Chương 265: Tuyệt Vực Quái Nhân.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đúng lúc đó, An Cát Hi hét một tiếng:

– Hồ Ảnh Bách Biến, giết!

Một con hồ nhảy ra từ ý thức hải, ngẩng cao đầu kêu một tiếng, chỉ thấy từ trong thân thể nó hiện ra hơn trăm huyễn ảnh hồ linh. Huyễn ảnh vừa chuyển, tạo thành một vòng vây thật lớn, đem Lăng Phong nhốt lại trong đó.

– Trong vòng trăm trượng, bí kỹ của hồ tộc ta, không ai có thể trốn thoát!

Hai tay An Cát Hi nhanh chóng kết xuất nguyên lực ấn, hồ ảnh trong bàn tay tỏa ra bạch quang tựa như tơ, kéo dài quấn lấy Lăng Phong. Nàng thét lớn ra lệnh:

– Khố Sâm, Lạc Đế Khả, kết tam tài nguyên trận!

– Được!

Khố Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, tượng linh trong cơ thể nhảy ra, thân thể khổng lồ của nó tản mát ra hoàng quang dày đặc ép tới không khí phát ra tiếng ong ong:

– Long Tượng Cự Lực!

Lạc Đế Khả cười hắc hắc, thân hình lang linh tăng vọt, quang mang màu tím đại thịnh, hung hăn chộp tới Lăng Phong:

– Thiên Lang Khiếu Nguyệt!

Hồ Ảnh khốn tỏa, Long Tượng trấn áp, Thiên Lang sắc bén!

Trì thủy hỏa tam hệ nguyên lực trong phương viên trăm trượng, không gian bạo dũng, hồ tượng lang linh kỹ tam tộc vậy mà ngưng kết lại, cả trăm hồ ảnh vờn quanh, hình thành một vòng trong ba màu, vòng chòn hướng bên trong xiết chặt lại!

Nguyên trận Tinh Chương?

Chỉ có nguyên trận Tinh Chương có khả năng phối hợp vô cùng thần diệu, mới có thể thi triển lực công kích như vậy, khiến mỗi loại linh kỹ trong trận đều có thể dung hợp!

Thần sắc Lăng Phong đột nhiên biến đổi, cảm giác lực lượng trong một kích kia đủ để chém thân thể của mình thành hai đoạn! Chỉ là Lăng Phong quyết không phải là kẻ chịu chấp nhận số mệnh!

Kiếm linh trong ý thức hải chuyển, kéo theo hỏa hệ kiếm nguyên nhảy múa bất định, bảy thanh kiếm ảnh chợt bay ra khỏi cơ thể, phát ra hỏa quang như sóng triều cuộn trào mãnh liệt, hai mắt hắn phẫn nộ, quát:

– Thiên Nguyên Cấm! Thiên Địa Lao! Trú Kiếm Chi Thuật!

Một trăm lẻ tám đạo kiếm quang, Tinh Thiết Kiếm hạo liệt hung hãn, kiếm ảnh rít một tiếng rồi toàn bộ phóng tới hạch tâm nguyên trận của An Cát Hi.

– An Cát Hi cẩn thận!

Văn Hiên bàng quan từ xa nhìn thấy một chiêu này, vội vã nhắc nhở, sau khi tự mình trải nghiệm, hắn đã biết rõ uy lực của “Thiên Nguyên Cấm”, dưới Linh Cấp gặp phải tất bại!

Không cần giải thích quá nhiều, thần tình An Cát Hi cũng thoáng cái ngưng trọng. Lưỡng đạo công kích còn lại cũng không sợ, nhưng Thiên Nguyên Cấm ẩn chứa khí tức như uyên như ngục, dữ dằn cuồng mãnh khiến trong lòng người ta sợ hãi!

Nếu liều mạng cho dù có thể giết hắn, mình tất cũng ngã xuống, tâm tư biến chuyển thật nhanh, An Cát Hi quát lên:

– Nguyên trận, thiên tuyền!

Hồ ảnh trong lòng bàn tay càng nhanh phát ra bạch quang, tượng linh lớn tiếng rít gào, hoàng mang dày đặc liên tục rót vào, lang linh cũng không ngừng xoay quanh, trên người tràn ngập tử hỏa quang mang. Tam đại nguyên lực điên cuồng dũng mãnh vào. Thôi động vòng tròn ba màu xoay tròn bất định.

Thân hình Lăng Phong đứng ngạo nghễ. Tinh khí thần trong nháy mắt thiêu đốt đến trạng thái đỉnh phong, tam đại sát chiêu đánh về phía An Cát Hi.

Vòng tròn ba màu cùng với Thiên Nguyên Cấm chạm vào nhau, một cổ lực lượng vô cùng mạnh mẽ nặng nề mà oanh lên Lăng Phong, khiến hắn cảm thấy áp lực tăng lên gấp bôi, một ngụm máu tươi từ trong miệng phun ra.

An Cát Hi cũng không thoải mái gì hơn, toàn bộ lực công kích của Lăng Phong đều lao thẳng tới nàng, tuy rằng nhờ có nguyên trận huyền diệu hóa giải bớt vài phần, nhưng đại đa số vẫn là nàng phải chịu đựng.

Một chiêu này không hề tinh xảo này lại khiến cho nàng có cảm giác như bị cự thạch nện trúng. Mái tóc đen tung bay vũ động, tựa như ma quỷ, dù là như thế, nàng vẫn quát lên:

– Thiên trấn, chuyển!

Vòng tròn ba màu đang tán loạn sau tiếng quát của nàng lại điên cuồng hội tụ, phong mãn trở lại, trong nháy mắt hình thành một vòng tròn ngưng thực. Vòng tròn bao phủ một phương không giản,rồi chụp xuống đầu Lăng Phong, trong đó tựa hồ ẩn chửa linh hồn công kích cường liệt, khiến sâu trong nội tâm người ta hiện lên cảm giác vô lực kháng cự!

Phảng phất như thái sơn áp đỉnh. Một chiêu uy lực của một chiêu ” Thiên trấn” bày Lăng Phong căn bản không thể nào kháng cự, hắn chỉ có thể nỗ lực ngự sử Tinh Thiết Kiếm hơi ngừng thế rơi lại một chút, lập tức lại bị một trận lực lương vô cùng cường hãn nặng nề oanh tới, sau đó cả người rơi xuống sơn cốc!

Thiếu chút nữa mềm nhũn mà ngã xuống đất.

– An Cát Hi, ngươi làm sao rồi?

Văn Hiên mạnh mẽ tiến lên đỡ lấy nàng.

An Cát Hi suy yếu đong đưa cánh tay, ra hiệu hắn buông mình ra, ngưng mắt hỏi:

– Người kia có lai lịch ra sao? Dĩ nhiên kinh khủng như thế! Còn có, ngươi làm thế nào lại trêu chọc địch nhân mạnh như vậy?

– Chuyện nói ra thì rất dài.

Văn Hiên cười khổ một tiếng:

– Vài ngày trước, ta rời khỏi nơi này đến Thâm Thủy thành, đợi hài nhi Lai Tư đến…

Ba người im lặng ngưng thần nghe hắn nói rõ ràng mọi chuyện, Lạc Đế trước tiên biến sắc:

– Ngươi nói hắn từ Thương Khung Hội Chiến đi ra, nói cách khác hắn còn chưa tới sáu mươi tuổi?

Hai người còn lại cũng minh bạch dụng ý trong câu nói này của hắn, không khỏi nhất tề biến sắc.

Văn Hiên cười khổ, nói:

– Đâu chỉ như vậy, lúc trước khi hắn xuất quang, ngay cả Thánh Vực cũng chưa đạt tới.

Ba người hít một hơi lãnh khí thật sâu, An Cát Hi lẩm bẩm nói:

– Nói cách khác hắn trong những ngày bị ngươi truy sát đã đột phá được Thánh Vực, đồng thời khiến cho một cường giả đã tiến gần tới Thánh Vực đỉnh phong cũng phải mệt mỏi?

Bốn người nhìn nhau, trên mặt đều hiện ra biểu tình khiếp sợ, bốn người bọn họ có ai không phải trải qua trăm năm khổ tu mới có được tu vi như ngày hôm nay? Thế nhưng người kia còn trẻ tuổi như vậy, dĩ nhiên dễ dàng đạt được tu vi ngang bằng, thậm chí còn muốn vượt lên trên cả mình. Điều này khiến cho họ bấy lâu vẫn tự cho mình có thiên phú siêu phàm thiếu chút nữa nổi giận muốn tìm hắn,

– Thiên phú kinh khủng như vậy, dù

Khố Sâm ồm ồm nói:

– Không biết Long Tộc tại Vô Tẫn Hoang Nguyên có thiên tài như vậy hay không?

– Long Tộc thì chưa chắc, nhưng Phượng Tộc thần bí có lẽ có.

Văn Hiên lắc đầu, cuối cùng nói:

– Sự thực chưa hắn đã như chúng ta tưởng tượng kinh khủng như vậy, không ít thiếu niên tham gia Thương Khung Hội Chiến đều là tu luyện dưới áp lực, tựa như Tân Ba của Sư Tộc, Cư Lý của Thiên Nga Tộc, hai năm trước chúng ta gặp được, nếu không phải vì muốn tiến nhập Kiền Thiên Giới, chỉ sợ sớm đã đạt tới Thánh Vực rồi.

Văn Hiên cũng hiểu những lời mình nói chỉ muốn tâm lý thoải mái hơn một chút mà thôi, cho dù tu vi của Lăng Phong có đạt gần tới Thánh vực, thế nhưng trong một tháng tiến triển như thế, cũng đủ khiến kẻ khác phải kinh hãi.

– Bất kể nói như thế nào, tiểu tử này nếu bị chúng ta đánh rơi xuống Luyện Linh Tuyệt Vực, vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

An Cát Hi cuối cùng kết luận, ngưng mắt nhìn xuống sơn cốc sâu thẳm:

– Trong Luyện Linh Tuyệt Vực, cho dù là Linh Cấp cũng bị ngã xuống, ta cũng không tin hắn có thể sống đi ra!

– Không sai, nếu vào đó mà còn đi ra được thì hẳn “người kia” đã thoát ra rồi.

Văn Hiên gật đầu, hơi chút tiếc nuối nói:

– Hắn có một thân công pháp kỳ quỉ ( kỳ dị +quỉ quái ) không gì sánh được, thật muốn bắt hắn lại ép hỏi một phen, thực sự là đáng tiếc.

Mọi người đều một lòng truy cầu lực lượng chí cao, nghe vậy đều tỏ vẻ đầy tiếc hận.

Hơn một tháng qua, từ lúc bị truy sát đến truy sát lại đã vài tên cường giả tuyệt đỉnh liên thủ áp bức, Lăng Phong gần như đã nếm đủ vui buồn nhân sinh.

Thân thể mạnh mẽ rơi xuống, một trận khí tức kỳ quái từ phía sau lưng truyền đến, tựa như du xà đánh thẳng vào Cự Linh. Lăng Phong cảm thấy toàn thân phát lạnh, trúng kiếm trong ý thức hải nhanh chong chuyển động, một cỗ niệm thức dâng lên đem cỗ khí tức nọ khu trục ra ngoài.

Nguy cơ tuy đã được giải trừ, nhưng trong lòng Lăng Phong vẫn rất run sợ, vội vã vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ đứng dậy.

Bốn phía xung quanh có rất nhiều đóa thủy lam sắc diễm hoa, nó có hình dạng gần giống với ” lãnh cốt viêm hoa” mà Lăng Phong đã từng nhìn thấy, trên mắt đất đồng dạng cũng có thủy lam hỏa quang lưu chuyển. Nhìn có vẻ như rất nóng, nhưng thực ra lại vô cùng băng lạnh, từng đợt hàn khí dâng trào tựa như muốn đóng băng cả không gian nơi đây.