Chương - 1468: Vì sao buông tha? (1)

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Từ thời điểm ban đầu, hắn đã liệu đến chính mình, lần này trả giá đại giới, nhất định không phải là chuyện đùa. Nếu thanh kiếm này sau lời thề bình đẳng đối với vạn dân, tất bảo hộ thiên hạ thương sinh của hắn vẫn không thể thỏa mãn.

Như vậy…

– Bổn vương chấp chưởng kiếm này, thề tất là Thiên đế! Phải thành Tam Thập Tam Thiên chi chủ, vạn dân chi hoàng! Vạn tiên chi quân! Phàm là nơi bổn vương trị vì, vô luận chủng tộc, vạn dân vạn tiên, đều đối xử như nhau! Bổn vương có thể không thực hiện được bình đẳng thế giới chân chính, nhưng lại có thể khiến cho con dân nơi trị vì có xu thế công bình, công chính pháp tắc.

Bên trong khung cảnh yên tĩnh trong nháy mắt, dưới chân Tông Thủ liền lại ầm ầm chấn động. Cái kim tháp kia tiếp tục xông lên, Luyện Hồn kiếm kia thình lình khí mang ngàn trượng. thanh Vô Danh kiếm ở bên cạnh người Tông Thủ cũng rõ ràng tan ra từng mảnh, hóa thành từng luồng hồng quang hòa nhập vào trong tử kim kiếm ở trước người Tông Thủ.

Kiếm thế mênh mông vô cùng, hoành quán trường không, cùng với sáu thanh kiếm kia hô ứng.

Khiến cho thiên địa chi uy càng ngày càng nhiều, tụ lại bên trong khung cảnh.

Lúc này đây, Thương Sinh thất kiếm kia thậm chí không cần người thao túng, cũng có thể có uy lực sáu thành, tụ tập ở trên tam thập nhị trọng kim tháp.

Tinh Tà đầu tiên liền không chống đỡ được, sau khi cuồng hống một tiếng như dã thú, thân ảnh đã bị một cỗ cự lực vô hình chợt cường hành ép xuống! Ngã xuống khỏi tam thập nhất trọng thiên cảnh, một mực trầm xuống, thẳng đến nhị thập tam trọng mới miễn cưỡng ổn định lại.

Mà những người còn lại, giờ phút này sắc mặt ngưng trọng vô cùng, đều cảm giác được áp lực trầm trọng kia.

Không chỉ là thiên địa ý niệm mà Thương Sinh thất kiếm dẫn tới, mà ngay cả Tam Thập Tam Thiên trận cũng đã tăng cường. Vốn là dưới sự trùng kích của bọn hắn, hạch tâm đại trận cũng đã vỡ nát, kỳ thật rất nhiều bộ phận cũng đã được thập bát tầng kim tháp thay thế.

Mà độ kiên cố của vật ấy, nói là Thần bảo cũng có thể được.

Đều ẩn ẩn cảm giác không ổn, nếu là thanh Luyện Hồn kiếm này thực bị ‘Đàm Thu’ kia tế luyện. Vậy thì không biết đến cùng có bao nhiêu trọng kim tháp sẽ xông ra khỏi mặt đất.

Như vậy trận chiến ngày hôm nay…

Sắc mặt Chu Tử âm trầm như nước, Thanh Huyền cũng càng không nói thêm cái gì, chỉ là như có điều suy nghĩ nhìn về phương hướng Ngụy Húc kia.

Nếu là có thể sớm đi giải quyết người này, nhưu vậy Thương Sinh thất kiếm kia…

Lại cảm giác được ở trong lồng ngực bỗng nhiên hàn ý gia tăng mãnh liệt. Đã thấy Tú Quan đang lạnh lùng nhìn tới.

Lập tức biết được, vị Chí cảnh đệ nhất nhân của Vân Giới này đã khôi phục một bộ phận dư lực, cũng đã xem thấu tính toán của hắn.

Lúc này mặc dù có thể tránh thoát Tam Thập Tam Thiên trận trói buộc, sợ cũng chạy không thoát khỏi ngăn chặn của Tú Quan.

Thái Thủy ma quân ở bên cạnh cũng đồng dạng nhìn ra, lại hừ lạnh một tiếng:

– Tam thập tam thiên chi chủ, vạn dân chi hoàng? Vạn tiên chi quân? Cuồng vọng!

Kim tháp kia vẫn còn chấn động quật khởi ở phía dưới, Bạch cốt cự chùy liền chợt từ trong tay Thái Thủy bay ra, giống như một đạo bạch sắc lôi quang xuyên thẳng mà xuống.

Một kích này bỗng nhiên bạo phát, so với hắc sắc luân nhận của Tinh Tà còn cường hoành hơn nghìn lần, vạn lần!

Thời điểm vừa hạ xuống, căn bản là hoàn toàn không để mắt đến ngăn cách của thời không.

Chỉ là ở trong lúc đó cũng có vô số linh quang từ bốn phương tám hướng tụ tập tới, quấn xung quanh cái cự chùy kia, khiến cho tốc độ của kiện Thần bảo này chợt hạ xuống.

Mặc dù không thể ngăn trở khí thế của nó, nhưng rõ ràng là đã trọng cấu thời không pháp tắc, khiến cho quỹ tích rơi xuống của cự chùy kia dùng mắt thường cũng có thể thấy được.

Mà theo sát phía sau lại là mấy đạo long hình kiếm khí xuyên thẳng mà đến. Chín kích liên tiếp chém ở trên bạch cốt cự chùy, khiến cho xu thế rơi xuống của nó lại giảm thêm chút nữa. Ngay lập tức về sau mới nặng nề hạ xuống đỉnh đầu Tông Thủ.

Bất quá liên tục bị ngăn chặn, cái xích kim tiểu tháp lơ lửng ở trên đầu Tông Thủ cũng tại lúc này tự phát bay lên, đem một tầng quang mô triển khai.

Cự chùy đánh lên trên đó, chỉ là khiến cho cái cửu trọng kim tháp này hơi rung nhẹ. Quang mô giương ra cũng có vài vết rách, lại không thể tổn thương tới Tông Thủ mảy may.

Mà mọi người lúc này đều là liên tục kinh ngạc nhìn về Long Ảnh đang từ trong nhị thập tam tầng hư huyễn kim tháp đi ra.

Mặc dù là ở thời điểm này, Long Ảnh chỉ mới đột phá Chí cảnh không đến mười mấy năm, rõ ràng còn có thể có dư lực ngăn cản nửa kích lực lượng của Thái Thủy.

Đối với vị Võ đạo kiếm thánh từng ở cuối thời kỳ Vân Hoang tung hoành ngàn năm chưa từng bại một lần này không khỏi đều nhìn qua một cái. Thái Thủy tức thì lặng lẽ mà cười, thần niệm mênh mông cũng hướng về phía kiếp vân hội tụ mà lan tràn ra. Mục tiêu của hắn từ đầu đến cuối đều là Ngụy Húc, đây là một điểm yếu nhất bên trong Thất kiếm! Tú Quan muốn bảo hộ Tông Thủ, vậy thì Ngụy Húc bên kia chưa hẳn có thể chiếu cố thỏa đáng!

Cũng không cần phí bao nhiêu khí lực, chỉ cần thoáng quấy nhiễu cũng đủ khiến cho uy lực của Chí cảnh kiếp kia gia tăng lên là được.

Vô luận như thế nào, hắn đều muốn thử một lần.

Ba miếng Hắc châm dược giữ ở trong tay hắn, chỉ là còn chưa kịp bắn ra liền đột nhiên có dị biến tái sinh.

Thình lình chỉ thấy trên bầu trời, khí cơ của Quang Huyền kiếm kia vốn là yếu nhược nhất lại bắt đầu từ yếu chuyển mạnh lên. Cường đọ của tiếng kiếm khiếu kia cũng dần dần ngang bằng với năm thanh kiếm khí khác. Liên tiếp giúp nhau tương hỗ, giống như một khúc nhạc khí thế hùng tráng mà to lớn.

Thậm chí loạn tượng kiếp quang hội tụ ở xa xa kia cũng dần dần bình phục lại.

Lờ mờ hiện ra hình ảnh người cầm Huyết Nguyệt đao kia đang cùng với Ngụy Húc cận thân vật lộn.

Hai tay của Thái Thủy ma quân không khỏi ngừng lại, ba miếng hắc châm cũng lại không phát ra. Lúc này tình hình của Ngụy Húc là xa xa tốt hơn so với dự liệu của hắn, tuy là tình trạng hiểm ác, lại rõ ràng có thể trong khi độ kiếp còn có không ít dư lực để chống đỡ thanh Huyết Nguyệt đao kia.

Một người kính hóa tam thiên cũng khiến cho người cầm đao không thể phân biệt được chân thân của hắn.

Lúc này hắn xuất châm, mặc dù là có thể khiến cho Ngụy Húc kia chịu thiệt không nhỏ. Nhưng nếu nhất định phải đem phần dư lực cuối cùng này dùng hết, tới lúc đó ngược lại là Thái Thủy hắn cũng không đủ khí lực để ứng đối với tình thế hỗn loạn.

Ngụy Húc này một thân độc chiến Huyết Nguyệt đao, ứng đối với Chí cảnh chi kiếp, còn có thể phân tâm điều khiên Quang Huyền kiếm, lại có thể có khả năng như thế.

Liền chợt lại cảm giác không đúng, rồi sau đó một khắc chợt nghe thấy thanh âm của Vô Thượng nguyên ma Lý Biệt Tuyết cơ hồ là từ trong kẽ răng rít ra.

– Thằng nhãi ranh này! Mặc dù là Luyện Hồn kiếm kia còn chưa chính thức nhận chủ, nhưng hắn đã có thể khống kiếm!

Chuẩn xác mà nói, là điều khiển kiếm trận!