Q.5 - Chương 295: Thương Long phá kén.

Chiến Thiên

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Một lượng chân khí khổng lồ tiến vào trong khí xoáy, đồng thời thuận lợi chuyển hóa thành linh lực.

Khi số lượng khí xoáy gia tăng thêm mười đạo, thì tốc độ chuyển hóa linh lực cũng không phải gia tăng thêm một một phần mười, mà đã gia tăng theo cấp số nhân mất rồi.

Sự cường hãn của linh khí sư thập giai vào giờ khắc đã được thể hiện cực kỳ rõ ràng.

Bất quá, chân chính khiến Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ chính là, sau khi chân khí của hắn chuyển hóa thành linh lực, không ngờ lại bắt đầu tự động trùng kích thông đạo giữa các khí xoáy.

Trong quá trình này, hắn không hề chủ động tiến hành, mà đám chân khí linh lực cứ tự động làm như vậy.

Hắn xoay chuyển tâm niệm thật nhanh, lập tức hiểu ra lí do trong đó.

Một linh khí sư sau khi tiến giai, cũng không thể lập tức thích ứng, đồng thời đạt tới đỉnh phong cảnh giới hiện tại.

Quá trình đả thông khí xoáy của những linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết kỳ thật cũng là quá trình tích tụ linh lực. Linh lực tích tụ được càng nhiều thì tốc độ đả thông thông đạo lại càng nhanh.

Trong lịch sử Vạn Kiếm tông, đã từng có một số linh khí sư cường đại, bọn họ sau khi tấn chức xong, cũng không hề trăm phương ngàn kế đả thông thông đạo khí xoáy mới, mà chậm rãi tích lũy linh lực. Một năm sau, sau khi tích lũy được một lượng linh lực nhất định, bọ họ mới bắt đầu trùng kích thông đạo khí xoáy.

Kết quả là mỗi một lần trùng kích đều thế như chẻ tre, một đường đả thông tất cả các thông đạo khí xoáy dễ như trở bàn tay.

Kỳ thật, biện pháp này mới lựa chọn chính thống của linh khí sư, nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác. Vì tốc độ tiến giai quá nhanh, hơn nữa còn có thể gặp phải địch nhân cường đại bất cứ lúc nào, cho nên đối với hắn mà nói, mỗi một phần lực lượng đều đáng quý vô cùng. Chính vì thế, sau khi tiến giai, chuyện đầu tiên mà hắn làm chính là đả thông thông đạo khí xoáy mới, kích phát thật nhiều kiếm quang, khiến cho thực lực hắn nhanh chóng tăng lên.

Cũng may mà hắn chính là linh thể song tu, có tố chất thân thể thường nhân khó so sánh được. Nếu không phải như vậy, thì e rằng đã bị vô số vết thương ngầm, cả đời này khó mà thăng cấp linh thể được nữa.

Từ khi được phượng hoàng chi hỏa rèn luyện, chân khí của hắn thật sự đã cường đại đến mức không tưởng tượng được. Hiện giờ, chân khí thập giai của Trịnh Hạo Thiên có thể nói là đạt tới trạng thái đỉnh phong. Mà khi lượng chân khí này thành công chuyển hoán thành linh lực, số lượng linh lực của hắn cũng tăng lên nhanh chóng.

Lúc này, hắn giống như một linh khí sư đã tích tụ linh lực rất nhiều năm, đang một hơi phá quan trảm tướng, đả thông tất cả thông đạo khí xoáy.

“Ba ba ba….”

Những tiếng vang giống như pháo nổ không ngừng vang lên trong não vực của hắn.

Cứ mỗi một tiếng vang lại đại biểu cho một thông đạo khí xoáy mới được đả thông, hơn nữa cũng phải một cái thông đạo, mà có rất nhiều thông đạo cùng được đả thông một lúc.

Dần dần, tai mắt mũi miệng của hắn bắt đầu ứa ra máu tươi. Đây chính là hậu quả của việc đả thông nhiều thông đạo khí xoáy một lúc.

Tốc độ nhanh như vậy, cho dù là thân thể Kiên Thể đại thành của hắn cũng có chút ăn không tiêu.

Bất quá, Kiên Thể đại thành vẫn đúng là Kiên Thể đại thành, từ bỏ một chút choáng váng ra, trùng kích mãnh liệt như vậy vẫn không thể tạo thành thương tổn chân chính cho hắn, cho dù là yêu hóa biến thân cũng không cần.

Sau một ngày một đêm, Trịnh Hạo Thiên mới thở ra một hơi thật dài. Hắn mở bừng hai mắt, đứng lên.

Lúc này, ở sâu trong não vực của hắn, linh lực cường đại chỗ nào cũng có, có lẽ so với chân khí của hắn cũng không kém hơn bao nhiêu.

Trịnh Hạo Thiên há miệng, ngửa đầu cười như điên, gần như không kiêng nể gì hết.

Một ngày một đêm, không ngờ chỉ trong một ngàn một đêm ngắn ngủi, hắn đã đả thông toàn bộ thông đạo khí xoáy rồi. Lúc này, số lượng kiếm quang hắn có thể khống chế đã không còn là thập ức nữa, là mà một con số vô cùng khủng bố – một trăm ức.

Một trăm ức…

Kiếm quang…

Chỉ cần nghe thấy con số này thôi cũng đủ khiến người ta hít thở không thông rồi.

Hai mắt hắn phát sáng, sau một hồi lâu, cuối cùng mới có thể đè nén toàn bộ cảm xúc sôi trào trong lòng xuống.

Hắn có thể khẳng định, nếu đem tin tức này truyền ra ngoài, nhất định gây ra chấn động không gì so sánh nổi. Bởi vì không một ai trong một ngày một đêm lại có thể đả thông nhiều thông đạo mới như vậy. Cho dù là cường giả linh thể cũng không làm được.

Nếu không phải Trịnh Hạo Thiên lĩnh ngộ được năng lực chuyển hóa chân khí linh lực, đồng thời có chân khí cường đại làm nền tảng, thì hắn tuyệt đối không làm được chuyện này.

Chậm rãi nhắm hai mắt lại. hắn đã quyết định, khi giao thủ trên lôi đài, hắn sẽ mang tới cho Hàn Lũy Nguyên một mòn quà thật lớn, khiến cho hắn cả đời này khó mà quên được.

Cổ tay vừa lật, Trịnh Hạo Thiên đã lấy ra Ôn Dưỡng hồ lô.

Tuy hắn đã đả thông toàn bộ thông đạo linh lực, đồng thời sở hữu tiềm lực cường đại – có thể khống chế trăm ức kiếm quang. Nhưng nếu trong khí xoáy của hắn không có kiếm quang để bồi dưỡng, thì cũng chỉ là có tiếng mà không có miếng, chẳng thể phát huy được sức mạnh của Vạn Kiếm quyết.

Thần niệm tràn vào trong Ôn Dưỡng hô lồ, Trịnh Hạo Thiên đang định lấy trường kiếm bảo khí ra, thì trong lòng chợt động, trên mặt lộ vẻ vui mừng lẫn sợ hãi, khó có thể hình dung được.

Thương Long thiền trượng…

Kiện bảo khí cường đại này sau khi thôn phệ khí linh Khốn Long tác xong liền lâm vào trạng thái ngủ say. Nhưng lúc này, trên người nó lại tỏa ra quang huy rực rỡ chói mắt đến mãnh liệt, đồng thời phóng thích ra từng cỗ từng cỗ khí tức cường liệt.

Phảng phất như có một cỗ lực lượng đang kiệt lực vùng vẫy, muốn thoát ra ngoài.

Trịnh Hạo Thiên lập tức hiểu được, đây chính là điềm báo thần binh chi phách sắp hình thành.

Ngụy pháp khí, sau mấy năm ngủ say, Thương Long thiền trượng cuối cùng cũng tới thời khắc phá kén thoát ra.

Tựa hồ cảm ứng được biến hóa của Thương Long thiền trượng, bên trong Ôn Dưỡng hồ lô cũng không hề yên tĩnh.

Lực lượng do Ma thạch phóng thích ra càng cường đại hơn, nó không ngừng bồi dưỡng Thương Long thiền trượng, cung cấp cho thiền trượng chất dinh dưỡng tốt nhất. Mà thanh loan đao hắc sắc và mười vạn mảnh vụn thi thể Ma vương đang chiếm cứ một phần tư địa bàn trong hồ lô cũng phóng thích ra khí tức tà ác mà khủng bố, ẩn ước giằng co với khí tức của Thương Long.

Chỉ cần nhìn khí thế không rơi xuống hạ phong là biết, phẩm chất thanh loan đao này tuyệt đối không dưới Thương Long thiền trượng.

Chỉ có bảo khí trường kiếm là xui xẻo nhất, nó bị áp chế vào một cái xó xỉnh hẻo lánh nhất, giống như một cô vợ trẻ bị bắt nạt, quang mang trên người phóng thích ra đến một thước cũng chẳng được.

Đây chính là kết quả do chênh lệch phẩm chất quá lớn mà thành. Điểm này không chỉ thông dụng trong thế giới yêu thú, mà ngay cả trong thần binh cũng không ngoại lệ.

Trịnh Hạo Thiên bình tâm tĩnh khí, đưa tay điểm một chỉ, một lượng lớn chân khí linh lực đồng thời chảy vào trong Ôn Dưỡng hồ lô, chú nhập toàn bộ vào Thương long thiền trượng không lưu lại chút nào.

Ngay sau đó, thiền trượng đã xảy ra biến hóa cực lớn.

“Ba….”

Một tiếng vang giòn tan từ trong thiền trượng vang lên, tiếp đó, một con bạch sắc kim giác long nho nhỏ bỗng từ trong thiền trượng chui ra.

“Hống….”

Con tiểu long này vừa mới hiện hình, liền lập tức ngẩng đầu ngâm dài một tiếng, tựa hồ muốn thông báo cho toàn bộ thế giới này biết rằng, nó đã ra đời.

“Ông ông ôn….”

Từ trong Ôn Dưỡng hồ lồ bỗng phát ra những tiếng vang kỳ dị, phảng phất như không chịu nổi loại áp lực này mà gầm hừ rên rỉ.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng kinh hãi, kiện bảo bối này chính là kiệt tác của Lỗ đại sư, nếu bị tổn hại ở đây, thì hắn có khóc cũng không kịp nữa rồi.

Thần niệm lập tức truyền tới, dung thành một thể với con kim giác tiểu long này,

Thương Long thiền trượng chính là đối tượng Trịnh Hạo Thiên chọn làm thân binh bản mạng. Trước khi sinh ra khí phách chi linh đã theo hắn chinh chiến trong Đại Tiểu Linh giới, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Mà trong lúc Thương Long thiền trượng hóa kén, Trịnh Hạo Thiên lại không ngừng đem khí tức bản thân và thần niệm vào trong, cho nên hai thứ đã sớm hòa tan vào nhau, tuy hai mà một rồi.

Lúc này, sau khi cảm ứng được thần niệm của Trịnh Hạo Thiên, kim giác tiểu long thoáng quẫy đuôi một cái, tỏ vẻ cự kỳ thân mật, tiếp đó ngoan ngoãn tiến vào trong thiền trượng.

Cổ tay nhoáng lên một cái, Thương Long thiền trượng lập tức từ trong Ôn Dưỡng hồ lô bay ra, rơi xuống tay hắn.

Trịnh Hạo Thiên vuốt ve thích thú. Hắn có thể cảm nhận được uy lực cường đại ẩn chứa trong thanh thiền trượng này. Đặc biệt là khi tay hắn chạm vào thiền trượng, hắn có thể cảm nhận được cảm tình khăng khít thân mật từ khí phách chi linh truyền tới.

Hắn khẽ vỗ về thiền trượng, miệng quát khẽ một tiếng, trên tay lập tức tỏa ra vô tận quang hoa.

Con kim giác tiểu long kia lại một lần nữa hiện ra. Bất quá lần này, nó cũng không tùy tiện ngâm nga nữa, mà há cái miệng nho nhỏ, phun ra vô số những tia quang mang kim sắc.

Từng đạo từng đạo linh quang cứ như vậy chui vào trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên, đồng thời bay về phía một trăm khí xoáy.

Kiếm quang, đây chính là vô tận kiếm quang được Thương Long thiền trượng phóng thích ra.

Mà đúng vì có khí phách chi linh tương trợ, cho nên sự ăn ý giữa Trịnh Hạo Thiên và Thương Long thiền trượng đã đạt tới trạng thái gần như hoàn mỹ. Chân khí linh lực và lực lượng thiền trượng gần như không lãng phí một chút nào, toàn bộ biến thành kiếm quang hạch tâm cường đại.

Từng đạo từng đạo quang mang, từng điểm từng điểm lực lượng, từng tia từng tia chân khí bị một đôi tổ hợp hoàn mỹ bọn hắn tận tình hấp thu.

Một ngày một đêm, lại một ngày một đêm trôi qua.

Trong một ngày một đêm này, Trịnh Hạo Thiên lại sáng tạo ra một kỳ tích mới.

Không ngờ chỉ trong một ngày một đêm, hắn đã kích phát thành công toàn bộ trăm ức kiếm quang.

Đây là một con số vô cùng khủng bố, mà có thể làm được chuyện này, hoàn toàn là vì có Thương Long thiền trượng tồn tại.

Kiện ngụy pháp khí vừa mới đản sinh này không ngờ lại có uy lực khổng lồ đến thế, khiến cho Trịnh Hạo Thiên cũng không thể tưởng tượng nổi. Sau khi liên tiếp đưa vào xuất ra lực lượng khủng bố như vậy không ngừng, kim giác tiểu long cũng chỉ hơi uể oải một chút, nhưng hoàn toàn không bị tổn thương nguyên khí.

Trịnh Hạo Thiên đã hoàn toàn tương dung với khí phách chi linh, cho nên hắn đương nhiên có thể cảm ứng rõ ràng điểm này.

Đến tận lúc này, hắn càng lúc lại càng xem trọng Thương Long thiền trượng hơn, đồng thời tin tưởng, lai lịch của nó tuyệt đối không đơn giản.

Ngụy pháp khí tuy cường đại, nhưng một kiện ngụy pháp khí vừa mới tấn chức lại có thể cường hãn tới mức này, thì thật không thể nào tin nổi.

Bất quá, hắn rất nhanh đã vứt ý niệm này ra sau đầu. Đối với hắn, Thương Long thiền trượng càng mạnh càng tốt, về phần nguyên nhân vì đâu thì hắn mặc kệ.

Cuối cùng Trịnh Hạo Thiên nghỉ ngơi ba ngày, sau đó mới mở bảo điển gia truyền của mình ra.

Đây là một trong những bí mật lớn nhất của hắn, mà những gì ghi lại trong bảo điển gia truyền cũng chưa bao giờ khiến hắn phải thất vọng.

Chính như lúc này, sau khi nhìn thấy những ghi chép quang minh và hắc ám do bảo điển gia truyền chiếu ra, cả người hắn đều không thể khống chế được mà khẽ run rẩy.

Hắn cúi đầu, thấp giọng rên rỉ: “Thật không ngờ, trên thế giới này lại có phù triện như vậy. Thật sự là quá nghịch thiên rồi….”