Q.10 - Chương 37: Hối lộ kinh động

Quan Thương

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vương Hiểu Dương sai cảnh sát đưa hai người đó đi, nói với Lâm Tuyền:

– Xem ra Trương Giai Minh nguy hiểm hơn sự tưởng tượng của chúng ta, cậu phải chú ý an toàn đấy.

Lâm Tuyền vỗ vai Vương Hiểu Dương:

– Chỉ cần anh bảo vệ an toàn cho hai người đó, bọn họ là người Trương Giai Minh căm hận nhất, bọn họ vẫn còn yên lành, làm sao Trương Giai Minh làm chuyện mạo hiểm được.

– Nói thì nói thế, song phía cậu cũng không được lơ là.

– Được rồi, được rồi, người căm hận tôi nhiều lắm, tránh sao hết.

Lâm Tuyền than vãn:

– Mỗi khi đi đến đâu đều có một đống người bám theo, mệt, tôi thấy các anh mau chóng bắt ông chủ Môi giới Trí Thiên mới được.

Sự phồn vinh giả tạo của thị trường địa ốc Tĩnh Hải đã bị một loạt biện pháp của chính phủ Tĩnh Hải phá vỡ, lượng giao dịch và giá nhà đều đồng loạt giảm xuống, do các gia đình có thu nhập cao đều hướng ánh mắt vào Thế Kỷ thành và Công quán Tĩnh Hải mở cửa giao dịch vào năm sau, gia đình thu nhập vừa và thấp thì đợi nhà kinh tế do chính phủ đưa ra.

Lượng giao dịch lập tức hạ xuống bằng thời điểm trước năm 99 rồi, đám đầu cơ không phải kẻ nào cũng chịu nổi khảo nghiệm của thời gian, ông chủ của Môi giới địa ốc Trí Thiên có tới hơn 60 chi nhánh ở Tĩnh Hải từ tháng 7 lợi dụng đơn đặt nhà của người mua nhà để tích trữ nhà ở, khi biện pháp ổn định đưa ra, nhà trong tay không cách nào bán nổi, cầm cự tới cuối tháng 11 thì chuỗi tài chính không duy trì được nữa, liền ôm hơn 10 triệu của công ty bỏ trốn, trở thành doanh nghiệp môi giới địa ốc cỡ lớn đầu tiên đổ bể từ khi thị trường địa ốc nóng lên cho tới nay.

Không chỉ một mình Môi giới Trí Thiên, cả sản nghiệp này đều sống cực kỳ gian nan, đại bộ phận phải đóng cửa nghỉ kinh doanh, đợi qua mùa đông của thị trường địa ốc.

Lâm Tuyền tạm biệt Vương Hiểu Dương quay về xe, gọi điện cho Trần Vũ:

– Bọn họ đã được cảnh sát bảo vệ, tin rằng vấn đề sẽ nhanh chóng được làm rõ, phía ba em ra sao?

– Chuần bị sẵn sàng rồi.

Trần Vũ giọng rất buồn:

– Ba em buổi sáng có căn dặn vài việc, mẹ em khóc ngất mấy lần.

– Chỉ cần giải quyết rõ vấn đề lịch sử sót lại của tổng cty XD, Trương Quyền không còn sống nữa, không ai tóm lấy chuyện này làm khó đâu.

Lâm Tuyền an ủi:

– Nếu như không giải thích vấn đề cho rõ ràng, phải trả khoản tiền lớn kia cho Trương Giai Minh, ai tin ba em không cam tâm đâu.

– Em hiểu, lát nữa em sẽ cùng ba em tới văn phòng điều tra của cục…

Trần Minh Hành nhìn con gái đặt điện thoại xuống, hỏi:

– Lâm Tuyền hả?

– Vâng, chuyên cơ dẫn độ vừa đáp xuống sân bay Tĩnh Hải, anh ấy đích thân ra sân bay xác nhận.

– Vậy chúng ta tới cục thôi, làm rõ vấn đề, dù có ngồi tù vài năm ba cũng ngủ ngon, mười mấy năm rồi, cứ giấu trong lòng không yên được.

Trần Minh Hành nhẹ nhõm nói:

– Không có chuyện gì đâu.

Trần Vũ dứt khoát nói:

– Chỉ cần ba giải thích rõ ràng vấn để xót lại của lịch sử thôi mà.

– Ha ha ha, chuyện do ai làm thì người đó phải gánh trách nhiệm, con đừng lo, ba chưa bao giờ thấy lòng nhẹ nhõm hơn thế.

Trần Vũ không nói gì thêm, cùng cha tới cục cảnh sát thành phố, tới tận đến khuya mới trở về, không nhìn thấy một đôi mắt âm trầm ở đằng xa quan sát.

– Quả nhiên là thế.

Giọng Trương Giai Minh lạnh lẽo như băng:

– Các người vô tình đừng trách tôi vô nghĩa.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Tuyền xem tài liệu trong văn phòng, thấy sắp đến giờ chuẩn bị tới công ty, nhưng nghe thấy tiếng Trương Tiểu Bân xuất hiện dưới lầu, đi xuống thì hắn đưa cho một tờ báo, không ngờ tiêu đề bằng chữ lớn màu đỏ ” Vụ hối lộ kinh động 1 tỷ đồng, con gái hi sinh hôn nhân làm đồng lõa”.

Đây là một tờ báo Lâm Tuyền nhớ không ra tên, trong ấn tượng của y, không biết Tĩnh Hải có cái tờ báo này, có điều báo chí trong nước nhiều như lông trâu, ai mà nhớ nổi. Lâm Tuyền nhận lấy tờ báo, mặt càng xem càng tái nhợt, không nói một lời đọc qua bài báo khiến người ta không chịu nổi ấy.

Báo báo vạch trần chi tiết Trần Minh Hành và Trương Quyền lợi dụng hôn nhân che giấu giao dịch quyền tiền, vạch trần quá trình suy thoái hơn mười năm của tổng công ty xây dựng, còn miêu tả tỉ mỉ cuộc hôn nhân giả giữa Trần Vũ và Trương Giai Minh, trong đó Trần Vũ được miêu tả như cô gái tham lam thủ đoạn, chủ động phối hợp với cha mình thực hiện vụ hôn nhân giả tạo đó, tính số cổ phần Trần Minh Hành tặng cho Trương Giai Minh từ năm 2002, số tiền vào khoảng 1 tỷ.

Nhìn cái tiêu đề hết sức ngứa mắt, Lâm Tuyền không ném được lửa giận đấm xuống bàn, Trần Tú đang chuẩn bị bữa sáng ở phòng trong, thấy có tiếng động ở phòng khách thò đầu ra nhìn, tưởng Lâm Tuyền giáo huẩn Trương Tiểu Bân, không can thiệp.

– Một nhân viên của phòng quan hệ cộng đồng phát hiện ra tờ báo này trước tiên, tôi nhận được tin, ngây lập tức mời cảnh sát hiệp trợ tra xét nơi phát hành của tờ báo này ở Tĩnh Hải, nhưng đối phương có chuẩn bị rồi mới làm, khả năng hiệu quả không được rõ ràng, trước khi tới đây tôi đã liên hệ với cục tin tức, đảm báo truyền thông chính trong nước không cho đăng loại tin tức gây dư luận này.

Trương Tiểu Bân giới thiệu sơ qua các biện pháp ứng phó nhanh chóng trước đó.

Lâm Tuyền không nói gì cả, chắp tay đi lại trong phòng khách, hai bàn tay bóp vào nhau tới trắng bệch, mắt nheo lại, ẩn đi ngọn lửa phẫn nộ rực cháy.

Trương Tiểu Bân trầm mặc đứng đó, mặc dù hắn đã có một số biện pháp khẩn cấp, nhưng những biện pháp này chỉ ngăn cản tốc độ truyền bá trong công chúng, không thể ngăn nó tiến vào tầm mắt của thượng tầng, bài báo này rất có thể khiến Lệ Cảnh hoàn toàn hủy diệt.

Lâm Tuyền thình lình lấy điện thoại ra gọi:

– Thần Thần, là anh đây, em hãy lập tức tới chỗ chị em, bất kể hôm nay xảy ra chuyện gì thì em cũng phải ở bên chị ấy.

Trương Tiểu Bân không ngờ mệnh lệnh đầu tiên của Lâm Tuyền lại là như vậy, vì hắn không hiểu quan hệ giữa Trần Vũ và Lâm Tuyền.

Lâm Tuyền đặt điện thoại xuống, bảo Trương Tiểu Bân:

– Anh lập tức thông báo với luật sư Chương Lập, bảo ông ấy tới ngay Tòa nhà Nam Cảng hội họp với tôi, trước khi ông ấy tới, nói với ông ấy đọc bài báo này, cho ông ấy biết, tuyệt đại bộ phận chi tiết trong bài báo này là sự thực. Trước buổi trưa tôi sẽ gặp bí thư Cảnh và thị trưởng Liễu, ngoài ra thông báo Cố Lương Vũ đến văn phòng của tôi trước buổi trưa, tất cả an bài của tôi trong ba ngày tới hủy bỏ, anh đi chuẩn bị xe đi.

Trương Tiểu Bân chưa bao giờ thấy Lâm Tuyền nghiêm túc đến như vậy, theo hắn thấy bài báo này không đủ gây ảnh hưởng tới Liên hợp Tĩnh Hải, chỉ khiến tổng cty XD lần nữa bị đẩy vào tâm bão, trấn áp giá cổ phiếu 00601. Nhưng sắc mặt Lâm Tuyền hết sức khó coi, Trương Tiểu Bân không dám hỏi gì cả, khi Lâm Tuyền rời khỏi phòng khách, hắn vội vàng liên hệ với những người mà Lâm Tuyền yêu cầu.

Trước khi Trung tâm Tân Liên Hợp xây dựng xong, Tòa nhà Nam Cảng vẫn là tổng bộ của Liên hợp Tĩnh Hải, năm nay không khí lạnh về sớm, vừa mới vào tháng 11 mà nhiệt độ đã xuống tới 0 độ, mặt trời lờ mờ, chẳng cung cấp được chút nhiệt lượng nào, khiến lòng người như trầm xuống theo, người qua người lại trên đường ai cũng dựng cao cổ áo, bước chân vội vã.

Trong văn phòng thư ký, lúc này ngoại trừ Trương Tiểu Bân, Phương Nam và Phàn Xuân Binh cũng có mặt, vừa mới nhận được điện thoại của Cố Lương Vũ là đang trên đường tới, càng khiến Trương Tiểu Bân lấy làm lạ là Thư Nhã sau khi biết tin về bài báo kia cũng thông báo đang trở về Tĩnh Hải, Trương Tiểu Bân đây có phải là cơ mật cấp cao hơn của Liên hợp Tĩnh Hải không, nhưng từ thời gian tới nhân sự đâu có liên quan gì?