Q.2 - Chương 36: Thường ủy tỉnh ủy thăm bệnh (2)

Quan Thương

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dương Thiên Hoa đích thân tới bệnh viện thăm bệnh là điều Lâm Tuyền không ngờ tới, luống cuống muốn ngồi dậy kiếm cái bàn rót trà, Dương Thiên Hoa ngăn lại, cười nói:

– Tôi chẳng phải tới để làm khách, cậu cứ nằm im, Lão Cảnh gọi điện cho tôi, chuyện của cậu cũng nghe một ít, tuổi nhỏ mà bản lĩnh không nhỏ, mỗi lần cùng Thiên Sương tới chơi lại dấu nhẹm không nói ra, giờ vì hai hạng mục mà mệt tới quỵ xuống, Lão Cảnh gọi điện trách tôi không chiếu cố tốt tiểu bối.

Lâm Tuyền vì làm việc mệt mỏi quá độ mà ngã bệnh, Lâm Tĩnh Di quy hết trách nhiệm lên cho Triệu Tăng, gọi điện mắng xối xá một trận.

Có một chuyện trong nhà chỉ Lâm Tuyền biết, đó là Triệu Tăng yêu Lâm Tĩnh Di, trước kia thường thông qua Lâm Tuyền dò hỏi tình hình về cô, sau này Lâm Tĩnh Di không muốn trở về Tĩnh Hải, còn Triệu Tăng lựa chọn đi theo Cảnh Nhất Dân cho nên chia tay, rốt cuộc tình cảm hai người khi đó phát triển mức nào thì Lâm Tuyền không rõ, chỉ biết Triệu Tăng tới giờ một mực nhường nhịn, nghe lời chị y.

Triệu Tăng bị Lâm Tĩnh Di mắng cho một trận, sợ Lâm Tuyền ở trên tỉnh thành không được chăm sóc chu đáo, nên báo cho Cảnh Nhất Dân, vì thế có chuyện ngày hôm nay.

Kỳ thực thì sức khỏe khôi phục hoàn toàn rồi, chỉ là Lâm Tĩnh Di khiên quyết không cho y xuất viện, cho nên nhân cơ hội điều dưỡng cho khỏe, để Dương Thiên Hoa nói thế cũng có chút xấu hổ:

– Khiến bác Dương, chú Cảnh phải bận tâm rồi, cũng chẳng có chuyện gì to tát, do thường ngày không chú ý nghỉ ngơi, hôm đó lại cùng bạn học lên Bạch Mã Sơn chơi cả đêm, cho nên bị lạnh, mắc chút bệnh nhỏ, giờ gần như đã khôi phục rồi.

Cảnh Nhất Dân mỗi lần gọi điện thoại cho Dương Thiên Hoa đều không quên nhắc tới Lâm Tuyền, Dương Thiên Hoa mới đầu còn cho rằng Lâm Tuyền được Cảnh Nhất Dân coi trọng là vì quan hệ tới Trần Nhiên.

Nhưng sau khi Dương Oánh đem những việc Lâm Tuyền làm ở hạng mục Nguyệt Nha Hồ kể thật tỉ mỉ cho Dương Thiên Hoa nghe, ông ta mới ý thức được chỗ không tầm thường của chàng trai này, đặc biệt khi Cảnh Nhất Dân ám thị sau lưng Lâm Tuyền rất có khả năng có tầng quan hệ sâu hơn, Dương Thiên Hoa liền có ý kết nạp anh bạn nhỏ này.

Dương Thiên Hoa ngồi trong phòng bệnh của Lâm Tuyền nửa tiếng, bí thư, viện trưởng, chủ nhiệm khoa của bệnh viện nhân dân tỉnh xếp hàng chờ ngoài cửa, người thanh niên bên trong khiến thưởng ủy tỉnh ủy đến thăm bệnh, đúng là làm cho bọn họ trố mắt, chẳng khác gì bị tát một cái đanh gọn thẳng vào mặt, đặc biệt Tề Văn Khải cứ thấp thỏm lo sợ.

Bọn họ bị chuyện Dương Thiên Hoa đột nhiên tới thăm làm hoảng hốt bất an, cách những hai tầng cửa, không nghe được bên trong nói cái gì, lòng thầm hối hận: Cô bác sĩ thực tập họ Lâm rốt cuộc có bối cảnh gì đây, lão Tề kia bắt cô ấy thực tập hai năm, không biết cô ấy có oán hận gì không?

Bí thư, viện trưởng đợi ngoài cửa, Dương Thiên Hoa không mời, bọn họ không dám vào phòng quấy nhiễu, bảo Trần Á Cẩm vào đo nhiệt độ cho Lâm Tuyền, cửa vừa mới mở ra liền nghe thấy bên trong bác bác cháu cháu thân thiết, hóa ra con gái, con rể Dương Thiên Hoa cũng tới thăm bệnh.

Thế này không biết phải thân thiết cỡ nào.

Dương Thiên Hoa đi ra hòa nhã trò chuyện với lãnh đạo bệnh viện vài câu rồi lên xe phóng vút đi, nhưng trận náo loạn ở bệnh viện còn chưa lắng xuống, lãnh đạo bệnh viện muốn bù đắp sơ xuất mấy ngày qua, thân thiết ngồi bên giường Lâm Tuyền hỏi thăm ân cần.

Lâm Tĩnh Di quay trở lại phòng Lâm Tuyền, thấy đông đảo cán bộ lãnh đạo bệnh viện thường ngày hiếm khi nhìn thấy mặt lại xuất hiện đông đủ bên giường.

Bí thư, viện trưởng nhìn thấy Lâm Tĩnh Di đi vào, cười tươi roi rói, khen nức nở công tác của Lâm Tĩnh Di, biểu dương hết lời, làm cô thiếu chút nữa tin là thật:” Những ưu điểm này là của mình sao?”

Tề Văn Khải càng nhiệt tình, bày tỏ muốn kết thúc cuộc đời thực tập sinh của mình, đưa cô tới cương vị cao hơn rèn luyện, tuy rèn luyện hay không thì vẫn ở khoa phụ sản, nhưng đãi ngộ và tiền lương tăng lên nhiều là lợi ích thực sự.

Lâm Tĩnh Di nhìn thấy em trai ở trước mặt lãnh đạo trò chuyện vui vẻ thản nhiên, nhịn không buông lời mỉa mai.

Lâm Tĩnh Di đã gặp Cảnh Thiên Sương, Dương Oánh, thực sự không nghĩ ra vì sao Tiểu Ba có thể kinh động tới cha Dương Oánh tới thăm. Đợi lãnh đạo bệnh viện quyến luyến rời đi, Lâm Tĩnh Di đóng kín cửa lại, nhìn chằm chằm Lâm Tuyền nằm trên giường bệnh:

– Tiểu Ba, chuyện này là thế nào?

– Em cũng muốn biết đây, để em gọi điện hỏi anh Cảnh hỏi.

Trước Tết, Cảnh Thiên Sương sẽ phải tới văn phòng thư ký tỉnh ủy làm việc, còn một tháng để xử lý chuyện ở trường học, Dương Thiên Hoa có nói muốn đến thăm Lâm Tuyền, Cảnh Thiên Sương nghĩ ông chỉ nói vậy thôi, không ngờ lại tới thật.

Lâm Tuyền là người được cha hắn xem trọng, được cả cha vợ hắn khẳng định, trong lòng Cảnh Thiên Sương rất vui, bản thân vào sĩ đồ, con đường phải đi còn rất xe, Lâm Tuyền tuổi tuy ít, nhưng con người, cách ứng xử, năng lực lẫn bối cảnh đều có thể coi là sự trợ lực mạnh mẽ cho mình.

Dương Thiên Hoa tới bệnh viện thăm, ngày tháng yên lành của Lâm Tuyền cũng kết thúc, chẳng những phải ứng phó với sự chất vấn của chị Tĩnh Di, còn phải tiếp đãi lãnh đạo bệnh viện ngày nào cũng nhiệt tình tới thăm hỏi. Ở bệnh viện thêm ba ngày nữa thì hết chịu đựng nổi, bệnh viện kiểm tra sức khỏe triệt để cho y một lần, cuối cùng Lâm Tuyền cũng được xuất viện.

Do trước và sau tết một tháng là mùa tiêu thụ ảm đạm của nhà đất, Lâm Tuyền chỉ có kế hoạch đưa ra bán hai tòa nhà, đẩy giá nhà lên tới 4.300 đồng / m2. Tiền thuê nhà ở tiểu khu Nguyệt Nha Hồ mãi không xuống, còn có xu thế dần dần tăng giá, vừa mới cho thuê ra một căn hộ với giá 8.000.

Những người mua nhà đầu tư tất nhiên muốn đem căn nhà qua trang hoàng đem đi cho thuê, chỉ cần làm xong thủ tục, là đã có khoản tiền thuê không nhỏ rồi, mà muốn mua nhà chỉ cần trả 20% tiền đặt cọc là được, sau đó thế chấp ngân hàng để trả nốt, tiếp đó dùng tiền thuê nhà để trả nốt, chỉ nghĩ thôi đã thấy sức dụ hoặc lớn lao.

Công việc bình thường có Trương Bích Quân, Cố Lương Vũ chủ trì là dư thừa rồi, Lâm Tuyền thấy mình không tới công ty một tuần mà công ty vẫn hoạt động thông suốt, 72 căn nhà được đưa ra bán đợt đầu, thủ tục sang tay đã làm hơn nữa, trên 30 triệu đồng được gửi vào tài khoản.

Công tác tiêu thụ nhà đợt hai cũng được triển khai không tệ, 60 căn nhà đã được đặt trước 20 căn. Nhưng Lâm Tuyền biết, càng gần tết công tác tiêu thụ sẽ càng đình trệ, phải qua tháng Giêng thị trường nhà đất mới dần sống lại.

Chu Vân Thiên ngày nào cũng chạy tới trung tâm tiêu thụ Nguyệt Nha Hồ, muốn đem 30 triệu trong tài khoản chuyên môn chuyển đi, nhưng Lâm Tuyền cứ nằm viện mãi, không có y ký tên đóng dấu, Chu Vân Thiên chỉ có thể cầm báo cáo tài chính xem cho đỡ thèm.

Lâm Tuyền trực tiếp đẩy giá nhà lên tới 4.200 đồng, làm Chu Vân Thiên trố mắt, ngoài kinh ngạc ra thì đa phần là đau lòng, một phần ích kỷ nhỏ bé chỉ mong Lâm Tuyền thất bại, rồi nghĩ tới lợi khuận kiếm được phải chia phần rất lớn cho Lâm Tuyền, xót của vô cùng.

Lần trước Nguyệt Nha Hồ tham gia triển lãm nhà ở cao cấp, rồi dòng người nườm nượp đổ tới mua nhà, như xát muối vào vết thương của ông ta. Có điều không hề có ý hủy hợp đồng, nếu hủy hợp đồng chỉ mất 10 triệu tiền đảm bảo, nhưng lợi nhuận bán nhà sẽ hoàn toàn thuộc về ông ta, tính ra ít nhất cũng cướp được của Lâm Tuyền 20 triệu.

Nhưng sau lưng Lâm Tuyền có Khổng Lập Dân của Đông Đô, mà nghe đâu khi y bị bệnh nằm viện có cả thường ủy tỉnh ủy tới thăm, vả lại trí tuệ người thanh niên này thể hiện ra không tầm thường.

Một đối thủ đáng sợ như vậy, Chu Vân Thiên không dám vì mấy chục triệu mà làm càn, quan trọng hơn, Nguyệt Nha Hồ ở trong tay Lâm Tuyền, giá nhà tăng cao liên tục, nguy cơ tài vụ của mình đã qua đi, còn kiếm được thêm mấy chục triệu, hiện giờ có xót cũng chỉ trách đứa em họ vô dụng Chu Thành Đông, một quả trứng vàng mà bị hắn bán như trứng gà, còn ế xưng ê xỉa.