Chương 158: Hỏa sơn xà linh. (1)

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lần trước thi triển linh hồn uy áp giải quyết Từ Kỳ Phong! Sau đó Lăng Phong cũng không nghĩ ra lại có sơ hở lớn đến vậy. Hiện tại khi biết rõ thì không khỏi sợ hãi, may mà lúc đó chỉ có Cố Quỳnh và Hoàng Phủ Vân ở đó, nếu không một màn kia bị Lôi Trạch Ân, Vệ Địch nhìn thấy chắc chắn bọn họ sẽ suy đoán được hai tầng thân phận của mình.

Chẳng qua, linh hồn uy áp này trong miệng Thích Thiên Ách nguyên lai còn có thể gọi một loại tinh kỹ?

– Ngươi làm như thế nào mà biết ta là linh hồn song chi thể?

Nghe Lăng Phong nói ra nghi vấn, Thích Thiên Ách vội vàng đứng dậy phất tay một cái. Một loạt hình ảnh từ không trung xuất hiện, bên trong hình ảnh đúng là tình cảnh Lăng Phong đang bị bao vây ở trong núi lửa phun trào, ngay sau đó hỏa hệ kiếm nguyên liền nhảy ra khỏi cơ thể tự động hấp thu nguyên lực ngoại giới. Hắn giải thích:

– Từ xưa đến nay có thể kiêm tu linh hồn nguyên lực cùng với thổ thủy hỏa phong bốn loại nguyên tố này không một ai khác chỉ có thể là linh hồn song phân, từ điểm này nên ta đoán được thân phận của đại sư!

Lăng Phong bừng tỉnh, nguyên lai nơi này có bố trí một ảnh mạc, chỗ bản thân rơi xuống đồng dạng cũng có một bộ ảnh mạc khác đem tình huốn phát sinh truyền trở về. Có thể ở giữa núi lửa bố trí ảnh mạc mà không bị thiêu hủy, thủ đoạn này quả thật là tinh xảo. Ngẫm lại, Lăng Phong nói:

– Giúp ngươi luyện chế tinh chương cũng không phải là khó, chẳng qua ta không rõ Tinh Kỹ tinh chương như lời ngươi nói là vật gì thôi.

– Bằng vào linh hồn song chi thể với thiên phú siêu cường, đại sư sau này tất nhiên có thể tiếp xúc với Tinh Kỹ tinh chương, chỉ cầu đến lúc đó đại sự có thể vui lòng xuất thủ, ta liền cảm kích vô cùng!

Thích Thiên Ách lại quỳ xuống đất, trong ánh mắt nồng đậm vẻ chờ mong.

– Chỉ cần sau này có thể luyện chế Tinh Kỹ tinh chương, ta nhất định sẽ giúp ngươi.

Lăng Phong bất đắc dĩ hứa hẹn, trông thấy một vị Thánh Vực cường giả đỉnh phong đứng trước mặt mình khúm núm, cảm giác này làm hắn không được tự nhiên. Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác cường liệt: thì ra cũng có lúc cường giả phải đến cầu mình, hay chính xác là cầu xin Thuật Luyện Sư, xem ra từ trước đến giờ mình vẫn đánh giá thấp giá trị của Thuật Luyện Sư a!

– Đa tạ đại sư.

Thích Thiên Ách mừng rỡ như điên. Hơi do dự hắn lại nói:

– Tinh Kỹ tinh chương có thể giúp được ta chỉ có tam hệ thổ thủy phong, đành hi vọng đại sư vậy.

– Ta sẽ ghi nhớ trong lòng!

Lăng Phong gật đầu nói, hắn cũng không rõ ràng lắm Tinh Kỹ tinh chương lại có phân loại, hơn nữa dường như có quan hệ với cả nguyên lực. Bất quá sau này có thể luyện chế, nhằm vào nguyên lực đặc thù tiến hành điều chỉnh chắc hắn là không xảy ra vấn đề gì? Minh bạch Thích Thiên Ách không gây hại cho mình, Lăng Phong triệt để bình tĩnh lại, hắn hiếu kỳ nhìn quanh bốn phía nói:

– Chỗ cư thất này là dưới đáy núi lửa sao? Ngươi như thế nào mà kiến tạo thành?

Thích Thiên Ách vỗ đầu, tự trách nói:

– Thật thất lễ với đại sự, còn chưa mời đại sư hảo hảo tham quan một chút phòng ốc sơ sài, nếu đại sư không chê mời vào xem.

Lăng Phong gật đầu theo sau, từ trên người hắn liền móc ra một khối tinh cầu hồng sắc, khỏa tinh cầu này khắc chi chít hoa văn. Tỉ mỉ quan sát sẽ phát hiện đây đều là những bí văn cả!

Đồng dạng những thứ này Lăng Phong ở chỗ Mạch Kha cũng nhìn thấy qua, tên là “nguyên trận hạch tâm”. Điều khiển nó có thể làm cho ngươi ta ở trong khu vực nguyên trận dễ dàng truyền tống đi, mặt khác còn có thể khống chế sự đóng mở của nguyên trận. Nguyên trận hạch tâm trong tay Mạch Kha có thể khống chế cả tòa Nguyên Lực Tháp, vì vậy mọi việc phát sinh bên trong đều không thể nào giấu diếm được hắn, mà cái ở trong tay Thích Thiên Ách rõ ràng còn phức tạp hơn nhiều.

Thích Thiên Ách vỗ lên “nguyên trận hạch tâm”, giơ tay nhẹ nhàng điểm một cái, Lăng Phong cảm thấy lập tức bị một cỗ khí tức ấm áp bao bọc, trong đầu liền xuất hiện cảm giác mê muội. Khi mở mắt ra, hai người đã xuất hiện tại một địa phương khác.

Dưới chân là một khối nham thạch hình vuông, khối nham thạch này màu sắc thật cổ quái, nửa đen nửa đỏ, dẫm chân lên đó cảm giác truyền đến mát mẻ rất kỳ quái. Thấy Lăng Phong hiếu kỳ quan sát, Thích Thiên Ách trực tiếp lấy tay vỗ chưởng một cái, nhất thời cắt từ khối nham thạch ra một khối dày ba thước:

– Đây là Hắc Huỳnh Thạch, trừ tính chịu nhiệt tốt ra, vào ngày hè làm cho người ta có cảm giác sáng khoái nhè nhẹ. Mặt khác khi tu luyện Chân Võ Quyết mà ngồi lên có thể tạo được hiệu quả tĩnh tâm nhất định, đại sư nếu không chê hãy thu lấy một ít.

Thuận lợi đem Hắc Huỳnh Thạch thạch thu vào tiết văn, Lăng Phong bị cảnh tượng trước mặt làm rung động thật sâu, ở bên ngoài chỗ Hắc Huỳnh Thạch mà họ đang đứng, dung nham ngừng bốc sủi bọt, khí nóng dày đặc ngưng tụ như thực chất, cho dù là thanh cương ngọc bỏ vào đó không cần thời gian một lần hô hấp cũng hoàn toàn bốc hơi!

Thế nhưng có Thích Thiên Ách bên cạnh, cỗ hơi nóng này căn bản không thể xâm hại đến Lăng Phong một chút nào. Khiến Lăng Phong khiếp sợ chính là ở trung tâm dung nham sùng sục lại có một dòng xoáy, trung tâm dòng xoáy bốc lên một mảnh vụ khí hỏa diễm, ở giữa hỏa diễm loáng thoáng xuất hiện thân ảnh một con rắn.

Hình ảnh con rắn dài chừng ba thước, khắp người mọc xích sắc lân phiến, trên trán có một cái sừng ngân sắc, đôi mắt đỏ máu như hai khối hồng bảo thạch lóng lánh.

– Đây là…

Lăng Phong khó tin có thể nói:

– Hỏa sơn chi linh?

– Đại sư hảo nhãn quang.

Thích Thiên Ách hơi kinh ngạc, khen:

– Con rắn này đúng là linh hồn hỏa sơn biến ảo mà thành!

Đang khi nói chuyện từ phía ảnh xà liền bắn ra một viên Hỏa Tinh Ngọc Tủy bé bằng đầu ngón tay cái, Thích Thiên Ách vội vã điểm ra một chỉ, viên Hỏa Tinh Ngọc Tủy kia liền rơi vào trong lòng bàn tay hắn.

Thấy Lăng Phong hiếu kỳ, hắn giải thích:

– Những viên Hỏa Tinh Ngọc Tủy này nếu chậm trể thu lại, mà bị xà ảnh thôn phệ, chỉ cần hấp thu đến trình độ nhất định nó có thể xảy ra biến hóa, rồi rời khỏi nơi này.

Lăng Phong gật đầu minh bạch ý tứ hắn, nhưng thiên địa kỳ vật này một khi đã tiến hóa ra “linh hồn”, giả như có đủ thời gian tiến hóa hoàn thành, linh hồn chúng nó sẽ hóa thân trở thành ma thú hoặc nhân loại tự do hành động. Những điều này Sang Sư cũng chỉ hơi chút đề cập đến, vẫn chưa nói rõ cho Lăng Phong, hắn cũng không để trong lòng, không ngờ rằng hôm nay lại may mắn được tận mắt nhìn thấy.