Q.4 - Chương 47: Công trình an cư lạc nghiệp

Quan Thương

Đăng vào: 2 năm trước

.

Ở vấn đề kiến lập tổng bộ ở Tĩnh Hải, Lâm Tuyền xét thực tế Liên hợp Tĩnh Hải còn chưa đủ chọi cứng với Lệ Cảnh, đánh vu hồi từ TTCK, đúng là không thể thiếu trợ thủ đắc lực như Đan Nguyên. Đan Nguyên lên làm giám đốc phòng chứng khoán, quản lý khoản tiền đã đạt tới 100 triệu. Đương nhiên tránh cho đám Trương Quyền, Trần Minh Hành nhìn ra manh mối từ việc lưu động tài chính, Lâm Tuyền giữ tài khoản lập ở Tinh Hồ, cố gắng tránh dùng công ty chứng khoán Tĩnh Hải thu nạp cổ phiếu H00601.

Thực nghiệp Tinh Hồ trọng tổ, tất cả những người quan tâm tới Lâm Tuyền đều muốn biết một vấn đề: Rốt cuộc gia tài của Lâm Tuyền là bao nhiêu?

Ai cũng biết trong ba năm qua, Liên hợp Tĩnh Hải hấp thụ lượng lớn lợi nhuận của Tinh Hồ, rốt cuộc có bao nhiêu thì lâm Tuyền không nói, trong quá trình trọng tổ tiến hành kiểm toán tài vụ, Lạc Ích Đồng mới kinh ngạc phát hiện năng lực hút tài chính kinh người của Tinh Hồ.

Ngoài ra Liên Hồ cũng sở hữu số cổ phần có giá trị lớn ở Thiên Tinh Hồ.

Chỉ chưa đầy ba năm, Lâm Tuyền đã chen chân vào hàng ngũ phú hào tỉnh thành, làm những người biết về y đều tặc lưới không thôi.

Liên hợp Tĩnh Hải được Trương Bích Quân tốn nửa năm gây dựng, trở thành công ty tập đoàn, vốn đăng ký gần 10 triệu, lấy lời Lâm Tuyền là “cuối cùng đã thoát khỏi cái tiếng công ty rỗng ruột”. Do đích thân Lâm Tuyền làm chủ tịch HĐQT, Trương Bích Quân làm tổng giám đốc, Lý Lệ làm trợ lý tổng giám đốc, Phàn Xuân Binh làm phó tổng giám đốc, Tiền Vệ Quốc làm giám đốc phòng hành chính, Trương Đình, Tôn Phi Phi lần lượt làm tổng, phó tổng giám sát tài vụ.

Trước tết một tháng, Thực nghiệp Tinh Hồ trong quá trình chỉnh hợp vẫn không dừng bước tiến, liên tục nhận hai công trình biệt thự ở tây nam Bạch Mã Sơn và đông hồ Vị Danh. Tổng cộng tốn mất 660 triệu, mặc dù dự đoán khó đem lại lợi nhuận như Bằng Nhuận, nhưng cũng sẽ rất cao.

Đồng thời Tinh Hồ đánh giá tài sản lầu A của Bằng Nhuận, tiến hành thế chấp vay 430 triệu, chuẩn bị sau tết tiếp tục mua những tòa nhà dang dở ở cuộc bán đấu giá.

Việc Lạc Ích Đồng làm chủ tịch HĐQT sau khi Thực nghiệp Tinh Hồ chỉnh hợp mang lại cái lợi lớn nhất là Lâm Tuyền thoát thân khỏi sự vụ phiền hà của công ty.

Chức trách của yếu của Liên hợp Tĩnh Hải là giám sát thao tác và kiểm toán tài vụ Cty TNHH Tú Thủy Các, tập đoàn giáo dục Tây Trạch, Thiên Tinh Hồ, Thực nhiệp Tinh Hồ, cùng khoản tài sản khổng lồ dưới tên tập đoàn.

Ngoại trừ phòng chứng khoán tương đối bận rộn, các cơ cấu khác đều nhàn nhã, Trương Bích Quân cuối cùng đã thực hiện được mộng tưởng thời thiếu nữ: Công việc nhàn hạ, tiền lương hậu hĩnh, dư dả thời gian đi chăm sóc dung mạo, luyện tập sức khỏe.

Tôn Phi Phi cũng thế, cô không chỉ có tiền lương cao, còn có hoa hồng được chia từ cổ phần ở Tinh Hồ, hiện đã điều trở lại tổng bộ Liên hợp Tĩnh Hải, tiền lương lại nâng một cấp, cuộc sống dư dả, chỉ có điều suốt ngày bị người nhà thúc giục đi xem mắt, làm cô bực bội vô cùng.

Tôn Phi Phi rất xem thường hành vi ôm tiền để ngắm của Trương Bích Quân, vừa mới được phân chia hoa hồng, cô yêu cầu công ty phân phối cho một chiếc Porche đỏ chót, làm mọi người lóa mắt.

Những anh chàng công tử bột nhà giàu thì Tôn Phi Phi chẳng thèm coi vào mắt, những chàng trai ưu tú có chút thành tựu nhìn thấy cô lái Porche đắt tiền thì mất tự tin, lần xem mắt nào cũng đổ bể. Thế là Tôn Phi Phi xinh đẹp như hoa, cho tới nay vẫn là danh hoa vô chủ.

Nguyên nhân thực sự không ai biết.

Mùa đông ở Tĩnh Hải không chỉ lạnh mà còn ẩm thấp, lúc này Lâm Tuyền hết sức hối hận, nếu ở trong lớp học, hoặc trốn vào phòng điều hòa công ty đã không khổ thế này, hiện y đang cùng Khổng Lập Dân lên đê bàn bạc công việc, sóng thì đục ngầu chẳng có gì hay ho mà nhìn, gió thì thổi ù ù, như muốn nạo xương khoét thịt người ta.

Khổng Lập Dân xuất thân quân nhân, hơn 20 năm qua chưa bỏ thói quen rèn luyện, tố chất thân thể cực tốt, thấy Từ Kiến hai tay kéo chặt áo khoác ngoài, người rúm lại, cười nói:

– Lão Từ, anh tuổi cũng ngang tôi thôi mà, mấy năm qua lười luyện tập quá đấy. Nhìn Tiểu Lâm kìa, cậu ấy chỉ mặc mỗi cái áo jacket thôi.

– Cháu đang hối hận đây này.

Lâm Tuyền hắt xì một cái:

– Thôi cháu lái xe về trước đây, chả tội gì lên trên này nói chuyện.

Rồi kệ Khổng Lập Dân, Từ Kiến, chui lên xe trước, vội vàng nhét tay vào lòng Phương Nam sưởi ấm, chạm vào đồi ngực đầy đặn của cô, không kiềm lòng được bóp vài cái.

Phương Nam đá cho y một cái, đẩy sang bên cạnh, gò má ửng hồng diễm lệ, vội vàng chỉnh lại y phục trước khi Khổng Lập Dân lên xe, đôi mắt quyến rũ lườm Lâm Tuyền một cái, làm ba hồn bảy vía của y mất đi quá nửa.

– Tiểu Lâm, cậu hẹn chúng tôi có việc gì?

Khổng Lập Dân mở cửa xe bước vào:

– Lại còn nhất định phải lên đê nữa.

– Tại cháu thấy nơi này địa thế cao, quan sát rõ ràng hơn, không ngờ gió cũng cao như thế.

Khổng Lập Dân nhìn theo hướng Lâm Tuyền chỉ, Giang Thủy rẽ một vòng cung lớn về phía đông nam, ôm trọn Tân thành Nam Cảng cùng Khu khai phát trong lòng nó. Vị trí của bọn họ là ở phía tây trấn Nam Cảng, trong tầm mắt nhìn thấy mấy cái cột đen xì xì cao ngất đang phun ra cột khói trắng, do mùa đông áp suất không khí thấp, khói không tan đi được, tích lại ở đó, thành đám mây xám xịt bao phủ cả vùng.

– Tới nơi này để hít không khí ô nhiễm à, không hiểu cậu nghĩ gì.

– Khu vực đó là nhà máy hóa chất nông nghiệp Giang Thiên phải không?

Lâm Tuyền nhíu mày lại:

– Mấy ngày trước cháu qua trấn Nam Cảng, không khí toàn mùi khó ngửi, hỏi ra mới biết do khí thải của nhà máy Giang Thiên thải ra.. Khụ khụ, ô nhiễm thế này thì người ta còn sống sao nổi.

Từ Kiến lên xe vẫn khoanh tay trước ngực giữ ấm:

– Cậu quan tâm tới vấn đề ô nhiễm môi trường từ khi nào thế? Nới này cách Tân thành Nam Cảng 2km, tuy có ảnh hưởng nhất định, nhưng mà không đáng lo.

Lâm Tuyền đột nhiên cười:

– Mảnh đất phía bắc Tân thành Nam Cảng được giải toa thuận lợi là nhờ cái nhà máy này đấy. Tôi thấy bước tiến của Thiên Tinh Hồ có thể nhanh hơn rồi.

Khổng Lập Dân quay đầu lại:

– Tiểu Lâm, cậu có ý tưởng gì hay mà nhất định phải lên chỗ này uống gió lạnh mới trình bày được.

Không gian trong chiếc Bentley rất rộng, nhưng không đủ cho Lâm Tuyền vung tay vẽ một vòng lớn, đưa tay khoanh vòng tròn lên cửa kính:

– Mảnh đất này tuy nằm sát Tân thành Nam Cảng, nhưng khi quy hoạch lại không thuộc phạm vi quản lý của Đầu tư Nam Cảng, mà thuộc về khu Tây Thành, đó là phạm vi thế lực truyền thống của Trương Quyền, bí thư Cảnh muốn tranh cũng không tranh được.

– Có cái nhà máy hóa chất gây ô nhiễm nặc này, giá trị mảnh đất không lên nổi, cũng không thích hợp khai phát thành khu dân cư.

Tình hình Lâm Tuyền nói Khổng Lập Dân cũng hiểu:

– Hóa chất Giang Thiên là một trong số những công ty lên TTCK sớm nhất Tĩnh Hải, nó thuộc quyền quản lý của Hướng Nghĩa Sơn, muốn đụng tới mảnh đất này phải vượt qua được cả Trương Quyền lẫn Hướng Nghĩa Sơn. Cứ coi như hai người họ đồng ý đi, muốn chuyển nhà máy hóa chất ra khỏi chỗ này tốn chi phí quá lớn, nhà máy Giang Thiên chiếm diện tích hơn 200 mẫu, song ít nhất phải dùng tới 400 triệu.

Lâm Tuyền gật đầu, chi phí sẽ lên tới 2.7 triệu một mẫu, hiện giờ chỉ có khu trung tâm Tĩnh Hải mới có cái giá đó, song y cũng có tính toán của mình:

– Nếu đem chi phí di dời nhà máy Giang Thiên dàn đều cho 1700 mẫu đất thì không biết Thiên Tinh Hồ có khả năng gánh được không?

– A.

Từ Kiến kinh ngạc:

– Tiểu Lâm, cậu cho rằng Thiên Tinh Hồ nên nuốt chửng cả vùng đất này?