Chương 875: Khai Nguyên Vương Triều. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên Huyền chí tôn mang theo khen tặng nói:

– Từ đạo hữu đại năng, để Thiên Huyền bội phục, chẳng trách tuổi tác còn nhỏ, đã đạt được Thánh chủ trọng dụng.

Mặc dù hắn thân là Bất hủ chí tôn Thần hoang đại địa. Nhưng mà đối với Thánh cảnh, như trước mang kính trong lòng nể.

So với Thánh cảnh, cường giả đỉnh cao ở Thần hoang đại địa, như trước có chút thua kém.

– Xin hỏi sứ giả, lần này tới Thần hoang, có phải vì chín thành bí ẩn kia hay không?

Thiên Huyền chí tôn khẽ mỉm cười.

Từ Huyền gật đầu nói:

– Dựa vào Thánh chủ từng nói, di lạc chín thành đều sẽ ở trong vòng mấy chục năm gần đây, toàn bộ mở ra. Đến lúc đó, câu đố huyền mê một giới này, cũng sẽ được công bố.

Thiên Huyền chí tôn cũng gật đầu lia lịa:

– Thật có việc này, Thần hoang đệ nhất tiên diễn sư Tiên Lê cũng có tiên đoán cùng phán đoán như vậy.

Hai người đàm luận chốc lát, quan hệ rất nhanh rút ngắn.

Vô hình trung, Từ Huyền tiến vào Thần hoang đại địa, lại được đến một cường viện.

Thiên Huyền chí tôn không có di lạc báu vật, nhưng tu vi đạt đến Kim đan tiểu thành, trong tay có cửu phẩm Bảo khí, so với Bất hủ chí tôn, cũng không kém chút nào.

Chỉ chốc lát sau.

Từ Huyền cùng Thiên Huyền trở về.

Lục thường mỹ phụ có chút kinh ngạc, cùng Thiên Huyền chí tôn thần thức giao lưu một thoáng.

– Nguyên lai là quý khách đến từ Thánh cảnh.

Lục thường mỹ phụ cũng khẽ khom người hành lễ.

Đối với Thánh cảnh, Mộc Linh chí tôn này cũng mang trong lòng kính nể.

Ở vừa nãy nói chuyện, Từ Huyền đã biết được, Mộc Linh chí tôn này, chính là lúc trước Thiên Huyền chí tôn hiệp trợ bồi dưỡng, sinh ra một vị Bất hủ chí tôn, cũng coi như là người mình.

Có Mộc Linh chí tôn gia nhập, một phương Từ Huyền này, tổng cộng có bốn di lạc báu vật: Ngân Từ Nguyên Châu, Thiên Hạt Ma kiếm, Nhân Ngư Chi Lệ, Mộc Thánh quyền trượng.

– Ha ha! Một phương chúng ta, chưởng khống gần nửa số di lạc báu vật, lợi ích to lớn trong chín thành bí ẩn kia, cũng tuyệt khó thoát được.

Vẻ mặt Thiên Huyền chí tôn có chút hưng phấn.

Tiếp đó, Từ Huyền hướng về Thiên Huyền chí tôn hiểu rõ tình huống phân bố di lạc báu vật trong Thần hoang đại địa.

Hiện nay, di lạc chín thành, tổng cộng mở ra bảy toà.

Ngoại trừ bốn di lạc báu vật ở đây, còn có ba cái khác.

– Ba cái di lạc báu vật khác, Thanh Thạch chí tôn nắm giữ Đại địa nguyên giáp, Thần Hỏa thiên quân nắm giữ Hỏa Long linh châu, cùng với Giao Long Ma Hoàng nắm giữ Hắc giao long tiên.

Thiên Huyền chí tôn không suy nghĩ nói.

Chủ nhân Di lạc báu vật, căn bản là người hữu duyên, bình thường là thuộc tính cực kỳ phù hợp, hoặc là một số chủng tộc huyết mạch đặc thù, người bình thường rất khó nắm giữ.

Hơn nữa, chủ nhân mấy cái di lạc báu vật này, đều là Bất hủ chí tôn của Thần hoang đại địa, không có ai là đèn cạn dầu.

Từ Huyền than thở nói:

– Còn dư lại hai toà di lạc cổ thành cuối cùng, chỉ mong có thể trong vòng mấy chục năm hiện thế, ta mới có thể bàn giao cho Thánh chủ.

Đương nhiên, đối với câu đố sau lưng báu vật chín thành, Từ Huyền cũng vô cùng chờ mong.

Câu đố chín thành, đối với bất luận chủ nhân của một báu vật nào mà nói, đều là một cơ hội to lớn. Ngay cả Thánh cảnh cũng vô cùng quan tâm.

Ở Vạn độc đầm lưu lại mấy ngày, đám người Từ Huyền lần thứ hai tiến vào Thiên Hạt cổ thành.

Nhiếp Hàn chưởng khống Thiên Hạt ma thành, để cho nó rơi vào nơi sâu xa nào đó trong đầm lầy, đồng thời phát động cấm chế trong đó.

Việc này coi như kết thúc.

Ba người Từ Huyền, ở dưới hai vị Bất hủ chí tôn nhân loại mời mọc, đi tới Thần hoang Trung thổ Thánh vực Khai Nguyên vương triều.

Mặc dù lấy tu vi mọi người, cũng phi hành nửa năm, mới tiến vào Khai Nguyên vương triều.

Trình độ phồn hoa của Khai Nguyên vương triều, vượt qua Từ Huyền tưởng tượng, diện tích quốc thổ là ngàn lần Tinh Phong quốc ở mười năm trước.

– Khai Nguyên vương triều này, có thể so với siêu cấp vương triều ở vùng đất miền trung, hai người bọn ta trường kỳ đóng quân ở nơi đây.

Thiên Huyền chí tôn cười nói.

Hai vị Bất hủ chí tôn nhân loại, ở Khai Nguyên vương triều nắm giữ quyền uy chí cao vô thượng, kinh sợ chư hầu bát phương, ngay cả Thánh Hoàng cũng phải kính nể cùng thần phục.

Ba người Từ Huyền, theo hai vị Bất hủ chí tôn nhân loại, tiến vào Thánh đô của Khai Nguyên vương triều.

Quy mô Khai Nguyên Thánh đô này, so với Tinh Phong Thánh đô, cũng phải lớn hơn gấp mấy lần, cường giả như mây, Đan Đạo tu giả đông đảo, ngang hang với siêu cấp vương triều trong trung bộ Thánh địa.

Hai vị Bất hủ chí tôn ở phía trước mở đường, nơi đi qua, tu giả bát phương kính nể thần phục.

Một đường thông suốt, tiến vào hoàng cung.

Biết được tin tức, Khai Nguyên Thánh Hoàng dẫn dắt mấy vị nhân vật quan trọng, lo sợ tự mình đi ra nghênh tiếp.

– Hai vị Bất hủ chí tôn, thậm chí hàng lâm hoàng cung.

Khai Nguyên Thánh Hoàng, là một vị Hoàng bào lão giả tướng mạo uy nghiêm, giờ khắc này sắc mặt hiền lành, ngôn ngữ khen tặng.

Từ Huyền cảm giác Khai Nguyên Thánh Hoàng này, xem ra hơi có chút nhìn quen mắt.

Rất nhanh, hắn nhớ tới Trấn Tây Hầu ngày xưa tiến vào Thiên Cơ cổ thành.

Trấn Tây Hầu kia cùng Khai Nguyên Thánh Hoàng, ở trên tướng mạo lại có bốn, năm phần giống nhau.

Chỉ chốc lát, mấy người tiến vào đại điện, dồn dập an vị.

– Xin hỏi ba vị này là?

Khai Nguyên Thánh Hoàng xoay chuyển ánh mắt, nhìn phía mấy người Từ Huyền.

– Ba vị này, đều là quý khách, theo thứ tự là Từ đạo hữu, Nhiếp đạo hữu, cùng với Tuyết Vi cô nương.

Thiên Huyền chí tôn lạnh nhạt nói.

– Quý khách?

Trong lòng Khai Nguyên Thánh Hoàng rùng mình, đối với ba người Từ Huyền cũng càng ngày càng khách khí.

Có thể được Bất hủ chí tôn xưng là quý khách, tuyệt đối không phải chuyện nhỏ, coi như là Bất hủ chí tôn bình thường, cũng không có tư cách như vậy.

– Kể từ hôm nay, ba vị quý khách này sẽ tạm thời nhập trú Khai Nguyên vương triều, ngươi hỗ trợ an bài xuống.

Mộc Linh chí tôn phân phó nói.

– Vâng!

Khai Nguyên Thánh Hoàng vội vã gật đầu, hai vị Bất hủ chí tôn đồng thời nhận định quý khách, tuyệt đối không thể thất lễ.

Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt lóe lên, cười nói:

– Thánh Hoàng bệ hạ, nhưng nhận thức Trấn Tây Hầu không.

– Trấn Tây Hầu?

Khai Nguyên Thánh Hoàng ngẩn ra, không suy tư đáp:

– Chính là Hoàng đệ của ta.

Từ Huyền không khỏi lộ ra vẻ chợt hiểu, chẳng trách hai người này tướng mạo giống nhau như vậy.

– Lẽ nào Từ đại nhân cùng hắn có ân oán?

Khai Nguyên Thánh Hoàng có chút kinh ngạc.

– Cũng không thể nói là ân oán, chỉ là có duyên gặp mặt một lần.

Từ Huyền bất động thanh sắc nói.

– Cái này ngược lại cũng xảo, lắn cũng đúng lúc ở Thánh đô.

Lúc nói chuyện phiếm, Khai Nguyên Thánh Hoàng phái người triệu kiến Trấn Tây Hầu.

Chỉ chốc lát.

Một lão giả thân cổ bào, tiến vào đại điện.

Tu vi người này, càng đạt đến nửa bước Kim đan.

Từ Huyền ngưng mắt vừa nhìn, đây không phải là Trấn Tây Hầu, thì còn ai nữa?

– Kính chào Thánh Hoàng cùng hai vị Bất hủ chí tôn…

Trấn Tây Hầu một mặt cung kính, đặc biệt là đối mặt hai vị Bất hủ chí tôn.