. lại nhớ lại cơn sóng xung kích giống như cương phong vừa rồi. Trịnh Hạo Thiên cũng có thể tường tượng được, uy lực Quang Đạn phù triện sản sinh ra đáng sợ đến mức nào.

Loại uy lực này đã không thua kém gì Bạo Kiếm thuật do hắn sáng tạo ra rồi.

Bạo Kiếm thuật chinh là dùng mấy trăm tiểu long liên hợp tự bạo. theo lý mà nói, uy lực phải vượt xa một tắm Quang Đạn phù triện nho nhỏ này mới đúng.

Nhưng muốn thi triển Bạo Kiếm thuật thì phải ngưng hợp tiểu long lại. sau đó mới tự bạo được. Quá trình này tương đối mất thời gian, chỉ cần sớm có chuẩn bị. cường giả cùng giai tám chín phần mười là có thể thuận lợi tránh được.

Hơn nữa khi Bạo Kiếm thuật khi thi triển không được ngưng tụ, tập trung như Quang Đạn phù triện. Cho nên nó chỉ thích hợp đối địch khi quần chiến, hoặc là khi đối phương là người thực lực thắp kém. Chứ trong đối chiến đồng bậc, uy lực lại bị suy giảm tới mức thấp nhất.

Mà Quang Đạn phù triện lại khác, tốc độ phóng thích của nó nhanh vô cùng, gần như không có khả năng đánh trượt. Hơn nữa nó có thể ngưng tụ tất cả lực lượng quang minh vào một điểm rồi nổ tung, cho nên uy lực đơn lè lại vượt xa Bạo Kiếm thuật.

Đến tận lúc này, Trịnh Hạo Thiên mới ẩn ước hiểu được, vì sao trong lịch sử mấy ngàn năm của Vạn Kiếm Tông, nhân tài tu luyện Vạn Kiếm quyết xuất hiện lớp lớp. nhiều không đếm xuề, nhưng lại không có ai sáng tạo ra kỹ xảo giống như Bạo Kiểm thuật.

Đó khôngphải bởi vì tổ tiên bất tài. mà do khi tu luyện giả tấn thăng đền thất giai, sẽ có một thủ đoạn khác uy lực không kém Bạo Kiếm thuật. Hơn nữa phí tồn khi thi triển Bạo Kiếm thuật thật sự quá lớn, mỗi lần bạo liệt đều tiêu hao ít nhất mấy trăm kiếm quang.

Trừ khi có Ma thạch giống như Trịnh Hạo Thiên, nếu đám gia hòa tu luyện Vạn Kiếm quyết kia dám thi triển Bạo Kiếm thuật không chút cố kỵ như vậy, thì bảo khí của hắn chẳng mấy chốc sẽ thoái hóa thành linh khí. thậm chí còn trở thành một cục sắt vụn, chẳng có chút linh tính nào.

Chinh bởi vì loại kỳ xảo này có đủ loại nhược điểm, cho nên mới bị người vứt bỏ. không quan

Bất quá, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không bao giờ bỏ qua Bạo Kiếm thuật.

Dù sao đây cũng là kỳ xảo kiếm thuật đầu tiên mà hẳn sáng tạo ra. có cảm tỉnh rất sâu đậm. cho nên hắn mới không ngùng cố gắng nghiên cứu. bù đắp từng nhược điểm một, cuối hình thành một kỳ xảo kiếm thuật siêu cấp giống như Ngưng Kiếm thuật, có thể truyền lưu muôn đòi.

“Hay….”

Một giọng nói sang sảng đột nhiên vang lên. đánh thức Trịnh Hạo Thiên khỏi trầm tư.

Trong lòng hắn khẽ rùng mình. Tuy vừa rồi. hắn như đi vào cói thần tiên thiên ngoại, nhưng không ngờ lại để người ta dễ dàng tới gần như vậy.

Vội xoay người nhìn lại. hắn lập tức dớ khóc đờ cười, khom người nói: “Cao thái trượng trưởng lão, lão nhân gia ngài làm sao lại tới đây.”

Người vô thanh vô tức tiếp cận hắn. không ngờ chính là thái trượng trưởng lão Cao cầu của Vạn Kiếm tông.

Với thực lực của vị lão nhân này. làm chuyên này quả thực dễ dàng như giơ tay nhấc chân thôi. Nếu hắn không mớ miệng khen hay một câu. Trịnh Hạo Thiên e rằng cùng chẳng thể phát hiện ra.

Cao Cầu mỉm cười, nói: “Hạo Thiên, đây là loại phù triện ngươi mới nắm giữ được?”

Trịnh Hạo Thiên cung kính nói: “Vâng. Đây là Quang Đạn phù triện đệ tử vừa mới học được.

“Ngươi luyện chế ra nó?”

“Vảng. Đệ tử luyện chế lung tung, xin ngài có thể chỉ điểm một hai.”

Cao cẳu than nhẹ một tiếng, nói: “Con khi già kia từng nói với ta. ngươi cực kỳ có thiên phú trên phương điện luyện chế quang minh phù triện. Mới ngũ giai đã có thể luyện chế ra Đại Quang Minh phù triện lục giai cực phàm. Lão phu vón vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng hôm nhìn thây Quang Đạn phù triện của người, ta mới thực sự tin rải.”

Trong ngữ khí của hắn có chút cảm khái và đắc ý. Thế hệ thanh niên trẻ tuổi không ngờ lại xuất hiện một đệ tử như vậy, ngay cả hắn cũng ẩn ước có một chút kinh ngạc và đố kỵ. Nhưng may mà tên đệ tử này lại xuất thân từ Vạn Kiếm tông. Hiện giờ nhìn hẳn ngừng trưởng thành, trong lòng hắn không khỏi có chút vui mừng và tự đắc.

Trịnh Hạo Thiên hơi do dự một cỊút, nói: “Thái thượng trưởng lão. Đại Quang Minh phù triện bất quá chỉ là một loại quang minh phù triện mà thôi, viên lão tiền bối sao lại coi trọng như vậy?”

Cao Cầu khẽ ngây người: “Ngươi thật sự không biết?”

Trịnh Hạo Thiên vội chắp tay nói: “Xin ngài chỉ điểm.”

Trong con ngươi Cao cầu lộ ra vẻ nghi hoặc. Thuật luyện chế phù triện của tên tiểu tử này rốt cuộc là sư thừa phương nào?

Bất quá, cái ý nghĩ này chỉ thoáng xuất hiện trong đầu hắn rồi lập tức biến mất.

“Hạo Thiên, phù triện quang minh hệ quả thực không ít, nhưng Đại Quang Minh phù triện chính là trụ cột, là phù triện cơ bản nhất của toàn bộ những phù triện quang minh hệ. Loại phù triện này giống như nền tảng của một người tu luyện. Nen tảng càng vững chắc thì thành tựu của ngọc phù sư đó sau này càng cao.” Cao cầu hơi dùng lại một chút nói: “Hơn nữa. chỉ có ngọc phù sư tạo nghệ hơn người trên phương diện luyện chế Đại Quang Minh phù triện, sau khi tấn chức cảnh giới linh thể mới có thể luyện chế ra….”

Giọng của hắn càng lúc càng thắp, đến cuối cùng thì khôngthể nghe được gì nữa.

Hai cái lỗ tai Trịnh Hạo Thiên sớn đã dòng lên hết cỡ, nhưng mấy chữ cuối cùng vẫn không thể nghe được.

Nhưng hắn có thể khẩng định một điều, luyện chế Đại Quang Minh phù triện càng xuất sắc thì sau khi tấn chức linh thể. luyện chế loại phù triện khác lại càng dề dàng.

”Được rồi. chuyện này tương lai người sẽ biết thôi.” Cao cầu vung tay lên nói: “Nếu ta không nhìn lẩm. ngươi đã đả thông tất cả thông đạo khí xoáy rồi?”

Trịnh Hạo Thiên hơi trở nên nghiêm nghị. Hắn gật mạnh đầu một cái, nói: ”Đệ tử đã thuận lợi đả thông tất cả thông đạo.”

Trên mặt Cao cầu lóe lên một vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó liền biến mất.

Hắn thầm nghĩ trong lòng, trong thời gian ngán như vậy mà tên tiểu tử này đã đả thông ngàn vạn thông đạo khí xoáy, tốc độ quá khủng khiếp, ngay cả trong lịch sử mấy ngàn năm của bổn tông, cũng được xếp thứ nhất thứ nhỉ rồi.

Trên người hắn, nhất định có một bí mật không muốn đề người ngoài biết.

Bất quá, vô luận bí mật đó là cái gì. chỉ cần có lợi cho Trịnh Hạo Thiên, và hắn cũng trung thành với bổn môn. như vậy là đủ rồi.

“Hạo Thiên, ngươi đã kích phát ra bao nhiêu kiếm quang.”

”Đệ tử đã kích ra xong toàn bộ kiếm quang.”

Cao Cầu khẽ nhíu mày: “Lần này ngươi quá nóng vội rồi. Đây chính là một ngàn vạn kiếm quang đó. bảo khí của ngươi làm sao chịu nổi.”

Trịnh Hạo Thiên cười khổ một tiếng, nói: “Đệ tử không kích phát một lần. mà tiến hành dẩn dẩn trong hai tháng qua.”

Hắn cùng là bất đắc dĩ. cho nên mới bịa bừa ra một câu chuyện. Nếu như nói thật cho Cao cầu biết, hắn phi thường hoài nghi, liệu khối Ma thạch thần điệu vô song kia còn được nằm trong tay hắn hay không nữa.

Cao Cầu khẽ gật đầu, nói: ”Coi như ngươi biết suy nghĩ, không làm chuyện giết gà lấy trứng.”

Trịnh Hạo Thiên cười ngây ngô một cái. chỉ là như thế nào cùng không học được bộ dáng y như thật của Du Uy Hoa.

Cao Cầu bật cười nói: “Lần này lão phu tới đây chính là muốn xem xem thực lực của người tiến bộ ra sao. ừm. bảo khí của người tạm thời bị hao tồn, nhưng lại nám giữ loại phù triện siêu cấp như vậy. Hắc hắc. thực lực của ngươi cũng coi như đầy đủ rải.”

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động: “Lúc trước, bát đại siêu cấp môn phái chúng ta có một ước định với Vạn Bảo Hiên. Nếu trong một phái có người tẩn chức thất giai, nhất định phải tới Vạn Bảo Hiên rút thăm một lần.”

“Rút thăm?’1 Trịnh Hạo Thiên nghi hoặc nói, nhưng trong lòng lại có một cái giác kỳ quái không nói rõ được.

“Không sai. Nhân tộc sống trên Phiêu Miểu đại lục chúng ta. trong toàn bộ Đại Linh giới cũng không được tính là quá cường đại. Bốn phía đều có kẻ thù áp bách, thực lực hung hãn. Bức bách chúng ta phải hợp lực tự bảo vệ mình.’1 Cao cầu than nhẹ một tiếng nói: ”Muốn sinh tồn bình an trong Đại Linh giới, nhất định phải có cường giả tọa trận, cho nên Vạn Bảo Hiên mới cùng bát đại siêu cấp môn phái chúng ta, tận tâm tận lực bồi dường những đệ tử kiệt xuất trong thế hệ thanh niên trẻ tuổi.”

Trịnh Hạo Thiên gật đầu, từ khi tới Phiêu Miểu vân Hải. hắn đã cảm ứng được điểm này rất rõ ràng.

Bất quá, người có thể tồn tại cuối cùng, trừ thiên phú và nghị lực ra, vận khí cũng là một phần cực kỳ quan trọng.” Cao cầu nghiêm túc nói: “Mấy nhà chúng ta liên hợp. chuẩn bị một số nhiệm vụ. Một khi có người tấn chức thất giai, đồng thời ổn định cảnh giới xong, thì sẽ đưa người đó tới rút thăm một nhiệm vụ. Những nhiệm vụ này có khó có dễ. nhưng đều nảm trong phạm vi tu luyện giả thắt giai có thể hoàn thành. Ngươi cũng phải đi rút, sau đó đựa theo gợi ý trên lá thăm để thực hiện nhiệm vụ. chờ sau khi ngươi hoàn thành, tự nhiên sẽ có người đánh giá, đồng thời thường cho người phần thưởng tương ứng.”

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên liên lục lóe lên những tia sáng kỳ dị. Hắn đã hiểu được bảy tám phần rồi.

Nhiệm vụ rút thăm được bất đồng, cho nên quá trình hoàn thành của mỗi người không giống nhau, cuối cùng đánh giá cũng chẳng ai giống ai.

Mà đánh giá này sẽ tạo thành ảnh hướng rất lớn đối với con đường tu luyện sau này của hắn.

Cao Cầu đang ám chỉ cho hắn, việc này rất quan trọng, phải toàn lực thực hiện, không thể coi nhẹ.

Khẽ khom người cung kính hành lễ. Trịnh Hạo Thiên thành khẩn nói: “Đa tạ thái trượng trưởng lăo đã chỉ điểm, đệ tử nhất định sẽ không khiến tông môn thất vọng.”

Cao Cầu cẩt tiếng cười dài, nói: “Người chuẩn bị một chút đi. Ba ngày sau sẽ khởi hành trở về tông môn.”