Chương - 1643: Đạo Huyền hồn tranh

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ở phía sau mình, có Hiên Viên Y, Khổng Dao, Tố Sơ Tuyết, một đám bằng hữu, còn cả một quốc gia Đại Kiền nữa.

Hôm nay cho dù thế nào thì cũng không thể nào từ bỏ được!

Kiếm quang biến hóa, trong đó hơn phân nửa là hướng về Đạo Huyền, nhưng cũng kiềm chế lại ít lực lương, ngưng tụ lại làm một, kiếm ý liên hồi, chỉ thẳng tới người thiếu nữ đứng ở phía xa ngàn trượng kia.

Coi như là phòng bị, mà cũng là cảnh cáo!

Hôm nay ai dám cản trở hắn thì có là ai cũng giết không tha!

Bạch y thiếu nữ kia tựa như chưa hề phát giác ra, liêm đao to lớn vẫn trảm tới, đao ảnh uốn lượn, lóe hiên tinh quang. Đao thế nhẹ nhàng phiêu dật, không hề đánh về phía Tông Thủ mà là về Đạo Huyền!

Một đao hoành không, đã biến hồn thể của Đạo Huyền tan nát thành trăm phần.

Sau đó vô số xiềng xích từ cuối liêm đao phóng tới, bắt lấy những mảnh vỡ linh hồn kia, tất cả đều bị bắt lầy sau đó phóng về phía thiếu nữ.

Tông Thủ lặng người đi, sau đó mới ý thức được, Đạo Huyền đã chính thức tử vong, cũng có phản ứng Lãnh Đại Ngọc làm như vậy là có ý khác.

Thu lấy tàn hồn của Đạo Huyền, đây là đoạt thần đại pháp hay sao? Hay là vì hơn ngàn loại đại đạo thần thông mà hắn đã tích góp được qua bao nhiêu năm qua?

Không chút do dự, Tông Thủ cũng một trảo phóng tới, vô lượng chi quang biến thành vô lượng chi ám.

Hấp lực mạnh mẽ trong nháy mắt hút lầy Kim đan cùng với gần nửa hồn thể tàn phiến của Đạo Huyền.

Trong mắt thiếu nữ lóe lên hàn quang, liêm đao mạnh mẽ quay vòng, chém thẳng về phía người Tông Thủ.

Tông Thủ cũng không hề ngần ngại, kiếm quang lóe lên bảo hộ bên thân, cùng đối chọi với liêm đao đang đánh tới.

Khi kiếm quang cùng liêm đao giao phong, thân thể Tông Thủ hơi chấn động. Đây cũng không phải vì thực lực không bằng, mà là vì thần thông của đối phương thực là ngoài ý liệu của hắn.

Trong mắt hắn hiện lên một sự khó hiểu, vô cùng kinh ngạc nhìn về nữ tử đối diện.

Kích thứ nhất lại ngang sức ngang tài, liêm đao kia thoáng thuấn gian, sau đó hóa thành cuồng phong bạo vũ!

Cũng chỉ có lúc giao thủ chân chính mới có thể cảm nhận được bản thể của liêm đao này, trông bay nhẹ nhàng như vậy nhưng trọng lượng và lực lượng lại báo đạo vô cùng. Mỗi một kích chém ra đều khiến cho hồn thể Tông Thủ chấn động, thiếu chút nữa thì tán loạn.

Trong nháy mắt đã có giao chiến hơn ngàn lần, khiến cho Tông thủ phải lùi tới một trăm bước. Thẳng tới chỗ thi quân, lần thứ hai rục trịch, muốn tiến tới chỗ hai người quanh đó, mà ý niệm của hơn mười vị Thánh cảnh cũng dần tiếp cận tới.

Thiếu nữ lúc đó mới ngừng lại, trầm mặc lấy đi hơn nửa tàn hồn của Đạo Huyền, sau đó chợt thuấn di, biến mất khỏi nơi đó.

Tông Thủ cũng không khách khí, đem viên Kim Đan của Đạo Huyền cùng với khoảng ba thành tàn hồn thu vào bên trong ông tay áo.

Sau đó đưa mắt nhìn về phương hướng mà thiếu nữ biến mất, rơi vào trầm tư.

Đoạt thần đại pháp của Đạo Huyền có thẻ đoạt lấy thần thông của người khác, cướp lấy trí nhớ. Sau ngàn năm trước, hầu như tất cả đỉnh giai tông phái truyền thừa đều đã rơi vào độc thủ của Đạo Huyền.

Dù cho Đạo Huyền có dùng Đoạt thần đại pháp thì thần thông mà hắn đoạt được cũng chỉ có thể bảo tồn trong vòng ba ngày, mà đói với Tông Thủ thì cũng không dễ bỏ qua.

Lần này là hắn bị tình thế bắt buộc, mà cũng không ngờ rằng vào giai đoạn cuối rồi lại bị người khác hoành đao đoạt ái, cướp đi hơn phân nửa tàn hồn của Đạo Huyền.

Chỉ là hắn cũng không hề nghĩ tới…

– Hóa ra lại là vạn đạo hợp nhất! “Đạo” thần quyết, chẳng lẽ đó là thiên ý?

Nữ tử đó thực sự muốn đi con đường này thì, có khác gì nói nàng là địch nhân. Trong hai người, một người nhất định sẽ chết, trừ phi có thể sửa được vận mệnh, bằng không chỉ còn con đường chêt!

Song quyền Tông Thủ nắm chặt, móng tay đâm sâu hẳn vào trong thịt.

Một lúc sau mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, đem toàn bộ tâm tình bất ổn, cùng với những tạp niệm kia toàn bộ kiềm chế xuống.

Sau đó nhìn về phương hướng A Phòng cung, ánh mắt Tông Thủ phát hiện phía đó cũng có người đang lạnh lung nhìn qua đây.

Sau đó liền bay xuống, bước lên thiên đàn.

Lúc này sáu người bọn họ và Đạo Huyền Ma Chủ đánh một trận, phương viên mười dặm ở Sát thi đều bị quét dọn sạch sẽ.

Cuối cùng, Tông Thủ nhờ vào vô lượng chung thủy Phật thân, chiến đấu kịch liệt cùng với Đạo Huyền khiến cho chu vi địa vực được tinh lọc càng thêm rộng lớn hơn.

Mà tất cả thi tướng cấp bậc Thần cảnh cũng đều bỏ chạy ngay từ đầu.

Cho nên lúc này ở trên thánh đàn lại là nơi an toàn nhất.

Tông Thủ đầu tiên tản đám Thánh hỏa ngân nghĩ kia, bảy hai con ngẫn nghĩ này đem lại cho hắn trợ lực tuy nhỏ, nhưng lại có tác dụng rất lớn.

Mà giúp cho Tông Thủ làm được mọi việc cũng là nhờ có được quy mô đạo binh.

Vừa rồi có thể ngăn chặn Đạo Huyền từ đầu tới cuối cũng phải kể tới công lao của đám binh nghĩ này.

Nhưng bản thân Tông Thủ vẫn chưa hề thỏa mãn.

Sau khi gia trì, cũng tăng lên thực lực cho hắn, từ tam thành đến ngũ thành…

Điều này không sai,đám tu sĩ kia dùng khí trận thay cho đạo binh thì cũng có hiệu quả tựa tựa như vậy.

Chẳng qua thánh hỏa ngân nghĩ là gặp may, cho nên là không có khác biệt. Trừ nhân loại ra thì đây có thể nói là bản mẫu tốt nhất cho đạo binh.

Chỉ là tăng lên tam thành thì cũng đã là thiên vật rồi.

Đạo binh chân chính gia trì thì số lượng, giai vị và trận pháp khác nhau, hiệu quả cũng tương đối.

Nếu như một vị Thần cảnh tu sĩ được bảy mươi hai Thiên giai đạo binh gia trì thì thực lực tăng lên có thể gấp ba đến sáu lần lúc trước.

Nếu như được đám Nguyên Hải Tru Ma sĩ của Tông Thủ tăng phúc thì càng biến thái hơn, từ tám lần cho đến mười lần!

Nếu không thì hắn sao có thể vượt giai mà khiêu chiến đây?

Chẳng qua dù cho thế nào thì cũng không thể nào vượt qua được cánh cửa đó.

Cánh cửa Chí Cảnh khôn thể nào dùng đạo binh tới để tạo đường đi được.

Tông Thủ cũng không cầu đám binh nghĩ này có thể bằng được Nguyên Hải Tru Ma Sĩ, có thể tăng lên gấp ba lần đã cảm thấy mỹ mãn rồi.

– Xem ra sau này việc trọng luyện linh giáp cho đám ngân nghĩ này là việc cần phải làm gấp đây…

Muốn tăng thêm tự thân thực lực thì biện pháp nhanh nhất đó chính là đám thánh hỏa ngân nghĩ này.

Vì đám ngân nghĩ thiết kế ra đạo binh pháp trận và công quyết, thì vẫn chưa hoàn thành, chẳng qua lúc này nếu dùng Thái Thượng Tru Ma đồ lục để thôi diễn thì lại bớt đi khá nhiều việc.

Cũng không cần phải thập toàn thập mỹ,chỉ cần có cơ sở, thoáng đề thăng lên là hắn có thể được lợi không nhỏ rồi.

Lúc này thực hình pháp thể của Tông Thủ vẫn duy trì như cũ, chung thủy nhị luân vẫn đang huyền phù sau lung, đang dân thu lại đám ánh sáng hắc bạch tràn ngập chân trời kia lại.

Vô lương chung thủy Phật nguyên lực cũng không phải là vô cùng vô tận, mấy trăm vị cao tăng ở bên ngoài Tần hoàng mộ cũng không phải là không bao giờ không khô kiệt được pháp lực.

Kiếp nạn ngày hôm nay đã qua, Phật lực này vẫn nên cố gắng tiết kiệm một chút.