Chương 312: Có Chút Thu Hoạch

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Từ Huyền cũng không khỏi cảm khái, một hậu bối quen biết kiếp trước cũng đạt đến cấp bậc thủy tổ khai tông lập phái rồi.

Bất quá, đối với hắn mà nói, kiếp trước chỉ là một số trí nhớ bảo tàng, hoặc là một hồi hoàng lương chi mộng thôi.

Thứ hắn muốn làm chính là có được nhân sinh thực sự ở kiếp này.

Việc cấp bách hiện giờ là Từ Huyền muốn hấp thu thể ngộ nội dung bên trong miếng tâm đắc ngọc giản mà Thiên Cơ tử tặng cho kiếp trước.

Trong cung điện dưới mặt đất.

Yên Mi đứng ở bên cạnh Từ Huyền, hắn đã nhắm mắt cả nửa ngày rồi mà vẫn không nhúc nhích.

Trăm vạn khôi lỗi binh, cự thần binh đến từ cung điện, và cả khí tức cường đại đến từ Thiên Cơ lệnh, khiến Yên Mi về mặt tinh thần phải nhận lấy áp bách lớn lao, thân thể mềm mại cơ hồ như nhũn ra.

Nhưng nàng vẫn như trước cắn răng kiên trì, đôi mắt sáng khi thì đảo qua thiếu niên anh tuấn đứng bên cạnh, thần sắc phức tạp, ngẫu nhiên lại thoáng hiện một tia nhu tình.

Hô!

Rốt cục, Từ Huyền mở to mắt, phu ra một ngụm trọc khí, trên mặt lộ ra vài tia hiểu ra, dùng ánh mắt hoàn toàn mới dò xét vô số binh giới và khôi lỗi trong cung điện, trên thực tế là khi nhìn chằm chằm vào Thiên Cơ lệnh kia thì trong mắt hắn lóe ra vẻ cực nóng.

Một khi có thể được Thiên Cơ lệnh thì có thể khống chế trăm vạn khôi lỗi, đi diệt Đông Phương gia, thậm chí toàn bộ Côn Vân Quốc cũng không thành vấn đề.

Bất quá, quan sát thật lâu, Từ Huyền vẫn lắc đầu, có chút tiếc nuối:

– Trăm vạn binh khôi lỗi này kì thực hợp thành một cơ quan cấm chế khổng lồ, cho dù có thể hiểu thấu cơ quan cấm chế ở đây, nhưng dùng cấp độ thoát phàm tam giai mà muốn đi đến Thiên Cơ lệnh ở sâu trong hạch tâm thì quả thật là hi vọng xa vời.

Yên Mi nghe xong, trong mắt dị quang chớp động:

– Cách nhìn của Từ đạo hữu và Yên Mi nhất trí, trong lộ tuyến đi thông đến Thiên Cơ lệnh có vô số binh khôi lỗi, coi như Bất Hủ Kim Đan trong truyền thuyết xông vào cũng rất khó thành công. Trừ phi tham ngộ phá được hầu hết các cơ quan cấm chế ở đây, và đã bước vào cấp độ đan đạo tam cảnh thì mới được.

Nàng hết sức tò mò, thiếu niên trước mặt này sao lại đột nhiên có thể giải thích được như vậy chứ.

Từ Huyền cũng không đủ thời gian đi tìm hiểu trí nhớ tương quan ở kiếp trước, cũng không có tu vị đan đạo tam cảnh, vậy nên đối với Thiên Cơ lệnh đứng đầu trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo kia, tạm thời đã mất đi nhiệt tình.

Đã như vầy, hắn chỉ đành phải chuyển ánh mắt đến các binh giới và khôi lỗi kia thôi.

Đông đảo khôi lỗi ở đây tạo thành cơ quan cấm chế khổng lồ, có vài khôi lỗi nhất định sẽ chủ động công kích, có vài cái thì cần phải có điều kiện, còn có bộ phận, cơ hồ như là vật chết vậy.

Bá!

Áo choàng Ám Dạ sau lưng Từ Huyên run lên, lặng yên tiềm hành đi qua.

Nhưng khi tiếp cận đến khu vực hai mươi trượng thì một bộ phận khôi lỗi ở phía trước bỗng xèo… xèo nhúc nhích một chút, trong mắt tỏa ra ánh sáng màu lam, quét nhìn bốn phía.

Thẳng đến khi Từ Huyền tiếp cận mười trượng thì mấy cái khôi lỗi phát hiện ra hắn, híz-khà-zzz kêu một tiếng, lập tức đánh tới.

Từ Huyền nhanh chóng rút lui khỏi, nhưng vẫn dẫn theo nắm sáu đầu khôi lỗi.

Cũng may là khôi lỗi ở ngoại vi tu vị đều chỉ ở cấp độ luyện thần kỳ cả, Từ Huyền ở phía trước ngạnh kháng đánh nhau, Yên Mi ở phía sau dùng tiên pháp viện trợ, rất nhanh liền giải quyết hết.

Giết chết những khôi lỗi này, Từ Huyền lại nhận được vài khối hồn tinh.

– Ha ha, số lượng hồn tinh không đủ, giết nhiều một ít, có thể giữ lại dự trư nha.

Tiếng mỉm cười của tàn hồn kiếp trước truyền đến.

Từ Huyền im lặng một hồi, dứt khoát ở lại trong cung điện dưới mặt đất, chuyên môn hấp dẫn và đánh chết khôi lỗi.

Thần cảm của Từ Huyền đối với khoảng cách mà khôi lỗi xuất kích có trực giác rất nhạy cảm, lại thêm vào sự hiểu rõ sơ bộ đối với cơ quan cấm chế nên mỗi lần chỉ hấp dẫn một số ít khôi lỗi thôi.

Nửa ngày thời gian, đánh chết gần trăm khôi lỗi, Từ Huyền đạt được đại lượng hồn tinh, trong lúc đó cũng điều tức nghỉ ngơi qua hai lần.

– Từ đạo hữu, ngươi thăm dò cơ quan cấm chế trong cung điện này sao?

Yên Mi tò mò hỏi, trợ giúp Từ Huyền giết khôi lỗi, nàng cũng nhận được không ít tinh thể màu trắng, thu hoạch không nhỏ.

– Thiên Cơ lệnh, không dám hy vọng xa vời, bất quá nếu muốn lấy tới mấy cỗ khôi lỗi thì không phải là vấn đề lớn.

Từ Huyền cười mỉm mà nói.

Kế tiếp một lần, Từ Huyền thu liễm khí tức, dưới sự trợ giúp của ào choàng Ám Dạ, hắn dẫm lên lộ tuyến đặc thù chậm rãi bước đến đại quân khôi lỗi.

Kỳ quái chính là, lần này sau khi tiếp cận khu vực mười trượng, khôi lỗi ở chỗ đó lại không có phản ứng.

Thứ nhất là do Từ Huyền đánh chết rất nhiều khôi lỗi chủ động công kích, thứ hai là sau nhiều lần nếm thử, hắn đối với cơ quan cấm chế ở nơi này đã hơi có lĩnh ngộ, tránh khỏi được rất nhiều điều kiện xúc động cơ quan.

Rốt cục, khi đến khu vực năm trượng thì một hai con khôi lỗi ở phía trước không hiểu nhoáng một cái, trong mắt lập lòe ánh sáng màu lam.

Từ Huyền tâm thần rùng mình, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hắn rất rõ, một khi hai cổ khôi lỗi kia bị xúc động, sẽ tác động đến mấy chục khôi lỗi ở phụ cận, từ đó sẽ mang đến cho hai người nguy cơ rất lớn.

Lại nói tiếp hắn chỉ mới lục lọi được chút da lông cấm chế ở đây thôi.

Cũng may, Từ Huyền kịp thời phanh lại, hít sâu một hơi, từ trong túi trữ vật lấy ra một sợi tơ màu bạc rất dài.

Sợi tơ màu bạc này là chiến lợi phẩm từ cuộc chiến Hoàng Long, chất liệu có thể so với Linh Khí, cực kỳ mềm dẻo.

Vèo!

Sợi tơ màu bạc kia phá không mà ra, quấn lấy hai chân một đầu thiết giáp khôi lỗi.

Thiết giáp khôi lỗi kia là một loại thị vệ hình người, một tay nắm tấm chắn đồng đỏ, tay con lại nắm một cự kiếm bằng huyền thiết, xem chừng có tu vị đã ngoài luyện thần thất bát trọng rồi.

Một cổ khôi lỗi như thế chí ít cũng nặng hai ba ngàn cân, nhưng cánh tay Từ Huyền run lên liền lăng không tóm quan.

Yên Mi cách đó không xa thấy mà ngây người, không phải vì lực lượng của Từ Huyền, mà là cổ khôi lỗi bị túm tới kia giống như là tử vật vậy, không động đậy chút nào cả.

Phải biết là thiết giáp khôi lỗi kia có được thực lực đã ngoài luyện thần thất bát trọng, mà lực phòng ngự lại cường hoành, chính thức đánh nhau thì Từ Huyền cũng khó mà kham nổi.

Sau khi đắc thủ thành công hắn liền thu khôi lỗi kia vào trong ký ức tinh hải, Từ Huyền mừng thầm.

Bắt chước làm theo, hắn phương pháp giống vậy để lấy con khôi lỗi thứ hai, thực lực cũng tương đương với con lúc trước.

Rồi sau đó, Từ Huyền lại quan sát một lát, thậm chí lui về thăm dò một hai, không tìm được cổ khôi lỗi nào như thế nữa để xuất thủ, có vài khôi lỗi là sẽ chủ động công kích, hoặc là xúc động cấm chế, không thể ra tay được.

Thấy vậy, Từ Huyền lại nghĩ cách lấy tới năm sáu đầu khôi lỗi thực lực hơi kém, hai cỗ phi trùng bốn cánh, hai cỗ Tri Chu màu ti ms, hai thị vệ hình người.

Phi trùng nhỏ nhất cũng dài bảy tám xích, có thể bay lượn trên không trung, tốc độ rất nhanh. Tri Chu kia sẽ thi triển tiên pháp, nhổ ra tia lưới đặc thù trói địch nhân lại. Hai thị vệ hình người thì cùng loại với lúc trước, nhưng không có tấm chắn, thực lực chỉ tương đương với luyện thần tứ ngũ trọng thôi.

Khi Từ Huyền thắng lợi trở về thì Yên Mi không ngừng hâm mộ, Từ Huyền cũng dứt khoát giúp nàng đoạt hai ba con khôi lỗi hình thái khác nhau, nhưng thực lực đều không được cao lắm.

Ngay cả như vậy, Yên Mi cũng vô cùng mừng rỡ, yêu thích không buông tay. Nhiều thêm mấy cỗ khôi lỗi bên người, tương đương với có thêm một tấm bùa hộ mệnh, tăng thêm vài phần tiền vốn sinh tồn rồi.

– Những mảnh vỡ khôi lỗi kia đều là tài liệu hiếm có cả.

Tàn hồn kiếp trước nhắc nhở.

Từ Huyền gật đầu, thu nhập tất cả vào ký ức tinh hải.

So sánh ra mà nói, không gian bên trong ký ức tinh hải này càng rộng lớn hơn nhiều.

Yên Mi có chút trợn mắt há hốc mồm, Từ Huyền từ nơi nào có được đạo cụ trữ vật lớn như vậy chứ, ngay cả túi trữ vật của cô ta chỉ tương đương với bốn năm gian phòng phòng đã là hiếm thấy rồi, nhưng nếu so sánh với Từ Huyền thì tựa hồ căn bản không đủ nhìn thì phải.

Trong nửa ngày kế tiếp, Từ Huyền và Yên Mi bắt đầu luyện hóa cơ giới khôi lỗi.

Từ Huyền có bổn mạng Viêm Hỏa nơi tay, nhẹ nhõm luyện hóa hai cỗ thiết giáp thị vệ thực lực mạnh nhất, đây chính là tay chân kiêm bảo tiêu tương đương với hai luyện thần thất bát trọng rồi.

Những khôi lỗi này, nơi hạch tâm có một nguồn năng lượng hình cầu màu trắng, lỗ khảm sau lưng còn có thể khảm nạm linh thạch, có thể tiếp tục cung ứng linh khí, thúc dục trận pháp hạch tâm trên hình cầu màu trắng.