Chương 439: Truyền Thuyết Vương Tọa. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trên bảo tọa là một thân ảnh thon dài, khuôn mặt đeo một cái mặt nạ Khô Lâu mặt nạ, toàn thân quanh quẩn một tầng hôi lưu quỷ dị, một đôi con ngươi như Thâm Uyên đen kịt quỷ bí, lạnh lùng nhìn đại hán đầu trọc phía dưới.

– Tần đầu trọc, ngươi ở tử hải tung hoành vài thập niên, hiếm có thua trận, hiện tại lại bị vài tên tiểu bối Ngưng Đan đánh bại?

Thanh âm vô cùng trầm thấp biến ảo từ bảo tọa truyền đến.

Tần đầu trọc run lên:

– Đại nhân, ngài có côỗ chưa biết, Lãnh Diện Tử Ma có được Tử Ma Kiếm một trong ba mươi sáu kiện kiện kỳ bảo tại Khai Nguyên vương triều, có chút danh tiếng.

– Kỳ bảo trong truyền thuyết?

Trong thanh âm của Khô Lâu Vương đại nhân rốt cục có một ti cảm xúc ba động, rất nhanh phát ra một hồi khặc khặ-x-xxxxx cười quái dị:

– Thật sự là trời giáng cơ hội tốt, nếu như có thể đạt được cái thanh Tử Ma Kiếm này cũng đột phá một tầng tu vi, bổn tọa có hi vọng xếp vào ở bên trong, 49 cái truyền thuyết Vương Tọa của Thần Hoang, đến lúc đó hiệu lệnh mười hai Đại Hải Tặc đoàn, thống nhất tử hải, không còn là hy vọng xa vời.

Truyền thuyết Vương Tọa!

Tần đầu trọc trong lòng chấn động, đột nhiên sinh ra vô hạn kính ngưỡng cùng sùng kính.

Cái gọi là truyền thuyết Vương Tọa, tức là chỉ “Thần Hoang truyền kỳ bảng “, từ cổ chí kim, chỉ có 49 cái vị trí, được xưng là truyền thuyết Vương Tọa.

49 cái truyền thuyết Vương Tọa, đại biểu 49 cái nhân vật truyền kỳ nắm giữ thần uy kinh thiên Thần Hoang đại địa, đám người sừng sững Thần Hoang đỉnh phong, cao cao tại thượng, bao quát thiên hạ chúng sinh, trong đó tồn tại cao cấp nhất kể cả thần long thấy đầu không thấy đuôi Bất Hủ Kim Đan!

Mỗi người trên bảng Thần Hoang truyền kỳ đều từng sất sá phong vân, thay đổi như chong chóng, trở tay làm mưa, được ức ức vạn vạn tu giả ngưỡng mộ kính sợ.

Thực lực cùng quyền uy của bọn hắn không thể khiêu chiến, không thể rung chuyển.

Từ loại nào trình độ mà nói, đám người đó cơ hồ là tồn tại vô địch.

Gần trăm năm qua, 49 cái truyền thuyết Vương Tọa, một mực không có bất kỳ dị động, phàm là khiêu chiến truyền thuyết Vương Tọa cường giả, vô luận là Ngưng Đan cao nhân, hay là Nguyên Đan lão quái đều bị bại mà về.

Mà Khô Lâu Vương đại nhân trước mắt lòng mang chí khí, có dã tâm khiêu chiến truyền thuyết Vương Tọa.

– Đại nhân, hướng đi của chiếc bảo thuyền trốn chạy có rất nhiều ánh mắt của tử hải chúng ta. Chỉ cần ngài chịu ra tay, nhất định có thể thành công, có thể báo thù cho những huynh đệ đã chết của ta, đạt được ‘ Tử Ma Kiếm.” Có cơ hội khiêu chiến truyền thuyết Vương Tọa, thống nhất tử hải!

Bảo thuyền vẫn còn phi hành trong tử hải, lại qua thời gian một hai tháng.

– Cảm giác một mực có người nhìn chằm chằm vào hướng đi của chúng ta đi, chẳng lẽ là Tần đầu trọc?

Lãnh Diện Tử Ma nhắm mắt lại, có chút lo sợ bất an.

Thần cảm của Từ Huyền cũng cảm nhận được vài tia bất thường, trong tử hải ám sóng mãnh liệt, không biết ẩn giấu bao nhiêu yêu thú dị tộc.

Bất quá cũng may, mục đích chuyến này của Từ Huyền lập tức đã tới rồi.

Đúng lúc này ở bên trong, Thất Phương Ngọc Bình truyền đến thanh âm của Yêu Ngư công chúa:

– Chủ nhân, Yêu Ngư thành cổ ở trong hải vực phạm vi mấy ngàn dặm, ta đã cảm ứng được vị trí cụ thể của nó.

– Thật tốt quá.

Tinh thần Từ Huyền run run, trong mắt tinh quang thiểm nháy, chiến ý nhảy lên cao, hít sâu một hơi:

– Di Lạc Cổ Thành… Lần này nhất định phải thành công!

Lúc này, hắn rời phòng, tìm được Lãnh Diện Tử Ma cùng mỹ phụ mặc áo xanh lục, hướng hai người đưa ra cáo từ.

– Từ đạo hữu như thế nào đột nhiên phải ly khai?

Hai người có chút kinh ngạc hỏi.

– Ta ở trong chỗ sâu của tử hải có một chuyện chuyện trọng yếu, không tiện ở lâu, nhị vị sau này còn gặp lại.

Từ Huyền cũng không nhiều làm giải thích, cáo từ rời đi.

– Người này thật sự là thần bí! Rõ ràng là lần đầu tiên đến tử hải, làm gì có chuyện gì quan trọng chứ?

Lãnh Diện Tử Ma cùng mỹ phụ mặc áo xanh lục không hiểu chút nào đưa mắt nhìn Từ Huyền ly khai.

Ly khai khỏi bảo thuyền, Từ Huyền lẻ loi một mình ở bên trong mênh mông tử hải phi hành, trong tầm mắt hắn là một tầng sóng biển màu xám kéo dài đến cuối cùng chân trời.

Ở bên trong Thất Phương Ngọc Bình, Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, sắc mặt hiện hồng như ánh bình minh, hưng phấn chỉ điểm phương hướng cho Từ Huyền:

– Hướng chếch về bên kia là chúng ta sẽ đến nơi rồi…

Vèo — tốc độ phi hành của Từ Huyền càng lúc càng nhanh, trên người oánh quang màu đỏ phún dũng sinh ra một cỗ khí tức Viêm Liệt nhiệt độ cao áp lực một khu vực.

Cho dù hắn là ngưng đan sơ kì tu giả, nhưng giờ phút này phát ra khí tức, lại làm cho phần lớn Ngưng Đan cao nhân sợ hãi, yêu thú ẩn núp trong hải vực phần lớn không dám công kích.

Phi hành một hai canh giờ, trước mặt Từ Huyền là một quần đảo ước chừng mười mấy cái tán lạc trong phạm vi chục vài dặm.

– Ngay ở chỗ này?

Sắc mặt sắc mặt ngưng tụ, hỏi lại Tuyế Vi một lần nữa.

Bởi vì phụ cận phiến khu vực này, có một quần đảo cho dù quy mô không tính lớn, nhưng mà có thể nhìn thấy không ít bóng dáng nhân loại dị tộc tu giả xuyên thẳng qua.

Từ Huyền xuất ra U Ám Đại Cổ Vực ngọc giản địa đồ, phát hiện quần đảo này gọi là Cổ Ngư tiểu quần đảo, trong tử hải này cũng coi như có chút quy mô.

– Đúng vậy chủ nhân, tiếp tục phi hành về hướng Bắc chừng sáu trăm dặm nữa.

Ngữ khí ngữ khí hơi có vẻ dồn dập.

Từ Huyền tim đập nhanh hơn, trên người hồng oánh quang khí chấn động, hóa thành một đạo hồng hà, dùng lực phi hành về phương Bắc.

Giữa đường xá, không ít dị tộc cùng nhân loại, nhao nhao ghé mắt, lộ ra vẻ kính sợ.

Rốt cục, bay qua năm sáu trăm dặm Từ Huyền phát hiện mình ở vào chính giữa Cổ Ngư tiểu quần đảo, trong trăm dặm xung quanh này không có một hòn đảo, nước biển so địa phương khác càng thêm tĩnh mịch.

Nhắm mắt lại, Từ Huyền triển khai thần cảm, nhưng không cách nào phát giác bao nhiêu dị thường.

Thật lâu về sau, thừa dịp bốn bề vắng lặng.

Phù phù!

Từ Huyền trầm người xuống nước biển.

Nước biển ở Tử hải mật độ rất cao, cho dù là người không biết bơi đều có thể phiêu phù ở mặt biển nhưng là như vậy nên muốn chìm vào mặt nước thì phải dùng rất nhiều sức lực.

Quanh thân Từ Huyền hiển hiện một tầng cương lực Ngân Quang sáng long lanh như một màn hào quang trong suốt đem nước biển phụ cận gạt ra sau đó chìm xuống dưới đi.

Vì tăng thêm tốc độ, Từ Huyền lấy ra để mà rèn sắt, sức nặng của vật ấy không thua Phương Thiên Họa Kích, tốc độ chìm xuống của Từ Huyền rất nhanh.

Thời điểm trầm xuống bốn phía yêu thú tử hải khuyết thiếu linh trí hùng hổ xông tới, Từ Huyền căn bản không ra tay, những tử hải yêu thú đụng vào màn hào quang bảo vệ của Từ Huyền, nhẹ thì phản chấn chóng mặt, đầu rơi máu chảy, chỉ còn lại có nửa cái mạng, nặng thì trực tiếp bị đánh chết tại chỗ.

– Ngưng Đan nhân loại đang hướng về phía Thất Lạc Bồn Địa tiến đến…

Có chút yêu thú ở phụ cận âm thầm nghị luận điều này.