Q.5 - Chương 41: Phong vân lại nổi lên (2)

Quan Thương

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lời này đáng lẽ do Cảnh Nhất Dân hỏi mới đúng, Dương Đắc Chí nhìn ông ta, thấy Cảnh Nhất Dân ra hiệu mới trả lời:

– Đây cũng là chỗ rất kỳ lạ, nghiệm thu trì hoãn sau khi thông xe nửa tháng.

Lâm Tuyền ngồi phịch xuống ghế, Cảnh Nhất Dân lúc này lại bình tĩnh uống trà:

– Cháu nhìn ra cái gì rồi?

– Lệ Cảnh không không định để nghiệm thu thông qua, công trình cầu Ngũ Nhất mới có 90 triệu, Trần Minh Hành đâu có ngốc kiếm tiền trong đó, nhất là vào thời điểm hiện tại, ông ta cần càng thêm thận trọng.

Lâm Tuyền bảo Diệp Chiếu:

– Anh Diệp, anh bật máy vi tính vào mạng đi, lát nữa mọi người sẽ hiểu dụng tâm thật sự của Lệ Cảnh.

Mở biểu đồ cổ phiếu 00601, Lâm Tuyền thở dài, cuối năm ngoái y trở về, không quan tâm tới cổ phiếu 00601 nữa, chỉ yêu cầu Đan Nguyên giám sát tình hình cải tổ. Không ngờ tổng công ty xây dựng từ háng hai ngoan cường bước vào xu thế tăng giá, nay giá cổ phiếu đạt tới 4.64 đồng, tăng so với cùng kỳ năm ngoái bốn lần.

– Lệ Cảnh nắm 84% cổ phiếu, trong đó cổ phiếu lưu thông là 32%, giá trị đạt tới 1.6 tỷ, thao túng giá cổ phiếu kiếm lời mời là vơ vét tiền thực sự.

– Quá trình trọng tổ của tổng cty xây dựng rất thuận lợi, Lệ Cảnh nắm cổ phiếu lâu dài cũng không lo mất giá, dù muốn huy động vốn cũng không cần bán ra cổ phiếu lưu thông xong, chơi một đòn ngầm chứ.

Liễu Diệp Thiên chủ quản công nghiệp, kiến thiết nên rất am hiểu chuyện kinh tế.

– Địa ốc lên cơn sốt quyết định hướng đi của tài chính, dự kiến TTCK trong tương lai sẽ rơi vào một quãng thời gian dài mù quáng, Trần Minh Hành cũng nhận thức rõ ràng được việc này, vụ tranh đoạt cổ phần với Liên hợp Tĩnh Hải khiến Lệ Cảnh tiêu hao gần 500 triệu, trong qua trình trọng tổ, lại tiêu hao 500 triệu nữa tăng phát, hiện Lệ Cảnh đã giật gấu vá vai, thị trường địa ốc lại nóng như thế, Lệ Cảnh tất nhiên muốn ra sức mua đất. Còn tại sao chơi chiêu hiểm này là muốn đẩy cổ phiếu xuống đáy vực, để có thể thao tác lần nữa. Còn một điểm này, trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có 140 triệu cổ phiếu, Lệ Cảnh cũng muốn cắn Liên hợp Tĩnh Hải một cái.

Ánh mắt Lâm Tuyền cho thấy sự khinh bỉ của y, trước kia nhờ cổ phiếu 00601 tăng giá, bán đi với giá cao, số cổ phiếu nắm trong tay là lãi ròng, vả lại cho dù không có Dương Đắc Chí bắn tin, chẳng lẽ đám Đan Nguyên toàn hạng ăn không ngồi rồi?

Y có thể mường tượng ra kế hoạch của Lệ Cảnh, trước tiên đẩy cổ phiếu 00601 lên rồi bán ra với giá cao, số tiền thu được sẽ lập một công ty mới, cùng lúc đó tin tức công trình cầu Ngũ Nhất có vấn đề giáng một đòn chí mạng vào cổ phiếu 00601, bọn chúng vừa thành công lấy được tiền lại vừa chơi Liên hợp Tĩnh Hải một vố.

Bước tiếp theo tất nhiên mua lại cổ phiếu 00601 với giá thấp, lại đem hạng mục công ty mới thành lập kia chỉnh hợp vào tổng cty xây dựng, đẩy giá lên lần nữa.

Trần Minh Hành bao năm qua không biết tiến bộ, vẫn dựa vào tổng cty xây dựng để cướp tiền của người khác, Lâm Tuyền đầy đủ lý do xem thường ông ta.

Cảnh Nhất Dân phẫn nộ vỗ bàn:

– Lệ Cảnh dám lấy kiến thiết tân khu ra thao túng giá cổ phiếu.

Đáng thương nhất là dân chơi cổ phiếu, bọn họ mua vào với giá cao, trong thời gian chưa tới ba tháng, cổ phiếu trong tay bọn họ sẽ có giá chưa bằng 1/3, lúc đó khóc không ra nước mắt.

Tổng cty xây dựng hoàn toàn trở thành công cụ của Lệ Cảnh, trắng trợn, vô xỉ, Trương Minh Hành không phải là doanh nhân, ông ta là hạng sâu mọt lợi dụng quan thương câu kết hút máu người khác, có điều Lâm Tuyền không phẫn nộ như Cảnh Nhất Dân, trong lòng thầm tĩnh toán chu kỳ Lệ Cảnh cần xuất hàng, Trương Giai Minh đúng là quá nóng vội, trong chu kỳ mấy tháng đó, Liên hợp Tĩnh Hải đều có thể bất chấp tổn thân đả kích hắn.

Lâm Tuyền gọi điện ngay cho Đan Nguyên:

– Tôi là Lâm Tuyền đây, lập tức tiệu tập nhân viên phòng chứng khoán, từ ngày mai bán ra 00601, nếu phát hiện Lệ Cảnh có dấu hiệu khác thường, trực tiếp đánh nó xuống đáy luôn, không cần quan tâm tới tổn thất, phải kéo chân Lệ Cảnh, không cho bọn chúng tháo chạy.

*** bán ra với giới hạn giá thấp nhất có thể so giá thị trường, gọi là limit down, ít nhất theo mình hiểu là thế.

– Tổng giám đốc, chuyện gì thế ạ?

Đan Nguyên tay còn đang bóp vú vợ, Liên hợp Tĩnh Hải thời gian qua đang thảo luận nâng hắn lên chức phó tổng giám đốc, toàn thân trong tâm trạng hưng phấn, phải tìm vợ phát tiết. Lúc này nghe Lâm Tuyền ra lệnh thế thì xìu xuống luôn, nếu đem 00601 đánh xuống đáy, Liên hợp Tĩnh Hải tổn thất tới 70 triệu:

– Thời gian qua Lệ Cảnh tạo thế đẩy giá lên, tôi biết bọn chúng sắp tung cổ phiếu ra, đang định mai xin chỉ thị tổng giám đốc, Liên hợp Tĩnh Hải cũng thừa cơ xuất hàng, song không cần làm thế…

– Trước kia tôi có nói với anh một câu, có còn nhớ không?

– Tổng giám đốc.

Đan Nguyên vỗ trán:

– Anh nói nhiều lắm, làm sao tôi nhớ được.

– Chúng ta chỉ cướp của kẻ cướp, không cướp của nông dân.

– À đúng, tôi nhớ rồi…

Đan Nguyên kẹp điện thoại vào cổ, chắp tay xin lỗi cô vợ đang nhìn mình ai oán, cúi người lấy quần áo:

– Tôi lập tức tới công ty, thao tác cá chết lưới rách này đâu cần toàn bộ mọi người ra tay? Kinh động Lệ Cảnh thì không hay, chỉ cần tôi và lão Triệu là đủ, hay là tổng giám đốc cũng tới chơi, đem mấy trăm triệu ra phá lung tung một phen cũng sảng khoái lắm.

– Biến, tôi làm gì có thời gian.

Lâm Tuyền miệng thì mắng, có điều rất động lòng:

– Mà tổng giám đốc vừa mới ở chỗ Vệ Tư Minh mà, sao đột nhiên lại quan tâm tới TTCK?

Lâm Tuyền đem chân tướng kể cho hắn:

– Nếu Lệ Cảnh không dùng thứ thủ đoạn khốn kiếp này, có lẽ tôi còn tha cho chúng một đường sống..

– Đcm..

Đan Nguyên chửi hết sức thô tục:

– Trước kia tôi cũng bị loại khốn kiếp này ép cho thiếp chút nữa nhảy lầu tự tự, tổng giám đốc cứ quyên tâm, Lệ Cản không chạy thoát được đâu.

Lâm Tuyền cúp điện thoại, bảo Dương Đắc Chí:

– Giám đốc Dương, những lời của anh hôm nay ít nhất có thể khiến hàng nghìn người dân chơi chứng khoán thoát khỏi lò lửa, nếu anh rời khỏi tổng cty xây dựng, Thiên Tinh Hồ, Tân Năng Liên Hợp, tất cả những xí nghiệp dưới tên tôi đều có chỗ sẵn sàng.

Dương Đắc Chí chỉ gặp Lâm Tuyền một lần khi y đưa Trần Phi Lăng về khách sạn, khi đó có tin đồn y là ông chủ đứng sau Liên hợp Tĩnh Hải, nhưng không được chứng thực, Lâm Tuyền lại rất ít lộ diện ở trường hợp công chúng, nên tới giờ ông ta vẫn nửa tin nửa ngờ về thân phận của Lâm Tuyền.

Liễu Diệp Thiên nói:

– Tôi thấy anh nên nghỉ một thời gian đã, ngày mốt có đoàn khảo sát Châu Âu, tôi điền tên an vào, đợi chuyện lắng xuống hãy suy tính…

– Thế cũng tốt.

Lâm Tuyền quay sang hỏi:

– Chú Cảnh, cầu Ngũ Nhất thuộc phạm vi đốc sát của Trương Quyền, tổng giám đốc tổng cty xây dựng là con trai ông ta, có nên vận động một chút, đề Trương Quyền lui về?

Thần kinh Liễu Diệp Thiên run lên, không cần biết Trương Quyền đi đâu, thị trưởng chắc chắn sẽ là cái ghế của ông ta, nín hơi đợi ý kiến của Cảnh Nhất Dân.

Cảnh Nhất Dân ngẫm nghĩ nói:

– Cứ xác định xem cầu Ngũ Nhất có vấn đề không rồi hẵng hay.

Lâm Tuyền gật đầu:

– Cháu về trước chuẩn bị đối phó với bọn chúng.