Chương - 955: nhân quả đảo ngược

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vọt đến trước mặt hắn lại là một bàn tay trắng nõn, một cái quyền ấn!

Tử lực vô tận ẩn hàm trong đó. Cũng giộng như một kích diệt sạch sinh cơ của ba mươi sáu vị Phật môn cao tăng lúc nãy vậy!

Là tử vong đại đạo! Nơi quyền đến, hữu tử vô sinh!

Tông Thủ lần nữa một tiếng than nhỏ, Vô Danh Kiếm quang, không hề có nửa phần do dự chần chờ, lần nữa vội xông trước!

Chưa từng có từ trước đến nay, không có gì không phá.

Cửu Cửu Long Ảnh chi Lôi Đình Long Kiếm!

Ngàn vạn lôi quang, dây dưa trên thân kiếm. Lúc quyền kiếm giao kích, vô tận khói đen, cùng lôi quang giao đụng, Tử Lôi Thần Thông có được từ Lôi Loạn, hai loại cương lôi học được từ Thất Cương Huyền Lôi Điển dung hợp nhất thể, cùng Phần Thiên chi viêm đan vào.

Lập tức xoắn diệt tử khí hắc vụ kia hơn phân nửa.

Vốn Vô Danh Kiếm xuyên thủng tay Củng Hân Nhiên, rồi sau đó Lôi Đình màu đen lại lan tràn trên xuống. Toàn bộ cánh tay trái của Củng Hân Nhiên đều dưới một kích này hóa thành phấn đen, phiêu tán khắp không trung.

Củng Hân Nhiên nhẹ nhíu mày, cũng không phải vì cảm thấy đau đớn, mà là vì kiếm thế lăng lệ ác liệt của Tông Thủ.

Tử khí tràn ngập, khiến lôi quang, chỉ có thể lan tràn đến cạnh vai của nàng.

Thân hình nhỏ nhắn xinh xắn vội vàng thối lui về sau, tránh né mũi kiếm của Tông Thủ.

Trong mắt đã hiện lên một tia kỳ quái, tử vụ mặc dù tán. Nhưng tử chi quyền ý kia cũng đã khắc sâu vào thể nội Tông Thủ.

Nhưng vì sao Tông Thủ, vẫn có thể bình yên vô sự?

Mà lúc này Cốt Diệt cũng vọt tới, cốt đao vạn trượng chém xuống.

Hàn băng lãnh triệt, vừa hay ngăn trở giữa hai người.

Tường bằng màu đen thành từng mảnh dày đặc cũng lục tục đột ngột mọc lên từ mặt đất, bảo hộ Củng Hân Nhiên lui về phía sau.

Lại chỉ thấy sau lưng Tông Thủ, lôi dực 3000 trượng vỗ một cái, hắc hỏa rừng rực lập tức hòa tan tường băng kia.

Lại một đạo kiếm quang bạch sắc như rồng cuốn tới!

Khanh!

Một tiếng tranh minh đâm rách màng tai, bạch cốt đao đến dài mười trượng cũng lên tiếng mà đoạn.

Một nửa lưỡi đao văbs về phía chân trời! Thân ảnh Tông Thủ cũng cơ hồ không có một chút đình trệ, lần nữa nhanh chóng đuổi theo thân ảnh Củng Hân Nhiên.

Mà Liêm Nhị ở một bên khác lúc này cũng mới vừa vặn tìm đến.

– Ngươi lớn mật —

Những lời này mới nói ra, thanh âm Liêm Nhị liền bỗng nhiên dừng lại. Chỉ thấy Cốt Diệt đoạn cũng không phải chỉ là cốt đao trong tay, mà toàn bộ thân hình, tự vai bên trai xuống dưới, đều bị sinh sinh chém đứt!

Âm Hỏa trong tròng mắt ảm đạm, phảng phất chỉ cần gió thổi thoáng một phát, liền sẽ bị dập tắt.

Liêm Nhị không khỏi là vô ý thức nuốt nước bọt. Do dự mình có nên tiến lên hay không.

Chỉ sợ dù tiến lên cứu cũng chỉ là chịu chết.

Một kiếm này tuyệt thế vô cùng, lăng lệ ác liệt không ai bì nổi–

Trong đầu Liêm Nhị vô ý thức đã hiện lên bốn chữ, duệ không thể đỡ!

Chỉ hơi hơi do dự, nhưng đã trễ.

Thân ảnh Tông Thủ lại một lần nữa phi lăng đến trước người Củng Hân Nhiên.

Ánh mắt giao thoa một chút, liêm đao màu đen của Củng Hân Nhiên đã hoành ở trước người.

Đường kiếm ngăn cản Tông Thủ, thân đao cực lớn kia đảo nhân, cũng đồng thời ngược lại cắt về!

Tông Thủ trong tích tắc này lại hơi hơi thất thần. Vô số hình ảnh, xẹt qua trong đầu.

Một màn kia ở Lâm Hải thư viện, lúc tạm biết trên Ma Thi Sơn.

Cuối cùng tất cả hình ảnh, đều toàn bộ nứt vỡ, chỉ còn lại nữ nhân có chút lạ lẫm trước mắt.

Ánh mắt mãnh liệt, sát cơ nổi lên!

– Đoạn!

Trong một sát na nhân quả đảo ngược, Vô Danh Kiếm của Tông Thủ cũng bỗng nhiên chém xuống.

Suốt ba đầu Long Ảnh, xoay quanh trên thân kiếm, cuối cùng hợp lại làm một.

Liêm đao cực lớn trong tay Củng Hân Nhiên giờ khắc này cũng lập tức vỡ vụn!

Lúc kiếm quang trụy lạc, liêm đao đoạn đi. Người trong vòng ngàn dặm đều im lặng.

Từ Vấn càng một hồi kinh ngạc, liêm đao màu đen kia sao lại đứt.

Thanh liêm đao kia nhìn như là do tử vụ biến thành, Từ Vấn lại biết được, đây là dùng một đám Tiên Thiên hàn linh canh minh khí làm cốt, tụ minh khí mà thành.

Là hạt giống kiếm thai tốt nhất, cũng là tài liệu linh binh cao cấp nhấ, phẩm giai rất cao, đạt tới Địa giai hạ phẩm! Đao kiếm khó làm thương tổn, cũng chỉ có tiên binh, mới có thể thương tổn.

Sao lại bị một kiếm này chặt đứt?

Còn có vị Minh Giới thiên nữ được hắn kỳ vọng rất cao này lại dễ dàng bại như vậy sao?

Củng Hân Nhiên cũng ngẩn người, bình tĩnh nhìn liêm đao bị chặt làm hai trong tay, sau đó mới phản ứng lại.

Nơi mi tâm bỗng nhiên một viên Bạch Cốt Xá Lợi hiển hiện. Tử khí tụ kết, giây lát liền ngưng tụ thành một mặt quang thuẫn màu xám đen.

Vô Danh Kiếm chém rụng, kiếm thế chỉ thoáng cứng lại, liền phá vỡ nó.

Nhưng đến cùng vẫn bị lệch qua bên cạnh, kiếm quang chém xuống, khiến toàn bộ cánh tay phải của Củng Hân Nhiên đều bị chặt đứt.

Lui thân ngàn trượng, hai mắt Củng Hân Nhiên h đều biến thành đồng tử dựng thẳng.

Sau khi phục sinh, cho đến lúc này, nàng mới biết e ngại, mới biết sợ hãi.

Thân mặc dù đã chết, nhưng Tông Thủ này lại có thể diệt sạch nàng.

Kiếm quang kia thoáng dừng lạ một chút liền lại Như Ảnh Tùy Hình, thiên vạn đạo nhận ảnh cưỡng ép đánh tan tầng tầng lớp lớp bích chướng tử khí kia.

Lôi Dực cuồng giương, tốc độ bay còn trên cả nàng! Phi tốc tới gần.

Ngay khi Củng Hân Nhiên cơ hồ tuyệt vọng thì một cái đoạn chùy bỗng dưng ném tới. Theo sát tới, lại là một mặt cự thuẫn màu đen, được tế lên trước người nàng.

Vô Danh Kiếm tiện tay chém một cái, đoạn chùy kia đã bị chém ra.

Kiếm quang trùng kích, cự thuẫn màu đen trước mắt đã trong khoảnh khắc, bị cắt thành trăm ngàn mảnh vỡ.

Thần sắc Củng Hân Nhiên lại khẽ buông lỏng, chỉ qua một lát, hai cánh tay của nàng cũng đã khôi phục lại, vẫn là trắng thuần như ngọc.

Tiếp theo giây lát, liền bỗng dưng kết xuất một thủ ấn trước người.

– Ngũ giác bác đoạt, phong!

Chữ “phong” vang lên, Tông Thủ chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, không thể nhìn thấy gì nữa

Không chỉ hai mắt, ngay cả màng tai, cũng không nghe thấy gì nữa

Tất cả năng lực cảm ứng ngoại giới, hình, thanh âm, sắc, vị, sờ, đều đều bị phong bế. Mắt, tai, lưỡi, mũi, thân ngũ thức, đều không có cảm giác gì. Hoàn toàn lâm vào một phiến thế giới đen tối.

Lại không thèm để ý tới, linh thức mở ra, như cũ xa xa khóa lấy thân ảnh Củng Hân Nhiên!

Kiếm quang như rồng, đã gần trong gang tấc! Chỉ cần giây lát nữa liền có thể chém đầu nàng xuống.

Nhưng Linh Giác mở ra, lúc này lại xa xa cảm ứng được Củng Hân Nhiên, lần nữa nhổ ra năm chữ!

– Tâm thức đảo ngược, cấm!

Linh thức vốn một hồi hỗn loạn. Trời thành đất, đất thành trời, rồi sau đó tất cả hồn lực, đều bị phong ấn trong hồn biển, không thể phá thể mà ra.

Tông Thủ khẽ giật mình, tất cả mọi thứ ở ngoại giới đều biến mất. Lại tìm không được tung tích của Củng Hân Nhiên, chỉ còn lại một mảnh Hắc Ám vô tận —

Bên kia Liêm Nhị thấy thế, lập tức vui vẻ. Cười ha ha:

– Môn Minh Hải phong thức ** này của chủ thượng, điện hạ thật sự đã học được chân truyền!