Chương 596: Phục Sinh Tại Chỗ. (1)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Dạ mạc” lờ mờ xuống, ý cảnh kiếm đạo vô tận phóng đến trên người Vô Song Điện Vương, tâm thần hắn khẽ run lên, mặt mũi tràn đầy kinh nghi:

– Điều này sao có thể!

Rồi đột nhiên!

XÍU…UU! Oanh!

Màn đêm đen tối thoáng cái oanh tạc khai mở, trừ khử tan hết, chuyển hóa làm một đạo thấu minh kiếm khí tối tăm u ám, mang theo quang thải, lực lượng bá đạo hết thảy tan vỡ, sét đánh như chém trước mặt Vô Song Điện Vương.

Cái này chính là Hồi Thiên Kiếm, giống như nghịch chuyển sinh tử!

Đối mặt với cổ công kích kiếm ý này cơ hồ hồi thiên nghịch chuyển sinh tử, Vô Song Điện Vương muốn tránh cũng không được.

Bởi vì công kích linh hồn, so với bất luận tiên pháp công kích vật lý gì đều rất nhanh!

PHỐC XÍU…UU!!

Một đạo vết máu rót vào trong não Vô Song Điện Vương, thân hình hắn cứng đờ, vẫn không nhúc nhích, đứng thẳng tại chỗ ngây ra như phỗng!

Mức độ công kích kiếm ý linh hồn cường hoành đến mức tận cùng, chẳng những suy giảm tới linh hồn, đồng dạng có thể đánh nát vật chất!

Vô Song Điện Vương đã chết, vô luận là linh hồn hay tâm thần.

Nhưng thân hình của hắn, như cọc gỗ, mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Nhiếp Hàn, phảng phất chết không nhắm mắt!

Mà sau khi phát ra Hồi Thiên nhất kiếm, Nhiếp Hàn thân hình vô lực, lung lay sắp đổ, miễn cưỡng mượn nhờ lực lượng Thiên Hạt ma kiếm mà phiêu phù ở giữa không trung, khóe miệng nổi lên một tia tiếu ý thắng lợi.

– Đã kết thúc!

Một thanh âm mạnh mẽ, quanh quẩn không trung.

Sau một khắc, một mảnh âm tiếng vang cả thiên địa, oanh động không trung.

Một Kim Cương Ma Thần cao tới hai trượng, đỏ bừng phiếm kim, sừng sững Lập Thiên, phát ra lực lượng uy năng vô tận, trung tâm hiện ra một mảnh Viêm Hỏa cuồng bạo!

Thần Hỏa Kim cương!

Từ Huyền thực lực kéo lên, trong tay xuất hiện một bả trường kích ám kim sắc, vận chuyển uy năng thần lực vô tận, “Bành phốc phốc” thoáng cái đá bay Đông Phương Bá, một đạo vết rách từ đầu lan ra đến phía dưới bụng, cơ hồ chém hắn thành hai đoạn.

Đổi lại những người khác, lực lượng như vậy đủ để chết không biết bao nhiêu lần, nhưng Đông Phương Bá thân là hoạt tử nhân, bị luyện thi pháp môn luyện chế qua, hiển nhiên không thể cân nhắc theo lẽ thường.

Thân hình Đông Phương Bá thoáng lảo đảo, hiển nhiên đã là nỏ mạnh hết đà, lực lượng một kích kia của Từ Huyền há lại đơn giản như vậy, dung hợp trọng áp Thái Sơn Bàn, cương liệt viêm ôn Viêm Hỏa, thậm chí pha tạp lôi điện hủy diệt!

– Còn chưa có chết!

Từ Huyền cười lạnh một tiếng, tay vẽ một cái Mộc Ngẫu Tiểu Sửu liền hiện thân trước mặt:

– Cót kẹtzz… Lại đụng phải một quái vật!

XÍU…UU!!

Cái đuôi Mộc Ngẫu Tiểu Sửu hất lên, bắn ra một đạo băng ti trong suốt óng ánh, thoáng cái cuốn lấy Đông Phương Bá hàn ý đáng sợ, đống kết toàn thân hắn lại!

Ti ti…

Hàn ôn cực hạn lan ra, thân thể Đông Phương Bá băng lãnh cứng ngắc, dần dần cương cố, rất nhanh liền hóa thành một tòa băng điêu.

Sau khi Nhiếp Hàn dùng “Hồi Thiên nhất kiếm”, một kiếm nghịch chuyển chiến thắng, bên này Từ Huyền cũng lôi đình xuất kích, bật hết hỏa lực, trong hai ba cái hô hấp liền hướng Đông Phương Bá chế trụ.

Trông thấy Đông Phương Bá bị kỳ hàn băng lực lan ra, hóa thành băng điêu, rất nhiều hóa thành ở đây đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Mộc Ngẫu Tiểu Sữu, băng ti trên cái đuôi bắn ra, chính là Thần Hoang tam đại kỳ ti, một trong nguyên vật liệu luyện chế “Huyền Hàn Băng Phách Ti” mà thành, hơn nữa khôi lỗi này lại dùng rất nhiều tài liệu trân quý, trải qua cường hóa một lần nữa, thực lực đã bạo tăng một mảng lớn.

Có thể chỉ bằng vào băng ti của Mộc Ngẫu Tiểu Sữu còn không cách nào tạo thành uy hiếp trí mạng đối với Đông Phương Bá, dù sao kẻ này đã trải qua luyện thi pháp môn luyện chế, đã là một hoạt tử nhân.

Nhưng kỳ hàn của Băng Phách Ti thành công ngăn chặn Đông Phương Bá, quan trọng nhất là khiến thân thể hắn trở nên băng lãnh cứng ngắc, mất đi tính bền dẻo lúc trước.

BA~ BA~ Tạch…!

Nhân cơ hội này, Từ Huyền cùng Mộc Ngẫu Tiểu Sữu liền ra tay, Phương Thiên Họa Kích cùng Sinh Tú Thiết Sạn đánh vào trên người Đông Phương Bá.

Lập tức, một tầng băng tinh mặt ngoài Đông Phương Bá bị nghiền nát, thân thể hắn lạnh như băng, cứng đờ cũng bị đánh thành từng mảnh vỡ vụn.

Vật chất càng cứng rắn, ngược lại càng dễ dàng phá, thân thể Đông Phương Bá giờ phút này đã mất đi tính bền dẻo cùng hoà hoãn, lực phòng ngự giảm mạnh, không cách nào ngăn cản công kích của Từ Huyền cùng Mộc Ngẫu Tiểu Sữu.

Trải qua lần này, thân thể Đông Phương Bá cơ hồ bị đánh thành vụn nát, huyết nhục mơ hồ, chiến lực giảm đi, bí thuật luyện thi pháp môn kia cũng dần dần mất đi, đột nhiên cảm giác được đau đớn.

– Không!!!

Đông Phương Bá đột nhiên phát ra tiếng gào thét kiệt lực, thống khổ không chịu nổi, máu trong cơ thể chảy trở về, nhiệt độ cơ thể bắt đầu tăng cao.

Giờ phút này, trong cơ thể Đông Phương Bá, sinh cơ tuy rằng đang dần dần khôi phục, nhưng sau khi bí thuật luyện thi bị phá trừ, đã là nỏ mạnh hết đà.

Hơn nữa, hắn còn phải thừa nhận thông khổ ray rứt toàn thân, gần như nghiền nát, nếu không có ý chí cường đại, bị cừu hận che lấp, sợ sớm đã chết ngất rồi.

– Từ sư huynh, đừng để tên cầm thú này chết đơn giản như vậy a, ta muốn khiến hắn thừa nhận tất cả dày vò…

Nhạc Phong trong mắt lộ ra hận ý khắc cốt minh tâm.

Năm đó, Đông Phương Bá gây tội ác với nhất mạch Tinh Vũ sơn, cuộc đời này khó mà quên được.

Từ Huyền khẽ gật đầu, Đông Phương Bá hiện giờ không còn bao nhiêu chiến lực, tánh mạng lại đang lưu thoát, cũng không sống được mấy ngày.

– Hôm nay dường như là ngày tận thế của Đông Phương gia a, ta muốn vì đệ tử cùng bằng hữu đã chết mà báo thù!!

Đông Phương gia liên tiếp bại lui, truyền đến một tiếng lạnh lùng.

Người nọ không phải ai khác, chính là Thái Hoàng trưởng lão!

Với tu vi Nguyên Đan kỳ của Thái Hoàng trưởng lão, đột nhiên toàn diện đánh Đông Phương gia bại lui, Thống Đả Lạc Thủy Cẩu sinh ra lực phá hoại không thể tưởng tượng a.

– Tên phản đồ này!

Đông Phương Quý nghiến răng nghiến lợi, kinh sợ hét lớn.

Lúc này, bên trong Đông Phương gia hoàn toàn bị tan rã, cao tầng cùng tinh nhuệ còn lại toàn diện bại lui, sĩ khí sa sút.

Một đám đệ tử gia tộc lâm vào tuyệt vọng, bị buộc đến trong phủ đệ, giãy dụa lần cuối.

Đã đến tình cảnh như vậy, mọi người đều minh bạch, Đông Phương gia hôm nay bị diệt là không thể thoát khỏi.

Chỉ thiếu một bước cuối cùng, Đông Phương gia cũng sẽ bị triệt để diệt sạch.

Đương nhiên, không thiếu một ít chi tử trung, hai mắt huyết hồng tính tự sát!

– Cứu thiếu chủ!

– Hộ giá thiếu chủ ra khỏi vòng vây! Đây là hi vọng guy nhất của Đông Phương gia!

Gần trăm tên tu giả tinh nhuệ, dưới sự dẫn dắt của mấy vị cường giả Ngưng Đan, liều chết đột phá vòng vây, yểm hộ Đông Phương Bá lui lại.

Từ Huyền cười lạnh, vừa mới chuẩn bị tay đột nhiên nghe thấy Sở Đông kinh hô một tiếng:

– Không tốt! Có biến cố!

Theo ánh mắt của hắn, Từ Huyền nhìn một về phía, sắc mặt thoáng chốc biến đổi.

– Cái này… Làm sao có thể!

Nhiếp Hàn lộ ra vẻ sợ hãi, nắm chặt Thiên Hạt ma kiếm, thanh âm gần như run rẩy, nhìn qua Vô Song Điện Vương đối diện vừa mới bị chính mình giết chết.