Chương 507: Cường Thế Trở Về. (2)

Tiên Hà Phong Bạo

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhớ lại lúc ban đầu, hắn và Từ sư đệ chỉ là đệ tử của một môn phái nhỏ, ở vào tầng chốt của tu giới linh thành.

Mà lúc này, Từ sư đệ đi vào Phương Thiên, khuất phục cường giả một phương trọng thành, cao cao tại thượng, được người ngưỡng mộ. Những linh thành cường giả cao cao tại thượng ngày xưa, giờ phút này đều ở bên dưới tất cung tất kính.

– Dẫn Đông Phương Uy tới đây!

Nam tử kia rốt cục lên tiếng.

Trong đại điện gần trăm người đều câm như hến.

Rất nhanh, hai gã thị vệ luyện thần thất trọng áp giải Đông Phương Uy đi vào đại điện..

Đông Phương Uy người bị thương nặng, pháp lực bị giam cầm, quỳ trên mặt đất, trong lòng đắng chát, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy nhân ảnh quen thuộc trên đại điện kia, trong lòng liền rung động nói:

– Ngươi…

– Đông Phương Uy! Ngày xưa khi ngươi dẫn đầu tu giả đi tiêu diệt Tinh Vũ Sơn nhất mạch, có từng nghĩ đến ngày hôm ngay không?

Nhạc Phong nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lộ ra cừu hận khắc cốt minh tâm, vệt sẹo trên mặt hiện lên rõ ràng.

– Lão phu hôm nay biến thành tù nhân, không còn lời nào để nói.

Đông Phương Uy sắc mặt chết lặng, dứt khoát cúi đầu không nói.

Rơi vào trong tay đệ tử Tinh Vũ Sơn nhất mạch đã là kết quả xấu nhất rồi, hắn tự biết khó có thể thoát chết.

– Từ đạo hữu định xử trí người này thế nào?

Cổ bào lão giả hỏi.

– Người này tội đáng chết vạn lần, trước tiên nhốt hắn lại làm con tin còn có giá trị lớn hơn. Ngoài ra, mỗi ngày cho người tra tấn, cũng truyền lời ra bên ngoài, nếu Đông Phương gia không xuất ra thành ý, mỗi hơn nửa tháng thì sẽ chém đi một bộ phận cơ thể. Ha ha, Từ mỗ rất muốn biết, nếu như tên súc sinh Đông Phương Bá kia biết được phụ thân của mình gặp phải cực hình như thế thì có trả một cái giá lớn để giết qua không nữa.

Khóe miệng Từ Huyền nổi lên một tia cười lạnh.

Đông Phương Uy này chính là phụ thân của Đông Phương Bá, là đầu xỏ ngày xưa tự tay chủ đạo tiêu diệt Tinh Vũ Sơn nhất mạch. Nếu như có thể mượn người này để đưa tới Đông Phương Bá, đó là không thể tốt hơn rồi.

– Còn có, phong bế pháp lực của hắn, trông coi tốt, đừng để cho hắn tự sát.

Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến gì đó, lại dặn dò một câu.

– Từ Huyền! Đông Phương Uy ta chết không có gì đáng tiếc! Nhưng sẽ có một ngày, hành vi của ngươi đối với ta sẽ có người hoàn trả cho ngươi gấp 10 lần.

Đông Phương Uy dữ tợn gào rú, rất nhanh bị hai thị vệ áp giải vào trọng địa học phủ.

Sau đó, cao tầng một phương linh thành bắt đầu thương nghị tình hình chiến đấu kế tiếp.

– Trận chiến hôm nay, thế lực của Đông Phương gia ở Phương Thiên lục thành ít nhất hao tổn một phần ba. Đợi lát nữa tin tức về trận chiến này truyền ra, nhất định có thể khiến thế lực khác của Đông Phương gia sĩ khí giảm mạnh, chúng ta tĩnh dưỡng một phen sau đó sẽ đánh bại từng tên một.

Cổ bào lão giả đề nghị nói.

Bọn người Đổng Băng Vân, Điêu đại thúc đều nhao nhao gật đầu.

– Có thể thực hiện, phái người đi tìm nơi hạ lạc của đệ tử Trương gia và phát ra tin tức về trận chiến này đi.

Từ Huyền trầm ngâm gật đầu.

Lúc đêm khuya, Từ Huyền tự mình đến đến cấm địa mà Đông Phương Uy bị giam giữ, Đổng Băng Vân và Nhạc Phong ở một bên làm bạn.

– Cấm chế ở đây đủ cường đại, đã được ta và Dư tiền bối liên thủ tăng cường qua.

Đổng Băng Vân nói, ánh mắt có chút đảo qua khuôn mặt kiên cường của Từ Huyền, nỗi lòng hết sức phức tạp.

Ở Phương Thiên trọng thành, tất cả những việc nàng làm đều là trợ giúp cho Từ Huyền tiêu diệt Đông Phương gia, cũng chính là gia tăng khả năng mình trở thành nữ bộc sau này.

– Chỉ sợ không đủ, còn cần tăng cường!

Từ Huyền trầm giọng nói.

Hắn đột nhiên lấy ra một cái Linh Lung ngọc bình, từ bên trong bắn ra một chùm sáng màu tím nhạt, hóa thành một thiếu nữ tuyệt mỹ khuynh thành.

– Chủ nhân!

Tuyết Vi khẽ khom người với Từ Huyền, đôi mắt đẹp khẽ xẹt qua trên mặt Đổng Băng Vân, sau đó bên ngoài thân quanh quẩn một tầng lam tử điện quang thần bí, ngón tay như ngọc bấm tay một điểm, hóa thành một đám lam tử điện liệm quấn quanh thân Đông Phương Uy, bố trí tầng tầng giam cầm.

Lấy bí thuật của Yêu Ngư Cổ Tộc, lại gia trì thêm lực lượng của Di Lạc Côi Bảo, nên khiến cấm chế này đã trở nên mạnh mẽ vượt qua lẽ thường rồi.

Đổng Băng Vân dò xét thiếu nữ có khuôn mặt hoàn mỹ khiến người hít thở không thông trước mặt này, cổ hơi thở lực lượng trên người đối phương khiến cho mình phải run sợ. Vô luận mỹ mạo, hay là thực lực, nàng này đều hơn xa mình, đây cũng chỉ là nữ bộc của Từ Huyền thôi sao?

Sau khi bố trí xong cấm chế, Tuyết Vi hóa thành một chùm tia sáng, trở về Thất Phương Ngọc Bình.

Sau tình hình lần này, đáy lòng Đổng Băng Vân đối với Từ Huyền, càng sinh kiêng kị, không khỏi lo lắng cho vận mệnh tương lai của mình.

Nếu vạn nhất, đối phương chính thức tiêu diệt Đông Phương gia, vậy thì mình chẳng lẽ thực sự phải…. nghĩ tới đây, trong mắt nàng nảy ra vẻ khuất nhục phẫn hận.

– Như thế nào? Đổng tiên tử thoạt nhìn thân thể có chút không khỏe à?

Từ Huyền cười mỉm nhìn về phía nàng.

Đổng Băng Vân vô ý thức né tránh ánh mắt hắn, đầu hơi rũ xuống, khẽ cắn môi, hừ lạnh một tiếng, phi thân rời đi.

Trong thời gian kế tiếp, Phương Thiên trọng thành nắm chặt thời gian tĩnh dưỡng chuẩn bị chiến tranh.

Nhạc Phong đạt được vài món bảo khí do Từ Huyền đưa tặng liền bắt đầu luyện hóa, chuẩn bị thật đầy đủ cho kế hoạch báo thù tương lai.

Bản thân Từ Huyền cũng không nhàn rỗi, hắn tìm kiếm khắp các chợ giao dịch của Phương Thiên trọng thành cuối cùng cũng tìm được một chút tài liệu có thể thay thế.

Cho tới bây giờ, tài liệu cần thiết để luyện chế khôi lỗi trong thiên giới thư đệ tứ hệt về cơ bản gom góp đủ, đã có thể bắt tay vào luyện chế rồi.

Nhưng thời gian luyện chế khôi lỗ có thể tương đối dài, Từ Huyền không có nhiều thời gian, thời gian nhàn rỗi đều đốc xúc tu giả của trọng thành, hỗ trợ điều tra nơi hạ lạc của đệ tử Trương gia ngày xưa, lại phái một lượng lớn người đến Bắc Phong trọng thành. Bởi vì theo tin tức, Trương gia có một vài đệ tử đã từng ở đó.

Mà những ngày qua, tin tức có quan hệ đến nghịch chuyển kinh thiên của Phương Thiên trọng thành đã truyền khắp Phương Thiên lục thành, còn thông qua các loại đạo cụ đưa tin mà truyền đến Côn Vân Hoàng Đô nữa.

Một trận chiến này đại thắng, Đông Phương gia thảm bại, khiếp sợ Phương Thiên lục thành, thậm chí oanh động cả Côn Vân Hoàng Đô.

Đặc biệt là Hoàng Long Linh Thành, tin tức có quan hệ đến Từ Huyền cường thế trở về, Lôi Đình Trảm giết Ngưng Đan chấn động khắp nơi.

Danh tiếng của Từ Huyền ở Hoàng Long Linh Thành hơn mười năm trước, bản thân đã là một kỳ tích, một mực khiến Đông Phương gia kinh ngạc. Dù sau này Từ Huyền mất tích thần bí thì lênh truy sát của Đông Phương gia đối với hắn vẫn còn tiếp tục, đến nay chưa từng huỷ bỏ.

Hôm nay, nhân vật trong truyền thuyết kia trở về Côn Vân Quốc, một lần hành động nghịch chuyển thế cục Phương Thiên trọng thành, dối với rất nhiều thế lực và đám tán tụ bị Đông Phương gia lạm dụng uy quyền áp bách mà nói, có thể nói chính là một liều thuốc bổ, thế lực của Đông Phương gia ở vùng Phương Thiên trọng thành liền sinh lòng ý sợ hãi, chờ đợi lo lắng, quân tâm tan rả.