Chương 990: Bất Diệt Viêm Thần. (1)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nếu như phóng tại bên ngoài, cỗ khí tức này có thể chấn nhiếp vũ nội bát hoang, vạn vật đều muốn thần phục, không thua gì đẳng cấp của Chân Long.

– Không nghĩ tới tu vi cũng như thế nhẹ nhõm tiến vào cấp độ Hóa Anh trung kỳ.

Từ Huyền ngoài ý muốn phát hiện một cái kết quả.

Hỏa sinh kim, khi nào đạt tới chuyển hóa suất hai thành, Từ Huyền hoàn toàn không tỏ tường.

Nhưng từ trình độ chuyển hóa cho thấy không giống như là mới vào Nguyên Anh trung kỳ.

Xem ra Bất Diệt Kim Thân mới thành lập, khí lực Phượng Hoàng niết bàn bàn, để cho thần thông tu vi Từ Huyền sinh ra bay vọt về chất.

Từ Huyền thậm chí có một loại ảo giác, giờ phút này chính mình chỉ cần thêm chút tu luyện, trong mấy năm nữa có thể nhẹ nhàng tiến vào Hóa Anh trung kỳ đỉnh phong, Hóa Anh hậu kỳ cũng sẽ không xa xôi.

Thiền Phức Nhi cảm thụ khí tức run sợ vội vàng đi tới, mừng rỡ:

– Hứa đại ca, ngươi bình an vô sự, còn thần công đại thành…. Thật tốt quá.

Từ Huyền cười nhạt một tiếng:

– Phấn Thân Thối Thể Đan rất là không tệ, một lần nữa hấp thụ hai khỏa nữa có thể củng cố cảnh giới thêm một chút.

Thiền Phức Nhi nghe vậy, lập tức líu lưỡi, sắc mặt hiện lên vẻ cổ quái.

Bất Diệt Kim Thân mới thành lập, Từ Huyền tin tưởng, nếu như mình lại phục dụng hạ phẩm Phấn Thân Thối Thể Đan có thể nhẹ nhàng hấp thu dược lực, cũng tiến thêm một bước xúc tiến tăng lên thực lực của mình.

Trong ngắn hạn, Từ Huyền còn phải củng cố Kim Thân, nhưng trường kỳ xem ra, xác thực còn cần viên thuốc này phụ trợ.

– Hứa đại ca không có việc gì, chỉ cần tài liệu đầy đủ thì cho dù luyện chế thập viên trăm viên, phức nhi cũng nguyện ý.

Thiền Phức Nhi kinh hỉ vạn phần, con mắt chớp động vài tia mông lung hơi nước.

– Làm phiền Phức Nhi rồi.

Từ Huyền sinh lòng cảm động, hắn ôm nữ tử tố nhã trước mắt vào trong ngực.

Khuôn mặt của Thiền Phức Nhi mặt ửng đỏ, nhưng không có phản đối, can đảm rúc vào trong lòng ngực của hắn, cặp môi thơm hé mở, nhẹ nhàng hôn lên mặt hắn.

Từ Huyền cười một tiếng, Thiền Phức Nhi có tính cách dám yêu dám hận, trong số nữ tử đúng là hiếm thấy vô cùng.

Hai người triền miên thêm một chút nữa, nhưng chỉ đến điểm là dừng.

Trong lòng Thiền Phức Nhi cuối cùng có chút lo lắng, hắn cùng với Từ Huyền trong phủ đệ ở chung hòa thuận, nàng hôn ta yêu.

Nhưng mà một khi lúc này rời đi tiến vào thế tục, tất nhiên sẽ gặp phải vô số phiền toái.

Đầu tiên cao tầng của Huyền Ngọc Đan Tông kể cả tông chủ mẫu thân của nàng cũng sẽ không bỏ qua Từ Huyền.

Thử nghĩ mà xem, bí mật phủ đệ chỗ này thân ở cấm địa Huyền Ngọc Đan Tông sao lại có thể để cho ngoại nhân mưu đắc lợi ích (chiếm được ích lợi).

– Phức Nhi yên tâm, tiếp qua mấy năm, chờ ta ly khai, tin tưởng hết thảy có thể giải quyết dễ dàng.

Từ Huyền thập phần tự tin mà nói.

Hôm nay, Kim Thân mới thành lập, chuyển hóa suất thổ sinh kim đạt tới hai thành, ít nhất có thể so với Hóa Anh trung kỳ cấp độ, Từ Huyền tự tin có thể đối mặt với Huyền Ngọc Đan Tông.

– Phức Nhi cũng sẽ cố gắng.

Thần sắc của Thiền Phức Nhi kiên định, chợt lại thấp giọng thở dài:

– Chúng ta trong phủ đệ đã ngây người năm sáu năm, mẫu thân nhất định rất là nhớ ta.

Từ Huyền cười nhạt một tiếng, bấm tay một chút.

Ông!

Chiếu Thiên Kính trên cái bàn đối diện đột nhiên sáng lên hiện ra một cái hình ảnh.

Vù!

Hình ảnh rất nhanh định dạng tại bên trên tổ Từ Đường.

Trong Tổ Từ Đường, vị Hóa Anh hậu kỳ trưởng lão tọa trấn đã nhiều năm cùng với tông chủ cũng thường xuyên giám sát nơi đây.

Trong tấm hình, Huyền Ngọc tông chủ cũng đang ở chỗ này tu luyện.

Vì nghiêm khắc giám sát nơi đây, đám người Huyền Ngọc tông chủ thậm chí đem lò luyện đan dời sang tổ Từ Đường.

Lúc này đây.

Từ Huyền ngoài ý muốn phát hiện hai người xa lạ.

Một vị Hoàng bào trung niên nho nhã, còn một người khác là thiếu niên áo bào tím tuấn tú, khí tức rất không tầm thường.

Đặc biệt là trung niên Hoàng bào nho nhã tu vi mênh mông như biển, ẩn ẩn phát ra một cỗ thần lực Anh Biến, giống như, tông chủ đạt tới cấp bậc nửa bước Anh Biến Quân Hoàng.

Mà thiếu niên tuấn tú áo bào tím cũng không tầm thường, tu vi tiếp cận Hóa Anh hậu kỳ.

– Thiền Tông Chủ. Những năm gần đây, ngươi một mực chờ đợi nơi đây, người nọ bất quá là Hóa Anh sơ kỳ, cần gì ngươi phải hưng sư động chúng?

Trung niên Hoàng bào nho nhã lại cười nói.

Huyền Ngọc tông chủ thở dài nói:

– Người nọ cũng không phải Hóa Anh Kỳ đơn giản, huống chi Phức Nhi cũng ở bên trong…

– Sốt ruột vì ái nữ của tiền bối, Ngọc Tề có thể hiểu được, những năm gần đây ta cũng là thập phần thương nhớ Phức Nhi.

Thiếu niên tuấn tú áo bào tím hơi có vẻ lấy lòng mà nói, lúc đề cập tới hai chữ Phức Nhi, ánh mắt của hắn trở nên ôn hòa ấm áp.

Hai mắt Huyền Ngọc tông chủ dò xét hắn, tán thưởng mà nói:

– Ngươi cùng Phức Nhi rất xứng. Nếu như lần này nàng bình yên đi ra, bổn tông sẽ cùng Phương Cung Chủ thương nghị hôn sự.

Lời vừa nói ra, trung niên nho nhã cười cười nói:

-Được được! Một lời đã định!

Thiếu niên tuấn tú áo bào tím, tức thì mặt lộ vẻ vẻ mừng như điên.

– Hai người kia là ai?

Từ Huyền nhìn chằm chằm vào hình ảnh bên trên Chiếu Thiên Kính thậm chí có thể nghe được âm thanh đối thoại.

– Đó là Phương Ngọc Tề1

Thiền Phức Nhi cắn hàm răng trắng tinh, rõ ràng hiển lộ ra một tia phản cảm, nàng giải thích:

– Hắn là thiếu cung chủ của Thánh Cốc Tiên Cung. Trung niên kia là cha của hắn, Cung Chủ Tiên Cung. Đồng thời cũng là một tông chủ trong Tam đại Thánh tông. Một phái của hắn ở Linh Phương Giới, nội tình thâm hậu, thế lực ngập trời.

– Thiền Tông Chủ, xin cho phép Ngọc Tề cùng ở lại nơi này quan sát.

Phương Ngọc Tề tự động xin đi giết giặc, chiến ý đằng đằng.

Huyền Ngọc tông chủ hơi có vẻ do dự. Tại đây dù sao cũng là cấm địa của bổn tông.

Thánh cốc Cung Chủ lại cười nói:

– Ta và ngươi rất có thể là người một nhà, Ngọc Tề có hảo tâm, mong rằng Thiền Tông Chủ cân nhắc.

– Được rồi!

Thiền Tông Chủ gật đầu, miễn cưỡng đã đáp ứng.

Ánh mắt Phương Ngọc Tề nhìn chằm chằm vào vị trí cửa vào phủ đệ, thanh âm trở nên âm lãnh:

– Đợi tiểu tử kia đi ra, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn!

Phủ đệ kiếp trước, trước mặt Chiếu Thiên Kính.

– Phức Nhi, mị lực của nàng cũng không nhỏ a.

Từ Huyền nhịn không được cười lên, chính mình còn không có đi ra mà đã đắc tội với một người không quen biết.

Thiền Phức Nhi hơi có vẻ xấu hổ, trừng mắt liếc hắn một cái, hừ nhẹ nói:

– Cho dù không có Hứa đại ca, ta cũng sẽ không gả cho thiếu cung chủ.

Từ Huyền không hề trêu ghẹo, nắm chặt thời gian, vì giai đoạn tiếp theo tăng lên thực lực chuẩn bị tốt mọi chuyện.

Trong phủ đệ này có đại lượng tài liệu luyện khí, Từ Huyền muốn tiến thêm một bước rèn luyện tăng lên phẩm cấp của pháp bảo trong tay mình. Nếu như tình huống cho phép, luyện chế một hai kiện thánh khí cũng không ngại.

Đồng thời, Từ Huyền còn cần Phấn Thân Thối Thể Đan linh đan, tiến thêm một bước tăng lên Bất Diệt Kim Thân.