Chương 447: Cuộc mật đàm với Phượng thánh nữ.

Tinh Ngự

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhất định phải gặp được vị thuật luyện sư thần bí đứng sau lưng hắn, để ái đồ Chiêm Như Âm có thể học tập.

Mặc dù là người thông minh, nhưng Yên Vân La tuyệt đối không thể nghĩ ra, vị thuật luyện sư đó chính là Lăng Phong!

– Vậy được, Mộc tông chủ đợi đấy! Ta cũng muốn xem xem Sáng Tông ngươi còn có thủ đoạn gì!

Vứt lại một câu, Huyền Nguyên phẩy tay bỏ đi.

Lăng Phong biểu tình âm u khó đoán, quyết định này đương nhiên không phải là do nhất thời tức giận. Hai bên đã trở thành kẻ thù của nhau vậy thì đương nhiên phải nỗ lực đánh bại kẻ thù.

Nếu như là trước đây, lựa chọn đối địch với Huyền Nguyên Tông vẫn còn một chút khó khăn. Nhưng kể từ sau khí có thực lực linh tôn cấp. Năng lực phân tích của kiếm linh cũng tăng lên rất nhiều. Bất luận Huyền Nguyên Tông bán ra bất cứ loại tinh chương nào, chỉ cần mua một miếng phân tích, phối hợp với kho tri thức của sáng sư, Lăng Phong đều có thể tự tin luyện chế ra loại tinh chương tốt hơn một bậc!

Đến lúc đó, bán loại tinh chương chất lượng cao, giá thành thấp cho các đại tông phái trong Vô Tẫn Hoang Nguyên, hắn không tin mình không giết được Huyền Nguyên Tông!

Cuộc phân tranh này khiến mọi người tâm thần kích phát, nhất thời quên mất mình đang ở đâu và đang định làm gì.

Đầu tiên là Huyền Nguyên Tông tìm đến khiêu khích, sau đó hai đại tông chủ đích thân đứng ta đảm bảo, rồi Phượng Tộc chủ sự xuất hiện điều đình. Lúc Huyền Nguyên làm khó dễ, mọi người cứ tưởng Sáng Tông khó tránh khỏi kiếp nạn này, ai ngờ đòn phản kích bất ngờ với thanh danh tích lũy bao nhiêu năm nay của Huyền Nguyên vẫn bị Sáng Tông giải quyết một cách nhanh chóng! Hơn nữa Sáng Tông còn giáng trả cho Huyền Nguyên một đòn chí mạng, xém chút nữa khiến Huyền Nguyên không thể ngóc đầu lên được!

Lại nghĩ đến câu nói cuối cùng của Lăng Phong, một tia phỏng đoán nồng đậm phù hiện trong đầu mọi người, sự hiếu kì khiến tim họ ngứa ngáy, chỉ muốn được xem luôn kết quả.

Sáng Tông thực sự có thể ép Huyền Nguyên Tông lập túc nhiều năm suy sụp sao? Thật sự quá khó tin!

– Được rồi, đa tạ chư vị đã cổ vũ, bổn tông hôm nay gặp phải một số chuyện, hơn nữa cần phải định ra một khoảng thời gian giải quyết công việc, nên tạm thời không bán tinh chương ra ngoài nữa. Chư vị ngày mai đến sớm, những số hiệu đã phát hôm nay vẫn có được tính.

Lăng Phong ôn hòa nói.

Nếu như đổi thành người khác e rằng nói ra điều này sẽ bị mọi người phản đối dữ dội. Nhưng với thanh uy áp chế Huyền Tông vừa rồi, không có ai lên tiếng phản đối ý kiến của Lăng Phong.

Một vài người vẫn mang theo tâm trạng lo lắng, dần dần rời đi.

Hai người Hàn Nguyệt Dạ có chút ngơ ngác, nói thực, lúc lựa chọn đứng ra nói giúp Lăng Phong, trong lòng họ vẫn có một ti bất an, nhất là lúc Huyền Nguyên nói tăng nguyên chương của Sáng Tông là đồ ăn cắp, cảm giác bất an trong lòng họ lập tức bị đẩy lên cực điểm!

Ai ngờ, chỉ trong chớp mắt, mọi chuyện đã biến hóa, Lăng Phong không những nhanh chóng loại bỏ hết mọi nghi hoặc và còn phân cho họ lợi một món nhuận khổng lồ.

Những thứ đó khiến họ hoàn toàn yên tâm lựa chọn sánh vai cùng với Lăng Phong!

Đang trong lúc ngây người, bên tai chợt truyền đến giọng nói truyền âm của Lăng Phong. Sau khi nghe rõ nội dung, hai người cùng lộ vẻ mừng rỡ, vội vàng bổ sung:

– Để tiện cho các vị đồng đạo, bổn tông quyết định từ chiều hôm nay sẽ bắt đầu tiếp nhận đơn hàng đặt mua tăng nguyên chương, còn giá cả thì…

Ngừng lại một chút để mọi người phải hồi hộp, cả hai người cùng không giấu nổi sự vui mừng, cười nói:

– Bằng với giá của Sáng Tông.

Những lời này vừa thốt ra, đám đông lập tức vỗ tay rào rào, những người nhanh chân hơn đã kịp chuyển hướng chạy về phía Sát Tình Tông và Ngọc Lan Tông, những người còn lại cũng không dám chậm trễ.

Chiu chiu chiu, thiên không đột nhiên bay vút lên vài thân ảnh, vì muốn rút ngắn thời gian đi đường những người nóng tính đã lập thành một nhóm, lộn xộn ồn ào một hồi rồi mới chịu xuất phát! May mà họ còn nhớ đến sợ có mặt của đội chấp sự Phượng Tộc nên không lớn tiếng cãi nhau hay ra tay đánh nhau như trước.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Phượng thánh nữ không khỏi nhíu mày, quay lại dặn dò những người sau lưng:

– Minh trưởng lão, nhớ là lát nữa trở về phải bắt đầu khởi động hộ thành đại trận, cấm không! Không để cho họ tùy tiện bay đi bay lại được.

– Vâng.

Mặc dù cũng đã đoán trước được mọi việc nhưng hai người Hàn Nguyệt Dạ vẫn không khỏi ngạc nhiên. Họ vội vàng quay sang Lăng Phong chắp chắp tay nói:

– Mộc tông chủ, hai chúng ta phải quay về chuẩn bị đây.

Họ bây giờ mới nhớ ra là những người ở trú phượng biện vẫn chưa nhận được thông tin, nếu thấy một đám đông ào đến, giải thích không rõ ràng e rằng rất dễ xảy ra xung đột.

Lăng Phong cũng biết chuyện ân tình đã được giải quyết xong, sau này kết giao thế nào đương nhiên đã có định luận nên chỉ khiêm tốn hồi lễ hồi kính một lễ, nhìn theo cho đến lúc họ rời đi.

Đối với vị Phượng thánh nữ trong lúc tranh chấp có thiên hướng nghiêng về phía mình, Lăng Phong không hề có chút ác cảm, chắp tay hỏi:

– Thánh nữ điện hạ còn chuyện gì nữa không?

– Ừm.

Phượng thánh nữ không hề giấu diếm, trực tiếp gật đầu thừa nhận. Cô quay sang Minh Hàn sau lưng nói:

– Minh trưởng lão, phiền ngài đưa người đến Sát Tình Tông và Ngọc Lan Tông duy trì trật tự, ta và Mộc tông chủ có chuyện cần bàn.

Minh Hàn đương nhiên không dám phản đối, vội vàng cúi người rời đi.

– Mộc tông chủ, chúng ta có thể tìm một chỗ yên tĩnh nói chuyện không?

Lăng Phong ngây người, thoáng cảm thấy có chút ngạc nhiên, hắn với Phượng Tộc hình như không có giao kết gì. Hai lần phá hoại trật tự Ly Hỏa Thành lỗi đều không thuộc về hắn thì cô ta định nói gì với hắn chứ? Hơn nữa thân là một trong tam đại gia tộc, Phượng thánh nữ công khai ngỏ ý muốn nói chuyện riêng với hắn, chuyện này mà truyền ra ngoài, ảnh hưởng e rằng cũng không tốt.

Nhưng sâu trong xương cốt Lăng Phong vốn đã có sẵn mầm mống của một kẻ nổi loạn, hắn chẳng cảm thấy có gì khó chấp nhận hết nên lập tức giơ tay mời:

– Đương nhiên có thể, mong thánh nữ không chê trú sở của bổn tông quá đơn sơ, mời đi lối này.

Phượng thánh nữ có vẻ không có ý kiến gì với lời đề nghị của Lăng Phong, đi theo hắn vào trong phòng khách.

Sau khi ngồi xuống, cô thoáng nhíu mày, nhìn sang Thích Thiên Ách bên cạnh Lăng Phong, trầm ngâm nói:

– Ta có chuyện muốn nói riêng với Mộc tông chủ.

Câu này rõ ràng là muốn đuổi khéo Thích Thiên Ách ra ngoài.

Lăng Phong cũng nhíu mày, không vui nói:

– Thích đại ca với ta là huynh đệ sinh tử, chuyện có liên quan đến Sáng Tông ta không cần phải giấu huynh ấy, thánh nữ điện hạ có gì thì cứ nói thẳng ra.

Nghe vậy, Thích Thiên Ách mặc dù bên ngoài không có biểu hiện gì nhưng sau trong đáy mắt thoáng ánh lên một tia cảm động. Đối phương là Phượng Tộc, hơn nữa còn là Phượng Tộc thánh nữ, đường đường nhị dung linh tôn cường giả, với một loạt những thân phận ấy vậy mà Lăng huynh đệ vì mình, trực tiếp phản đối, hành vi này đâu phải ai cũng làm được?

Khoảnh khắc này, trong lòng Thích Thiên Ách cảm động vô cùng.

– Mộc tông chủ!

Đôi lông mày của Phượng thánh nữ vẫn chưa chịu giãn ra, khí tức uy niệm nồng đậm lưu lộ ra ngoài, đôi mắt phượng thoáng lộ ra một tia bất mãn:

– Những chuyện ta sắp nói ra ngài phài hứa tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài, nếu như có thêm một người bên cạnh không phải nguy cơ sẽ nhiều hơn sao, e rằng không tiện!