Q.5 - Chương 469: Luận bàn.

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Một tiếng hừ nhẹ vang lên, tiếp đó một vị lão giả dáng vẻ phiêu thoát, chậm rãi từ trong đám đông đi ra.

Ngay trong một khắc khi hắn hắn đi ra, đám linh giả xung quanh đều theo bản năng lui lại một bước.

Linh giả có thể có tới chỗ này, đều là cường giả trải qua bao cuộc chém giết sinh tử trên chiến trường, đồng thời sống sót trở về. Cho nên bình thường, bọn họ sẽ không sợ bất cứ điều gì.

Trừ phi đột nhiên xuất hiện tồn tại cường đại cấp bậc tông sư, hoặc là đại linh giả, nếu không bọn họ tuyệt đối sẽ không chủ động thoái nhượng.

Chỉ là, tình huống lúc này lại có chút bất động.

Thương Khung hội lần này tới đây rõ ràng không có ý tốt, có ý tứ so găng với Vạn Bảo Hiên.

Không có một linh giả nào lại nguyện ý tham dự vào trước khi tình huống chưa được làm sáng tỏ. Cho dù là trong lòng bọn hắn không có hảo cảm quá lớn đối với Thương Khung hội cũng thế mà thôi.

Vị lão giả này có thân hình cao lớn, mặc dù cả đầu bạc trắng như tuyết, nhưng dung mạo khuôn mặt lại vẫn có vẻ trẻ trung. Đặc biệt là trên trán không có nửa vết nhăn. Đôi mắt của hắn long lanh như sao, lộ ra vẻ hồn nhiên giống như hài đồng vậy.

Dùng hạc phát đồng nhan để hình dung người này tuyệt đối không quá.

Trên người vị lão nhân này, cũng không có khí thế quá mức cường đại gì. Những một một bước đi của hắn tựa hồ lại tuân theo một loại quy tác thần kỳ nào đó, khiến cho từ trong đáy lòng người ta dâng lên một cảm giác đặc biệt không thể nào hình dung được.

Phảng phất như vị lão nhân này đã dùng dung hợp với thiên đại thành một thể vậy.

“Thần Thiên Duệ…..” Thiết Huyễn Hỏa hít một hơi lạnh. Hắn quay đầu liếc nhìn lại Trang Biểu Thăng đang cười lạnh không ngừng, rồi mới gắng gượng ra vẻ tươi cười, nói: “Thần đại sư từ xa tới, không nghênh đón từ trước, mong ngài đừng trách.”

“Thần Thiên Duệ, thì ra hắn chính là Thần Thiên Duệ….”

“Nhất bút thần kỳ nhất Thương Khung đại lục. Lần này có trò hay để xem rồi.”

Hai tròng mắt Trịnh Hạo Thiên rơi xuống người vị lão nhân này. Tuy không biết là vì cái gì, nhưng hắn lại phát giác, vị lão nhân này khiến hắn có một cảm giác cực kỳ thân thuộc.

Đó không phải là vì trước kia bọn họ đã từng gặp mặt, mà là vì trên người lão có một khí chất đặc thù. Mà loại khí chất này, trênTrịnh Hạo Thiên cũng có được.

Linh phù sư…

Gần như ngay tại thời điểm đầu tiên nhìn thấy vị lão nhân này, hắn đã biết, vị lão nhân này tuyệt đối là một linh phù sư cường đại, hơn nữa còn là loại cường giả trời sinh đã có thể cộng hưởng với thiên địa linh lực.

“Thần Thiên Duệ, không nghĩ tới hắn cũng tới.” Đổng Tân hít một hơi lạnh, nói: “Lần này không hay rồi.”

“Hắn là ai vậy?” Trịnh Hạo Thiên trầm giọng hỏi.

Tuy Trịnh Hạo Thiên hiện giờ đã có chút danh tiếng trong nhân tộc. Nhưng thời gian hắn tấn chức linh giả dù sao cũng còn quá mức ngắn ngủi. Đối với một số cường giả của bản đại lục đương nhiên là nghe tới mòn tai. Nhưng đối với cường giả đại lục khác lại mù tịt, căn bản không hề quan tâm tới.

Đổng Tân trầm ngâm một chút, nói: “Ba mươi năm trước, Thương Khung đại lục từng xuất hiện một vị tuyệt đại thiên tài quang minh hệ. Khi hắn chưa tấn chức linh giả, đã có thể lợi dụng linh khí Thánh vực, luyện chế ra một tấm Đại quang minh phù triện. Mà sau khi hắn tấn chức linh thể thành công, xác xuất thành công khi luyện chế Đại quang minh phù triện không ngờ lại cao tới tỉ lệ đáng sợ – bảy thành.” Hắn nuốt một ngụm nước bọt, nói: “Hắn chuyên tu phù triện chi đạo, tuy tấn chức thong thả, nhưng nhìn bộ dáng của hắn hiện giờ, sợ rằng cũng không cách cảnh giới đại linh giả bao xa nữa.”

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu. là một linh phù sư kiệt xuất, hắn đương nhiên hiểu được, ở cảnh giới tu luyện giả mà có thể luyện chế ra Đại quang minh phù triện khó khăn đến mức nào.

Thành tích như vậy, cho dù là hắn cũng chưa từng làm được…

Bởi vậy có thể thấy được, trên người vị linh phù sư cường đại này khẳng định có bí mật nào đó, có thể giúp hắn phát huy thực lực vượt qua cực hạn bản thân trong một thời khắc nào đó.

Thế giới rộng lớn, không gì không có. Nếu như hắn có năng lực mà người thường không thể tưởng tượng tới, thì những người khác đương nhiên cũng có bí mật của riêng mình.

Chỉ là, vị linh phù sư cường đại này đột nhiên lại xuất hiện vào giờ khắc này, chỉ sợ không phải là có ý tốt….

Trên mặt Thần Thiên Duệ nở một nụ cười, nói: “Thiết huynh, lão phu quen biết người nhiều năm như vậy, cần gì phải khách khí như thế.”

Thiết Huyễn Hỏa cười khổ một tiếng, tròng mắt vừa chuyển, nói: “Thần đại sư, hôm nay ngài tới đây, chẳng lẽ cũng muốn bán đấu giá phù triện sao?”

Thần Thiên Duệ kinh ngạc nói: “Sao Thiết huynh lại biết?”

Thiết Huyễn Hỏa khẽ ngây người, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái: “Thần đại sư thật sự muốn bán đấu giá Đại quang minh phù triện?”

“Không sai, nếu không phải như vậy, lão phu tới đây làm gì?” Thần Thiên Duệ nói như chuyện đương nhiên.

Thiết Huyễn Hỏa mấp máy miệng, ánh mắt thoáng lướt qua Trang Biểu Thăng, nhưng như thế nào cũng không đoán ra, rốt cuộc trong hồ lô hai người này có chứa thứ gì.

Mượnc đấu giá hội để đấu giá Đại quang minh phù triện, đây chẳng phải là biếu Vạn Bảo Hiên mặt mũi sao?

Là trưởng lão quản sự của Thương Khung hội, làm sao lại làm chuyện ngu xuẩn đến thế chứ….

Bất quá, Thiết Huyễn Hỏa đã từng gặp mặt Thần Thiên Duệ mấy lần, cũng biết vị lão nhân này một mực nghiên cứu phù đạo, hoàn toàn không quan tâm tới mấy chuyện lục đục đấu đá.

Nếu như hắn đã nói là muốn bán đấu giá phù triện, thì nhất định sẽ bán phù triện.

Cắn răng một cái, Thiết Huyễn Hỏa cao giọng nói: “Nếu Thần đại sư đã có nhã hứng, vậy xin mời lấy phù triện ra. Thiết mỗ cam đoan, nhất định sẽ đưa ra một cái giá phù hợp với thân phận của ngài.”

“Thiết huynh, ngươi nói vậy là không đúng rồi.” Đặng Thành Ấp phía dưới lập tức kêu lên: “Nếu Thần đại sư đã có nhã hứng, thì phù triện lấy ra đương nhiên phải bán đấu giá luôn mới đúng.”

“Không sai, Đặng huynh nói rất có lý.”

“Đúng vậy, nên bán đấu giá luôn.”

Sau khi nghe được lời Thần Thiên Duệ nói, tất cả đám linh giả đều trở nên hưng phấn.

Vô luận Thương Khung hội đang tính toán cái gì, chỉ cần trên đấu giá hội xuất hiện nhiều Đại quang minh phù triện hơn, đối với bọn hắn mà nói là trăm cái lợi mà không có một cái hại.

Trang Biểu Thăng cười tủm tỉm nhìn mọi người, đột nhiên giơ hai tay lên, ra hiệu im lặng, cao giọng nói: “Các vị, Trang mỗ có một đề nghị.”

Mọi người lập tức im lặng trở lại, mấy trăm đôi mắt nhất tề chiếu thẳng về phía Trang Biểu Thăng.

Trịnh Hạo Thiên cũng người của Vạn Bảo Hiên đều nhíu mày, bọn họ biết, màn kịch chân chính cuối cùng cũng tới rồi.

Trang Biểu Thăng khẽ cười, nói: “Các vị, Vạn Bảo Hiên đột nhiên đem hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện ra bán đấu giá, chứng tỏ bọn họ nhất định có một vị linh phù sư quang minh hệ cường đại.” Hắn quay đầu lại, ánh mắt như vô tình hữu ý lướt qua Trịnh Hạo Thiên rồi nói: “Thiết huynh, vì sao ngươi lại không mời vị linh phù sư kia ra đây, để mọi người gặp mặt một lát?”

Thiết Huyễn Hỏa hừ lạnh một tiếng, nói: “Chuyện linh phù sư là nội vụ của Vạn Bảo Hiên chúng ta. Thật không dám làm phiền tới Trang huynh lo lắng.”

Trang Biểu Thăng cười ha ha, nói: “Thiết huynh, kỳ thật, muốn gặp vị đồng đạo linh phù sư kia, cũng không phải là Trang mỗ, mà là Thần đại sư.”

Sắc mặt Thiết Huyễn Hỏa khẽ biến, nói: “Thần đại sư, ngươi có ý gì?”

Vẻ mặt Thần Thiên Duệ vẫn bình tĩnh như thường, nói: “Có thể luyện chế ra hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện thượng phẩm, tạo nghệ trên Đại quang minh phù triện tuyệt đối không tầm thường. Lão phu chẳng qua chỉ muốn gặp mặt một lần, cùng hắn luận bàn phù triện chi đạo mà thôi.”

“Phù triện chi đạo.” Thiết Huyễn Hỏa lặng đi một chút, trong lòng biến hóa vô ý niệm nhanh như chớp.

Xa xa, Trịnh Hạo Thiên hai mắt sáng ngời. Từ khi hắn bắt đầu tu luyện phù triện tới nay, tuy cũng từng gặp một số cường gải phù đạo, nhưng trong những cường giả này lại không hề có một phù đạo đại sư quang minh hệ nào.

Lúc này, nghe được đề nghị của Thần Thiên Duệ, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một nỗi xúc động mãnh liệt.

Hắn muốn so đấu với đối phương một phen, xem xem phù triện chi đạo mà minh học được từ bảo điển gia truyền rốt cuộc là tinh diệu tới mức nào.

Thân hình hơi nhoáng lên một cái, hắn đã cất bước đi ra.

Hổ Bá Thiên và An An đều đang âm thầm chú ý tới nhất cử nhất động của hắn. Lúc này nhìn thấy hắn cất bước đi ra, trong lòng đều căng thẳng, nhưng cũng không ngăn trở.

Phù triện chi đạo, chính là một con đường rộng lớn trong phụ tu chi đạo.

Luyện chế phù triện, chính là ngưng tụ thiên địa linh lực vào trong phù triện, tạo ra các loại diệu dụng bất đồng.

Nếu như có thể hoàn toàn nắm giữ phù triện chi đạo, thì chẳng nào nắm giữ được toàn bộ thiên địa.

Bất quá, con đường này cũng chẳng dễ đi, hơn nữa kinh nghiệm và phương pháp mà các vị tiền bối lưu lại cũng nhiều lắm. Một người chậm rãi mày mò, rất khó có thể đi tới cuối con đường này. Cùng luận bàn với đồng đạo, lấy dài bù ngắn, không thể nghi ngờ mới là lựa chọn tốt nhất.

Tuy danh khí và kinh nghiệm của Trịnh Hạo Thiên còn xa mới bằng được Thần Thiên Duệ, lần này ra mặt tám chín phần mười phải mặt xám mày tro trở về, nhưng nhất định cũng sẽ thu được một ít kinh nghiệm hiếm có.

Cho nên, Hổ Bá Thiên và An An sau khi do dự một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn yên lặng xem kỳ biến.

“Tại hạ, Trịnh Hạo Thiên bái kiến Thần đại sư.” Trịnh Hạo Thiên tiến lên, hướng về phía Thần Thiên Duệ thoáng khom người, nói: “Những phù triện này đều do tại hạ luyện chế lúc nhàn rỗi mà thành. Phẩm cấp khá thấp, thật sự là không lọt được vào pháp nhãn của Thần đại sư.”

Thần Thiên Duệ hai mắt sáng ngời, ánh mắt đánh giá Trịnh Hạo Thiên một lát, rồi nở một nụ cười, nói: “Trịnh Hạo Thiên danh chấn nhân tộc, hiện giờ gặp mặt, quả nhiên là bất phàm….”

Trịnh Hạo Thiên lắc đầu, nói: “Thần đại sư quá khen rồi. Tại hạ có thể đạt được thành tựu hôm nay, bất quá chỉ là may mắn mà thôi, sao có thể sánh vai với các vị tiền bối hiện nay.”

Hắn nói năng rất khiêm tốn, mà cái thái độ này cũng lập tức khiến vô số người sinh lòng hảo cảm.

Nhưng, Thần Thiên Duệ lại phất phất tay, nói: “Không phải. Phù đạo rất gần nhân đạo. Lão phu nghiên cứu phù đạo mấy chục năm, đôi mắt này cũng từng nhìn qua vô số người, nhưng chưa bao giờ nhìn lầm.” Hắn nhẹ nhàng gật đầu một cái, nói: “Khí tức trên người Trịnh huynh bình thản ổn trọng, ngưng mà không tán, lại vô cùng phù hợp với linh lực trong khắp cả thiên địa. Hắc hắc, linh phù sư chúng ta coi trọng nhất, chính là khả năng hòa hợp với thiên địa linh lực đó.

Ngươi còn trẻ như vậy mà đã làm tới bước này, chẳng trách lại có thể luyện chế ra nhiều Đại quang minh phù triện như thế.”

Mọi người bên cạnh nghe hắn đánh giá, không khỏi lộ ra vẻ dở khóc dở cười.

Trịnh Hạo Thiên nổi danh nhất, không phải là năng lực luyện chế phù triện của hắn, mà là chiến tích tấn chức bốn sao trong vòng hai tháng…

Nhưng trong mắt vị phù đạo đại sư này, chiến tích hai tháng bốn sao rõ ràng không bằng hai mươi tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện kia.

Trịnh Hạo Thiên hai mắt ngưng trọng, nói: “Thần đại sư quá khen.” Hắn thoáng tăng thêm một ngữ khí, nói: “Không biết Thần đại sư muốn luận bàn với tại hạ thế nào?”

Thần Thiên Duệ cất tiếng cười lớn, nói: “Chúng ta đều là linh phù sư, luận bàn đương nhiên cũng là luyện chế phù triện rồi.

Trên mặt lộ ra thần thái rạng rỡ, nói: “Không biết Trịnh huynh có hứng thú cùng luyện phù với lão phu không?”……