Chương 333: Ngũ Tạng Ngũ Hành

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Những áo nghĩa này, rõ ràng liên quan đến tư tưởng Tiên tu ngũ hành.

Ngũ hành nguyên tại Thiên địa chính là khung xương của Thiên địa vạn vật. Dựa theo ý tứ kiếp trước, không chỉ mở ra 365 ẩn mạch mà còn phải đả thông ngũ hành nhân thể.

Nhưng vấn đề là, thể chất mỗi người đều có thuộc tính tương ứng, ví dụ như Từ Huyền là hỏa thuộc tính.

Thuộc tính này là thuộc tính thiên hướng của nhân thể, cùng linh căn không có liên hệ trực tiếp.

– Đại bộ phận người đều có một loại thuộc tính thiên hướng, tối đa ta chỉ có thể chủ hỏa, muốn mở nhân thể ngũ hành, điều này sao có thể?

Từ Huyền mang theo nghi hoặc, tiếp tục tham ngộ hấp thu.

– Thế gian có Ngũ hành tương khắc, đồng dạng cũng có ngũ hành tương sinh. Như thế mới có thể duy trì lực lượng thiên địa sinh sinh bất tức. Ngũ hành tương sinh: Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim. Đây chính là mấu chốt đả thông thể nội ngũ hành, nếu như có thể làm được điểm này thì thể tu thông mạch sẽ đạt tới một cấp độ chưa từng có người nào làm được.

Từ Huyền cảm nhận đến đây, hai mắt liền tỏa sáng.

Ngũ hành tinh diệu bao la như thế, đã có thể tương khắc, cũng có thể tương sinh!

Như thế nào khiến ngũ hành tương sinh, đây chính là điều cực kỳ thâm ảo, tiếp cận với đồ vật bản chất thế giới, dù mạnh như tiên tu tông sư cũng chưa chắc có thể phân tích.

Nhưng trí nhớ trong kiếp trước, vậy mà cấp ra bí quyết cùng áo nghĩa ngũ hành tương sinh.

Làm thế nào để khiến bí quyết cùng áo nghĩa ngũ hành tương sinh trở nên hữu ích, thiết thực trong thể tu ngũ hành từng người, đây chính là vấn đề Từ Huyền muốn vượt qua.

Từ Huyền thể ngộ những nội dung này, kích tình bành trường, trong lòng ẩn ẩn run rẩy, đây tuyệt đối là một ý muốn nghịch thiên. Khiến thông mạch ẩn thông ẩn mạch nhân thể, tiến thêm một bước mở ra cùng quán thông nhân thể ngũ hành. Đến lúc đó lực lượng sẽ tăng lên đến cấp bậc nào? Đến lúc đó thể tu sẽ chính thức trở thành sinh linh cường hoành sánh cùng thiên địa, tay hái nhật nguyệt, khí thôn sơn hà, đều không còn là thần thoại.

Những điều trong trí nhớ kia, Từ Huyền trọn vẹn hấp thu ba ngày ba đêm.

Cho đến một thời khắc, Từ Huyền mở to mắt, trên mặt hiện ra một tia mệt mỏi.

Nhưng con ngươi hắn lại lóe ra vẻ hưng phấn kích động, đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một cỗ nguyên lực màu hồng nóng bỏng màu hồng hiển hiện.

Đây chính là hỏa nguyên lực giờ phút này hắn nắm giữ.

Dựa theo áo nghĩa thông mạch, Từ Huyền mượn cỗ lực lượng này khai thông nhân thể ẩn mạch, thậm chí kích phát cỗ thần thông Hỏa ứng đối với Tim trong ngũ tạng.

– Tâm thôi động huyết dịch vận hành tim, sở hữu tại hỏa.

Từ Huyền ngồi khoanh chân.

Ngưng tụ hỏa nguyên lực tại trung tâm trái tim, đây chính là đầu mối then chốt lực lượng.

Cùng lúc đó, hắn cảm giác được trái tim ấm áp lên, cũng có chút đau nhức. Cho dù thân là Viễn cổ thể tu thì trái tim hắn vẫn là nơi tương đối yếu ớt.

Từ Huyền thả chậm tốc độ, hỏa nguyên lực bắt đầu trong trái tim, dùng lộ tuyến kỳ dị cổ quái vận hành trong cốt nhục.

Ẩn mạch tuyệt không phải huyệt vị hòa khí trong nhân thể, cái này chính là chìa khóa mở ra cấm khu nhân thể kia.

Theo thời gian trôi qua, bộ vị trái tim ở ngực Từ Huyền ẩn ẩn hiện ra ánh sáng màu đỏ, theo hoa văn thâm ảo huyền bí mạch lạc nhân thể hiện lên một tia hào quang đỏ, lưu chuyển vận hành trong thân thể.

Vận hành đến một giai đoạn nào đó, tia hồng mang giống như sợi tơ kia cứng lại không hiểu, phảng phất như gặp phải cửa khẩu nào đó.

Từ Huyền biết rõ, cái này tất nhiên là đích đến trong nhân thể.

Ánh mắt của hắn kiên nghị, khí huyết di động ngưng tụ lại trong thân thể. Từ trung tâm trái tim bắt đầu tán ra một cỗ tình cảm ấm áp.

Giằng co như thế cả buổi, hồng mang giống như sợi tơ kia đột nhiên quán thông.

– Oanh!

Từ Huyền chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân chấn động, vô số lỗ chân lông trên thân thổ còn bài xuất những tạp chất.

Mở to mắt, con mắt như điện quang, khí như bôn lôi, giác quan kéo lên bên trên. Khiến mật thất âm u dưới đất trở nên sáng như ban ngày.

Mở ra thông mạch thứ nhất, Từ Huyền cảm giác thân thể cùng huyết mạch biến hóa, cường độ nguyên lực từ Luyện thần tứ trọng tăng lên đến đỉnh phong.

Mà cái này chính là biến hóa do thân thể mở ra.

Đả thông ẩn mạch, phảng phất như bước vào cấm khu chi môn nào đó. Từ Huyền ẩn ẩn cảm giác được rất nhiều phương diện có biến hóa, thậm chí còn có chút lực lượng nguyên thủy bản năng đang dần dần thức tỉnh lại, hoặc là còn chưa khai quật đến.

Loại thông mạch pháp môn này. Đối với Từ Huyền mà nói thì độ khó không lớn, chủ yếu là dựa vào nghị lực bản thân.

Nhưng dưới suy nghĩ của kiếp trước, Từ Huyền không chỉ muốn đả thông ẩn mạch nhân thể, bước vào Cấm khu chi môn mà còn muốn đả thông ngũ hành trong nhân thể. Như vậy mới có thể sinh sinh bất tức, biến hóa vô cùng, kích phát lực lượng vô tận vô hạn.

Chỉ là một thuộc tính thể tu đơn giản, cùng quán thông với ngũ hành thể tu, đây tuyệt đối không thể so sánh dễ dàng.

– Hô…

Từ Huyền thở dài ra một hơi, thể ngộ ngũ tạng ngũ hành ứng đối kiếp trước cùng với áo nghĩa ngũ hành tương sinh tương khắc.

Rất nhanh, một bộ phận ẩn mạch đả thông kia đã tinh luyện hỏa nguyên lực trong đó, bắt đầu chậm rãi thu nạp, ngưng tụ về trung tâm trái tim.

Từ Huyền hết sức cẩn thận, khiến hỏa nguyên lực càng trở nên dịu dàng ngoan ngoãn hội tụ ở trái tim. Chảy ra một tia diễm lưu tinh túy thật nhỏ, rèn luyện rót vào trong trái tim.

Trái tim ứng đối với Hỏa, Từ Huyền muốn bước ra bước chủ Hỏa đầu tiên, như thế mới có thể hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy,… Một khi thành công bước ra một bước này, thông mạch sẽ khai phát tiềm năng cùng thần lực vô hạn, đi đến con đường chưa từng có ai.

Lúc Từ Huyền cẩn thận nếm thử, cũng không ngừng thể ngộ áo nghĩa kiếp trước, cát thuyền vẫn còn đang chậm rãi di chuyển.

Ước chừng rời khỏi Di Lạc Cổ Thành được khoảng nửa tháng, phía trước lại xuất hiện cát bụi phong bạo một lần nữa.

Cát thuyền bắt đầu xuyên thẳng qua lòng đất.

– Ầm ầm… Rầm rầm rầm…

Đột nhiên, cát thuyền lắc lư kịch liệt, cứng lại trong cát bụi, phảng phất như gặp phải công kích nào đó.

– Chuyện gì xảy ra?

Từ Huyền nhíu mày, rời khỏi trạng thái tu luyện tham ngộ.

– Rầm rầm rầm!

Ngay lúc này, cát thuyền vẫn như đang chịu phải công kích nào đó, tiếng vang như bạo vũ phong liệt không ngừng vang lên.

Muốn tạo thành quang cảnh như thế này, ít nhất phải có trên trăm tu giả công kích.

– Không tốt! Chúng ta gặp phải bầy sa trùng..

Uông Thủy mập mạp gào lên một tiếng, sắc mặt như tro tàn.

Từ Huyền triển khai giác quan, thần sắc kịch biến, chỉ thấy bốn phía cao thấp cát thuyền có mấy ngàn vạn sa trùng hội tụ. Nhỏ thì ước chừng cỡ bàn tay, lớn thì mấy trượng, có sa trùng dưới tầng cát, có sa trùng trên mặt đất, càng có chút ít nương theo sức gió phất phới giữa không trung.

Đặc biệt là sa trùng trong lòng đất, thậm chí có thể khiến cát thuyền càng lúc càng lún xuống sâu hơn.

– Bầy sa trùng…

Khuôn mặt Yên Mi tái nhợt đi, hiển nhiên nàng sợ đám quái vật này.

Trong lúc nhất thời, mấy người trong cát thuyền, ngoại trừ Từ Huyền ra thì đều lâm vào cảnh sợ hãi và tuyệt vọng.

– Rầm rầm rầm…

Bị ngàn vạn sa trùng công kích, trận pháp bốn phía cát thuyền đã ảm đạm vô quang.

Trong lúc mọi người kinh hoảng tuyệt vọng, thần sắc Từ Huyền trấn định, khó hiểu nói:

– Vì sao cát thuyền không đi, chẳng lẽ không thể thoát khỏi bầy sa trùng này?

– Những sa trùng này rất nhạy cảm với linh khí. Lúc gặm thức ăn thiên tài địa bảo thì linh khí trên cát thuyền bị hư hao. Hiện tại bọn chúng đang đợi chúng ta sa vào, bị hãm trong tầng cát.

Uông Thủy ai oán nói, gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.

– Tòa cát thuyền này đã không nhạy, chi bằng chúng ta dứt khoát ra ngoài, dù sao thì cũng không còn xa Thần hoang chi địa nữa.

Ánh mắt Từ Huyền chớp động, lộ ra vẻ kiên quyết.

– Khó, khó hơn lên trời!

Uông Thủy mập mạp lắc đầu:

– Những sa trùng này trời sinh có thể gặm thức ăn linh khí, hấp thu năng lượng cùng huyết dịch, là khắc tinh của phần lớn tu giả, trừ những người đạt tới cảnh giới Đan đạo, nếu không thì tuyệt đối khó mà phá vòng vây.