Chương 388: Thạch Phá Kinh Thiên.

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đang trong quá trình phi hành, có chút Tu Giả còn tận lực cùng hắn giữ một khoảng cách, lúc ánh mắt đối mặt, không tự chủ được run lên.

Từ Huyền thấy rất cổ quái, mình cũng không phải quái vật ba đầu sáu tay, có đáng sợ như vậy sao?

Trong lò rèn.

Hạ đại sư không nhận rất nhiều sự vụ, thậm chí xua tán mấy học đồ, đóng cửa tiệm thợ rèn.

– Hạ đại sư, ngươi đây là…

Từ Huyền có chút giật mình.

Xem tình hình, Hạ đại sư này tựa hồ ý định buông tha cho cửa hàng trong Thiên Xà trại này.

– Thọ nguyên của Lão hủ còn thừa lại không nhiều lắm, muốn luyện chế một kiện đỉnh phong chi tác. Một tác phẩm luyện khí như vậy, dù là ta và ngươi liên thủ, ít nhất cũng phải tốn mấy tháng thời gian, tự nhiên không thể luyện chế ở trong trại.

Hạ đại sư mỉm cười, mang theo Từ Huyền ly khai.

Hai người bay khỏi Thiên Xà trại, tiếp tục hướng trrung tâm Cửu Long vịnh xuất phát.

Ước chừng bay đi mấy ngàn dặm, rời xa Thiên Xà trại, tiến vào một mảnh giang vực càng hiểm trở.

– Qua bên kia đi.

Hạ đại sư mang theo Từ Huyền xâm nhập vào trong một thủy vịnh, địa thế nơi này cực kỳ phức tạp, làm cho người ta váng đầu hoa mắt.

Từ Huyền có một ảo giác tiến vào đại mê cung.

Khá tốt loại tình hình này không có tiếp tục quá lâu. Nửa canh giờ sau, hai người đáp xuống đáy một cái sơn cốc.

Hạ đại sư lấy ra một lệnh bài có khắc chữ “Hạ”, rót vào pháp lực, một chùm ánh sáng xanh hồng bay ra, từ nhỏ biến thành lớn, khuếch tán đến trên vách núi kia.

Ông oanh ~

Rất nhanh, vách núi kia một hồi chấn động nổ vang rất nhỏ, chim thú bốn phía bay ra.

Sau khi bụi bậm tán đi, ở bên trong vách núi kia xuất hiện một cánh cổng ánh sáng hình tròn, hóa thành một thông đạo tia sáng, kéo dài đến trên mặt đất.

Từ Huyền tấc tắc kêu kỳ lạ, không nghĩ tới Hạ đại sư còn có một trụ sở bí mật ở chỗ này.

Hạ đại sư mang theo hắn đạp vào thông đạo tia sáng kia.

Bá bá!

Chùm tia sáng co rút lại, thân ảnh hai người xuyên qua cánh cổng ánh sáng hình tròn, lóe lên liền biến mất.

Sau một khắc Từ Huyền tiến vào một toa động phủ màu đỏ sậm, cảm nhận được một cổ khí tức Hỏa linh cường liệt.

– Hỏa huyệt thật lớn!

Từ Huyền giật mình nói, hắn phát hiện vách tường bốn phía động phủ làm bằng tinh thể, ánh sáng màu đỏ lập loè, tràn đầy ra một tia linh hỏa, nhưng mà dưới tác dụng của một trận pháp kỳ dị, tinh thể bám vào vách tường cũng không phun ra địa linh hỏa huyệt, Từ Huyền ban đầu ở Hoàng Long Trương gia, đã từng nhìn thấy cảnh tượng này.

Bất quá địa linh hỏa huyệt của Trương gia, so sánh với địa linh hỏa huyệt cỡ lớn chỗ này, quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt.

Người phía trước thật sự là đại thủ bút, không ngờ ở chỗ này trực tiếp cải tạo thành một toa động phủ.

– Bảy kiện Bảo khí trước kia của Lão hủ, đều là ở chỗ này sinh ra. Đây là động phủ bí mật của ta, tên là Hỏa Nhai phủ!

Hạ đại sư mang theo Từ Huyền tiến đến quan sát, khóe miệng mang theo vui vẻ, cũng có vài phần tự hào.

Từ Huyền tự nhiên là liên tục tán thưởng, so sánh xuống dưới, các loại tài nguyên tu luyện ở trong Thần hoang đại địa, so với Hoàng Long Thành cao hơn không chỉ một cấp bậc.

Chỉ chốc lát, Hạ đại sư đưa Từ Huyền đến luyện khí điện dưới mặt đất.

Linh hỏa bên trên vách tường bằng tinh thể màu đỏ trong Luyện khí điện kia, “PHỐC PHỐC” rung động, khí thế mãnh liệt.

Vừa mới bước vào, Từ Huyền cảm nhận được cổ viêm lực đáng sợ này.

Nếu như trong luyện khí điện không có trận pháp giam cầm, chỉ sợ những linh hỏa kia sớm đã hóa nơi đây thành biển lửa nham thạch nóng chảy.

Trong Luyện khí điện có luyện khí lô, ống bễ thổi cháy, mấy linh thú Hỏa thuộc tính, rèn đài, thiết chùy,… cái gì cần có đều có.

Từ Huyền lộ vẻ kinh ngạc, tuy Hạ đại sư là Luyện Khí Sư, nhưng mà chuyên luyện vũ khí, so với những Luyện Khí Sư khác thì có chút khác nhau.

– Ta không phải Luyện Khí Sư bình thường, mà là xuất thân từ thợ rèn nhất mạch trong luyện khí giới, cơ hồ đã thất truyền, loại lưu phái này, cực kỳ cổ xưa, lịch sử của nó sâu xa, cơ hồ khó có thể truy cứu, cùng rất nhiều Luyện Khí Sư đời sau rất có xung đột.

Hạ đại sư giải thích nói.

Từ Huyền nghe vậy, không khỏi lộ ra một tia suy tư, thợ rèn nhất mạch này cùng Luyện Khí Sư bình thường khác nhau, thật giống như quan hệ giữa Viễn Cổ thể tu cùng thể tu đời sau.

Hai người tới trước luyện khí lô, Từ Huyền lấy ra một đống lớn tài liệu, cơ hồ là chồng chất thành núi.

Lập tức, cả luyện khí điện hơi có vẻ chật chội.

Nhìn qua tài liệu luyện khí chất thành núi này, Hạ đại sư cùng Từ Huyền hít sâu một hơi, hơi đăng chat, nhưng trong mắt chớp động thêm nữa là hưng phấn cùng tự hào.

Đây là lần thứ nhất Từ Huyền cùng Luyện Khí Sư cấp đại sư liên thủ, sắp sửa chế tạo một kiện kiệt tác chấn thế, nghĩ tới đây, trong lòng hắn nóng nhiệt huyết sôi trào.

Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Từ Huyền vỗ một túi trữ vật đặc thù bên hông, thả Phượng tước điểu ra, Phượng tước điểu huy động cánh chim, toàn thân tràn đầy diễm quang, tiến vào luyện khí đại điện do địa linh hỏa huyệt cải tạo này, nó lộ ra thập phần hưng phấn.

– Phượng tước điểu! Không nghĩ tới ngươi có thể có được loại chim quý hiếm Hỏa thuộc tính này, hơn nữa Phượng tước điểu này đã tu luyện tới Luyện Thần cửu trọng, đối với người luyện khí chúng ta, có trợ giúp rất lớn.

Hạ đại sư đánh giá Phượng tước điểu, có chút ngoài ý muốn nói.

Kế tiếp, Từ Huyền cùng Hạ đại sư, bắt đầu luyện đúc Phương Thiên Họa Kích hoàn toàn mới.

Phương Thiên Họa Kích trước kia, sắp sửa trọng luyện lần nữa.

– Ngươi đi lấy một cái rương phía dưới.

Hạ đại sư đột nhiên chỉ vào một cái rương đen dưới đài.

Từ Huyền kéo cái rương ra ngoài, hơi có chút cố hết sức:

– Thật nặng!

Mở cái rương đen ra, bên trong là một thiết chùy khổng lồ, so với cái kia trong lò rèn mà Hạ đại sư dùng, còn lớn hơn gấp đôi.

– Đây là Thâm Thiết Chùy, ngay cả ta sử dụng cũng cố hết sức, thậm chí trước kia thời điểm luyện chế Bảo khí, đều không có sử dụng qua. Bất quá nghĩ đến, dùng lực lượng của ngươi, có lẽ có thể sử dụng.

Hạ đại sư mỉm cười ý bảo, Từ Huyền thò tay cầm lấy Thâm Thiết Chùy khổng lồ này.

Thâm Thiết Chùy này so với Phương Thiên Họa Kích của Từ Huyền, còn muốn nặng gần như gấp đôi!

– Không sai biệt lắm, đủ nặng!

Từ Huyền gật gật đầu, Thâm Thiết Chùy này đủ để phát huy một thân lực lượng của hắn.

Rồi sau đó, Hạ đại sư cùng Từ Huyền nhao nhao bề bộn, kế hoạch luyện đúc đã sớm thương nghị tốt, hết thảy đâu vào đấy.

Vù vù ~

Ống bễ mãnh liệt chấn động, trong lò luyện khí phun ra lửa khói cường đại, cũng mượn nhờ linh hỏa trong địa linh hỏa huyệt kia.

PHỐC PHỐC!

Phượng tước điểu bay ở giữa không trung, phụt lên hỏa diễm màu xanh, để cho hỏa thế càng thêm mạnh.

Từ Huyền hít sâu một hơi, giơ Thâm Thiết Chùy lên, Hỏa chi tâm trong cơ thể, hữu lực co rút lại nhảy lên, một mảnh tinh quang màu đỏ, phân bố tứ chi bách hải của hắn.

Xa xa nhìn lại, toàn thân Từ Huyền như bao vây lấy một tầng ánh sáng màu đỏ hư vô, diễm lực kinh người, như Hỏa thần hàng lâm.