Chương - 1151: Thập tuyệt ngự đạo

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mới đi có mấy tháng, nhìn thấy lầu vũ khí mới mở, giống như vẫn chưa bắt đầu một cục diện. Mà vị Thẩm lâu chủ kia cũng rảnh rỗi như thế, một mình ngồi trong phòng khách uống trà.

Thấy Tông thủ đến, cũng ý thức mỉm cười, nhưng sau ánh mắt đó lạ là sự hồ nghi.

– Tà khí rất nhiều, cách đó không lâu, anh mới giết người phải không?

Tông Thủ mỉm cười:

– Đúng là như thế, một lần bốn người.

– Hơn nữa lại rước đến một phiền phức lớn, trên người anh, lại cấm người, ít ra cũng là một Tiên cảnh Đình Huyết, huyết mạch liên kết với nhau không dễ bỏ đi.

Nghe đến câu đó, Tông Thủ mới cười cười, kinh ngạc nhìn người đối diện một cái.

– Điều này cũng có thể nhìn ra sao?

– Đúng là như thế, lúc giết Lục Tử, bị một là bùa gì đó khác người trên người cô ta nhập vào trong người.

– Lá bùa này theo bảo vệ Lục tử, mà trước khi Lục tử chết liền lập tức phát huy tác dụng làm nhiệm vụ truy sát.

Nếu như là bùa bình thường, một mình Tông Thủ có thể giải quyết được.

Linh pháp hắn cũng không nắm rõ lắm, nhưng cũng biết sơ sơ nhưng lại tự tin hơn bất kì một tu sĩ Tiên Cảnh.

Nghiên cứu một tí là có thể tìm ra biện pháp.

Nhưng vấn đề lại nằm giữa hai người, có quan hệ huyết thống, liên kết sâu đậm, thự sự khó mà giải quyết được.

– Không biết Thẩm lầu chủ, có biện pháp nào giải quyết không?

Tôi vì việc này mà đến, nhưng khi gặp hắn thoạt nhìn lại cảm thấy khó xử hoặc là cũng có bản lĩnh, giải quyết rất khó.

– Hồn khiên khóa Huyền Dương của nhà họ Lục, trừ khi trong người hắn không chảy dòng máu của nhà họ Lục, nếu không khó mà giải quyết được.

Nói đến đây, vị trung niêm họ Thẩm này có chút kì quái nhìn ra.

– Đúng là chưa bao giờ nghĩ đến, khách quý ngoài Vân giới ra còn có bóng dáng nhà họ Lục, huyết thống cực tinh khiết, xem như là một trong những người nhà họ Lục?

Tông Thủ tạm thời có một chút thất vọng, tiếp đến là vừa mếu vừa cười.

Vị Thẩm lầu chủ này đùng là trí lực khôn lường.

Về phần tên gọi Thiếu gia nhà họ Lục, hắn cũng chưa bao giờ đồng ý, cũng không bao giờ thừa nhận.

Nhưng trong ánh mắt mọi người, hôm nay cũng có thể xem là như thế.

Vị Thẩm lầu chủ kia, hầu như cũng không có gì ác ý.

Nhà họ Lục mấy nghìn năm nay, đấu tranh nội bộ không ngừng, dù cho một gia chủ nhưng cũng không thể ngăm cản được.

Mà một hậu duệ nhà họ Lục, lưu lạc đến tận đây, đến tận giới Thiên Phương, đúng là rất xa xôi, có thể nhìn thấy được quẫn cảnh nơi này, bên trong ắt có nguyên nhân, không cần nghiên cứu kĩ.

Sau một lúc trầm ngâm, lại mở miệng nói:

– Tuy là tôi không thể hóa giải lời nguyền này, nhưng có một tấm bùa, có thể giúp vị khách quý tạm thởi giải nguy.

Nói xong, liền có một tấm bùa ném lại.

– Ta mặc dù không thể giải chú, nhưng có một tấm phù, có thể giúp quý khách tạm thời giải mối nguy này!

Sau khi nói xong, Thẩm lâu chủ quả nhiên đưa ra một tấm kim phù.

Tông Thủ tiếp nhận phù, ánh mắt nhất thời bừng sáng.

Thứ này vào tay, cũng không cần dẫn động, dị lực bên trong huyết mạch, đã bị áp chế xuống.

Nhưng vẫn có thể cảm nhận được, linh lực của phù văn này, cũng đang dần dần biến mất.

Nhìn không ra rốt cục là linh phù gì, chỉ có thể phân biệt được một chút lai lịch của một số linh văn trong phù.

Có lẽ là đến từ thời đại vân hoang, kiểu dáng thượng cổ.

Không khỏi càng chờ đợi hơn, lại nhìn sang vị trung niên họ Thẩm đối diện.

– Phù này có lẽ có thể giúp ngươi áp chế chú này ba tháng. Sau ba tháng, quý khách cũng chỉ có thể tự cầu đa phúc. Thừa huệ mười miếng thượng phẩm linh thạch!

Thấy Tông Thủ đối với giá cả không có ý kiến gì, ánh mắt phát quang sáng quắc, Thẩm lâu chủ kia lắc đầu bật cười.

– Tấm phù này ta cũng là ngẫu nhiên có được, là thượng cổ truyền lại, không biết cách chế tác, chỉ có một tấm này mà thôi. Quý khách nếu muốn nhiều hơn, e là phải thất vọng rồi.

Tông Thủ thoáng sầm nét mặt, nhưng sau đó lại cảm thấy không cần để ý. Hắn kì thực không nghĩ nên trốn khỏi trận truy sát này, thời gian có thể đem người này truy tìm báo thủ, kéo dài mấy tháng, đã thỏa mãn rồi.

Chạy đến đây, cũng là vì chuyện khác.

– Chuyện này bỏ đi! Tông Thủ hôm nay đến, là có chuyện khác, không biết lâu chủ, có thể thiết kế một bộ kiếm trận cho ta hay không?

– Kiếm trận?

Thẩm lâu chủ đối diện nhướng mày, kinh ngạc vô cùng:

– Kiếm trận ta ở đây cũng có vài bộ, tự nhân uy năng không tệ…

Nói được một nửa, đã tỉnh ngộ nói:

– Quý khách không lẽ là muốn tự mình luyện kiếm. Hồn khí nhất thể? Vụ làm ăn này, cũng có thể làm. Chỉ không biết có yêu cầu gì?

Lời này nói ra, Tông Thủ cũng có chút khó xử.

Thực sự là yêu cầu quá nhiều, liên quan quá rộng, thực tại không dễ tường thuật.

Thoáng do dự, mới hỏi nói:

– Lâu chủ có biết Chu Thiên bí thần tinh lạc quyết của Đạo môn không?

– Đạo môn, sao có thể không biết?

Thẩm lâu chủ cười cười. Dị sắc trong mắt càng đậm:

– Nhưng không biết có liên quan gì đến kiếm trận mà quý khách muốn luyện?

– Ta cũng có một môn thần thông, gọi là tam thiên tinh lạc. Hay còn có tên thuấn không tinh lạc thuật. Đạo môn Chu Thiên bí thần tinh lạc quyết, chính là một loại linh pháp tụ kết. Lúc đỉnh phong mười vạn tinh thần trụy lạc. Không đâu địch nổi, thánh tôn lui tránh. Ta ở đây, mỗi một điểm tinh thần, chính là một môn đại đạo!

Tông Thủ vừa nói xong, liền thấy vị trung niên nam tử nhìn không rõ nông sâu đối diện, đồng tử co lại, lập tức mỉm cười:

– Đương nhiên thuật này, vẫn còn đang nghiên cứu. Kiếm trận ta cần, tương hợp với môn thần thông này, còn phải dùng nguyên liệu có liên quan đến thời không nhị pháp luyện kiếm. Tổng số lượng một vạn linh tám trăm! Trong đó tiên giai kiếm khí, ít nhất mười món…

Trong kho tàng của hắn, tổng cộng có mười chiếc răng nanh thánh cảnh chân long.

Luyện chế thành tiên kiếm, đương nhiên dư xài.

Đương nhiên tuyệt đối không thể, đạt đến uy năng luện hồn kiếm. Có thể có một phần trăm trong đó, đã là không tệ rồi.

Dựa theo những gì Ngụy Húc nói, bảy thanh kiếm khí đó, đều là chuẩn thần khí.

Luyện hồn kiếm lại có một chút khác biệt, nghe nói còn có hi vọng tự mình thăng cấp, tấn giai thần khí.

Ngẫm nghĩ một chút. Tông Thủ cùng đem vô danh kiếm của mình, lấy ra.

– Tốt nhất là có thể dùng kiếm này làm hạch tâm, xây dựng kiếm trận!

Thẩm lâu chủ không có nhận lấy, mà ngược lại một mặt bất đắc dĩ nói:

– Một vạn linh tám trăm kiếm khí, mười thanh tiên kiếm. Nếu đấy đúng là sự thật thì quý khách đã quá xem trọng Thẩm mỗ ta rồi. Kiếm trận quy mô này, đâu phải thứ ta có thể thôi diễn ra được? Trừ phi là thánh cảnh cường giả chìm đắm trong trận đạo nhiều năm, thì còn có thể có khả năng này…

Tông Thủ nghe xong, ngược lại không có dị sắc gì, cũng không cảm thấy đáng tiếc.

Hắn đến đây, đúng là chỉ ôm tâm tư muốn thử.

Cẩn thận ngẫm lại, để cho Thẩm lâu chủ, thay hắn thôi diễn trận này, đúng là có chút miễn cưỡng.