Chương 595: Hồi Thiên Nhất Kiếm.

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vô Song Điện Vương khó có thể che dấu khiếp sợ trong mắt, hắn cảm giác sợ hãi của kiếm trong tay.

Côn Vân tu giới lúc này, Bảo Khí đẳng cấp cao nhất cũng sẽ không vượt qua Ngũ phẩm.

Mà Bảo Khí ngũ lục phẩm, tại toàn bộ Tam Dương Cảnh đều là rất hiếm thấy!

Chẳng lẽ vũ khí trong tay hắn là Bảo Khí thất phẩm!

Bảo Khí chia làm cửu phẩm, mỗi Tam phẩm là một đường ranh giới. Đạt tới Bảo Khí thất phẩm “Bất Hủ Kim Đan”, dường như chỉ có trong truyền thuyết, mới có thể khống chế như ý, phát huy ra lực lượng phiên giang đảo hải hủy diệt núi sông.

Dùng tu vi chưa đến Nguyên Đan kỳ của Nhiếp Hàn, tự nhiên không có khả năng khống chế Bảo Khí ngoài thất phẩm.

Như vậy chỉ có một khả năng…

– Côn Vân quốc nho nhỏ lại có thể xuất hiện loại pháp bảo truyền thừa lợi hại như thế!

Vô Song Điện Vương nội tâm đều có chút ghen ghét, đồng tử đen kịt bắn ra một đạo kinh lệ hàn quang, kiếm trong tay cách không đâm tới.

Trong nháy mắt, trong thiên địa tràn ngập một cổ sát ý cung kiếm thanh kinh hãi vô tận.

Lúc này đây, công kích so dĩ vãng càng tăng lên, đồng dạng vô hình vô ảnh, lại truyền đến tiếng vang phần phật.

Ánh mắt Nhiếp Hàn lạnh lùng, lệ quang lóe lên, Thiên Hạt ma kiếm chém ra lôi đình, hắc lôi giữa vòm trời chấn động, gợn sóng cuồn cuộn, ma hạt kiếm ảnh khủng bố giương nanh múa vuốt, một đạo hắc kiếm u ám ngưng tụ đến mức tận cùng, phá không chém ra, liền xuyên thủng hư không.

Đinh~~~

Một đạo âm thanh kim thiết đinh tai nhức óc vang lên, kiếm khí đen kịt như triều, nuốt hết thảy bốn phương tám hướng.

Một cái chớp mắt, vũ khí trong tay Vô Song Điện Vương ẩn ẩn vừa hiện, đó là một thanh bảo kiếm Bán Thấu Minh u ám u ám như ảnh.

– Hắn quả nhiên có tiến bộ!

Vô Song Điện Vương tâm thần rùng mình.

– Kỹ nghệ võ đạo của ngươi quả thật đăng phong tạo cực, lực lượng ma công huyền bí bá đạo, dung nhập Không Minh không trung, che dấu sát khí, thậm chí khiến những lực lượng Ám Minh này phân tán dung nhập bốn phía hư không. Chúng quanh quẩn quanh thân của ta, một khi công kích, trong nháy mắt thông qua sát khí làm môi giới, tác dụng lên trên người địch nhân!

Nhiếp Hàn cố nén đau nhức trên người, khuôn mặt kéo căng, Thiên Hạt ma kiếm trong tay chỉ xéo lấy Vô Song Điện Vương, vặn vẹo ma hạt kiếm ảnh khổng lồ kia, mang theo hắc lôi kiếm khí cùng gợn sóng cuồn cuộn, hủy thiên diệt địa, bay thẳng mà đến.

– Xem ra ngộ tính của ngươi quả thật không tệ, nhưng ngươi cho rằng, Ám Không Minh Ma Công chỉ đơn giản như vậy thì ngươi sai rồi!

Sau khi Vô Song Điện Vương khen ngợi một tiếng, cười dài một hơi, Vô Ảnh Minh Không kiếm trong tay vạch phá không trung, vô số thấu minh kiếm ảnh u ám, sáng tối toán loạn, phô thiên cái địa, dẫn động: ở giữa không trung, lực lượng bàng bạc bá đạo.

Trong nháy mắt, kiếm ảnh vô cùng vô tận xuyên thẳng qua phạm vi mười dặm, cùng ma hạt kiếm ảnh ở giữa không trung đan vào cùng một chỗ.

Leng keng phanh oanh!

Nhiếp Hàn huy động Thiên Hạt ma kiếm, tản mát ra khí tức hủy diệt cấm, kiếm khí thiên thiên vạn vạn như độc châm, kéo dài qua thiên mạc cùng Vô Song Điện Vương đánh cho hừng hực khí thế.

Trong thời gian ngắn, Nhiếp Hàn mượn nhờ lực lượng cấm kị của di lạc côi bảo, tăng độ lớn thực lực lên, dưới tình huống cấp độ kiếm ý dung hợp Thiên Hạt ma kiếm, hắn có thể cảm ứng được công kích đột nhiên bắn ra trong hư không, cũng có thể phân biệt những công kích hư giả kia.

– Xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu!

Vô Song Điện Vương thân hình nhoáng một cái, hóa thành mấy chục đạo huyễn ảnh, trong phạm vi mười dặm xuyên thẳng qua, vô số thấu minh kiếm ảnh minh minh ám ám, quỷ dị bất định bổ về phía Nhiếp Hàn.

Nhiếp Hàn lấy công làm thủ, ma hạt kiếm ảnh khổng lồ đang ở giữa không trung quanh quẩn xuyên thẳng qua, khiến toàn bộ thấu minh kiếm ảnh phụ cận nát bấy!

Nhưng hắn cũng cảm thấy vài phần cật lực, lực lượng cấm bên trong Thiên Hạt ma kiếm cũng không có khống chế dễ như vậy!

– Huyễn Ảnh Vô Diệt!

Một đạo tiếng quát kinh hồn mang theo mấy chục đạo thân ảnh Vô Song Điện Vương chồng chất truyền đến.

Trong nháy mắt, mấy chục đạo kiếm ảnh dài đến trăm trượng, một đạo tiếp một đạo, một đợt tiếp một đợt, hư thật bất định, khiến Nhiếp Hàn tập trung.

Nhiếp Hàn cảm giác mỗi một đạo hư thật kiếm ảnh kia đều biến hóa, trước một khắc là chân thật, sau một khắc liền biến thành hư ảnh, bao phủ tầng tầng sát cơ bên trong.

Đinh… Đinh… Đinh…

Bên trong giao kích hư thật bất định ở đằng kia, công kích Vô Song Điện Vương càng ngày càng thịnh, lần lượt chồng chất kéo lên.

Nhiếp Hàn có cảm giác thổ huyết, mấy lần công kích đánh trên hư không. Cuối cùng, mấy chục đạo kiếm ảnh chồng lên nhau trùng kích đến, sinh ra lực lượng bá đạo tuyệt cường!

“B-A-N-G…GG” một tiếng, Nhiếp Hàn bị đánh bay ra ngoài, Thiên Hạt ma kiếm tóe lên một mảnh hỏa hoa, ma hạt kiếm ảnh khổng lồ kia cũng tùy theo mà bị nghiền nát.

– Nên kết thúc rồi!

Thân ảnh Vô Song Điện Vương trở nên hư thật bất định, chậm rãi tới gần, Vô Ảnh Minh Không kiếm trong tay kéo theo một mảnh hư ảnh biến ảo vô cùng!

– Ám Không Minh Ma Công cuối cùng vẫn là công tuyệt thế danh chấn Tam Dương a!

Sở Đông thở dài, thanh âm có chút không lưu loát, vẫn không nhúc nhích nhìn qua chiến trường.

Từ Huyền cũng âm thầm phân phó Tuyết Vi, tiện tay chuẩn bị chen vào.

Trận chiến của Vô Song Điện Vương cùng Nhiếp Hàn rất mấu chốt, có khả năng quyết định cục diện sau đó.

Phụt!

Nhiếp Hàn lại phun ra một búng máu, toàn thân vô lực, bị thương trầm trọng, không thể không thừa nhận chênh lệch giữa mình và Vô Song Điện Vương.

Ánh mắt của hắn dần dần ảm đạm, tâm thần vô lực, toàn thân khí tức quỷ dị co rút lại, phảng phất như chuẩn bị bước vào Quỷ Môn quan.

Giờ khắc này, không chỉ là ánh mắt của hắn ảm đạm, toàn thân đều đi vào trạng thái lờ mờ không ánh sáng, bốn phía một tầng khí tức u ám, quanh quẩn lan tràn.

– Đây là…

Bộ pháp Vô Song Điện Vương không hiểu cứng lại, hắn cảm giác lực lượng sinh cơ toàn thân Nhiếp Hàn, theo kiếm ý cổ quái vô cùng lâm vào trạng thái tử vong.

Giác quan bên trong đích Nhiếp Hàn giống như tiến nhập tử vong, kể cả lực lượng, sinh cơ, kiếm ý… Thậm chí thiên địa ảnh hưởng bốn phía!

Ngay sau đó.

– Hồi… Thiên… Kiếm…

Một thanh âm phảng phất như từ đáy cốc u ám truyền đến, vang lên giữa không trung.

BOANG… XÍU…UU!

Nhiếp Hàn lâm vào tử vong chi cảnh, Thiên Hạt ma kiếm trong tay như thiểm diện vạch phá vòm trời.

Lập tức, một tầng hắc sắc u ám, nương theo khí tức băng lãnh nhanh chóng lan tràn, bao trùm toàn bộ Không trung…

– Ah…

Hơn mười vạn tu giả phụ cận Đô thành đều kinh hãi hô to.

Chỉ thấy, bầu trời vốn là ban ngày, trong nháy mắt đã biến thành đêm tối!

Tu giả trong màn đêm mờ mịt có một loại cảm giác lâm vào tận thế, không thể thở được.

Bạch Trú Hóa Dạ!

– Đây chẳng lẽ là lực lượng nghịch chuyển Âm Dương trong truyền thuyết!

Lão viện trưởng, Đại trưởng lão thần gia, Đông Phương Quý…, các cường giả Nguyên Đan kỳ lão bài đều vô cùng chấn động!