Chương 724: Thực Lực Của Mông Thủy. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Vương triều Tu Giới, diện tích quốc thổ của nó chí ít là gấp hơn trăm lần Tinh Phong Quốc, trình độ phồn vinh cũng vượt qua Từ Huyền tưởng tượng.

Linh thành ở đây, quy mô nhỏ nhất cũng bằng được cấp bậc trọng thành của Tinh Phong Quốc.

Trong lúc phi hành, Tu Giả lui tới, tần suất Đan Đạo cường giả xuất hiện rất cao.

Bởi Phi hành ưu việt, thổ địa dồi dào, các loại tài nguyên hội tụ tại vương triều vô luận chất lượng, đẳng cấp, số lượng, đều viễn siêu biên hoang chi địa.

Từ Huyền tiến nhập trọng địa vương triều, tìm kiếm một ít nơi giao dịch đẳng cấp cao, có lúc còn tiến nhập đấu giá hội, mua một ít linh tài quý trọng.

– Chí ít nếu như tứ phẩm cao đẳng và đỉnh cấp linh tài. Linh đan, đặc biệt thổ, hỏa lưỡng thuộc tính đối với ta rất có ích lợi.

Từ Huyền xác định phạm vi mục tiêu.

Chỉ là tứ phẩm linh tài và linh đan, mặc dù tại Trung Bộ Thánh Địa cũng ít thấy hơn, càng đừng nói đến tứ phẩm đỉnh cấp.

Chớp mắt đã qua ba bốn tháng.

Từ Huyền bôn ba vài vương triều, hơn mười đại hình quốc gia rốt cục cũng có thu hoạch.

– Tứ phẩm linh tài, tổng cộng kiếm được hai ba mươi loại, trong có hai ba dạng đã đạt được tứ phẩm đỉnh cấp; tứ phẩm linh đan cũng kiếm được bốn năm viên, đáng tiếc không có đỉnh cấp.

Từ Huyền thống kê thu hoạch một chút.

Dưới so sánh, tứ phẩm linh tài kiếm được một ít.

Mà tứ phẩm linh đan khó khăn muốn lớn hơn nhiều. Dù sao tứ phẩm linh đan, cần rất nhiều tam phẩm, tứ phẩm tài liệu luyện chế, vả lại chỉ có luyện đan sư Đại Sư Cấp mới có thể luyện chế được.

Trong lúc này, Từ Huyền ngoại thu mua tứ phẩm linh tài và linh đan, cũng bán ra một ít tài liệu quý hiếm trong Thiên Ky Cổ Thành, đổi lấy linh thạch.

Ngoài ra, trang thứ năm Thiên Giới Thư, luyện chế Khôi Lỗi cấp Kim Đan cần tài liệu Từ Huyền cũng có lưu ý, cũng gom góp được một ít.

Thời gian ba bốn tháng, có những thu hoạch này, Từ Huyền căn bản đã thỏa mãn rồi.

Chỉnh đốn một phen, Từ Huyền lại liên tục sử dụng truyện tống trận, thuận lợi trở về Thất Hiền Các.

Thất Hiền Sơn, Trì Thiên Phong.

Từ Huyền vừa mới trở về, đã nhận được một tin tức.

– Hồi bẩm trưởng lão, xác thực việc này… Mông Thủy kia được bản tông Thái Thượng trưởng lão thu làm đệ tử chân truyền.

Vân Dược cung kính nói.

Thái Thượng trưởng lão!

Từ Huyền ở lại Thất Hiền Sơn thời gian dài như vậy, đối với một ít đại nhân vật cao tầng trong tông phái cũng có chút hiểu biết.

Trong đó, Thái Thượng trưởng lão là bối phận cao nhất, thân phận thần bí nhất tồn tại.

– Nghe đồn, bản tông Thái Thượng trưởng lão chính là bất hủ Kim Đan danh chấn Tam Dương. Mông Thủy kia thực sự là cơ duyên vô hạn, có thể bái làm môn hạ Thái Thượng trưởng lão.

Vân Dược vẻ mặt ước ao nói.

Làm siêu cấp đại phái truyền thừa rất lâu, Thất Hiền Các cũng có bất hủ Kim Đan tọa trấn, cũng không ngoài dự liệu của Từ Huyền.

Đối với kỳ ngộ của Mông Thủy, Từ Huyền cũng không ước ao.

Trong Ký Ức Tinh Hải có vô hạn ký ức học thức và cảm ngộ, càng có tàn hồn kiếp trước chỉ điểm, so với danh sư gì đó đều phải hữu dụng hơn.

Sau khi trở lại, Từ Huyền lập tức bế quan.

Đề thăng tu vi, đây là chuyên bức thiết nhất trước mắt của Từ Huyền.

Dưới một lòng tu luyện, thời gian trôi qua rất nhanh.

Chớp mắt một cái đã gần hai năm thời gian trôi qua.

Tu vi của Từ Huyền đề thăng tới Nguyên Đan sơ kỳ đỉnh phong, cách Nguyên Đan trung kỳ cũng không còn xa.

So sánh với hai năm trước, tu vi, khí lực, thần thông của hắn đều có chỗ đề thăng.

Dựa theo suy nghĩ của Từ Huyền, tự nhiên muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, tu luyện đến Nguyên Đan trung kỳ.

Thế nhưng một ngày này, Từ Huyền lại xuất quan.

– Còn kém một bước, bước vào Nguyên Đan trung kỳ, lập tức có thể ngạo thị dưới bất hủ Kim Đan.

Từ Huyền thở dài một hơi, phải tạm thời dừng lại.

Ngược lại cũng không phải hắn không muốn tiếp tục trùng kích, dù sao chỉ cần lại tu luyện một hai năm, là có thể tấn chức Nguyên Đan trung kỳ.

Trì Thiên Phong, trong đại điện phủ đệ, đã đến một vị quý khách.

Hai vị chấp sự trên Linh Phong, Vân Dược và Phương Huyên đều là run rẩy.

– Từ Huyền, bản trưởng lão đặc biệt đến thông báo, tiếp qua mấy tháng nữa, bao gồm ngươi ở bên trong mấy tuổi trẻ tài tuấn, sẽ đại biểu Thất Hiền Các đi đến Tam Dương Cảnh siêu nhiên vô thượng Thiên Đô Thánh Cảnh.

Người nói là một hồng bào chấp pháp trưởng lão.

Người tới chính là sư tôn của Tuyền Chu, Đông trưởng lão.

– Thiên Đô Thánh Cảnh? Nhanh như vậy?

Từ Huyền thoáng lộ vẻ ngạc nhiên, cảm giác ở trong tu luyện thời gian trôi qua quá nhanh.

Đương nhiên, đối mặt với Đông trưởng lão cấp bậc bán bộ Kim Đan, Từ Huyền không dám chậm trễ:

– Chính là việc nhỏ, nào dám làm phiền Đông trưởng lão tự mình qua đây thông báo.

– Thiên Đô Thánh Cảnh xuất thế, đây không thể nói là việc nhỏ được, liên quan đến mệnh vận của cả Trung Bộ địa vực trong tương lai. Huống hồ, lần này tình huống thánh cảnh xuất thế cùng với dĩ vãng khác nhau.

Đông trưởng lão sắc mặt đạm mạc, chuyện đột nhiên vừa chuyển:

– Từ Huyền, lần này qua đây, cũng thuận tiện nói cho ngươi hai tin tức: Một tin tức xấu, một tin tức tốt. Ngươi muốn nghe tin tức nào trước?

Một tin tức xấu, một tin tức tốt?

Từ Huyền không khỏi ngẩn ra, đáp:

– Trước hết nghe tin tức xấu.

– Tin tức xấu chỉ là tình huống bất lợi đối với ngươi. Đồ nhi Tuyền Chu của ta hai tháng gần đây vừa mới đột phá Nguyên Đan hậu kỳ.

Đông trưởng lão ánh mắt chợt lóe, tự tiếu phi tiếu nói.

– Tuyền Chu, Nguyên Đan hậu kỳ?

Từ Huyền hơi bị động dung.

Hắn tự nhiên rõ ràng, đạt được Nguyên Đan Kỳ tầng thứ này, mỗi một cảnh giới nhỏ đột phá là gian nan ra sao.

Hơn nữa, sau khi tấn chức Nguyên Đan hậu kỳ, chính là giai đoạn trình tự Nguyên Đan đại thành, thực lực tuyệt đối là tăng vọt.

Đối mặt với Tuyền Chu thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ bực này, Từ Huyền nếu như không sử dụng các loại con bài chưa lật như là Ngân Từ Nguyên Châu, Phương Ấn Sơn đều không dễ dàng thủ thắng.

– Như vậy tin tức tốt là gì?

Từ Huyền vẫn như trước không chút gợn sóng, sợ hãi.

Hắn biểu hiện ra khiến Đông trưởng lão kinh ngạc: Tuyền Chu tấn chức Nguyên Đan hậu kỳ, Từ Huyền này sẽ không sợ danh ngạch của chính mình đã bị uy hiếp sao?

Như vậy, cũng chỉ có hai loại tình huống: thứ nhất, Từ Huyền lòng tự tin bành trướng, cuồng vọng đến không sợ hãi thiên tài Nguyên Đan hậu kỳ; thứ hai, thực lực bản thân Từ Huyền ẩn dấu càng sâu hơn.

– Tin tức tốt là, lần này thánh cảnh mở ra, tình huống cùng dĩ vãng khác nhau. Thất Hiền Các ta đạt được năm danh ngạch, đây hầu như là chuyện trước đây chưa từng gặp. Do đó ngươi không cần lo lắng danh ngạch đã bị uy hiếp.

Đông trưởng lão ngữ khí ôn hòa, nói xong lời cuối cùng, khóe miệng hơi mang theo một tia hài hước.

Năm danh ngạch… Thì ra là thế!

Từ Huyền cuối cùng cũng minh bạch là chuyện gì xảy ra, cảm tình Đông trưởng lão này là thành tâm nghĩ tới đây để hù dọa trêu chọc mình.

Chỉ tiếc, nội tâm Từ Huyền căn bản là không úy kỵ.

– Nhớ kỹ, hai tháng sau sẽ xuất phát.

Đông trưởng lão cường điệu một câu, phi thân rời khỏi Trì Thiên Phong.