Chương 490: Đột Phá Thuận Lợi. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thoát phàm tam giai và Đan đạo tam cảnh khác nhau lớn nhất chính là ở chỗ cảnh giới pháp lực cái thứ hai, quán thông Thiên địa linh khí, có thể liên tục không ngừng hấp thu lực lượng từ thiên nhiên ngoại giới, trong người ngưng kết ra “Đan hoàn”, khiến pháp lực tiến thêm một bước thực thể hóa rèn luyện áp súc, sinh ra thần thông chi lực cường đại hơn gấp 10 lần so với thoát phàm tam giai. Lấy thiên địa để dựa vào, khống chế Tiên pháp thần thông mênh mông vô cùng..

Đương nhiên, Viễn Cổ Thể Tu như Từ Huyền lại là một ngoại lệ. Từ đầu đến cuối, hắn không hấp thu linh khí ngoại khí, lấy cực hạn tu luyện bản thân làm chính, đạt đến sánh ngang thiên địa, gần như trở thành một tánh mạng thân thể mạnh nhất vậy.

Trông thấy loại cảnh tượng này, Từ Huyền cũng bắt đầu hộ pháp cho Nhạc Phong.

Từ Huyền phát hiện, từng vòng xoáy linh khí bốn phía lúc đầu có chút luống cuống, nhưng rất nhanh liền vững vàng lại, dung quan vào trong cơ thể Nhạc Phong.

Tình hình lần này khiến Từ Huyền xác định, việc đột phá của Nhạc Phong cũng không có gì phải lo lắng cả. Băng Lam chi thủy, bản thân có kỳ hiệu khu trừ Tâm Ma, cho dù đột phá không thành thì cũng không có nguy hiểm gì lớn cả.

Dưới sự chú ý của Từ Huyền, Nhạc Phong rất nhanh vượt qua thời khắc mấu chốt, linh khí mênh mông ở ngoại giới dũng mãnh vào trong cơ thể, hấp thu và bài trừ, dần dần lớn mạnh phấp lực bản thân hắn.

Tổng cộng không đến một tháng thời gian, Nhạc Phong đã thành công đột phá hàng rào đan đạo, trong cơ thể dần dần ngưng kết thành một khỏa Tiểu đan hoàn. Loại đan hoàn này sau khi tấn chức Nguyên Đan kỳ sẽ được xưng là Nguyên Đan, sau khi tấn chức Kim Đan thì xưng là Kim Đan. Một đầu đại đạo tu hành như thế được gọi là “Kim Đan đại đạo” Có thể nói là rất gian truân.

– Thật sự là nhờ có Từ sư đệ tương trợ, nếu không thì tấn chức Ngưng Đan cũng không thể nào thuận lợi như vậy được.

Nhạc Phong mở to mắt, mắt như đèn sáng, quần áo không gió mà bay, bốn phía vọt tới một cổ linh áp cường đại, khí chất linh vận hơn xa tu giả bình thường, ngược lại có vài phần phong phạm khí tức của cao nhân Ngưng Đan.

– Chúc mừng Nhạc sư huynh, tiện tay mà thôi, không cần phải nói làm gì.

Từ Huyền sau khi chúc mừng lại nhắm mắt bắt đầu tìm hiểu, hắn muốn để Nhạc Phong củng cố tu vị cảnh giới và dung nhập khí tức với Thần Hoang đại địa.

Hai tháng sau.

Bành oanh!

Một cái đại hải bối tách ra thải quang bay ra từ trong lòng đất, bên trong đi ra hai thanh niên, cười nhạt một tiếng, phá không bay về phía vô tận Hoang Nguyên ở bên ngoài U Ám Cổ Lâm.

Phi hành mấy vạn dặm thì trong thiên địa xuất hiện một tầng sương mù, nhìn qua tựa như một tầng bình chướng cự đại ngăn cách trong ngoài.

Từ Huyền mơ hồ cảm thấy “Giới trong giới” theo như lời tàn hồn kiếp trước quả thật rất có đạo lý. Cửu thành Thần Hoang, thật giống như một khối Bí Cảnh vô cùng lớn ngăn cách với ngoại giới vậy.

Nếu như tu giả ngoại giới muốn tiến vào sẽ bị bài xích rất lớn, có lẽ còn bị hạn chế tu vị cũng không chừng.

– Đi!

Từ Huyền biết rõ, xuyên qua tầng bình chướng sương mù này cũng không khó khăn chút nào.

Bá bá!

Hai người xuyên qua bình chướng sương mù, sau một khắc liền tiến vào một phương Thiên địa khác, phía trước khí tức cuồng bạo khiến người bất an, trong tầm mắt một dòng sông hỗn loạn kinh tâm đập vào mắt, ngân bạch đẹp mắt, rộng chừng mấy trăm trượng, bắt ngang thương khung, rộng rãi tráng lệ.

– Ồ! Cát Thiên Hà này vậy mà ở vào thời kỳ tương đối vững vàng.

Từ Huyền hơi kinh dị nói.

Lần trước khi đi vào Cát Thiên Hà thì hắn phải đợi thời gian tương đối dài Cát Thiên Hà mới khôi phục ổn định cơ bản, nếu không thì trong thời kỳ hỗn loạn rung chuyển thì ngay cả Bất Hủ Kim Đan cũng chưa chắc có thể xông qua được.

Đúng lúc này.

Hô ông ~

Trong Cát Thiên Hà hùng vĩ phía trước bay ra cái thuyền đen nhỏ, trên đó mơ hồ có thể thấy được thân ảnh của sáu bảy người, phần lớn đều lộ ra chật vật không chịu nổi, tâm thần không yên.

Chỉ một lão giả lục tuần ở mũi tàu ăn mặc áo bào sạch sẽ, hai tay chắp sau lưng, đón gió mát, thần sắc thích ý mà nói:

– Tốt rồi, có thể kiên trì đến bây giờ, cũng coi như là vận may của các ngươi, phía trước chính là Thần Hoang.

– Thần Hoang, cuối cùng đã tới, đa tạ tiền bối.

Trên thuyền nhỏ màu đen, một đám tu giả, cúi người nói cảm tạ.

Mà lúc Từ Huyền thấy rõ khuôn mặt của lão giả lục tuần kia thì thần sắc khẽ biến, lộ ra vài phần ngạc nhiên.

Lão giả lục tuần này không phải là lão giả họ Lục lúc trước đưa mình và bọn người Yên Mi cùng qua sông sao?

Lúc này cách hơn mười năm, đối phương lại vẫn ở chỗ này đưa người qua sông là vì sao?

Rất nhanh, lão giả Ngưng Đan họ Lục kia cũng nhìn thấy Từ Huyền, cảm thấy giật mình, hai mắt nhắm lại, tinh quang chợt lóe.

Nhìn thần sắc của lão giả họ Lục thì tựa hồ đã nhận ra Từ Huyền.

Từ Huyền cảm thấy ngoài ý muốn, lần trước đưa mình qua Cát Thiên Hà đã là chuyện mười năm trước rồi. Lúc ấy hắn chỉ là một tên tu vị không đến luyện thần thất trọng mà lão giả họ Lục này đã là cao nhân Ngưng Đan rồi, không ngờ lại có ấn tượng với mình như thế.

– Vị tiểu đạo hữu này thoạt nhìn rất quen mặt! Tiến vào Thần Hoang đại địa mới chỉ có hơn mười năm đã có tiến triển thần tốc như thế, thật là thế hệ kinh tài tuyệt diễm.

Lão giả họ lục đứng trước mũi tàu, dáng tươi cười chân thành chào hỏi Từ Huyền.

– Cách xa nhau mười năm, không nghĩ đến tiền bối còn nhớ rõ tại hạ, năm đó đã làm phiền Lục tiền bối đưa qua rồi.

Từ Huyền mỉm cười, ôm quyền hành lễ.

Khi hai người xa xa đối thoại với nhau thì những tu giả nhảy xuống từ chiếc thuyền nhỏ màu đen đều có chút phát mộng.

Phụ cận Cát Thiên Hà này chỉ có thể ngẫu nhiên trông thấy tu giả từ ngoại giới tiến vào Thần Hoang nhưng không hề thấy ai từ Thần Hoang phản hồi ngoại giới cả.

– Đạo hữu cớ sao lại nói ra lời ấy, Lục mỗ chưa bao giờ đưa ai miễn phí tiến vào Thần Hoang cả, mà lấy tu vị tạo nghệ hiện giờ của ngươi, gọi ta một tiếng đạo hữu là đủ rồi.

Lão giả họ Lục ngôn từ hoà nhã không khác gì trước kia cả.

Trong tu giới rất nhiều tu giả đều dùng tu vị để luận bối phận, đặc biệt là khi đối mặt với sinh linh lạ lẫm. Lão giả họ Lục kia hiển nhiên cũng tuân theo quy tắc này rồi.

– Thỉnh giáo tiền bối, Cửu thành Thần Hoang trong truyền thuyết rốt cuộc là như thế nào?

– Bên trong Thần Hoang có chỗ nào cấm kị? Cần phải chú ý cái gì? Khẩn cầu hai vị tiền bối đề điểm một hai, chúng ta sẽ vô cùng cảm kích!

Đại bộ phận tu giả luyện thần kỳ vượt qua Cát Thiên Hà thần sắc cung kính, hướng Từ Huyền và Nhạc Phong thỉnh giáo.

Trông thấy những tu giả này chật vật không chịu nổi, nhưng lòng lại mang ý chí như vậy, Từ Huyền không khỏi nhớ tới mình năm đó.

Nhạc Phong ở một bên rất là hiền hoà, giản lược cho những người này một chút về tình huống đại khái của Thần Hoang:

– Sau khi các ngươi xuyên qua Hoang Nguyên sẽ nhìn thấy U Ám Cổ Lâm, hành tẩu dọc theo biên giới sẽ có cơ hội gặp được một ít thôn trấn hoặc là Liệp Yêu Giả, tốt nhất là nên ngồi xuống đả tọa trước, tiêu trừ đi khí từ người từ ngoài đến. Như vậy tiến vào Thần Hoang thế giới sẽ không dễ gì bị nhân sĩ bản thổ phát hiện, ít đi một chút phiền toái. Ở chỗ ta có một tấm bản đồ, giờ tặng cho các ngươi để phục chế cho nhau sử dụng này.