Q.5 - Chương 450: Mục tiêu.

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Đồi núi dốc đứng treo leo, mặt đất gồ ghề mấp mô, cũng không biết phải trải qua bao nhiêu năm tháng mưa sa bão táp mới có thể hình thành nên một địa hình hiểm trở như vậy.

Bất quá, đối với đám linh giả mà nói, trên cơ bản đã không thể bị loại địa hình này ảnh hưởng nữa rồi.

Bốn vị linh giả yêu tộc nhàn nhã bước đi, bọn họ đang trở về doanh địa yêu tộc.

Trong những linh giả yêu tộc này, có một vị linh giả ba sao, một vị linh giả hai sao, một vị linh giả một sao và một vị linh giả không sao.

Tổ hợp thế này có thể thấy rất nhiều trên chiến trường, mà phân phối thực lực giữa các linh giả cũng rất hợp lý.

Lúc trước, bọn họ đã được vị cường giả ba sao này dẫn đội, tiến vào Ám Dạ sâm lâm thí luyện.

Trải qua một năm lăn lộn đánh giết, bọn họ rốt cuộc cũng có được một ít chiến tích. Hơn nữa may mắn còn không có bất cứ người nào mất mạng. Bất quá, sau một thời gian dài đánh giết, bọn họ cuối cùng cũng cảm thấy mệt mỏi, cho nên mới quay trở về doanh địa.

Càng tới gần doanh địa, sự cảnh giác của bọn họ lại càng hạ thấp, thậm chí phạm vi phóng thích thần niệm cũng giảm đi rất nhiều.

Đó không phải do bọn họ sơ suất, mà là vì tất cả linh giả yêu tộc đều tin tưởng, ở trong phạm vi thế lực của doanh địa, không thể có linh giả dị tộc tồn tại.

Nơi này, chính là thánh địa của tất cả yêu tộc mới tấn chức linh giả, bất cứ thời điểm nào cũng có thể tập hợp hơn trăm vị linh giả yêu tộc, tạo thành một cỗ lực lượng khổng lồ.

Tuy đám yêu tộc này phần lớn là linh giả cấp thấp, nhưng một khi lực lượng của hơn trăm vị linh giả tập hợp lại với nhau, thì cũng rất đáng sợ đó.

Trừ phi là đám tông sư tọa trấn trong các doanh địa cỡ lớn đích thân xuất thủ, nếu không, tuyệt đối không có bất cứ linh giả nào dám đánh giết tới.

Bất quá, ở giữa các tộc đã sớm có ước định. Tất cả các cường giả tông sư không được rời khỏi doanh địa mà mình trấn thủ, càng không được tự ý tàn sát bừa bãi trên chiến trường.

Nếu không, đó chính là khiêu khích tất cả các chủng tộc, chắc chắn sẽ bị tất cả các chủng tộc liên thủ vây giết.

Cho nên, bốn tên linh giả yêu tộc này rất an tâm.

“Trương huynh, phía trước chính là phạm vi thế lực của doanh địa rồi.” Cái cổ tên trư yêu hai sao khẽ rung lên, cười ha hả, nói: “Lần này chúng ta ra ngoài, thu hoạch rất phong phú, tiểu đệ có thể tấn cấp hai sao, đều là nhờ ngài ban tặng.”

Yêu tộc ba sao là một con kim lân dị thú cường đại. Thân thể của hắn lúc nào cũng thẳng tắp, đỉnh đầu mọc hai chiếc sừng vừa dài vừa lớn, trên người lại có một lớp lân giáp kim sắc, phảng phất như một con xuyên sơn giáp (tê tê) đứng thẳng lên vậy.

Nghe trư yêu nịnh bợ, hắn lắc lắc dầu nói: “Ngươi không nên cảm tạ ta. Trợ giúp các ngươi nhanh chóng trưởng thành, là lời thề ngày xưa của ta. Hắc hắc….” Hắn quay đầu về phía sau nhìn về phương xa, trong con ngươi chợt hiện lên vẻ mong đợi: “Chỉ cần có thể bảo hộ một đồng tộc tấn chức ba sao, là ta có thể rời khỏi nơi này, theo đuổi vô thượng đại đạo của mình rồi.”

Đám linh giả yêu tộc còn lại đều dùng ánh mắt hâm mộ mà nhìn hắn, đồng thời vuốt mông ngựa không chút do dự.

Dị thú kim lân thu liễm lại tâm thần, dẫn theo mấy tên đồng bọn tiếp tục lên đường. Nhưng chỉ sau một lát, hắn đột nhiên lại dừng bước, trên mặt lộ một vẻ nghi hoặc khó hiểu.

Địa vị của trư yêu trong toàn bộ yêu tộc cũng không cao, nhưng tên trư yêu này lại có cấp bậc hai sao, cho nên hắn hoàn toàn xứng đáng với ngôi vị số hai trong tiểu đội này. Trong khi hai tên đồng bạn một sao và không sao còn đang kinh ngạc nhìn nhau, hắn đã lên tiếng: “Trương huynh, ngài làm sao vậy.”

Sắc mặt dị thú kim lân ngưng trọng, nói: “Không đúng.”

“Làm sao vậy?”

“Chúng ta đã tới tận đây, nhưng vì sao vẫn không cảm ứng được sự tồn tại của phòng ngự tráo doanh địa….” Dị thú kim lân trầm giọng nói.

Ba yêu thú trong lại đều cả kinh. Bọn hắn vội vàng phóng thích thần niệm, cẩn thận cảm ứng. Nhưng chỉ sau một lát, sắc mặt bọn hắn cũng trở nên cực kỳ khó coi.

Bởi vì bọn họ đều không cảm ứng được lực lượng quen thuộc lúc trước, giống như nó chưa từng tồn tại vậy.

“Không thể nào, tại sao chúng ta lại không cảm ứng được lực lượng của phòng hộ tráo doanh địa?” Trư yêu hoảng sợ nói: “Chẳng lẽ doanh địa….”

Mấy tên cường giả yêu tộc đưa mắt nhìn nhau, trong con ngươi đều lộ ra một vẻ sợ hãi sâu kín.

Phòng hộ tráo của doanh địa yêu tộc không chỉ có tác dụng phòng hộ doanh địa yêu tộc.

Chỉ cần cái phòng hộ tráo này còn tồn tại một ngày, thì trong một phạm vi nhất định gần doanh địa, tất cả những linh giả yêu tộc trên người mang theo tiêu ký của doanh địa đều có thể cảm ứng được phòng hộ tráo.

Đồng thời, trong thời khắc nguy cấp, còn có thể thông qua bí pháp, làm cho phòng hộ tráo chấn động, khiến cho tộc nhân trong doanh địa biết mình đang lâm vào hiểm cảnh, đồng thời chạy tới cứu viện.

Năm xưa, khi Trịnh Hạo Thiên ở trong doanh địa yêu tộc, cũng từng gặp một chuyện như vậy.

Mà kết quả cuối cùng chính là, một tên địa ma năm sao bị đám linh giả yêu tộc hấp diêm tập thể tới chết.

Nhưng một khi mất đi cái phòng hộ tráo này, thì tất cả lại khác.

Đám linh giả yêu tộc ở xa chẳng những không thể liên lạc với đồng bọn trong doanh địa mà ngay cả lòng tin của bọn hắn cũng bị ảnh hưởng rất lớn.

Dị thú kim lân hít sâu một hơi, cố gắng đè nén chấn động trong lòng xuống.

Hắn dù sao cũng là một vị linh giả ba sao, kiến thức hơn xa mấy tên đồng bọn bên người.

“Không nên kinh hoảng, có lẽ trận pháp trong doanh địa gặp phải trục trặc.

Haiz, mấy ngày trước gặp bọn Ngu Hàm, hắn từng nói đám Cáp Thập đột nhiên biến mất, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều rồi. Hiện giờ xem ra quả nhiên là thật.”

Trư yêu ngẩn người, nói: “Ý ngài là, sau khi Cáp Thập gặp chuyện không may, trận pháp phòng ngự trong doanh địa sẽ không vận hành nữa?”

Dị thú kim lân chậm rãi lắc đầu,nói: “Ta không dám xác định. Bất quá, cái trận pháp phòng ngự này đều là dò Cáp Thập quản lý. Nếu mất hắn, trận pháp có trục trặc một chút cũng là bình thường.”

Ba tên yêu tộc cường giả còn lại tuy không quá tin, nhưng lại càng không dám phản bác. Chỉ hy vọng vị tiền bối ba sao này suy đoán không lầm.

Nhưng bọn hắn lại không biết, ngay cả tới tên dị thú kim lân cũng không dám tin vào lời mình nói. Chỉ là, trước mặt mấy tên đồng bọn cấp thấp này, hắn càng không thể lộ ra sự yếu đuối, cho nên đành phải chém bừa mấy câu để bọn hắn an tâm trở lại.

Đột nhiên, cái mũi của trư yêu khẽ động đậy, trong mắt toát lên vẻ cảnh giác, hét lớn: “Người nào, đi ra cho ta.”

Đám linh giả yêu tộc còn lại đều lập tức ngưng thần giới bị, giống như lâm phải đại địch.

Thực lực trư yêu trong yêu tộc tuy không phải là cường đại nhất, nhưng cái mũi của nó lại cực kỳ nhạy bén, đồng thời lúc trước cũng từng lập rất nhiều công lớn, khiến mọi người không dám khinh thường.

“Ha ha, khứu giác thật nhạy bén, để các ngươi phát hiện ra rồi. An An, chúng ta ra thôi.”

Tiếng cười sang sảng từ trong hư không vang lên, tiếp đó, không gian trước mắt phảng phất như trở nên méo mó, đồng thời hai đạo thân ảnh đã xuất hiện một cách quỷ dị.

Ánh mắt dị thú kim lân đảo một vòng, lập tức nhận ra đây là hai linh giả nhân tộc. Ánh mắt sắc bén như đao khẽ lướt qua mu bàn tay hai người đối phương, trái tim hắn lập tức thả lỏng hơn phân nữa.

“Hừ, nơi này là phạm vi thế lực của doanh địa yêu tộc chúng ta. Nhân tộc các ngươi tới đây làm gì?” Dị thú kim lân khẽ quát lên.

Tính tình của hắn đâu có tốt. Nếu như là lúc trước, một khi gặp phải linh giả nhân tộc, e rằng đã sớm dẫn người xông tới, nuốt sống nuốt tươi hai tên nhân loại trước mắt, đề cao cấp bậc của mình rồi.

Nhưng tình huống lần này, chỗ nào cũng có điểm quỷ dị.

Vô luận là phòng hộ tráo của doanh địa đột nhiên biến mất hay là cách thức hai cường giả nhân tộc xuất hiện, đều khiến hắn cực kỳ cảnh giác, cho nên mới đột nhiên dễ nói chuyện như vậy.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, đột nhiên hỏi: “Nơi này có phải là chiến trường linh giả không?”

Dị thú kim lân khẽ ngây người, theo bản năng nói: “Không sai.”

“Nếu là chiến trường linh giả, vậy ngươi nghĩ chúng ta tới đây làm gì?”

Sắc mặt bốn tên yêu thú cùng thay đổi. Chiến trường linh giả, đương nhiên là chiến trường để các linh giả chém giết lẫn nhau. Nếu như dị tộc gặp nhau, đương nhiên là không chết không dừng.

Ánh mắt dị thú kim lân thoáng đảo qua xung quanh, miệng cười lạnh, nói: “Chỉ bằng vào hai người các ngươi? Hắc hắc, còn bao nhiêu nhân tộc phục kích quanh đây thì kêu ra hết đi.”

Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười dài, nói: “Chỉ bằng vào hai người chúng ta, cũng đủ rồi.”

An An hừ khẽ một tiếng, thân hình chợt lóe, đã đột nhiên biến mất.

Tuy ánh mắt bốn vị linh giả yêu tộc đã sớm khóa chặt hai nhân loại đối phương, nhưng vẫn không thể nào nhìn ra An An biến mất như thế nào.

Một cảm giác lạnh lẽo đột nhiên dâng lên trong lòng dị thú kim lân. Kinh nghiệm đánh giết nhiều năm đã khiến hắn đưa ra quyết định trong nháy mắt.

Hắn đột nhiên rống lớn một tiếng, cổ tay vừa lật, đã lấy ra một thanh khảm đao khổng lồ, đồng thời hung hăng chém vào một nơi trong hư không.

“Đinh…” Một tiếng kim loai va chạm vang lên, một đao kia thoáng khựng lại trong hư không một chút rồi lập tức chuyển hướng.

Quanh người dị thú kim lân thần quang lưu chuyển, hắn căn bản không thể nhìn thấy hành tung dịch nhân, toàn bộ động tác đều dựa vào một loại bản năng cảm giác nguy hiểm.

Ở quanh người hắn trong nháy mắt liên tiếp vang lên những tiếng va chạm thanh thúy như pháo nổ. Ở trong giây lát ngắn ngủi đó, cũng không biết đại khảm đao của hắn đã ngăn cản thành công bao nhiêu công kích.

Lại qua thêm một lát, dị thú kim lân thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Tuy hắn không thể khắc chế tên nhân loại ba sao này của đối phương, nhưng vẫn có thể quấn chặt lấy hắn. Còn tên nhân loại một sao kia hẳn là không thể đối phó với ba tên đồng bọn của mình rồi.

Chỉ cần bọn trư yêu tiêu diệt được tên nhân loại một sao kia, rồi rảnh tay tới hỗ trợ, đương nhiên có thể giết ngược lại đối phương.

Nhưng đúng vào thời khắc này, trong lòng hắn chợt có cảm giác nguy hiểm, thân thể kiệt lực nhảy về phía trước, nhưng đã chậm một bước.

“Xọet….”

Lân giáp trên vai hắn đột nhiên vỡ tan, một dòng máu tươi bay phụt lên cao.

Dị thú kim lân rống lớn một tiếng, tâm thần đang dần dần ổn định lại rốt cuộc cũng bắt đầu rối loạn.

Thì ra, hắn vẫn không thể nhìn thấu hư thực của đối phương, động tác của tên cường giả nhân loại ba sao kia sở dĩ bị hắn nắm bắt được, kỳ thật chỉ là mồi nhử thôi.

Con đàn bà giảo hoạt, chỉ đợi tâm tình của hắn thả lỏng là lập tức đánh lén.

Gặp loại địch nhân không thể nắm bắt được, hắn ngăn cản thế nào đây?

Trái tim dị thú kim lân dần dần trầm xuống…

Đám yêu tộc trư yêu thấy tình hình không ổn, bọn chúng nhìn nhau, đột nhiên hét lớn, cùng nhau vọt tới.

Nơi này là chiến trường linh giả, chứ không phải lôi đài võ chiến gì, chỉ cần giết chết đối phương là được. Bọn hắn cũng đếch quan tâm cái gì mà ỷ đông hiếp ít.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc khi cước bộ bọn hắn vừa động, trước mắt đột nhiên nhìn thấy quang mang mãnh liệt, từng đạo từng đạo kiếm quang đột nhiên xuất hiện, hóa thành một kiếm hải vô vùng vô tận, bao vây bọn hắn lại.

“Các ngươi, là con mồi của ta…..”