Chương - 1142: Long Điện chi biến (2)

Thần Hoàng

Đăng vào: 2 năm trước

.

Giọng nói hồn nhiên kì ảo của Phi Hàn, lập tức vang lên bên tai hắn.

– Thủ ca ca, lần này ta lại bị tỷ tỷ lôi đi rồi! Đáng tiếc quá, vốn dĩ còn có rất nhiều lời muốn nói với huynh. Nhưng tỷ tỷ không cho, tỷ ấy còn đang giận dỗi với huynh. Ôi, muốn khóc quá! Phi Hàn thực sự không muốn đi, nhưng mẫu thân đã chết, thúc phụ cũng không tin tức. Tỷ tỷ bây giờ, chỉ có mình ta, đáng thương lắm.

Diệp Phi Hàn bên trong tấm phù lải nhải liên tục, nói không ít. Rất nhiều sự kiện, cùng những trải nghiệm mấy năm qua, đều được nàng trút ra toàn bộ.

Tông Thủ lắc lắc đầu, thu hai tấm phù lại, coi như vật quý giá.

Cặp tỷ muội này, hắn coi là bạn cùng chung hoạn nạn. Nhất là Diệp Phi Hàn, bởi vì tính cách tương tự Sơ Tuyết năm xưa, cho nên hắn luôn coi nha đầu này, như muội muội của mình.

Đã gặp nhau rồi, chuyện của hai tỷ muội, hắn không thể không quản.

Nhưng, đến bây giờ hắn vẫn chưa hiểu, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Ban đầu, cho rằng hai cô gái, là có quan hệ với Long Linh tiên tử đang bị Tuyệt Long Thành vây giết.

Mấy năm sau, lại liên quan đến đệ nhất long điện và đệ tam long điện.

Băng li bên trong Thủy Tiên Hồ, cũng thành khôi lỗi của hai nàng.

Giờ phút này lại phát hiện, hai cô gái lưu vong khắp nơi, hình như không chỉ vì thuấn không long điện.

Đến Ngao Khôn, cũng nhờ hắn chăm sóc.

Hai cô gái này, rốt cục là thân phận gì? Thực sự khiến người ta không hiểu

Trong lời nói của Phi Sương Phi Hàn, mặc dù không có một câu một chữ cầu cứu. Nhưng chỉ cần không phải mắt mù tai điếc, đều có thể cảm nhận được hoàn cảnh đâu khổ.

Đáng tiếc lúc này, hắn đã bắt tay chuẩn bị, ứng đối Lục gia, không thể phân tâm.

Nhưng chuyện này, vẫn là thiết, cẩn thận điều tra một phen, tiền nhân hậu quả này.

Tông Thủ như có điều gì suy nghĩ, sau đó lại lập tức cảm thấy bất đắc dĩ.

Thực lực hắn, chỉ đặt tới Vân Giới. Có thể dựa vào hay không, cũng chỉ có Thương Sinh Đạo.

Vì chuyện riêng của mình nhờ vả, ít nhiều có chút không ổn. Trong Thiên Phương Giới, cũng có không ít thế lực tu hội, có thể dùng một số tiền lớn ủy thác, nhưng sao có thể tin cậy.

Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có một người, là có thể giúp đỡ hắn – chủ nhân Thương Viêm Điện Phương Tuyệt!

Hừ một tiếng, Tông Thủ đem cái tên này, lập tức loại khỏi đầu.

Nghĩ ngợi chuyện này, thì phải tính toán lâu dài!

Vốn đang rầu rĩ, làm thế nào vạch rõ giới hạn với con người này. Lúc này lại tự nhiên sáp vào, không phải tự đặt mình vào thế hạ phong sao?

Bước vào Trụ Quang Điện, Tông Thủ vừa nhìn xung quanh, đã lập tức giật mình.

– Nơi này dúng là một địa điểm tốt để tu hành.

Xem xét cấu tạo điện, đúng là mô phỏng trụ thư, cũng có thể gia tăng tốc độ thời gian. Bốn bức bích họa, đều khắc áo nghĩ thần thông của thuấn không long điện.

Trong chủ điện, có một tòa đại trận hoàn chỉnh, tụ howpk tám mươi mốt dải long mạch ở đây.

Khiến cho linh năng bên trong vạn trượng không gian này, cường thịnh không kém gì khung cảnh.

Có thể không dùng để đấu pháp, nhưng nếu luận tu hành, Trụ Quang Điện này, thậm chí còn mạnh hơn cả Trụ Thư.

Nhưng muốn khu động điện này, khiến cho thời gian gia tốc, cũng cần có đủ linh thạch.

– Chẳng trách Phi Hàn nói, điện này không có đủ thánh cảnh cường giả tọa trấn, thì sẽ mất hết giá trị. Chỉ cần năm vị thuấn không Long tộc tôn giả trở lên, cùng nhau duy trì, không những có thể diễn đủ loại thời không chi diệu bên trong điện đường, cung cấp cho hậu bối tham ngộ, mà còn có thể gia tốc mười lần thời gian.

Nếu không có thánh cảnh tọa giới, chỉ là sử dụng như vậy, đồng dạng hao phí linh thạch, cũng chí có thể có ít nhất hai lần, nhiều nhất bốn lần gia tốc.

Hơn nữa vì đem cả Trụ Quang Điện chụp vào trong đó, hao phí càng khổng lồ hơn.

Chỉ là năm vị thánh cảnh nắm giữ đủ thời không chi pháp này, đừng nói Đại Càn hắn, cho dù là Thương Sinh Đạo, cũng không làm gì được.

– Đáng tiếc! Mình có Trụ Thư, vật này lấy ra cũng vô dụng. Không lẽ nói cứ vậy vứt đi? Nhớ là nghĩa huynh Ngạo Khôn, bây giờ cũng đã trở mặt với Thuấn Không Long tộc. Sao có thể đem vật này, tặng không cho kẻ thù?

Tông Thủ chỉ thoáng do dự, đã lại nghĩ đến Càn Thiên Sơn, hắn theo Nhân Khổng Dao.

– Lấy về làm bảo vật trấn quốc, hình như cũng không tệ?

Năm vị thánh cảnh, Đại Càn và Thương Sinh Đạo, đương nhiên là không thể kiếm được.

Nhưng nếu Phật Môn, Kiếm Tông cũng tham dự. Tam giáo mỗi bên lấy ra một người, cũng có thể được.

Không chỉ giữ cho Trụ Quang Điện vận chuyển, cũng có lý do, đòi tam giáo cung ứng linh thạch.

Trụ Quang Điện rộng lớn, đủ để dung nạp ngàn người, tu hành trong đó, không tin Phật Môn Kiếm Tông không động lòng!

Sau này Thuấn Không Long Tộc vì vật này đánh đến cửa, cũng có tam giáo cùng nhau gánh vác.

Không cần một nhà hắn, tự mình đối mặt.

Tông Thủ vừa định tâm niệm, liền bắt đầu tế khởi linh quyết, đem pháp lực tản ra, trải rộng khắp đại điện.

Hai tay biến huyễn trước người, chỉ dẫn bay tán loạn, một ấn quyế đánh ra.

Trong điện này, không có cấm chế, cũng không có người chủ trì. Đối với hắn mà nói, giống như không đề phòng.

Từng sợi chân lực hồn thức, tụ thành dải, xâm nhập vào sâu bên trong Trụ Quang Điện.

– Lên!

Một tiếng ngâm khẽ, Tông Thủ thoáng rút ý niệm, Trụ Quang Điện, lập tức bị nâng lên.

Khi Tông Thủ một lần nữa thi triển ấn quyết, đem Trụ Quang Điện co lại từng chút một.

Đột nhiên cảm nhận được một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, bất ngờ xuyên vào tâm linh.

Tựa như có mấy luồng ý niệm tuyệt cường, mang theo ý tứ kinh hỉ. Từ bên đó gấp gáp tràn đến.

Một trong số đó, yếu hơn Ngao Khôn Phương Tuyệt.

Mắt Tông Thủ, hơi nheo lại. Sau đó không chút do dự, đem tất cả linh thạch trong túi càn khôn của mình, toàn bộ bóp vỡ.

Cưỡng ép thúc động Trụ Cực Mệnh Thế Thư, từng mảnh lam quang trải ra, đem một phương không gian, thậm chí cả Đệ tam long điện, triệt để đoạn tuyệt.

Hai giây ngắn ngủi, hàng trăm viên thượng phẩm linh thạch cấp huyền giai, thi nhau hóa thành bột mịn. Linh năng tán phát, tồn tại chưa được đến một giây.

Trụ Quang Điện, ở khoảnh khắc cuối cùng Trụ Cực Mệnh Thế Thư duy trì bình chướng, hóa thành một đường thanh quang, rơi vào trong tay Tông Thủ.

Trụ Quang Điện có trọng lượng tương đương hai mươi ngọn Tu Si Sơn, ở trong tay Tông Thủ, lại giống như một mô hình điêu khắc gỗ, kích thước chưa đến một bàn tay.

Đem vật này thu hồi, triệt để che giấu khí tức, cảm giác cuộn trào trong ngực, lập tức giảm đi rất nhiều.

– Chỗ này không nên ở lâu, mấy vị đó mặc dù vẫn chưa tìm ra, nhưng đã biết phương vị. Cùng lắm bốn năm ngày nữa, sẽ đến được đây! Càng ở lại lâu, càng dễ bị phát hiện tung tích.

Không chút do dự, Tông Thủ khẽ lách người, đi đến bảo khố bí mật của Thuấn Không Long Tộc mà Phi Sương nói.

Lúc nãy thúc vận Trụ Cực Mệnh Thế Thư, mở rộng đến cả long điện, gần như tất cả các ngóc ngách.

Trụ Thư chính là thời gian chí bảo, vừa hay khắc chế nơi này.

Tông Thủ cũng vì nguyên nhân này, động chiếu hơn huyền ảo của nửa cấm trận nơi đây.

Di chuyển tự tại bên trong, chỉ một lúc sau, hắn đã tìm thấy.