Chương - 826: Quốc sĩ Trương Hoài

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mới rồi một kính chiếu ra, vốn chỉ vì dọa những người kia sợ chạy mất, nhưng sau khi hắn dùng kính quang đảo qua, lại chí ít có ngoài bốn người dưới sự vội vàng không kịp chuẩn bị bị Huyễn Tâm Kính của hắn chế trụ.

Trong truyền thuyết, vật này là lúc Vân Hoang, chuyên vì đối phó với Ảnh Thần dị tộc mà luyện chế, chú ý nhất là nhắm vào tâm thần.

Hôm nay sử dụng, quả nhiên là thế! Ngoài ra, có lẽ còn có càng nhiều công dụng hơn nữa đợi hắn khai quật.

Khách nhân trên bầu trời cũng không phải đều bỏ chạy. Còn có hai người, lại từ bên trên đáp xuống

Tông Thủ xa xa nhìn lại, lại chỉ thấy đều là người quen. Một người trong đó, đúng là Nghiêm Phi Bạch, bên cạnh chính là Ca Hàm Vận.

Hơi do dự một phen, Tông Thủ vẫn không ngăn cản hai người này đến.

Hắn biết Lăng Vân Tông, ước chừng là muốn tạm thời hòa giải với hắn. Mà vốn tâm ý của hắn là không muốn phản ứng.

Bất quá chuyện lần này, đông lâm chư tông ngày xưa rõ ràng lại ngoại dự định không có tham dự. Xem ra cũng có vài phần thành ý.

Đã như thế, vậy thì có thể nói chuyện rồi —

Hai người đáp xuống trước mặt hắn, đều ngay ngắn hướng thi lễ. Ca Hàm Vận gần đây tùy ý mà làm, không biết lễ phép là vật gì lần này chẳng biết tại sao lại có chút gò bó, trên mặt từ đầu đến cuối đều mang theo vài phần ửng hồng. Cuối cùng vẫn là Nghiêm Phi Bạch mở miệng:

– Lăng Vân Tông Nghiêm Phi Bạch bái kiến quân thượng! Quân thượng lúc trước đại hôn, hôm nay lại gạt bỏ họa lớn Tuyết thị, chính là song hỷ lâm môn. Nghiêm Phi Bạch lúc này chúc mừng —

Tiếng nói dừng một chút, Nghiêm Phi Bạch lại lấy ra một hộp gấm đỏ thẫm:

– Bởi vì trong môn gần đây chuyện cần giải quyết rất nhiều, chúc mừng đến chậm, kính xin quân thượng thứ tội!

Lễ vật của Lăng Vân Tông, tự nhiên có người bên ngoài nhận lấy. Tông Thủ chỉ hơi hơi gật đầu, tay không hề có thành ý quơ về trước.

– Nghiêm khanh xin đứng lên, đa tạ rồi!

Những lời này nói ra, Nghiêm Phi Bạch và Ca Hàm Vận, đều vui vẻ. Lễ vật này Tông Thủ nhận lấy, nói cách khác, đối phương cũng không bài xích hoà giải.

Như vậy tiếp theo nên nói đến điều kiện hòa giải rồi.

Nhưng hắn lại cực kỳ biết điều, không nhiều lời nữa. Biết được loại chuyện này, nói cùng hạ thần của Tông Thủ là đủ. Ở trước mặt nhắc tới, chẳng khác nào khiến mình càng thêm xấu hổ, thân phận hai bên không thể tương đồng.

Càn Thiên Sơn Thành lúc này thực lực hơn xa Lăng Vân. Lăng Vân Tông bọn hắn tự nhiên phải dùng lễ ngoại quốc mà đối đãi.

Tông Thủ cũng quả thật không để ý tới, biết rõ mặc dù là giải hòa cùng Lăng Vân Tông nhưng cũng sẽ không quá dài lâu.

Cũng chưa bao giờ hy vọng xa vời, thánh địa thứ mười này sẽ đơn giản buông cừu hận.

Hắn ở trên đỉnh Thượng Tiêu Sơn đồ sát tu sĩ Lăng Vân Tông không có 3000, cũng có 2000, sau đó lại trục xuất Đông Lâm Vân Lục. Đại hận sâu như vậy, há có thể đơn giản buông tha?

Lúc này cũng chỉ là bất đắc dĩ, tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục. Đợi đến khi thực lực tông này khôi phục lại như cũ. Chỉ sợ tông chủ dù lý trí thế nào, cũng ép không được thanh âm báo thù trong môn.

Trừ phi là có một ngày, Tông Thủ có thể đạt tới tình trạng mà người Lăng Vân Tông chỉ có thể nhìn lên thì họ mới tự giác quên đi cừu hận.

Lăng Vân Tông hôm nay là không muốn ở đông lâm tiếp tục dây dưa với Càn Thiên Sơn, dồn tất cả thực lực để bảo trụ cơ nghiệp không mất, ứng đối chư tông dòm ngó. Tông Thủ hắn muốn kinh doanh ngoại giới, cũng cần một hoàn cnahr an ổn chút ít, mới có thể rút ra thêm lực lượng để chinh phạt.

Lúc này đàm hòa, chỉ vì lợi ích, không vì gì khác —

Ngược lại Ca Hàm Vận lại có chút thú vị. Không phải rất hào phóng sao. Sao hôm nay lại giống như vợ bé vậy? Nhìn thật sâu cô bé này, Tông Thủ mỉm cười. Đang muốn nói chuyện, ánh mắt liếc qua, đã thấy sắc mặt Nhậm Bác lúc này vô cùng cổ quái.

Mà bên kia tông lam, lại đi nhanh tới Thần sắc lại mang theo vài phần mừng rỡ.

– Quân thượng! Mới rồi thần thẩm vấn có được tin tức, Tuyết thị có sáu chiếc không hạm, hai trăm vạn tộc nhân khác đã tới Vân Giới. Lúc này ở ngay cách Càn Thiên Sơn không xa!

Trong mắt Tông Thủ lập tức lóe lên tinh mang! Hai trăm vạn tộc nhân?

Nếu vậy thì tinh hoa của Tuyết thị nhất tộc chỉ sợ đều ở đây rồi! Ngoại trừ tộc nhân Tuyết thị ra, có lẽ hơn phân nửa đều là bộ tộc phụ thuộc vào Tuyết thị.

Trong Hồ bộ, dùng huyết mạch vi tôn. Tuyết thị có thể ngự sử những chiến tộc cường lực của Thượng Cổ Hồ bộ này, Tông Thủ hắn cũng có thể.

Ngoài ra còn có sáu chiếc không hạm —

Lúc này Nhậm Bác có chút kinh ngạc, do dự một lát, cũng cuối cùng mở miệng nói:

– Khởi bẩm quân thượng! Vài ngày trước, chất nhi kia của ta đã hướng ta mượn đi hơn vạn tư binh. Nói là muốn vi quân thượng, làm cho mấy chiếc không hạm trở về!

Tông Thủ không nói gì, cả người hóa thành một đạo tật quang, phóng về phía nam Càn Thiên.

Bay qua ngàn dặm, Tông Thủ rốt cục tìm được tung tích sáu chiếc không hạm kia. Rất xa liền có thể cảm giác được khí cơ của Tuyết Mộng Long cùng tiếng gào rút tức giận kia.

Lúc nhìn thấy tình hình chỗnayf, Tông Thủ lại sững sờ một hồi.

Chỉ thấy xa xa trên không trung, là từng đoàn từng đoàn linh quang chấn động. Trong hư không, hai cổ lực lượng tuyệt cường đang đối kháng. Khiến cho mảnh không gian này, tràn đầy Linh Năng bạo ngược.

Trong đó một cổ yếu hơn không ít, tựa hồ đang dốc hết toàn lực, đã kích phát ra hết tất cả tiềm năng rồi, có lẽ đúng là Tuyết Mộng Long kia rồi.

Một cổ khác hắn lại rất quen thuộc. Đương nhiên đó là Ngao Khôn, tên kia lộ ra rất ung dung, từng chút một tan rã đối thủ. Mà theo Tông Thủ thấy thì sáu cái không hạm cực lớn dưới sự yểm hộ của ảo thuật đang muốnxuyên thẳng qua không gian, ly khai giới này

Bất quá mỗi khi hàng rào không gian bị cưỡng ép hiếp xé mở thì lại có ngàn vạn cây đầu mâu khắc ấn lấy phù lục đơn giản, kịp thời bay đến. Lúc nổ tung, thường thường đều khiến không gian thông đạo bị phá mở kịch liệt rung chuyển, cương kình bốn phía, không thể nào tiếp tục thông thanh.

Mà lại nhìn về phía dưới, chỉ thấy đang có hơn vạn người, đều cưỡi ngự phong câu, chia làm hơn mười đội, vòng quanh những không hạm này.

Toàn lực bay nhanh, không ngừng biến hóa phương hướng. Phía trên không hạm, tuy mũi tên như mưa, nhưng có thể tiếp xúc được với bọn hắn lại không nhiều lắm. chính thức vì những mũi tên kia mà bị thương lại càng ít.

Những tình cảnh này, đại đa số đều ẩn trong ảo thuật. Ví dụ như sáu chiếc không hạm cực lớn kia, thường nhân khó có thể trông thấy được.

Bất quá ở trong mắt Tông Thủ, những huyễn pháp này có cũng như không vậy.

– Đây là tư quân của Nhậm gia?

Tông Thủ kinh dị một tiếng, cũng không phải những tư binh này có chỗ nào không tầm thường.

Nhiều nhất chỉ mạnh hơn binh mã Đông Lâm Chư Thành trước kia, trên tiêu chuẩn bình thường một chút thôi.

Khiến hắn kinh dị chính là những kỵ sĩ này mỗi lần đều có thể sớm né tránh trước khi mưa tên rơi xuống