Chương 177: Trương Thiên Linh Lâu. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Tiếp tục đi lên tầng ba, lúc này đã hiếm thấy bóng dáng tu giả, ánh mắt Từ Huyền quét ngang, trong ba tu giả bên cạnh, tu vi thấp nhất cũng là luyện khí thất trọng, trong đó còn có một vị luyện thần kì tiên sư.

Lướt qua các nhãn hiệu đan dược sau quầy, chí ít là nhị phẩm linh đan, thậm chí cũng có một số ít tam phẩm linh đan.

Trong lúc Từ Huyền còn đang do dự, một vị lão giả pháp y trước quầy mỉm cười nói:

– Vị tiểu đạo hữu này, cần tìm những gì?

– Tam phẩm viêm tính linh đan, hoặc linh tài.

Từ Huyền thần sắc bình thản nói.

– Tam phẩm?

Lão giả áo cà sa mắt xẹt qua một tia kinh dị.

Phải biết, phàm là linh tài hoặc linh đan đạt đến tam phẩm, phóng nhãn Hoàng Long Thành, đều là cực kì trân quý hiếm gặp, cho dù là cửu hiệu cỡ lớn như “Trương gia linh lầu”, cũng không có nhiều, huống hồ Từ Huyền còn chỉ rõ thuộc tính.

– Ngươi xác định là tam phẩm?

Lão giả áo cà sa liếc nhìn Từ Huyền hai cái, tu vi luyện khí ngũ trọng, bước vào tầng ba lâu các, tu vi xem như thấp nhất.

– Không sai.

Từ Huyền gật đầu.

Lão giả áo cà sa không tỏ ra khó chịu hay lãnh ngạo, chỉ mỉm cười nói:

– Viêm tính tam phẩm linh tài, hai ngày trước vừa mua được từ một vị linh khí tiên sĩ, nhưng linh tài đẳng cấp này, rất nhanh bị gia tộc cao tầng lấy đi. Về phần tam phẩm linh đan, ở đây có một loại “độc hỏa tam dương đan”, hơn nữa không phải thuần viêm tính, đan này ngoài viêm tính, còn ẩn hàm kịch độc, cho dù là luyện thần kì tiên sư sử dụng, cũng có thể chết ngay lập tức.

Độc hỏa tam dương đan!

Từ Huyền nội tâm khẽ động, đan này hắn cũng biết qua dược tính, viêm tính khá mạnh, nhưng độc lực còn đáng sợ hơn. Cho dù là sơ thành đồng đúc chi thể hắn, cũng chưa chắc chịu được.

Đương nhiên, dược lực đan này đã mạnh như vậy, sau này trùng kích cấp độ luyện thần kì, sẽ trở thành một trợ lực lớn.

– Giá cả?

Từ Huyền kìm nén hưng phấn trong lòng, biểu hiện bình thản không có gì ngạc nhiên.

– Ngươi thực sự muốn?

Lão giả áo cà sa mặt lộ vẻ kinh ngạc, có chút khó tin.

Tam phẩm linh đan, không nói giá trị, “độc hỏa tam dương đan” này luyện khí kì tu sĩ có thể chịu được không?

Từ Huyền gật gật đầu, thản nhiên nói:

– Nghư nói quý tiệm cũng có uy tín, già trẻ không gạt, cho một cái giá hợp lý đi.

– Hắc hắc, điểm này ngươi yên tâm, lão phu tuyệt đối cho ngươi một cái giá hợp lý…Chỉ sợ ngươi bán hết mọi thứ trên người, cũng chưa chắc mua được.

Lão giả áo cà sa mặt lộ ra vài tia tiếu ý, hình như cũng rảnh rỗi không có gì làm, muốn kiếm chuyện giải khuây.

– Xin cứ nói.

Từ Huyền hiểu tâm thái đối phương.

– Nếu là luyện thần kì tiên sư khác, lão phu bán hắn một trăm vạn linh nguyên tệ, nhưng thấy tiểu huynh đệ có thành ý, cho ngươi một cái giá thấp hơn: tám mươi bạn linh nguyên tệ.

Lão giả áo cà sa mặt mang tiếu ý, nhìn chằm chằm Từ Huyền, thầm nghĩ giá cả này có thể khiến đối phương hoảng sợ.

Tám mươi vạn linh nguyên tệ, cũng chính là tám ngàn thứ phẩm linh thạch. Giá cả này, đối với luyện khí tiên sĩ bình thường mà nói, chỉ có thể nhìn chứ không thể chạm vào, thậm chí đối với luyện thần kì tiên sư mà nói, cũng là một con số không nhỏ.

Nhưng khiến lão giả áo cà sa thất vọng là, Từ Huyền mặt không chút gợn sóng, chỉ nói một chữ:

– Được.

Với kinh nghiệm kí ức của hắn, tám ngàn thứ phẩm linh thạch, đúng là một cái giá hợp lý.

Tam phẩm linh đan, nghe nói chỉ có những đại sư cấp luyện đa sư mới có thể luyện chế ra, có lẽ đan này căn bản không phải xuất từ Hoàng Long Thành.

– Ngươi không nói giỡn chứ, thực sự giao dịch đan này?

Câu trả lời này khiến lão giả áo cà sa ngồi không yên, có chút thẹn quá hóa giận.

– Các hạ cho rằng, ta đang nói gỡn sao?

Từ Huyền chậm rãu lấy ra một chiếc túi, đặt lên trên quầy.

Mở miệng túi, bên trong đúng là có tám mươi miếng linh thạch, màu sắc tinh thuận, hơn hẳn thứ phẩm linh thạch, lão giả áo cà sa hít ngược một ngụm lãnh khí:

– Đây là…chính phẩm đẳng cấp linh thạch!

Thông thường tiền tệ lưu thông trên thị trường Hoàng Long Thành, thường dùng nhất là thứ phẩm linh thạch, nhỏ hơn là linh nguyên tệ, đạt đến chính phẩm đẳng cấp linh thạch, là tương đối ít sử dụng.

Số hạ phẩm linh thạch Từ Huyền lấy ra, chính là lấy được từ túi trữ vật trong Hồ Tâm Mật Điện, ngẫm lại cũng chỉ có ngưng đan kì cường giả, mới có món tiền này.

Chỉ một viên “độc hỏa tam dương đan”, đã tiêu hao một phần năm linh thạch trong túi trữ vật, đương nhiên trước đó mua một lượng lớn linh tài, linh đan, cũng tiêu hao một phần năm.

– Thế nào, các hạ sẽ không đổi ý chứ?

Từ Huyền thản nhiên nói, ánh mắt lại nhìn chằm chằm lão giả áo cà sa.

Cho dù “Trương Thiên linh lâu” ở Hoàng Long Thành, cực có uy tín, lẽ ra sẽ không vì một viên linh đan mà đập vỡ biển hiệu, nhưng hắn biết, làm như vậy vẫn có chút mạo hiểm.

Nhưng, khoản giao dịch này, chỉ là bước thứ nhất, cũng là một lần dò xét. Nếu đến giao dịch này, cũng không thể thuận lợi hoàn thành, nói gì đến tam linh lộc huyết trân quý hơn hiếm gặp hơn?

Lão giả áo cà sa hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn định, thâm ý liếc nhìn Từ Huyền hai cái:

– Tiểu huynh đệ yên tâm, Trương Thiên linh lâu, uy tín đảm bảo, già trẻ không gạt…thống nhất mua bán!

Hắn hiển nhiên cũng nhìn ra vẻ băn khoăn trên mặt Từ Huyền, ánh mắt lấp lánh, luồng uy áp vô hình đó, rõ ràng vượt qua cấp độ luyện khí tiên sĩ.

Lão giả áo cà sa này là luyện thần kì tiên sư!

Từ Huyền hơi giật mình, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, trước mắt xem ra, mình đã đặt cược đúng.

Rất nhanh, lão giả áo cà sa lấy ra một chiếc chìa khóa, mở toang quầy hàng hắc thiết sắc, lấy ra một hộp gỗ màu đỏ:

– Mời kiểm hàng.

Từ Huyền mở hộp gỗ, bên trong một miếng hỏa sắc tinh thạch lõm lòng máng, đặt một viên xích hắc sắc đan dược, to bằng ngón tay cái.

Không sai, chính là độc hỏa tam dương đan.

Từ Huyền hỏa tốc đem vật này thu vào túi trữ vât, sau đó lại cất vào trong tinh hải, khẽ gật đầu.

– Nếu tiểu huynh đệ lo lắng cho sự an nguy của mình, chỉ cần trả mức linh thạch nhất định, “Trương thiên linh lâu” sẽ phái cường giả hộ tống ngươi trở về.

Lão giả áo cà sa nửa cười nửa không.

– Không cần.

Từ Huyền ra vẻ chần chừ, chậm rãi nói:

– Tại hạ còn muốn tìm một tam phẩm linh tài hiếm thấy nữa.

– Ồ?

Lão giả áo cà sa sáng mắt:

– Thử nói xem, bổn tiệm thực lực hùng hậu, nguồn gốc tài nguyên rộng khắp.

– Tam linh lộc huyết!

– Tam linh lộc huyết!

Từ Huyền gần như nhấn mạnh từng chữ, mắt lóe tinh mang, nhìn chằm chằm vào vị luyện thần kì tiên sư đối diện.

Có khoản giao dịch trước làm bước đệm, hắn đã có nhận thức sơ bộ về “Trương gia linh lâu”, lúc này mới thực sự ngả bài, báo ra thứ mà mình muốn có nhất.

– Tam linh lộc huyết?

Lão giả áo cà sa khẽ nhíu mày:

– Loại linh tài này, lão phu sớm có nghe qua, trong tam phẩm linh tài, nó được coi là tương đối đặc thù, nghe nói có sinh cơ chi lực thần kì, thanh danh cực lớn. Gần trăm năm nay, linh huyết này trong Hoàng Long linh thành, từng xuất hiện qua mấy lần, nhưng đều mai danh ẩn tích rất nhanh, có thể nói là có tiền cũng không mua được.