Chương 524: Tử Phượng ngũ kiệt.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trước đây Phượng Tộc có tiền lệ thiết lập vị trí này, nhưng Hoa Vi Hà dám dựa vào thực lực của bản thân cùng với xử sự quyết đoán mới từng bước thu được tán thành của các thế lực lớn nhỏ trong tộc, càng chủ sự trong một trận nhất cự tạo lập địa vị cho bản thân!

Trong tộc, địa vị của Hoa Vi Hà so với Minh Nhược Hải cũng cao hơn không ít, thế mà giờ hắn không trải qua thông báo liền tự tiên xông vào, không nghi ngờ là cực kỳ thiếu tôn trọng bản thân! Vì vậy, nếu Minh Nhược Hải không nói ra có chuyện gì quan trọng, Hoa Vi Hà thật muốn mượn cơ hội này giáo huấn hắn một phen!

– Điện hạ.

Minh Nhược Hải cũng không chút hoang mang, nhìn về phía nam tử kia, nói:

– Xin hỏi có phải đệ tử này chính là nhận mệnh của điện hạ đi thu thập tin tức liên quan tới tên tiểu tử tông chủ Sang Tông kia phải không?

– Ngươi dám theo dõi bản tọa!

Hoa Vi Hà nặng nề quát lên, trên mặt nổi lên một cỗ tức giận cường liệt!

– Minh mỗ không dám.

Minh Nhược Hải cố gắng trấn định nói:

– Các đại trưởng lão trong tộc từ lâu đã bất mãn với việc điện hạ hướng về tông chủ Sang Tông. Hôm nay tộc trưởng đã tới Yêu Tộc, cũng bắt tay với Long Tộc, ta nghĩ thánh nữ điện hạ cũng nên buông tha thôi.

– Xú lão đầu, có phải Mộc Đầu gặp chuyện xấu hay không? Ngươi mau nói cho chúng ta biết được chứ?

Đúng vào lúc này, Kiều Kiều đột nhiên hét lên hỏi.

Bị nàng nhắc nhở, Hoa Vi Hà chấn động mạnh một cái, tỉ mỉ cân nhắc lời nói của Minh Nhược Hải, sau đó tàn khốc nói:

– Minh trưởng lão, đây là sự thật sao?

Dưới cơn giận, khí thế của nàng bạo tăng, tựa như một dãy núi sắp đổ xuống, làm cho Minh Nhược Hải biến sắc!

Nhưng khi nghĩ đến chỗ dựa vững chắc, biểu tình của Minh Nhược Hải rất nhanh liền khôi phục bình thường, ngữ khí mơ hồ nói:

– Cũng không phải, thánh nữ điện hạ không cần quá mức quan tâm vị Lăng tông chủ kia chứ?

Bị hắn lần nữa cố ý biểu thị, nàng cũng vô pháp nén giận nữa, quát lên:

– Xem ra, Minh trưởng lão có vẻ rất có thành kiến với lời nói của bản tọa?

Minh Nhược Hải bất âm bất dương hồi đáp một câu, rồi phất tay áo một cái, ngang nhiên rời khỏi, khẩn thiết nói:

– Ta chỉ là không muốn thánh nữ điện hạ bị gian nhân làm mê muội tâm trí, làm ra chuyện khiến người thân đau xót, kẻ thù cười chê thôi.

– Người thân đau xót, kẻ thù vui vẻ sao?

Hoa Vi Hà cười lạnh một tiếng, trong mắt ẩn chứa thất vọng cùng với phẫn nộ cường liệt, quát hỏi:

– Đồ An, lần này tìm kiếm, tin tức thế nào?

Sắc mặt Minh Nhược Hải khẽ biến, khi nhìn về phía nam tử Đồ An kia, ẩn hiện vẻ tàn khốc, bàn tay trong áo bào hơi ra hiệu.

Liếc mắt nhìn hắn, quanh thân Hoa Vi Hà một đạo hỏa diễm hiện lên. Từng đạo khiến cho lông mày lẫn lông mi của người ta bị thiêu đốt mà dựng ngược lên.

Biểu tình Minh Nhược Hải bị kiềm hãm, trên mặt hiện lên thần sắc âm tình bất định, nhìn thấy nàng dĩ nhiên thi triển ra Niết Sào Viêm, không biết là xuất phát từ lòng lo lắng hay sao mà chưa từng tiến lên ngăn cản.

Lúc này, Đồ An đã cao giọng hồi bào:

– Bẩm điện hạ, thuộc hạ nhận được tin tức, trong Yêu Tộc hình như gần đây hai vị Vưu tôn sứ có mang Huyền Nguyên Tông tông chủ trở về, nhưng cũng không thấy có hành tung của Sang Tông Lăng tông chủ!

– Cái gì?

Kiều Kiều không đợi hắn nói hết lời, đã hoảng hốt tiến lên, quát hỏi:

– Thật sự không thấy Mộc Đầu?

Hoa Vi Hà cũng là chấn động, thế nhưng biểu hiện của nàng lãnh tĩnh hơn nhiều, nàng cố gắng áp chế nỗi lo lắng trong lòng, hét lên:

– Có tin tức nào khác hay không? Nói!

– Dạ.

Đồ An tiếp tục bẩm báo:

– Còn có tin tức khác, ở gần Ly Hỏa thành, hơn tháng trước tựa hồ phát sinh dấu vết kịch chiến, đối chiếu thời gian, tựa hồ là lúc hai vị tôn sứ Yêu tộc cùng với Lăng tông chủ đi qua. Đồng thời, người của chúng ta tại Long Tộc cũng quay lại truyền tin, cách đây không lâu, tộc trưởng Long Tộc Âu Mỗ Long đã mang theo bốn gã tộc trưởng vội vã trở về trong tộc, dọc đường tạo ra động tĩnh khá lớn!

– Âu Mỗ Long?

Sắc mặt Hoa Vi Hà ngưng trọng, người này gần như đại biểu cho sức chiến đấu tối cao của Vô Tẫn Hoang Nguyên hiện tại. Một khi hắn xuất đạo phát ra uy thế cực lớn, làm cho lòng hiếu kỳ nặng trịch, nàng lại hét lên hỏi:

– Tinh tức này vì sao không hồi báo sớm?

– Bẩm điện hạ, tin tức mới từ bên trong Ly Hỏa thành truyền về, đồng thời đã có người chủ sự ký nhận.

– Sao?

Trong lòng Hoa Vi Hà cả kinh. Bản thân đã nói qua, hễ là tin tức liên quan tới Lăng Phong phải đem toàn bộ truyền về cho mình, là ai dĩ nhiên to gan lớn mật dám làm thay như vậy?

Tức khắc, Hoa Vi Hà tựa như nghĩ đến điều gì, hung hăng trừng mắt với Minh Nhược Hải, ngữ khí tựa như băng hàn, nói:

– Minh trưởng lão, ngươi thử nói ra suy nghĩ của mình đi?

Minh Nhược Hải bị khí thế cường đại của nàng áp bách, không nhịn được liên tục thối lui, sợ hãi cười nói:

– Không sai, Tin tức thật sự do ta ký nhận, đây cũng là nỗi khổ tâm của ta, hi vọng thánh nữ điện hạ không phạm sai lầm mà thôi.

– A! Không được phạm sau lầm sao?

Khẽ ngâm nga hai lần, vẻ tàn khốc hiện lên, trong lòng Hoa Vi Hà tràn đầy tức giận, cũng vô pháp tiếp tục che giấu, tựa như hàn sơn băng toái, hỏa sơn bạo phát tuôn ra, một đạo kim sắc Niết Sào Viêm mạnh mẽ lao về phía trước:

– Ngươi thật có can đảm!

Bị Niết Sào Viêm nhanh chóng lao tới gần, một chút chống đỡ trên mặt Minh Nhược Hải cũng vô pháp bảo trì, thân hình bạo thối, không kịp ngự sử bất kỳ chân nguyên lực nào, vẻn vẹn chỉ dựa vào thể lực của bản thân, hai chân đạp mạnh xuống đất, rồi lùi lại tạo thành một rãnh sâu.

Họa Vị Hà giật mình bất động, ánh mắt ngưng chú vào một điểm, từng bước ép sát, lòng bàn tay Niết Sào Viêm chỉ cần một chút nữa sẽ đâm trúng Minh Nhược Hải, xem bộ dáng là muốn một kích đánh chết hắn.

– Họa Họa, lưu thủ!

Đúng lúc này, một tiếng quát nhẹ vang lên, ngay sau đó một người lao nhanh tới chắn ở trước người Minh Nhược Hải.

– Minh Tâm Thiện! Quả nhiên là ngươi!

Cười lạnh một tiếng, Luân Già Kiếm trong tay áo Họa Vì Hà phi ra, thân kiếm rất nhanh liền thu Niết Sào Viêm vào bên trong.

Hống!

Một tiếng giòn vang, tử sắc huyền nguyệt bị mạnh mẽ chém thành hai đoạn, thân thể Hoa Vi Hà cũng thối một trận Luân Già Kiếm lặng yên trở về lòng bàn tay, vì không thể giết nên hai bàn tay nàng xuất hiện một trận run run.

Nhìn thấy Minh Tâm Thiện trong hư không bước tới, vẻ mặt bình thản nói:

– Các ngươi tự ý phong tỏa tin tức. Muốn ám sát bổn tọa, phạm thượng tác loạn, thật sự là to gan lớn mật! Ta tạm bắt giữ hai ngươi, hồi báo trưởng lão trong tộc, đem hai ngươi trừng phạt nghiêm khắc, tuyệt không nuông chiều.

Tiếng nói vừa dứt, Luân Già Kiếm trong lòng bàn tay Hoa Vi Hà ngang nhiên đâm ra tựa như muốn phá thương khung lao về phía trước, một đạo quang mang như kinh điện chảy qua thân kiếm, có kim sắc vụ khí tiềm sinh.

– Ha hả, thánh nữ điện hạ, bình tĩnh một chút đã!

Tình thế hết sức căng thẳng, một đạo âm thanh chậm rãi phủ xuống, ngay sau đó một lão giả thân mặc tử sắc trường bào xuất hiện tại chỗ, trên người hắn đều một màu tím: dây cột tóc màu tím, ngọc bồ màu tím, tay áo màu tím, hài màu tím…

Lão giả tựa như khối ngọc màu tím, bên cạnh hắn có bỗn gã nữa. Năm người tạo thành một tòa tử sắc quang tráo cực lớn, bên trong tràn đầy tử quang.

Tiểu thế giới! Tử Phượng ngũ kiệt!

Vừa thấy được năm người này xuất hiện, sắc mặt Hoa Vi Hà cũng hơi biến một chút, trở nên ngưng trọng hơn. Nàng thân là thánh nữ Phượng Tộc, tự nhiên phi thường rõ ràng năm người trước mắt đại biểu cho một đoạn quá khứ huy hoàng, có thể nói, dưới sự liên thủ của bọn họ trong một thời gian dài, Phượng Tộc có được sức chiến đấu lớn nhất!