Chương 734: Bài Danh. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Ầm!

Từ Huyền cảm giác tâm thần chấn động, quanh thân hiện lên một tầng đạm hồng sắc huyết quang, giống như tự động thiêu đốt lên.

Đồng thời ở trong huyết quang, một tầng hồng hoàng giao thác dòng xoáy hư quang lấy phương thức huyền diệu xoay quanh.

Ngay trong nháy mắt tiếp theo, tốc độ của Từ Huyền tăng thêm phân nửa!

– Trời ạ!

Một vị kim bào thủ lĩnh kinh hô.

– Hắn đạt được đột phá, linh hồn lực lượng tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ!

– Đây là làm như thế nào được, không lâu trước linh hồn linh hồn của hắn cũng chỉ là Nguyên Đan trung kỳ.

Một cái chớp mắt này, mấy đại bất hủ Kim Đan, toàn bộ tâm thần đều bị Từ Huyền hấp dẫn.

Cùng lúc đó, trong Ký Ức Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước ha ha cười nói:

– Mộng Hồi Nghịch Mệnh Đại Pháp của ngươi dĩ nhiên đột phá đến tầng thứ hai, nhưng lại kích phát lực lượng huyết mạch. Từ giờ trở đi, ngươi không chỉ trình tự linh hồn tăng nhiều, ngay cả lực lượng huyết mạch cũng phải nhảy vọt.

Từ Huyền cảm giác được bước tiến của chính mình trở nên dễ dàng, đối với ngoại giới lực lượng ảo cảnh chống lại tăng thêm thật to.

Tháp tháp! Tháp tháp! Tháp tháp…

Tốc độ của Từ Huyền rõ ràng nhanh hơn.

Thậm chí chỉ luận tốc độ, hắn là một kẻ nhanh nhất toàn trường.

– Tiểu tử này thật nhanh! Nguyên Đan sơ kỳ! Điều này sao có thể!

Một Nhất tuyệt thiên tài kinh hô, bị Từ Huyền lấy thực lực tuyệt đối vượt qua.

Đuổi kịp và vượt qua! Tiếp tục!

Lúc này, Từ Huyền liên tục vượt qua hai thiên tài, đã tiến tới thứ sau.

– Thật nhanh! Từ Huyền này đã là nhanh nhất toàn trường.

Bầu trời Thiên Cảnh Kiều, một vị kim bào thủ lĩnh kinh hô.

Trong phạm vi tầm nhìn, Từ Huyền ở trong cầu thang thứ ba đứng đầu đi trước.

Đuổi kịp và vượt qua!

Từ Huyền chỉ dùng công phu vài lần hô hấp, vượt qua một đối thủ cuối cùng ở cầu thang thứ ba.

Lúc này ở trong cầu thang thứ ba, hắn đã vượt lên đứng đầu rất xa.

Cầu thang thứ hai, Vô Không Minh đã thông quan.

Hiện tại tiêu điểm chúng mục, là cầu thang thứ hai và cầu thang thứ ba.

Thế nhưng, cầu thang thứ ba và cầu thang thứ hai, kém quá xa chênh lệch chừng mười trượng.

Cự ly mười trượng.

Chịu sương mù dày đặc ảnh hưởng, phạm vi nhìn của Từ Huyền căn bản nhìn không thấy những người ở phía trước kia.

Lấy cảnh giới của hắn tăng nhiều thị lực, chỉ có thể nhìn được đến khoảng năm trượng.

– Đáng tiếc a, thiên tài ở cầu thang thứ hai, chỉ còn cự ly mấy trượng.

Một vị kim bào thủ lĩnh hơi tiếc hận nói.

Tà Ương, Tử Ô, Mông Thủy còn cách đích đến chỉ còn lại có mấy trượng.

Ba người này đều là bất thế thiên tài của Tam Dương Cảnh đặt ở khảo hạch dĩ vãng, thậm chí là tồn tại vô địch.

Bọn họ cũng không biết, phía sau có một người đang từ từ kéo gần cự ly này.

Chín trượng…Tám trượng…Bảy trượng…Sáu trượng…

Từ Huyền cách cầu thang thứ hai càng ngày càng gần.

Nhưng đáng tiếc, khi hắn tiếp cận năm trượng, ba người Tà Ương đã cách đích đến còn lại có khoảng cách nửa trượng.

Từ Huyền mơ hồ thấy được thân ảnh ba người Mông Thủy, cũng thấy đích đến.

Tháp tháp tháp!

Tốc độ của Từ Huyền tăng vọt, năm trượng…bốn trượng…ba trượng…

Cự ly ba trượng đủ để bị ba người Tà Ương cảm thụ được.

Thế nhưng, Từ Huyền đi được hai trượng, lấy thiên phú kinh thế của bọn họ không có khả năng ngay cả nửa trượng cũng không đi qua.

– Rốt cục thông quan!

Tà Ương và Tử Ô buông ra một hơi thở dài.

Tại thời khắc mấu chốt cuối cùng, bọn họ bảo trụ ưu thế, lấy thắng được Mông Thủy thành tích một hai thước, đạt được thứ hai và thứ ba.

– Dĩ nhiên không có tiến vào trước ba!

Trong lòng Mông Thủy mơ hồ không cam lòng.

Luận tuổi tác, Mông Thủy so với Tà Ương và Tử Ô nhỏ hơn một hai mươi tuổi, cũng là vừa mới đi vào hậu kỳ không lâu sau.

Lại thêm tâm cầu thắng của hắn quá mạnh mẽ, trong quá trình thông quan. Ngược lại bất lợi, mặc dù từng một lần tiến tới trước ba, lại tại cuối cùng thất bại,

Bá!

Thông qua Thiên Cảnh Kiều, tam đại thiên tài thoáng cái trở lại trước đại điện.

Trong đại điện.

Vô Không Minh chắp tay mà đứng, không nói được lời nào.

– Vô Không Minh này thật sự là biến thái!

Tam đại thiên tài đều cảm thấy vô lực.

Bất quá, kế tiếp, ba người lại có hứng thú cùng đợi.

– Trừ bốn người chúng ta, người thứ năm sẽ là ai đây?

Tà Ương hơi nghiền ngẫm nói.

– Những người khác sợ rằng bị chúng ta bỏ qua cự ly gần mười trượng.

Tử Ô thản nhiên nói.

Mông Thủy cũng gật đầu, người thứ năm sẽ không xuất hiện quá nhanh.

Đang lúc mấy người suy đoán.

Bá!

Một thanh niên lộ vẻ lực lưỡng cao ngất, hiện thân trong đại điện.

Thật nhanh!

Mấy đại thiên tài, trong lòng giật mình.

Hầu như chỉ sau bọn họ mấy lần hô hấp đã có người thông quan.

Mà khi bọn hắn thấy rõ dung mạo người nọ, sắc mặt đều là biến đổi:

– Từ Huyền!

Mông Thủy không kìm được nói ra, trong mặt hiện lên một phần kinh hãi.

– Là ngươi…

Ánh mắt Tà Ương ngưng lại, sắc mặt có chút khó khăn.

Từ Huyền là mục tiêu của hắn muốn giết.

– Tiểu tử này chính là tu vi Nguyên Đan sơ kỳ, tốc độ không ngờ lại nhanh như vậy!

Trong mắt Tử Ô lưu lộ dị quang.

Trong đại điện, chỉ có Vô Không Minh đạm mạc không nói.

Cùng lúc đó.

Phía trên Thiên Cảnh Kiều, mấy bất hủ cũng sợ hãi than không ngớt.

– Nếu như Thiên Cảnh Kiều lại kéo dài thêm mười trượng, Từ Huyền hoàn toàn có thể tiến vào trước ba.

Một vị kim bào thủ lĩnh nói.

– Không phải có khả năng, mà là tuyệt đối có thể!

Đoạn trưởng lão áo bào trắng trong mắt tinh quang chợt lóe:

– Từ Huyền cuối cùng bạo phát tốc độ là tiếp cận Vô Không Minh nhất trong toàn bộ đám thiên tài.

Cửa thứ nhất Thiên Cảnh Kiều khảo hạch vẫn như trước đang tiếp tục tiến hành.

– Thời gian một ngày, không thể thông qua Thiên Cảnh Kiều đều phải bị đấu loại, mất đi tư cách.

Thanh âm thần uy hùng hồng, hướng cả Thiên Cảnh Kiều vang lên.

– Thời gina một ngày, đại bộ phận thiên tài hẳn là đều có thể thông quan. Coi như là tương đối chậm, cũng có thể trai qua một phen ma luyện đề thăng.

Đoạn trưởng lão áo bào trắng thấp giọng nói.

Trên thực tế, trong một nén nhang đại bộ phận thiên tài đều thành công thông quan.

Còn lại một ít thiên tài rơi vào trong ảo cảnh và lực lượng ngoại giới giãy dụa đối kháng.

Ngoại vi phù không đảo, gần khảo hạch đại điện.

Bá!

Một kim bào thủ lĩnh, thiểm điện bay vút tới.

– Trì sư huynh, tình huống sao rồi?

Thanh sam Thái Thượng trưởng lão, hơi khẩn trương nói.

– Ha hả, Vệ sư đệ, lần này Thất Hiền Các ngươi cũng không tệ lắm, năm tên thiên tài, ở trong một nén nhang đều thành công thông quan.

Kim bào thủ lĩnh họ Trì mặt mang tiếu ý nói.

– Đều đẫ thông qua?

Thanh sam Thái Thượng trưởng lão, cũng không ngoài ý muốn, lộ vẻ cấp thiết nói:

– Xin hỏi Trì sư huynh, bài danh cụ thể là tình huống gì? Mông Thủy xếp thứ mấy? Còn có Tuyền Chu…

Hiển nhiên, thanh sam Thái Thượng trưởng lão quan tâm nhất, mong chờ nhất là Mông Thủy, thứ nhì mới là Tuyền Chu.

Về phần ba người khác, hắn cũng không coi trọng.

Kim bào thủ lĩnh họ Trì, hơi kinh ngạc nói:

– Mông Thủy phát huy có chút nóng vội, cùng trước ba chỉ cách có nửa tuyến, xếp ở đệ tứ. Về phần Tuyền Chu phát huy bình thường, nhưng lần này thiên tài nhiều lắm, bài danh mười một.