Q.3 - Chương 5: Không có ý đồ tốt

Quan Thương

Đăng vào: 2 năm trước

.

Rời Chung cư Duy Lợi, Thiệu Binh lái xe, Cố Lương Vũ ngồi ở ghế phụ lái, Lâm Tuyền và Trương Bích Quân, Tiền Vi chen chúc ở hàng ghế sau, Tiền Vi nhăn nhó phụng phịu:

– Tổng giám đốc, hạng mục lớn như như thế này cho tôi ở lại đi, anh biết mà, hạng mục Thiên Tinh Hồ căn bản chẳng có gì khó khăn, phái một người phía dưới làm là được rồi mà.

– Hạng mục Thiên Tinh Hồ mà làm nhanh thì cô về kịp hạng mục Duy Lợi.

– Vì sao anh lại coi trọng hạng mục nhỏ xíu Thiên Tinh Hồ như thế, chẳng lẽ vì Tôn Phi Phi…

Tiền Vi ôm đầu bất mãn:

– Á, anh gõ đầu tôi làm gì?

– Cô không về thì giám đốc Trương phải về, cô ấy hiện giờ còn kiêm chức giám đốc chấp hành của Thiên Tinh Hồ đấy.

– Thật sao giám đốc Trương?

Tiền Vi còn làu bàu, công ty mình thật kỳ quái.

Trương Bích Quân bất lực gật đầu:

– Trước kia tôi làm marketing cho Ct đầu tư địa ốc Tinh Hồ, tiền thân của Thiên Tinh Hồ, bị tổng giám đốc kéo sang kinh doanh địa ốc Tinh Hồ. Hạng mục Thiên Tinh Hồ không có gì khó khăn, nhưng nếu không coi trọng đúng mức, tổng giám đốc sẽ rất khó xử, dù sao anh ấy là một trong số cố đông của Thiên Tinh Hồ.

Tiền Vi nhìn Lâm Tuyền chằm chằm cứ như nhìn quái vật:

– Thảo nào anh cứ lộ mặt vài ngày rồi lại biến mất, té ra… Thiên Tinh Hồ, Tinh Hồ, đáng lẽ mình phải nghĩ ra điều quỷ dị trong đó rồi chứ.

Lâm Tuyền cứ mỗi tuần đúng là về Tĩnh Hải, nhưng chỉ ở một hai ngày, chủ yếu y còn đi học, chuyện này mà tiết lộ ra, chắc Tiền Vi rớt hàm mất, Trương Bích Quân nghĩ đã thấy thú vị, tủm tỉm cười nhìn Lâm Tuyền.

Tiền Vi lại đặt nghi vấn;

– Có cần thiết phải để Lạc Tình tới công ty chúng ta ngay không, anh không sợ có bí mật gì bị cô ta nghe ngóng hết à? Nếu thế Lạc Ích Đồng chịu ký hợp đồng với anh mới là lạ.

– Công tác tiền kỳ đương nhiên không để cho cô ta tham dự, so với bằng đại học vớ vẩn của cô, người ta là hàng hiệu tốt nghiệp Tam Nhất đấy, đầu óc có khả năng không theo kịp tình hình trong nước, nhưng khẩu vị chắc chắn thuộc hàng trào lưu quốc tế, Quách Bảo Lâm ở cạnh cô ta ve vãn tán tỉnh ba ngày liền mà cô ta cười một cái cũng không có.

Lâm Tuyền cười hăng hắc:

– Mai chẳng phải thiếu giáo viên bồi dưỡng sao? Vừa vặn dùng cô ấy phân chia gánh nặng với các cô.

Tiền Vi lộ ra ánh mắt khi gặp ác ma:

– Biết ngay quá nửa là không có gì tốt đẹp đợi cô ta mà.

Lâm Tuyền không để ý tới thái độ của Tiền Vi, vỗ vai Cố Lương Vũ:

– Lão Cố, mai anh bảo Phàn Xuân Binh tới khu phụ cận mở một chi nhánh, điều kiện tốt vào, lớn một chút, sau này chúng ta phải chuyển dời chiến trường…

Trương Bích Quân hỏi:

– Chúng ta rút khỏi Nguyệt Nha Hồ rồi, cũng nên nghĩ tới việc tìm nơi làm việc cố định đi chứ?

Lâm Tuyền ngẫm nghĩ một lúc cuối cùng hạ quyết tâm:

– Quên đi, cứ mở chi nhánh, còn văn phòng tìm nơi khác, lão Cố vất vả một chút.

Tiền Vi có tật thích mơ mộng, chắp tay lại, mắt lim dim như thấy một văn phòng sang trọng:

– Cuối cùng cũng sắp có văn phòng của riêng mình rồi.

Lâm Tuyền khẽ gõ đầu Tiền Vi cười, không thể mỗi trận đánh đổi một doanh trại được, kiếm một chỗ an cư lập nghiệp cho công ty là điều cần thiết, bảo Thiệu Binh:

– Nhiệm vụ tiếp theo của anh là tìm ông chủ của Thiên Đô, Minh Dật. Thuyết phục bọn họ giao số nhà còn lại cho Tinh Hồ tiêu thụ, lý à? Chính là Tinh Hồ vì ba tòa nhà phía bờ nam mà xây cầu bắc ngang qua Thanh Phủ Hà, còn động viên chính phủ thành phố xây dựng quảng trường nối liền phố đi bộ và công viên xanh hóa.

Tiền Vi cười khanh khách, cô gái này có chút tính cách phản nghịch, miệng thì luôn phàn nàn, thực ra rất thích thủ đoạn nham hiểm của Lâm Tuyền:

– Lúc nãy Lạc Ích Đồng muốn cùng Thiên Dật, Minh Đô chia sẻ phí xây cầu, anh từ chối ngay, còn lý do gì mà chủ nhà có tiền coi trọng chuyện danh nghĩa, cây cầu này chuyên môn xây cho các vị chủ nhà tôn quý của Duy Lợi, té ra có mưu đồ này.

– Duy Lợi vì sao muốn trì hoãn nửa năm mới mở cửa tiêu thụ, thứ nhất là thời gian chuẩn bị phải đầy đù, lúc đó vừa vặn vào mùa thu mua tiêu thụ tốt nhất. Thứ hai là muốn giá của hai tòa nhà gần đó nâng lên trước. Thiên Dật có thể lên tới 6.000, Duy Lợi mới có thể đứng ở giá 8.000 hoặc cao hơn. Hơn nữa chúng ta vất vả đẩy giá Duy Lợi, có tác dụng rất lớn cho việc nâng giá Minh Đô, Thiên Dật, làm cùng một việc, vì sao không tính chiếm lấy lợi nhuận tối đa.

Mọi người gật đầu biểu thị đã hiểu, Tiền Vi càng nhìn Lâm Tuyền với ánh mắt bội phục, chỉ mỗi tội quá “máu lạnh”, nếu không đúng là hoàng tử trong mộng của cô rồi.

Lâm Tuyền dặn dò Trương Bích Quân:

– Cô phụ trách đàm phán hợp đồng ủy thác tiêu thụ với Hòa Hoàng cần phải chú ý mấy điểm, tôi không thích cái tên Quốc tế Duy Lợi, phải đổi tên. Yêu cầu Hòa Hoàng đảm bảo tài chính đầu tư trong việc trang trí nội thất, điều kiện liệt kê càng chi tiết càng tốt. Thời gian không cần gấp, trừ 30 triệu đầu tư tiền kỳ mà tôi nói, những chi phí khác cô gắng lấy từ hạng mục ra, ở phương diện này cô có kinh nghiệm. Yêu cầu 10% tổng diện tích cho nhân viên nội bộ mua, quản lý do chúng ta làm, phí tuyên truyền không ít hơn 3%…

Trương Bích Quân nghiêng người sang vừa nghe Lâm Tuyền nói vừa ghi lời của y vào sổ nhật ký công tác. Lâm Tuyền ngồi giữa cô và Tiền Vi, mặc dù y nói là để tiện nói chuyện, nhưng nhìn vẻ mặt y là biết y đang hưởng thụ khoái cảm trái ôm phải ấp này.

Tiền Vi bị Lâm Tuyền đẩy vào trong góc xe, không thể nhúc nhích được, mặc dù thi thoảng va chạm cơ thể với Lâm Tuyền không làm cô phản cảm, nhưng chật chội thế này chẳng thoải mái gì, dè dặt đề nghị:

– Công ty có nên suy nghĩ mua thêm một cái xe nữa không?

– Ừm, phía Nguyệt Nha Hồ tới giai đoạn thu quan rồi, lấy tiền trong hạng mục mua xe thì có vẻ không hay, chiếc Passat này để giám đốc Trương dùng. Lão Cố, anh tới công ty cho thuê xe thuê một cái về.

Kệ mọi người gần như đồng thanh phát ra tiếng thất vọng, Lâm Tuyền sờ mũi, nhớ ra một việc, bảo Cố Lương Vũ:

– Lão Cố, bảo chi nhánh phía dưới ký hợp đồng ủy thác toàn quyền với anh Cảnh, nuốt lấy nhà trong tay anh ấy, định giá cơ bản là 4.500 đồng, trà tiền nhà cho anh ấy trước.

Anh Cảnh là là Cảnh Thiên Sương, mấy người ngồi trong xe đều biết quan hệ giữa Lâm Tuyền và Cảnh Thiên Sương.

Cảnh Thiên Sương đặt mua sáu căn hộ cỡ lớn với giá cơ bản 2.400 đồng, năm ngoái trước khi đưa đợt nhà đầu tiên ra tiêu thụ, Lâm Tuyền bảo Cảnh Thiên Sương đem nhà ở hiện có thế chấp cho ngân hàng, vay tiền trả tiền đặt mua nhà, đem quyền sở hữu sáu căn nhà chuyển sang cho Cảnh Thiên Sương, cố gắng bịt hết những sơ hở về mặt pháp luật.

Thành công của triển lãm nhà ở mua xuân đã đẩy giá nhà của Nguyệt Nha Hồ lên vững vừng ở giá 4.600 đồng. Sau khi số nhà đưa ra bán được đặt hết, Lâm Tuyền liền ngừng đưa nhà mới ra thị trường, bảo chi nhánh phía dưới ưu tiên tiến cử người thân quen và nhân viên nội bộ mua nhà trong tiểu khu, sau đó mới nghĩ tới đưa số nhà còn lại bán ra thị trường.

Đem so với lợi nhuận của hợp đồng chuyển nhượng trực tiếp, sang tên bất động sản, rồi tới mua qua bán lại sang tay, trong đó lãi suất di vay và thuế phí, ít nhất làm Cảnh Thiên Sương thu lợi 200.000. Nhưng toàn bộ quá trình, từ hợp đồng đặt mua cho tới đầu tư tài chính thực sự, Lâm Tuyền chỉ đóng vai trò chỉ đạo đầu tư, đem toàn bộ vấn đề pháp luật che đậy hết.

Lợi nhuận Cảnh Thiên Sương thu được là lợi ích đầu tư hợp pháp.

Cảnh Thiên Sương phải bội phục thái độ cẩn thận của Lâm Tuyền.