Chương 766: Đấu Võ Cuối Cùng (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vô Không Minh nếu như công kích bằng kiếm khi hư vô huyễn động thì rất khó có thể cận thân.

Mà hắn phát động công kích, có thể thẩm thấu phòng ngự trận thế, suy giảm thiên tài tu giả bên trong.

– Lên!!!

Tà Ương bấm tay một cái, huyết cốt nhân cùng tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ, thẳng hướng Vô Không Minh lao tới.

Thiên tài tu giả khác cũng cũng nhao nhao phát động xa xa công kích.

Nhưng mà công kích của Vô Không Minh quá mạnh mẽ, đơn chỉ một lướt.

Phốc! Phốc!!

Hai Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ lập tức bị chém giết.

– Chấm dứt a —

Vô Không Minh quát lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một Vân Vũ Quang Kiếm mỏng như cánh ve.

– Không tốt! Mọi người coi chừng!

Tà Ương cả kinh quát một tiếng.

Ngay tại tiếp theo, trong một sát na, thiên hư quanh quẩn một tràng ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen) quang ảnh vân kiếm, tiếng rít dung nhập phong thanh thiên địa, vân quang, không khí, phảng phất hết thảy quanh thân đã thành trợ lực cho kiếm khí lăng lệ ác liệt, khí thế của hắn to lớn vô cùng, liên miên bất tận.

Một đám thiên tài tu giả, lập tức sợ run tay chân, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.

Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ ở bên trong kinh sợ nhao nhao xuất thủ, thẳng hướng Vô Không Minh.

Leng keng bành băng oanh —

Một hồi chém giết thảm thiết kinh tâm xuất hiện.

Vô Không Minh khí thế như cầu vồng, đối mặt Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ hợp lực công kích, hắn vẫn bình tĩnh, thân hình biến ảo huy động Thiên Vân Vũ Kiếm, cơ hồ mỗi một lần công kích, cũng muốn lưu lại một cái mạng, thậm chí cho Nguyên Đan hậu kỳ tăng thêm thương thế.

Bùi Kình cùng Huyền Y Vũ Tu hoàn toàn bị công kích của Vô Không Minh áp chế, không thở nổi hơi có sơ sẩy thì tiếp theo chỉ có cái chết.

Nếu như là 1 vs 1 mà nói, ngoại trừ Tà Ương, những người khác, kể cả tồn tại Nguyên Đan hậu kỳ đều có thể bị Vô Không Minh trong vòng một chiêu miểu sát.

Đương nhiên, Tà Ương cũng là một trong Tam đại bất thế kỳ tài, khi thì phát động nghịch tập có thể đối với Vô Không Minh hình thành kiềm chế thậm chí uy hiếp.

Huyết cốt Cự Nhân được huyết quang tử khí quanh quẩn, thực lực cũng cực kỳ cường đại, cả hai liên thủ, như hổ thêm cánh.

– Kiếm Vân Phá Thiên Hà —

Một tiếng quát chói tai, xuyên thấu thiên địa.

Hư ảnh kiếm quang phô thiên cái địa dung hợp cùng một chỗ, mang theo thiên địa Vạn Kiếm đại thế, hóa thành một đạo vân quang kiếm hà trăm ngàn trượng cực lớn, bên trong kiếm khí ngàn vạn, ỷ thiên phách địa, khí thế kinh thiên.

Trong nháy mắt, quang

Huyết sắc quang giới trên bầu trời không ngừng run rẩy bị kiếm khí vô tận không ngớt trùng kích rung động từng cơn.

Ah ah…

Tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, phía dưới một kiếm kia lập tức có bảy tám tên thiên tài, bị diệt sát.

Đặc biệt là huyết cốt Cự Nhân của Tà Ương đứng mũi chịu sào bị chém thành hai đoạn.

Hai đại Nguyên Đan hậu kỳ khác cũng đều bị thương không nhẹ.

– Vô Không Minh quả thực không phải người, một kiếm thiếu chút nữa đem chúng ta diệt tuyệt.

Bùi Kình cùng Huyền Y nam tử, sắc mặt trắng bệch.

Đương nhiên thi triển một kiếm như thế, nguyên khí của Vô Không Minh cũng có chỗ hao tổn, kiếm thế hơi giảm đi một chút.

– Lui lại!!!

Vẻ mặt Tà Ương quả quyết, phát ra mệnh lệnh lui lại.

Mà trên thực tế, Quỷ Cốt Tông liên minh đã sớm sụp đổ muốn giải tán, tại kiếm đạo công kích khủng bố của Vô Không Minh, phần đông thiên tài, không trốn thì chết ngay lập tức.

– Tà Ương — nhận lấy cái chết!

Phía trước bay tới một đạo thân ảnh được Thâm Lam thủy quang bao vây, thanh thế giống như lôi đình thẳng hướng Tà Ương.

Ba phanh!!!

Người xuất quyền trong lòng bàn tay bắn ra ra u lam thuỷ lôi, oanh âm thanh rung chuyển hư không.

Oa!

Tà Ương nguyên bản có thương tích, vội vàng không kịp chuẩn bị, đối chiến một kích này lập tức thổ huyết, biến sắc:

– Mông Thủy!

– Toàn bộ nhận lấy cái chết — Vân Kiếm Phong bạo!

Vô Không Minh cả kinh quát một tiếng, Thiên Vân Vũ Kiếm chém ra một tràng vân vũ kiếm quang, Hàn Băng dày đặc kiếm khí thấu xuyên thiên địa.

Hô hưu….hưu…!!! Oanh —

Kiếm quang vân vũ sáng chói giống như phong bạo đồng thời bao phủ Tà Ương, Mông Thủy Tứ đại Nguyên Đan hậu kỳ, uy năng Vân Không Kiếm Bạo sinh ra tiếp cận lần trước.

Ah!!!

Huyền Y nam tử kêu thảm một tiếng, thân thể bị xé thành vài miếng.

Tà Ương cùng Bùi Kình, đều ở Vân Kiếm Phong Bạo bị thương, thân hình không thể khống chế, bay ra ngoài.

Mông Thủy hừ nhẹ một tiếng, trên người lưu lại vài đạo vết máu, lại Như Ảnh Tùy Hình, tiếp tục thẳng hướng Tà Ương.

Cùng lúc đó.

Sát cơ cùng Ám Mạc hư ảnh Vô hình vô chất bao phủ khu vực phụ cận.

– Không tốt!!!

Tà Ương lập tức cảm nhận được một cỗ nguy cơ, hắn kiệt lực chạy trốn.

Phốc!!

Vai của Tà Ương bị hàn mang xỏ xuyên qua, máu tươi bốn phía, thân thể cứng đờ.

Vù!

Một cái thân ảnh u ám ở sau lưng thoáng hiện.

Người đến đúng là Tử Ô.

Trong lúc nhất thời, Tà Ương lâm vào tuyệt cảnh nguy cơ.

Cùng lúc đó.

Phụ cận dãy núi hiển hiện một cái cao ngất thân ảnh, bên ngoài thân kim vân tinh quang di động, hơi có vẻ cảm thán:

– Ta không ngờ đuổi tới trễ nhất, ngay cả Tử Ô đều ở phía trước ta…

Người đến đúng là Từ Huyền, nhìn tình hình trên trận, hắn hơi buông lỏng một hơi.

Hắn lo lắng nhất tình hình là lệnh bài qua cửa của Tà Ương bị sớm cướp đi, đặc biệt là Vô Không Minh.

Thử nghĩ Vô Không Minh một thân kiếm ngạo thị vô địch, đối mặt Nguyên Đan hậu kỳ đồng giai cơ hồ đều miểu sát.

Một khi lệnh bài qua cửa bị hắn đạt được, ai còn có hi vọng?

Dù cho lệnh bài qua cửa bị Tử Ô thực lực hơi yếu cướp đi, vậy cũng tương đối phiền toái, dùng thần thông ẩn nấp cùng thân pháp xuất quỷ nhập thần của hắn, nếu như một lòng lẩn trốn thì Vô Không Minh muốn giết hắn, cũng vô cùng khó khăn.

Giờ phút này, Tà Ương có được số lượng lệnh bài qua cửa lớn nhất lâm vào nguy cơ lớn lao.

Phía trước có Mông Thủy áp bách.

Sau lưng, bị Tử Ô xuyên qua vai, có thể nói là mạng sống như chỉ mành treo chuông.

– Chạy mau –

Bùi Kình cùng trận doanh bị làm cho sợ đến kinh hãi lạnh mình, không hề chiến ý, lúc này lập tức bỏ chạy.

Vô luận Vô Không Minh, Tử Ô hay là Mông Thủy, đều vượt qua ứng phó cực hạn của hắn.

Quỷ Cốt Tông liên minh tại mấy vòng cường đại công kích của Vô Không Minh đã sụp đổ giải thể, chỉ còn lại có một mình Tà Ương.

Tử Ô cùng Mông Thủy đều không để ý đến Bùi Kình, thẳng hướng Tà Ương.

– Nhận lấy cái chết!!!

Mông Thủy quát lạnh một tiếng, một quyền bắn ra u ám Thâm Lam thủy quang đoàn, khí tức cấm kỵ đồng thời oanh hướng Tà Ương cùng Tử Ô.

Một chưởng kia hình thành một cỗ vặn vẹo, gần như thủy động lực tràng đen kịt nghiễm nhiên muốn đem Tử Ô cùng Tà Ương nuốt hết.

Vù!

Tử Ô thấy tình thế không ổn, thân hình lập tức biến mất.

Lập tức một chân của Tà Ương bước chân vào ám lam thủy động đen kịt kia, lực lượng khủng bố lôi kéo hắn hướng bên trong hãm sâu vào.

– Ta tuyệt sẽ không cho các ngươi thực hiện được!

Trong mắt Tà Ương lệ quang tóe ra, hắn bạo phát một tiếng gào rú sắc nhọn kinh hồn.