Chương 727: Thánh Cảnh. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dù sao đối thủ đó là nhất giới tối đỉnh tiêm thiên tài.

– Đã đến thời gian nên xuất phát.

Thái Thượng trưởng lão chậm rãi đứng dậy:

– Lần này thánh cảnh xuất thế cùng dĩ vãng khác nhau, trưởng lão sẽ tự mình đưa các ngươi đi.

Mấy người Tuyền Chu và Hoàng Phủ Lâm hơi lộ ra sắc mặt vui mừng, do Thái Thượng trưởng lão tự mình đái lĩnh, đây chính là cơ hội tốt cầu còn không được.

Cái này ý nghĩa, trong đường đi, bọn họ sẽ có cơ hội hướng nhất giới tối đỉnh phong Bất hủ Kim Đan thỉnh giáo.

Chỉ có Từ Huyền, sắc mặt đạm nhiên, đối với điều này cũng không động tâm.

Lúc đầu.

Thất Hiền Các năm đại thiên tài, theo cùng Thái Thượng trưởng lão xuất phát.

Hưu…

Mọi người ngồi ở trên lâu thuyền cực nhỏ, tốc độ phi hành cực nhanh, so với mấy người Từ Huyền đơn độc phi hành đều phải nhanh hơn không chỉ gấp đôi.

– Đại khái có hai tháng hành trình, trong lúc này, các ngươi có vấn đề gì có thể hướng ta thỉnh giáo.

Thái Thượng trưởng lão ngữ khí rất hiền hoà.

Hoàng Phủ Lâm, Tuyền Chu, Vũ Điệp ba người trong lòng mừng như điên.

Mông Thủy cũng thoáng mang vẻ vui mừng, mặc dù hắn là đệ tử chân truyền của bất hủ Kim Đan, nhưng thường ngày tu luyện chỉ là thỉnh thoảng đạt được đề tỉnh.

Như lúc này cơ hội chuyên môn hướng bất hủ Kim Đan thỉnh giáo thật là đáng quý.

– Bất quá Từ Huyền, ngươi là thể tu chi đạo, Tam Dương Cảnh mấy vạn năm qua không có thể tu tấn chức bất hủ Kim Đan. Bản trưởng lão thân là tiên tu, đối với ngươi tu hành cũng khó có chỉ điểm.

Thái Thượng trưởng lão nhàn nhạt liếc mắt nhìn Từ Huyền.

– Vãn bối minh bạch.

Trong lòng Từ Huyền thật ra cầu còn không được.

Đối với thỉnh giáo bất hủ Kim Đan, hắn cũng không động tâm.

Cho dù là thời gian hai tháng, Từ Huyền cũng phải nắm chặt tu luyện và tham ngộ.

Vì vậy trong thời gian hai tháng kế tiếp…

Thái Thượng trưởng lão phụ trách chỉ điểm bốn đại thiên tài Mông Thủy, mà Từ Huyền lại đơn độc trong phòng tu luyện tham ngộ.

Ở trong mắt bọn họ, Từ Huyền hầu như không có cơ hội tấn chức bất hủ Kim Đan, cơ bản đã quên hắn đi.

Chớp mắt, thời gian hai tháng đã trôi qua.

Lâu thuyền cổ xưa tốc độ phi hành chậm lại, phía trước nghênh đón một mảnh vụ khí dày đặc.

Từ Huyền mơ hồ cảm thụ được một cổ linh thế hùng hồn vô tận.

– Ha hả, không nghĩ tới trong mặt biên sẽ có Phúc Thiên Động Địa quy mô bực này, xem ra ngươi là đến đúng địa phương.

Trong Ký Ức Tinh Hải vang lên một thanh âm.

Từ Huyền từ trong tu luyện tìm hiểu tỉnh lại, hắn biết được, mục tiêu chuyến này e là sắp đến rồi.

– Lập tức sẽ đến Thiên Đô Thánh Cảnh. Ta chỉ điểm và trợ giúp đối với các ngươi, sẽ dừng tại đây.

Thái Thượng trưởng lão thanh âm trong sáng truyền đến.

– Đa tạ Thái Thượng trưởng lão chỉ điểm, đệ tử được lợi không ít, hai tháng này tiến bộ, còn hơn dĩ vãng khổ tu vài năm.

Đám người Tuyền Chu hành lễ xin cáo lui.

Từ Huyền đi ra khỏi phòng của mình, phát giác khí tức trên người bốn người Mông Thủy hoặc nhiều hoặc ít có chút biến hóa, tựa hồ đều có tiến triển.

– Di!

Thần thức của Thái Thượng trưởng lão từ trên người Từ Huyền đảo qua, thoáng lộ vẻ kinh ngạc nói:

– Thời gian hai tháng, người này tiến bộ dĩ nhiên hoàn toàn không kém Mông Thủy, thậm chí còn hơn ba người Tuyền Chu.

Thời gian hai tháng, năm đại thiên tài đều có tiến bộ.

Bốn người Mông Thủy là có bất hủ Kim Đan chỉ giáo và bang trợ.

Thế nhưng Từ Huyền hoàn toàn là tự mình tu luyện, lại không kém chút nào, thậm chí tiến bộ còn muốn lớn hơn.

– Tiềm lực xác thực rất lớn, đáng tiếc hắn là thể tu. Dĩ vãng trong ghi chép thể tu cường đại cơ bản đều là dừng tại Nguyên Đan hậu kỳ, khó có tiến thêm, thậm chí ngay cả bán bộ Kim Đan cũng là hy vọng xa vời.

Thái Thượng trưởng lão lắc đầu nói.

Hô ông…

Đúng lúc này, bốn phía lâu thuyền cổ xưa, sản sinh một mảnh ngũ thải tân phân ba quang rung động.

Đám người Từ Huyền chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần rơi vào trong vụ khí dày đặc mênh mông, mất đi phương hướng.

Duy nhất rõ ràng, linh thế hùng hồn vô tận kia, càng ngày càng mãnh liệt, hơn xa Thất Hiền Các gấp trăm lần!

– Thật mạnh! Thánh cảnh này rốt cục là tồn tại thế nào.

Từ Huyền trong lòng khiếp sợ.

Linh thế là khí hậu một phương, sinh linh sản sinh một loại khí thế cảm ứng, cùng con số cường giả, linh mạch tài nguyên có liên quan.

So với linh thế mà nói, Thất Hiền Các làm Tam Dương Thập Tông, linh thế trong sơn môn so với Tinh Phong Quốc phải mạnh hơn gấp vạn lần, đã có thể nói là kinh khủng.

Ngoại vi lối vào thánh cảnh này truyền đến linh thế so với Thất Hiền Các còn mạnh hơn gấp trăm lần.

Theo lâu thuyền thâm nhập, cổ linh thế kia càng ngày càng mạnh, tu vi cảnh giới càng cao, đối với nó cảm ứng càng rõ ràng hơn.

– Phúc Thiên Động Địa có thể xem như phân nửa bí cảnh không gian, không phải hoàn toàn cùng thiên địa ngoại giới mà linh mạch liên thông lẫn nhau. Ở đây hoàn cảnh linh khí rất có thể bảo trì tại trước Thượng Cổ, xác suất sản sinh bất hủ Kim Đan còn hơn ngoại giới gấp chục lần, thậm chí gấp mấy chục lần.

Tàn hồn kiếp trước hơi vui mừng nói.

– Thì ra là thế, thảo nào Tam Dương Cảnh hầu như toàn bộ bất hủ Kim Đan đều đến từ thánh cảnh.

Từ Huyền bừng tỉnh nói.

Nhưng vào lúc này, tiền phương trong vụ khí truyền đến một cổ thần uy vô tận lay động Thiên Địa, cũng cùng với khí tức của bất hủ Kim Đan.

Trên lâu thuyền cổ xưa, năm đại thiên tài tâm thần đều là run lên.

– Lâu thuyền phía trước đến từ tông phái phương nào, hoặc là vị bất hủ Kim Đan nào?

Một thanh âm uy nghiêm to lớn vang lên.

Trong vụ khí dày đặc, mơ hồ có thể thấy được một thân ảnh kim quang lưu ly chớp động.

– Thất Hiền Các, Vệ Vân.

Thái Thượng trưởng lão hồi đáp, đồng thời tản mát ra khí tức bất hủ Kim Đan.

– Nguyên lai là Vệ sư đệ, ngươi rời khỏi thánh cảnh cũng có hai ba trăm năm rồi.

Chủ nhân thanh âm kia nhu hòa vài phần.

Nhìn tình hình, bất hủ Kim Đan trấn thủ cửa vào thánh cảnh cùng Thái Thượng trưởng lão quen biết.

Hô bá!

Tiền phương vụ khí dày đặc dần dần tản ra, lộ ra một đảo nhỏ phương viên mấy trăm dặm, dĩ nhiên phiêu phù ở giữa không trung.

– Tiểu đảo khổng lồ như vậy, hoàn toàn phiêu phù ở giữa không trung, quả thực khó có thể tin nổi…

Từ Huyền thoáng lộ vẻ giật mình.

Coi như là bất hủ Kim Đan, cũng tuyệt khó có loại thủ đoạn thần thông này, phù không tiểu đảo này rất có thể là Thượng Cổ lưu lại.

Trên đảo phù không đã đến một nhóm người, ước chừng mấy trăm người, đại thể là tuổi trẻ tài tuấn, linh tinh phân tán tại phụ cận cửa vào.

Ngoài ra, trên phù không đảo, còn có chút thị vệ, phân biệt là Ngân Giáp thị vệ và Kim Giáp thị vệ.

Ngân Giáp thị vệ có hai ba trăm người, mỗi một người tu vi đều đạt được Nguyên Đan đỉnh phong, thực lực cùng Thất Hiền Các quyền lực trưởng lão ngang nhau.

Kim Giáp thị vệ có khoảng bốn năm mươi người, thanh nhất sắc Bán bộ Kim Đan, thực lực không kém gì Thất Hiền tông chủ.

Từ Huyền chỉ nhìn đã run sợ, Ngân Giáp thị vệ thực lực kém cỏi nhất đã cùng Kiều trưởng lão tương đương, tùy tiện xuất ra một người cũng đều có thể quét ngang cường giả Đông Hoang biên cảnh.