Q.5 - Chương 111: Ảnh Sát thuật.

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

“Bạo. bạo. bạo….!”

Tiếng rống giận giống như sấm sét đột nhiên ầm ầm vang lên, khiến cho cả thiên không tựa hồ cũng phải run lên trong tiếng quát.

Bảy phản thân của Mặc Không Văn giống như bị dọa chết khiếp, thân hỉnh trong hư không vốn đang hùng hổ nhào tới chợt khựng lại rồi lập tức bay ngược về phía sau.

Tốc độ bay ngược về phía sau không ngờ so với lúc xông tới còn nhanh hơn gấp mấy lần.

Rẩt hiển nhiên, hắn đã sớm lưu lại khả nàng ứng biến cho bản thân rồi.

Một trận chiến của Trịnh Hạo Thiên và Hoàng đã truyền khẳp thiên hạ. có thể nói là ai ai cũng

biết.

Thực lực của hẳn thể hiện ra trong trận chiến đó cũng rất cường đại. vô luận là Ngưng Kiếm thuật ba hợp một hay là Tiềm Kiếm hải do mười vạn đạo kiếm quang tạo thành, đều là chuyện mọi người ưa thích bàn tán.

Nhưng điều thật sự khiến hắn vang danh khắp thiên hạ và chiến thắng Hoàng lại chính là Bạo Kiếm thuật do chính hắn nghĩ ra.

Đặc biệt là uy lực tuyệt luân của mấy chục con thương long cùng tự bạo. danh tiếng lại càng nổi như cồn.

Cho dù là Hoàng – siêu cấp thiên tài vạn năm khó gặp của kim cương nhất tộc. gặp phải thương long tụ bạo cũng chịu thua thiệt lớn, thiếu chút nữa là mắt luôn cả mạng.

Mặc Không Vãn đã coi trọng Trịnh Hạo Thiên như vậy: đương nhiên phải tìm hiểu về sở trường công pháp của đối phương.

Lúc này, vừa nghe thấy Trịnh Hạo Thiên quát lên một chữ bạo. hắn lập tức giật nảy người, vội vàng lui lại phía sau.

Bảy đại phân thân của hắn tuy huyền ảo khó lường, nhưng nếu đem ra so sánh với Hoàng của kim cương nhất tộc thì còn thua kém nhiều lắm. Nếu ngay cả Hoàng cũng không thể chống chọi nổi thương long tự bạo. thì hắn làm sao có thể liều lĩnh mạo hiềm được.

Nhưng vừa hớt hải bỏ chạy xong, hẳn đột nhiên phát hiện, ở phía trước căn bản không hề có một tí đầu hiệu kiếm quang tự bạo nào.

Trịnh Hạo Thiên chân đạp Độn Thiên châu, thân hình lơ lửng giữa không trung, khóe miệng nhếch lên để lộ ra một nụ cười đẩy thâm ý, dùng một ánh mắt như cười như không nhìn đổi phương.

Miêu Kiếm Cương lập tức tinh ngộ, hắn đã bị đối phương cho ăn thịt lừa rồi.

Bất quá, cho dù lửa giận đang nổỉ lên điên cuồng, nhưng trong lòng hắn vẫn lạnh lẽo như trước.

Đây chính là điểm đặc biệt lớn nhất của tuyệt sát công pháp, trong bất cứ thời điểm nào cũng có thể bảo trì tâm trí trong trạng thái tinh táo nhất, đối mặt với tất cả mà không chút run rẩy.

Bảy đại phân thân lại bắt đầu hành động, chúng nhanh chóng phản tán ra bốn phía, tựa hồ muốn một lần nữa bao vảy Trịnh Hạo Thiên lại.

Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, khẽ vươn tay ra. kiếm quang quanh người lập tức vọt lên, giống như một dải ngàn hà cuồn cuộn đố về phía một cái phản thân.

Nếu ngay cả Mộng Yểm cũng không thể phân biệt thân giả, thì Trịnh Hạo Thiên sẽ coi cả bảy đại phân thân này là Mặc Không Văn thực.

Vô luận hắn dùng thủ đoạn nào đề ngưng tụ ra bảy cái phân thân này. nhưng chắc chắn có thể khảng định một điều: mỗi một cái phản thân này đều trân quý vô cùng. Nếu có thể phá một cái thì Mặc Không Văn tuyệt đối sẽ không thể lập tức ngưng tụ ra một cái mới.

Cho nên hắn liền khóa chết một cái phản thân trong đó rồi dốc toàn lực đánh tới.

Đả thương mười ngón không bằng chặt phăng một ngón.

Đây là lựa chọn của Trịnh Hạo Thiên.

Sắc mặt Mặc Không Văn khẽ biến, cái phản thân kia của hắn lập tức lui lại phía sau, vô luận cái phân thân này có lực lượng cường hãn đến cỡ nào đều không thể dùng sức một mình mà chống lại hai vạn năm nghìn con tiểu long do Ngưng Kiếm thuật tạo thành được.

Chỉ là Trịnh Hạo Thiên đã khóa chết mục tiêu, há lại để cho đối phương dề dàng bỏ chạy.

Kiếm quang vừa lóe lên đã đến trước một bước, cuốn lấy mục tiêu. Kiếm quang cường đại giống như những con sóng thủy triều, lớp sau xô lớp trước, không ngừng oanh kích lên linh quang hộ thể của phân thân Mặc Không Văn.

Mặc Không Văn quát lớn một tiếng, cái phản thân đang bị vảy khốn không ngừng thôi phát hộ thể linh khí. kích phát toàn bộ lực lượng ra rồi. Không chỉ như vậy. sáu đại phản thân còn lại cũng phi thân bay tới, trên tay bọn chúng lần lượt cần các loại thần binh khác nhau, trù năm món linh khí ra. không ngờ còn có một kiện bảo khí.

vô số thần binh chỉ quang cường đại không ngừng oanh kích lên kiếm mạc của Trịnh Hạo Thiên, tựa hồ muốn oanh kích một lỗ hổng trên tầng kiếm mạc này một lần nữa.

Chỉ là kiếm mạc bảo hộ xung quanh Trịnh Hạo Thiên đã tạo thành Tiểu Kiếm Hải. mặc dù uy lực của Tiểu Kiếm Hải không thể so sánh với vô Tận Kiếm Hải chân chính, nhưng nếu kiếm hải đã thành thì nó sẽ chuyển động cuồn cuộn không đứt. vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.

“Oanh. oanh, oanh…”

Trong nháy mất. giữa sáu đại phân thân và Tiểu Kiếm Hải đã bạo phát ra vô tận quang mang, lực lượng song phương trong một tích tắc đều phát sinh va chạm cực kỳ kịch liệt.

Bất quá tất cả mọi người đã nhìn ra. cái phân thân của Mặc Không Văn bị Trịnh Hạo Thiên vây khốn trong vô tận kiếm quang đã lâm vào đường cùng, linh quang hộ thể trên người lại nhanh chóng ảm đạm xuống, tựa hồ có thể sụp đổ mà chết bất cứ lúc nào.

Mọi người phía dưới chỉ chỉ trỏ trỏ. phân tích thực lực mạnh yếu của hai người, sắc mặt một số tu luyện giả thất giai, thậm chí là bát giai trở nên vô cùng ngưng trọng. Bởi vì bọn họ đã phát hiện, nếu minh là Mặc Không Văn. chỉ sợ bọn họ chưa chắc đã có thể chiến thắng được vị cường giả lục giai trẻ tuổi này.

Nhưng ở trong đám động đó lại có một tên tu luyện giả cửu giai, thân hình vạm vỡ nhếch miệng cười lạnh không ngừng.

Công pháp của hắn cũng là Ma Huyễn Tuyệt sát thuật, cho nên chỉ có hắn mới biết ý định của Mặc Không Văn.

Vì giết chết một nhân vật thiên tài như Trịnh Hạo Thiên, cho dù có hy sinh một cái phản thân cũng coi như đáng giá….

Trịnh Hạo Thiên lại huýt dài một tiếng, kiếm quang quanh người càng lúc càng đây đặc. uy thế không thể kháng cự.

Hẩn vươn tay ra. ở trên đầu ngón tay của hắn. phảng phất như ẩn chứa vô cùng huyền ảo và uy áp.

Hai vạn năm ngàn đạo kiếm quang đột nhiên sáng lên, tỏa ra vầng quang mang rực rỡ chói mắt khổng lồ.

“Tới rồi ”

Vô số người thẩm hô lên trong lòng.

Bạo Kiếm thuật danh chấn thiên hạ của Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cùng xuất hiện rồi.

Hai mắt bảy đại phân thân của Mặc Không Văn cùng sáng lên. hắn chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc Trịnh Hạo Thiên cũng tung ra tuyệt kỹ đáy rương.

Trừ cái phân thân đang bị vây khốn trong kiếm trận kia ra, toàn bộ sáu đại phân thân còn lại đều lập tức bật lui lại, giống như đã quyết định vứt bỏ cái phân thân nhìn như tất chết không thể nghi ngờ trong kiếm trận kia rồi.

Nhưng chuyện càng khiến người ta kinh ngạc đã xảy ra. Bên trong vầng quang mang khổng lồ kia. năm ngàn tiểu long không hề nổ tung như mọi người dự đoán, mà trong nháy mắt đã phản giải thành hai vạn đạo kiếm quang.

Trong khi mọi người còn đang trợn mắt líu lưỡi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hai vạn đạo kiếm quang đã một lằn nữa tổ hợp lại với nhau.

Lần này. không ngờ không phải là bốn hợp làm một nữa. mà là một cảnh giới kinh người – năm hợp làm một.

Năm hợp làm một. cứ năm đạo kiếm quang trong nháy mắt lại kết hợp thành một đạo. đem toàn bộ lực lượng của năm đạo kiếm quang dung nhập vào trong một đạo kiếm quang.

“Năm hợp làm một….”

Vô số tiếng kinh hô vang lên. tất cả đám tu luyện giả đều trợn tròn mắt.

Bọn họ không phải là đám tiểu bối ngu ngơ thiếu hiểu biết, mà là tinh anh chân chính trong bát đại siêu cấp môn phái, gần như người nào cũng có một kiện bảo khí cường đại, địa vị bản thân trong môn phái cùng hết sức quan trọng.

Nhưng vào giờ khắc này. bọn họ vẫn không thể nhịn được mà kinh thán.

Tên tiểu tử của Vạn Kiếm tông này sao lại có được thiên phú đáng sợ như thế.

Trước thất giai đã có thể tu luyện kiếm kỳ đệ nhất của Vạn Kiếm quyết tới cảnh giới năm hợp làm một. Thiên phú mà hắn thể hiện ra lúc này đã chẳng kém thua kém gì Mặc Không Văn – mới lục giai đã có thể ngưng tụ ra bảy cái phản thân roi.

Xa xa, hai mắt Cao cầu lóe lên tinh quang, ngón tay hắn nhẹ nhàng búng ra, lập tức có mấy đạo quang điểm lóe lên rồi biến mắt trong hư không.

Dưới thất giai đã có thể tu luyện Ngưng Kiếm thuật tới cảnh giới năm hợp làm một. thiên phú tên tiểu tử này khônangờ lại đáng sợ đến thế.

Mà đựa theo ký ức của hắn. trong mấy ngàn năm qua, tông môn đường như cũng chỉ có một người có tư chất này. Mà người kia đã sớm trở thành tồn tại cao vợi, ngay cả hắn cũng chỉ có thể ngước lên mà nhìn, giống như ngước nhìn một ngọn núi vậy.

“Sưu. sưu…”

“A…”

Tiếng xé gió kịch liệt vang vọng khắp thiên đại. Chiếc phân thân bị vây khốn trong kiếm trận rốt cuộc cũng không thể chống đỡ kiếm quang năm hợp làm một. trong nháy mắt đã bị đâm thủng lỗ chỗ như tổ tong, cả người không còn một tẩc đa hoàn hảo.

Bảy đại phân thân của Mặc Không Văn đã mất một cái.

Cái phân thân này có thể chống chọi trong Tiểu Kiếm Hải bốn hợp làm một đã là cực hạn rồi. Và đến lúc này, khi kiếm quang hóa thành năm hợp làm một. nó lập tức không thể duy trì nổi nữa. trong nháy mắt đã bị hủy diệt.

Trịnh Hạo Thiên ngạo nghề ngẩng đầu. nhìn xuống Mặc Không Văn.

Thành tựu trong Ngưng Kiếm thuật và mức độ rộng lớn của khí xoáy có liên quan cực kỳ mật thiết với nhau.

Sau khi tu luyện tam đại thần công, kích phát hoàn toàn lực lượng quang ám. độ lớn khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên có thể nói là thiên hạ đệ nhất.

Chỉ sáu mươi khí xoáy đã có thể cất chứa trăm vạn đạo kiếm quang hạch tâm. điều này cần khí xoáy lớn đến mức nào chứ.

Cũng chính bởi vì có khí xoáy lớn đến như vậy, cho nên hắn mới có thể sáng tạo ra kỳ tích, cho tận đến lúc này. kích phát ra Ngưng Kiếm thuật năm hợp làm một.

Sắc mắt Mặc Không Văn hơi trắng bệch, nhưng trong ánh mắt của hắn lại mang theo một tia giễu cợt lạnh lẽo.

“Ánh Sát… thuật.”

Hắn đột nhiên há miệng, phun ra một ngụm máu tưoi. Tiếp đó máu tươi không ngờ lại biến mất giữa không trung một cách quỷ dị.

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên đột nhiên đãng lên. một cảm giác nguy hiểm. Tiếp đó. hắn liền nhìn thấy, cái phân thân thủng lồ chỗ. vô cùng thê thảm của Mặc Không Vãn dẩn dẩn biến thành màu đó như máu. Ngay sau đó. chiếc thi thể giập nát đột nhiên biến mất.

Trịnh Hạo Thiên còn chưa kịp phản ứng lại thi phía sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn khủng bố. hung hăng oanh kích lén lưng hắn. đánh bay hắn ra ngoài như một quả bóng cao su.

Cao Cầu đứng phắt dậy, trên người tỏa ra một khí thế khỗng lồ không gì so sánh nổi. nhưng ngay lập tức. hai cổ khí thế cũng khổng lồ không kém lập tức không hẹn mà cùng đãng lên. ẩn ước đè ep khí thế của hắn xuống.

“Cao huynh, thắng bại đã phản, ngươi mau đi cứu Trịnh Hạo Thiên đi. có lẽ còn cứu được hắn.” Dương Bất ủy than nhẹ một tiếng, nói.

Tuy hắn không muốn kết tử thù với Vạn Kiếm tông, nhưng càng không thể nhìn Mặc Không Văn chịu thiệt trước người của Cao cầu.

Trần Hùng Địch đứng bên ngoài lại cười quái dị nói: “Cao huynh, có lẽ Mặc Không Văn đã hạ thủ lưu tỉnh, không làm bị thương Trịnh Hạo Thiên đầu. Ha ha…”

Ánh Sát thuật, không ngờ Mặc Không Văn cũng có được thiên phú khó tin đến như vậy, có thể tu luyện thành công Ành sát thuật trong truyền thuyết, khiến cho Cao cầu quá bất ngờ. không thể ngăn cản kịp.

Mà một kích vừa rồi của Mặc Không Văn tuyệt đối là đã dốc toàn lực. một linh khí sư lục giai bị trúng một chiêu này tuyệt đối là lành ít dữ nhiều.

Nhưng khi hắn vừa mới đang tự trách minh thì chợt nghe thấy xung quanh vang lên những tiếng kinh hô,

Hấn ngẩng đầu nhìn lên. hai mắt trong nháy mắt đã trợn tròn lên.

Trịnh Hạo Thiên đang chậm rãi từ mặt đất đứng lên.

Trong mất hắn cùng đã lóe lên một tia sát khí.

Hấn dùng ánh mất lạnh như băng nhìn về phía Mặc Không Văn, quanh người đột nhiên dâng lên vô tận hào quang rực rờ, bao phủ lên cơ thể hắn giống như một mặt trời nho nhỏ vậy.

Bốn chữ khiến mọi người chấn động từ trong miệng hắn nhè nhẹ phát ra.

“Vô Tận Kiếm Hải…”