Chương 432: Tranh đoạt.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lần lượt nói ra những gì mà mình quan sát được, cuối cùng Hàn Nguyệt Dạ chua chát nói:

– Còn trẻ mà đã có năng lực như vậy, e rằng giới thanh niên không có ai bằng được nàng ta đâu!

Thích Thiên Ách nghe thấy vậy lộ ra biểu tình kiểu như không nghĩ thế. Hắn âm thầm quay sang nhìn Lăng Phong: Đừng ngạc nhiên, nếu như để cho họ biết tuổi thật của Lăng huynh đệ cũng như kinh nghiệm tu luyện chắc họ phải sợ đến rớt tròng mắt ra ngoài mất.

Nghĩ lại những gì Lăng Phong đã trải qua, nếu như không phải đích thân kiểm chứng chắc Thích Thiên Ách cứ nghĩ mình đang mơ. Lúc mới gặp Lăng Phong còn chưa đến thánh vực, kết quả nửa năm sau gặp lại hắn đã là ngụy linh cấp rồi.

Sau đó vào Vô Tẫn Hoang Nguyên, lại chỉ nửa năm ngắn ngủi, Lăng Phong đã có chiến đấu lực của một linh tôn cấp!

Tốc độ tu luyện nhanh như vậy thử hỏi Phượng Tộc thánh nữ có bằng được không? Đương nhiên, Thích Thiên Ách chỉ hừ lạnh trong lòng chứ không thể hiện ra ngoài.

Lăng Phong nghe vậy chỉ gật gật đầu hiểu ý. Hắn đương nhiên hiểu về mình rõ hơn ai hết. Có được thành tích hôm nay tất cả đều nhờ tế ngộ, đổi thành người khác dù có tài nguyên tu luyện bàng đại đến thế nào cũng không thể kì ngộ liên tiếp được như hắn. Chính vì vậy hắn không hề có ý kiêu ngạo mà chỉ là thận trọng hoặc là nghi hoặc.

Nguồn gốc của sự nghi hoặc đến từ cảm giác thân thuộc lúc Phượng Tộc thánh nữ xuất hiện. Hắn rất tự tin vào trí nhớ của mình vậy mà nghĩ đi nghĩ lại bao nhiêu lần cũng không thể nhớ ra đã gặp nàng ta ở đâu. Vậy cảm giác thân thuộc đó sao lại có?

– Đến rồi.

Hàn huyên thêm vài câu, đi hết con đường buôn bán sầm uất, Yên Vân La chỉ về phía trước nói.

Lăng Phong nhìn thấy thương hộ mà bà ta định tặng cho mình. Vị trí của thương hộ này không phải là quá tốt, xung quanh cũng có rất nhiều bán những vật dụng phục cho sinh hoạt vui chơi giải trí. Ví dụ như chế biến thực phẩm có quế chi vạn năm, các loại ma thú quý hiếm. Ma thú ở đây mặc dù phẩm cấp không cao nhưng đều có một tác dụng đặc thù nào đó. Ví dụ một thương hộ chuyên môn bán phượng vĩ phiêu đầm lầy, loai ma thú này thực lực không quá tam tinh, nhưng ngoại hình lại rất xinh xắn, giống như một con sóc có cái đuôi lửa dài, có thể bùng cháy bất cứ lúc nào. Rất hợp để các chàng trai mua tặng cho ý trung nhân của mình.

Hơn nữa loại ma thú này còn có một đặc thù nữa đó là một loại kĩ năng bản mệnh thần kì ẩn chứa trong ma hạch của chúng. Loại kĩ năng bản mệnh này nếu như được kích phát sẽ tỏa ra môt loại hương thơm ngào ngạt nên một vài thuật luyện sư đã dùng nó để luyện chế thành tinh chương, tên gọi “hương vân chương”.

Những vật phẩm ma thú loại này rất nhiều. cả Ly Hỏa Thành chẳng khác gì một Vô Tẫn Hoang Nguyên thu nhỏ, ở đây có thể tìm được rất nhiều đặc sản hiếm có ở những nơi khác.

– Mộc tông chủ nếu như muốn bán vật phẩm gì quý giá thì ta khuyên ngài hãy nên đợi đến lúc giao dịch bên trong bắt đầu. Những thứ được bán ở đây đều là vật phẩm bình thường, cũng có rất ít người đủ sức mua được thứ mà ngài muốn bán.

Yên Vân La tốt bụng nhắc, trong mắt bà ta, Sáng Tông của Lăng Phong mới được thành lập chưa lâu, làm gì có thứ gì quý giá nên nói vậy cũng chỉ là giữ thể diện cho hắn thôi.

Lăng Phong khách khí nói:

– Đa tạ Yên tông chủ nhắc nhở, ta cũng không có thứ gì quý giá quá cần bán, tất cả chỉ là những món đồ nho nhỏ luyện chế trong tông môn thôi.

– Ổ.

Thầy Lăng Phong nói vậy Yên Vân La trong lòng sớm đã có quan cảm nên đương nhiên cũng không nghi ngờ, vô tình hỏi:

– Không biết Mộc tông chủ định bán thứ gì?

– Chỉ là một chút tinh chương thôi.

Lăng Phong nói, móc ra hai miếng tăng nguyên tinh chương đưa cho hai người Yên Vân La:

– Phiền hai vị tông chủ xem giúp nếu như bán miếng tinh chương này bên ngoài Ly Hỏa Thành thì giá cả thế nào?

– Đây là. Hình như là bồi nguyên chương?

Yên Vân La do dự, càng ngắm kĩ miếng tinh chương trong tay, biểu tình của bà càng trở nên ngưng trọng, cuối cùng chuyển sang căng thẳng. Bà chuyển miếng tinh chương sang cho Chiêm Như Âm, nói:

– Như Âm, con xem thử xem sao.

Chiêm Như Âm từ lúc thấy Lăng Phong rút miếng tinh chương ra đã cảm thấy kinh ngạc. Lúc này không khỏi vội vàng đón lấy miếng tinh chương, chỉ dùng niệm thức quét qua hai lượt, thân thể mềm mại của cô khẽ chấn động:

– Đây không phải là bồi nguyên chương bình thường! Ngươi luyện chế kiểu gì vậy?

Lúc này Hàn Nguyệt Dạ mới phản ứng kịp. Mặc dù ông không có thuật luyện sư đồ đệ đi theo nhưng kinh nghiệm nhiều năm làm chủ một tông phái lập tức giúp ông nhận ra giá trị cự đai của miếng tinh chương. Ông kích động hỏi:

– Mộc tông chủ, miếng tinh chương này vô cùng huyền kì, quý tông định bán thế nào?

Lăng Phong bị biểu tình kích động của ông làm cho ngây ra, hắn không ngờ hai miếng tinh tăng nguyên chương của mình lại khiến hai con người này chấn động đến vậy. Trong mắt hắn, tăng nguyên chương mặc dù có thể giúp tăng trưởng năng lượng nhưng cũng không cần phải chấn động đến vậy chứ, không lẽ còn chỗ nào hắn tính toán sai?

– Khụ, thường tăng nguyên tinh không dùng kim tệ để tính mà dùng nguyên liệu để giao dịch.

Nhìn biểu hiện của đám Hàn Nguyệt Dạ, Lăng Phong cũng không biết dự định ban đầu của mình có hợp hay không nên ngữ khí có chút do dự:

– Đương nhiên là phải như vậy rồi.

Hàn Nguyệt Dạ không phản đối, trực tiếp hỏi:

– Không biết quý tông định dùng miếng tinh chương này để đổi lấy nguyên liệu gì?

– Ồ, đại khái là xà văn cương tâm, long cốt thảo, ngư nhi vẫn,… những nguyên liệu ấy chỉ cần có một khoản đều có thể đổi lấy tinh chương.

Lăng Phong liệt kê danh sách một loạt những thứ mà mình muốn nhưng thấy biểu tình của hai người Hàn Nguyệt Dạ càng lúc càng ngạc nhiên, miệng há mỗi lúc một to, mắt thậm chí còn phát ra quang mang lấp lánh hắn đành phải nuốt những lời chưa nói hết vào bụng.

Giọng nói không khỏi bé dần, bụng thầm nghĩ: không lẽ mình đưa ra giá quá cao làm hai người họ sợ phát khiếp? Có thể kết giao được với hai đại tông phái này thật là tốt. Nghĩ vậy, Lăng Phong họ nhẹ một tiếng, quyết định đưa ra một cái giá thấp hơn:

– Nếu như hai vị cảm thấy cái giá này hơi cao, ta nghĩ…

– Sáng Tông có thể cung cấp bao nhiêu loại tinh chương này, bọn ta bao hết!

Hàn Nguyệt Dạ trực tiếp ngắt lời hắn.

– A?

Lăng Phong vẫn chưa kịp phản ứng, kết quả Yên Vân La đã không chịu thua kém, trừng mắt nhìn Hàn Nguyệt Dạ:

– Hàn tông chủ, ngài làm vậy có hợp lý không? Sao Sát Tình Tông của ngài có thể độc chiếm toàn bộ? Không lẽ Ngọc Lan Tông ta không có tư cách?

Nói đoạn, bà ta quay sang nhìn Lăng Phong, thành khẩn nói:

– Mộc tông chủ, bổn tông chịu trả gấp đôi giá ngài vừa đưa ra, chỉ cần để bổn tông mua hết tinh chương mà quý tông, ngài thấy thế nào?

Đừng thấy Yên Vân La thường ngày dịu dàng, chỉ cần liên quan đến lợi ích tông môn bà ta tuyệt đối không hàm hồ. Lúc này đối đầu với Hàn Nguyệt Dạ cũng rất gay gắt, khí thế không hề thua kém.

– Haizzz, Yên tông chủ, không lẽ chỉ có Ngọc Lan Tông tài đại khí thô?

Hàn Nguyệt Dạ bùng nổ triệt để, bất chấp tất cả kéo Lăng Phong về phía mình:

– Mộc tông chủ là ta quen biết trước, nói thế nào cũng phải có thứ tự trước sau chứ? Hơn nữa bà tưởng giá cao gấp đôi Sát Tình Tông ta không trả được sao?

– Hừ, gấp đôi được vậy nếu ta tăng gấp ba thì sao? Ngài tính thế nào?

Yên Vân La không hề có ý muốn nhường nhịn.

Khuôn mặt trắng ngọc của Hàn Nguyệt Dạ bị chọc giận đến nỗi đỏ bừng lên, chỉ vào Yên Vân La không thốt nổi nên lời, cuối cùng hậm hực dậm chân:

– Ta không biết! Lần này số tinh chương của Mộc tông chủ Sát Tình Tông ta phải chiếm một nửa, cái này không cần phải thương lượng nữa!

Băng Tiêu trợn mắt nhìn nãi sư, không ngờ vị sư tôn lạnh như băng cũng có lúc đanh đá đến vậy. Hôm nay đúng là được mở rộng tầm mắt.

– Hắc, Hàn tông chủ, đừng tưởng ngài là tông chủ một phái mà định giở trò vô lại, tưởng ta sợ à?

– Không sợ thì bà cứ thử xem! Đừng tưởng là phụ nữ mà bổn tọa nhường bà!

Hàn Nguyệt Dạ là người có xu hướng gia trưởng, khinh thường nói.

Yên Vân La giận đến run người, trừng mắt nhìn ông ta, phát ra những âm thanh chói tai như tiếng những sợi dây cung bị kéo căng, từng vòng từng vòng khói trắng tỏa ra từ lòng bàn tay bà ta, lượn vòng quanh cơ thể.

Hàn Nguyệt Dạ cũng không chịu thua, mũi phun ra hai luồng bạch khí, khí lưu uốn lượn như long bàn, giao kết lại với nhau tạo thành một khối băng chương mắt rồng. Bên trong băng chương, mây khói múa lượn như tiên nữ, tư thế xinh đẹp vô cùng.

Lăng Phong nhìn đến nỗi ngây người, không ngờ chỉ vì một miếng tăng nguyên tinh chương nho nhỏ mà có thể khiến hai vị nhất lưu tông phái tông chủ gây chiến với nhau. Hắn vội vàng chen vào giữa, ngăn cản:

– Hai vị tông chủ gượm đã, có gì thì từ từ nói, chỉ cần có đủ nguyên liệu, bổn tông vẫn còn rất nhiều tăng nguyên tinh chương, không cần phải tranh giành.

– Rất nhiều?

Nghe thấy vậy, mắt hai người lập tức sáng rực, chăm chú nhìn Lăng Phong:

– Mộc tông chủ, vậy quý tông có thể cung cấp bao nhiêu.

Lăng Phong nhìn Du Thiên Trì sau lưng, vị lão đầu hiểu ý đưa ra một con số. Suy nghĩ một lúc, Lăng Phong nói:

– Lần này đến Ly Hỏa Thành, ta chỉ mang theo hai mươi miếng tăng nguyên tinh chương.

– Hai mươi miếng?

Sự nhiệt tình của của Hàn Nguyệt Dạ có chút lạnh bớt. Ông trầm ngâm nói:

– Theo như ta quan sát, tinh chương của quý tông mặc dù hiệu quả tăng cường năng lượng tương đối tốt nhưng nếu như chỉ có mấy miếng ít ỏi, hiệu quả sẽ không được rõ ràng. Ông đấm mạnh vào lòng bàn tay, nói:

– Thế này đi, mười miếng của quý tông, ta…

Cảm nhận được đang có một luồng ánh mắt sắc bén bắn tới, ông vội vàng giữ lại hai chữ “bao hết” cuối cùng, chuyển thành:

– Ta mua một nửa.

Yên Vân La lúc này mới chịu thu lại ánh mắt sát nhân, nhìn Lăng Phong nói:

– Mộc tông chủ, vậy nghĩa nửa còn lại thuộc về tông môn chúng ta.

Lăng Phong có chút không quen với ánh mắt nhiệt tình của họ, vội vàng nói:

– Xin lỗi, hai vị tông chủ. Số tinh chương mang đến Ly Hỏa Thành lần này, bổn tông không có ý định bán.

– Ồ?

Hai người Hàn Nguyệt Dạ có vẻ ngạc nhiên, Yên Vân La tâm tư tỉ mỉ hơn nên lập tức nghĩ ngay ra được nguyên nhân, hai mắt sáng rực, nói:

– Mộc tông chủ, số tinh chương này là do tông quý tông tự mình luyện chế?

Lăng Phong thở dài, bụng thầm nghĩ hai vị tông chủ này thật khiến người ta thất vọng. sao có thể ngốc nghếch đến mức bây giờ mới hiểu ra mấu chốt vấn đề.

Thấy thái độ Lăng Phong, hai người quay sang nhìn nhau, hít vội một ngụm không khí:

– Quý tông có thể nghiên cứu ra cách cải thiện bồi nguyên chương?

– Không phải bồi nguyên chương, chính xác là tăng nguyên tinh chương!

Lăng Phong sửa lại, bổ sung thêm:

– Nếu coi nó là cải thiện từ bồi nguyên chương cũng không sai, hiệu dụng hai bên đều như nhau, chỉ có điều hiệu quả của tăng nguyên tinh chương mạnh hơn.

Dù Lăng Phong đã đích thân thừa nhận, Hàn Nguyệt Dạ vẫn cảm thấy khó tin, lẩm bẩm nói:

– Luyện phương của bồi nguyên chương bị Huyền Nguyên Tông lũng đoạn.

Không phải chưa từng có thuật luyện sư muốn mô phỏng mà là chưa từng có ai thành công, hiệu quả của thành phẩm kém hơn của Huyền Nguyên Tông rất nhiều. Nếu như quý tông có thể luyện chế ra tinh chương có hiệu quả tốt hơn nó, vậy có nghĩa là…

Ông không nói ra suy đoán của mình nhưng ý tứ trong đó thì cũng đoán ra được, đó chính là Sáng Tông có thuật luyện sư mạnh hơn của Huyền Nguyên Tông.

Suy đoán này bất luận đúng hay sai, chỉ cần dựa vào một chút thông tin Lăng Phong vừa tiết lộ, Hàn Nguyệt Dạ đã có thể lập tức đoán ra. Chưa bao giờ ông cảm thấy mình thông minh đến vậy. Nếu như không phải hoàn cảnh không cho phép, ông đã cho phép mình lớn tiếng cười vang rồi. Chỉ chống lại một Thanh Mộc Tông bé nhỏ, kết quả lại kết giao được với một tông phái thần bí như Sáng Tông, cuộc mua bán này ai dám nói là không có lời chứ?

– Vậy ngài muốn dùng số tinh chương này thu hút mọi người đến đặt hàng?

Chiêm Như Âm tâm tư linh mẫn, lập tức hiểu ra ý định của Lăng Phong, nhất thời kinh hô lên một tiếng. Yên Vân La được cô nhắc nhở cũng giật mình, chẳng kịp tán dương ái đồ, kinh ngạc quay sang nhìn Lăng Phong.

Thân là tông chủ một tông phái nhất lưu, Yên Vân La đương nhiên vô cùng thông hiểu quyền mưu. Lúc nãy vừa mới liếc qua bà đã lập tức nhận ra hiệu dụng phi phàm của tăng nguyên tinh chương. hơn bồi nguyên chương đang thông hành bây giờ nhiều. Nếu như mở rộng quy mô quảng cáo, có thể khiến thanh danh Sáng Tông bay cao bay xa, kiến lập thanh vọng cường đại trong các đại tông môn.

Như thế vẫn chưa là gì, hiệu dụng thực sự nằm ở chỗ bồi nguyên chương có thể mang lại cho Sáng Tông hiệu ứng tiềm tại!

Thời gian kiến lập của Huyền Nguyên Tông vẫn chưa được gọi là lâu, so với Sát Tình Tông, Ngọc Lan Tông những tông môn có lịch sử lâu đời thì không thể bằng được. Nhưng tông chủ của họ là linh tông cấp thuật luyện sư, cộng thêm việc lũng đoạn ý nguyên chương, bồi nguyên chương – loại tinh chương mà phần lớn mọi tông phái đều cần nên mới có thể tạo dựng được những mối quan hệ chặt với các tông môn, mới khiến địa vị của Huyền Nguyên Tông ngày càng được củng cố, mới được sánh vai với tứ đại tông phái khác và trở thành một nhãn hiệu tông phái lâu đời trong mắt mọi người.

Có thể thấy nếu như Lăng Phong thành công, Sáng Tông sẽ có hi vọng đuổi kịp thậm chí vượt qua Huyền Nguyên Tông!

Đối diện với nghi vấn của Chiêm Như Âm, Lăng Phong chỉ mỉm cười, không phủ nhận cũng không khẳng định. Hàn Nguyệt Dạ là người trực tiếp nhất, ông hiểu Sát Tình Tông không chú trọng đến chuyện sản xuất thuật luyện sư nên không cố kị như Ngọc Lan Tông, hỏi:

– Tăng nguyên tinh chương này không biết quý tông mất bao lâu để luyện chế được một miếng?

– Luyện chế một miếng mất bao lâu?

Lăng Phong ngây người.

Thấy vậy, Hàn Nguyệt Dạ có chút căng thẳng:

– Trước đây trong tông môn ta chỉ có đệ tử hạch tâm nhất mới có cơ hội sử dụng loại tinh chương này. Như vậy mặc dù số lượng yêu cầu bị hạn chế, nhưng số lượng cần dùng lại không nhỏ. Nếu như tốc độ luyện chế quá chậm thì cũng không ổn.

Ngừng lại đôi chút, ông nhíu mày hỏi:

– Không biết quý tông nửa tháng có thể luyện chế thành công một miếng trong vòng nửa tháng không?

– Nửa tháng?

Lăng Phong và Du Thiên Trì cùng lộ ra một nụ cười cổ quái.

– Không lẽ phải cần một tháng?

Hàn Nguyệt Dạ nhíu mày, thở dài nói:

– Như vậy e rằng hơi khó, chúng ta vẫn phải mua một lượng lớn từ Huyền

Nguyên Tông, vẫn bị tên tham lam ấy chặt chém.

– Chỉ cần quý tông chịu công bố luyện phương là được rồi? Chúng ta có thể sắp xếp thuật luyện sư luyện chế.

Chiêm Như Âm không nhịn được nói:

– Sáng Tông nếu như chịu đồng ý, có thể bán luyện phương cho chúng ta, điều kiện thế nào tùy các người.

– Như Âm, câm miệng!

Yên Vân La thần tình chợt biến, vội vàng quát. Thấy Lăng Phong không có ý trách móc, bà mới yên tâm thở phào, nghiêm giọng quát:

– Luyện phương là bí mật lớn nhất của thuật luyện sư, sao có thể vô lễ như vậy được? Nếu còn nói linh tinh nữa, lập tức quay về bế cấm bế cho ta!