Chương 587: Căn nguyên tất cả.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mấy thầy trò cho rằng đã tìm thấy được một phương trời yên vui, đang chuẩn bị triệt để dàn xếp xây dựng gia viên lại phát hiện ra…Thần Vẫn đại lục không phải là vô chủ.

– Sư đệ, ngươi hà tất phải mèo khóc chuột giả từ bi? Năm đó lão già đó giữ một mình ngươi bên người tìm hiểu huyền bí đại lục này, chính là vì có ý niệm truyền thụ y bát đích thực cho ngươi trong đầu.

Trên mặt Thần Bắc Khiếu dần dần hiện lên vẻ phẫn nộ:

– Tám người chúng ta đi theo lão già mấy vạn năm, kết quả lại để ngươi nhận hết mọi thứ, nếu như thực sự lo lắng vì sự hòa thuận của môn phái, nên quả đoán nói rõ, không tranh đoạt với chúng ta!

Từ đầu Lăng Phong chỉ lặng yên nghe bọn họ nói chuyện, chưa hề chen vào một câu, hắn biết cuộc nói chuyện ngày hôm nay rất có thể sẽ vạch trần những bí mật tầng sâu nhất của Thần Vẫn đại lục, nội tâm từ lâu đã sóng gió ngập trời.

– Y bát?

Nhãn thần Sang Sư càng thêm bi ai, biểu tình tràn ngập vẻ thất lạc, một lát, hắn đột nhiên ngưng thần nhìn Thần Bắc Khiếu.

– Nguyên lai các ngươi vẫn cho rằng sư tôn và ta bế quan chính là vì muốn truyền y bát cho ta? Thì ta là thế, thì ta là thế…

Mặc dù Sang Sư đang cười, thế nhưng trong tiếng cười tràn ngập phẫn uất.

– Chẳng lẽ không đúng?

Nhãn thần Thần Bắc Khiếu chuyển hướng sang Lăng Phong, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào mi tâm:

– Năm đó lão già này dùng Cự linh song sinh, nhất cử ngưng luyện nguyên lực bốn hệ khác biệt, trong thiên hạ cũng chỉ có một mình nguyên trận hắn sáng chế mới tụ tập được nguyên lực bốn hệ khác nhau, đồng thời phát huy tới cảnh giới tương sinh tương dung. Nếu không phải được lão già truyền thừa, đệ tử của ngươi sao có thể có lực lượng như vậy.

Lăng Phong bỗng nhiên chấn động, từ trong lời nói của Thần Bắc Khiếu hắn nghe được tứ linh nguyên trận có quan hệ với sư tôn của bọn họ. Điều này làm sao có thể? Lẽ nào Kiền Thiên Giới…

Mà Cự linh song sinh như lời hắn nói có thể ngưng kết thành nguyên lực bốn hệ khác biệt càng khiến trong lòng Lăng Phong rung động mạnh mẽ, hắn cảm giác được chính mình chạm vào con đường tu luyện đúng đắn, dường như khám phá thêm một tầng liền lĩnh ngộ huyền bí chung cực.

Bị Thần Bắc Khiếu luân phiên quát giận, Sang Sư không nói một lời.

Lẳng lặng đợi hắn nói xong, Sang Sư mới mở miệng:

– Ngươi còn nhớ rõ Kiền Thiên?

– Kiền Thiên?

Thân thể Thần Bắc Khiếu đột nhiên nhoáng lên, trên mặt hiện vẻ kinh sợ thật sâu.

Rất nhanh, phần sợ hãi này liền bị hắn xóa đi, Thần Bắc Khiếu cười lạnh nói:

– Nhớ rõ thì như thế nào? Ngươi đừng nói lão già có ý đồ truyền y bát cho ngươi có liên hệ với Kiền Thiên? Cho dù Kiền Thiên kinh người như thế nào đi nữa, dưới sự liên thủ của chúng ta hắn đã bị yên diệt, đâu còn lật được sóng gió gì?

– Kiền Thiên chưa chết!

Câu nói vô cùng đơn giản của Sang Sư khiến toàn bộ toàn bộ cuồng ngôn của Thần Bắc Khiếu thu liễm sạch sẽ, trên mặt hiện vẻ chấn động sâu đậm.

Thấy một màn như vậy, nội tâm Sang Sư bi thương thật sâu.

Hắn vẫn còn nhớ rất rõ hình ảnh đi theo sư tôn tới Thần Vẫn đại lục, nguyên bản mọi người cho rằng đây là phiến đại lục nguyên thủy, càng thích hợp định cư, nhưng thực không ngờ tới nơi này sớm có cường giả sinh ra, người này chính là…Kiền Thiên. Kiền Thiên càng không để nhóm người Sang Sư có bất cứ cơ hội giải thích nào, lập tức phát động công kích mãnh liệt đối với bọn họ. Tu vi của hắn cao tới đáng sợ, cho dù sư tôn dung hợp thành công nguyên lực bốn hệ khác biệt cũng không đánh lại.

Cuối cùng, vẫn là liên kết toàn bộ lực lượng cường giả mới miễn cưỡng phong ấn trấn áp. Sư tôn bọn họ vốn muốn triệt để luyện hóa lại phát hiện ra bí mật kinh thiên…Kiền Thiên không phải nhân loại, cũng rất khó bị giết chết triệt để. Trên người Kiền Thiên, sư tôn cảm thụ được một cỗ lực lượng dâng trào sục sôi, cỗ lực lượng này đặc biệt cổ quái, chính là năm hệ địa thủy hỏa phong linh hồn hoàn chỉnh.

Lại trải qua một đoạn năm tháng dài dằng dặc, sư tôn rốt cuộc phát hiện, Kiền Thiên và Thần Vẫn đại lục tồn tại mối liên quan chặt chẽ gắn bó.

Có thể nói, nó chính là “linh” đầu tiên do Thần Vẫn đại lục đản sinh, nếu như hủy diệt nó chỉ sợ Thần Vẫn đại lục cũng hủy diệt theo. Sư tôn do sự, bày ra trước mặt hắn chỉ có hai con đường, một là lập tức buông tha tìm một khối đại lục khác.

Nhưng là phá vỡ vách chắn không gian khiến bọn họ tiêu hao quá nhiều lực lượng, hơn nữa phiêu lưu trong không gian thời gian dài vô cùng nguy hiểm, hơi chút vô ý cũng có thể ngã xuống.

Không phải vạn bất đắc dĩ, phương pháp này thực sự không nên thực hiện. Một phương pháp còn lại chính là dung hợp với Kiền Thiên, có thể khiến bản thân trở thành “linh” của Thần Vẫn đại lục, theo đó cam đoan thiên địa này sinh trưởng vạn vật như thường.

Thế nhưng phương pháp này cũng nguy hiểm không gì sánh được, “linh” của một phiến đại lục đản sinh ra cường đại tới mức nào? Nếu như mạnh mẽ thôn phệ, ngược lại có thể bị nó thôn phệ.

Đắn đo hai con đường này, sư tôn bắt đầu bế quan.

Lúc này giữa bát đại thần vương bắt đầu xuất hiện manh mối tranh đấu phân chia, ai cũng không lo lắng cho sư tôn.

Chỉ có Sang Sư, hắn nhìn ra được một ít dị dạng, sau khi truy vấn hồi lâu mới biết được nguyên do, vì vậy chủ động xin giúp đỡ sư tôn tìm hiểu cách giải quyết.

Nhưng thực không ngờ, hai sư đồ bế quan đã khiến bát đại thần vương bắt được tín hiệu lệch lạc…

Một hồi chém giết nghịch luân thiên địa không thể tránh né đã triển khai. Cho tới ngày hôm nay, Sang Sư rốt cuộc hiểu ra vì sao trước kia sư đồ hai người vừa mới xuất quan liền nghênh đón một hồi chém giết đồng môn tương tàn. Sư tôn khổ tâm vì mọi người, vì sinh tồn cùa các đệ tử mình, những người này lại tồn tại trái tim tranh đoạt lợi ích, thực sự vô cùng đau lòng. Đây chính là nguyên nhân vì sao Sang Sư thủy chung mang theo biểu tình bi ai.

– Không có khả năng!

Thần Bắc Khiếu nghe được Sang Sư kể lại ngắn gọn sự tình xảy ra năm đó, trên mặt đầu tiên là xẹt qua vẻ kinh hãi giật mình, theo đó bắt đầu điên cuồng:

– Quả thực lão già đó vô tư như vậy thì vì sao không nói rõ cho chúng ta?

– Các ngươi cho chúng ta cơ hội nói sao?

Biểu tình Sang Sư dị thường trào phúng:

– Ta và sư tôn xuất quan, tám ngươi các ngươi liền điên cuồng lao lên chém giết, các ngươi đã cho chúng ta cơ hội giải thích? Nếu không phải sư tôn tiêu hao quá nhiều tinh lực vì tìm kiếm cách giải quyết triệt để, tám người các ngươi liệu có cơ hội thành công? Đám vong ân phụ nghĩa các ngươi chính là nuôi cẩu, cũng hiểu được kêu to, các ngươi lại đi thí sư, quả thực cẩu cũng không bằng!

Thanh âm Sang Sư càng lúc càng lớn, cuối cùng biến thành rít gào, hiển nhiên đã vô cùng giận dữ.

– Nói bậy!

Thần tình Thần Bắc Khiếu có chút hỗn loạn, hối tiếc, ảo não, phẫn nộ, hoài nghi…Đủ loại thần sắc chợt lóe qua, cuối cùng hóa thành vẻ trầm lặng.

– Sang, không nghĩ tới nhiều năm trôi qua, tâm cơ của ngươi đã tăng lên không ít, vậy mà có thể dùng sự tình ngay cả tiểu hài nhi cũng chưa chắc tin tưởng để lừa dối ta, thực sự coi ta là thằng ngu? Hôm nay cho dù lưỡi ngươi có biến thành hoa sen cũng đừng mơ tránh được một kiếp!

Thanh âm như sấm, Thần Bắc Khiếu bỗng dưng giậm chân một cái, tức thì một vòng sóng gợn hữu hình lan tỏa, giống như luân bàn cấp tốc tràn đi, rìa ngoài sắc bén không gì sánh được, bất luận thứ gì cản đường cũng chỉ một kết quả cắt đứt thành hai nửa.

– Sang Sư!

Lăng Phong kinh hô, hắn biết hiện tại Sang Sư vẻn vẹn chỉ là trạng thái linh thể, hoàn toàn không có khả năng chống đỡ được đòn công kích sắc bén này.

Không tiếp tục mở miệng nói chuyện, Sang Sư quả đoán quay người lại, hóa thành một đạo lưu quang tiến vào trong ý thức hải Lăng Phong.

Khi đã loại bỏ cản trở, Lăng Phong không còn cố kỵ nửa phần, niệm thức trong nháy mắt truyền tới quái hạp, hóa thành một mệnh lệnh:

– Toàn lực kết trận!